Cho mình hỏi cụm từ 'tiểu vu kiến đại vu' dịch như thế nào? Mình dịch tạm 'châu chấu đá xe' có ổn không?![]()
từ "co rụt" nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy phải là trố mắt ra nhìn, vì nheo mắt lại thì có vẻ mang tính chủ động, trong khi ý từ này là bị động.
Nay, các lão thảo luận xem từ "không khỏi" nên dịch thế nào?
http://bachngocsach.com/forum/threads/286/page-3
Tiểu vu kiến đại vu
Chữ "Vu" ở đây là chỉ người thời xưa chuyên coi việc tế thần là nghề nghiệp để lừa gạt tiền của. Ý câu thành ngữ này là chỉ thầy phù thủy nhỏ gặp thầy phù thủ lớn, tài năng của hai bên khác nhau một trời một vực.
Câu thành ngữ này có xuất xứ t.ừ "Tam quốc chí- Ngô thư-truyện Trương Hồng".
Thời Tam Quốc có một đôi bạn rất thân nhau, một ngươi làm quan ở nước Ngụy tên là Trần Lâm, còn một người làm mưu sĩ cho Tôn Quyền ở Đông Ngô tên là Trương Hồng. Hai người đều có tài năng và rất kính trọng nhau. Họ tuy không sống cùng một nơi, nhưng vẫn thường xuyên viết thư qua lại thăm hỏi nhau và đàm luận về văn học. Một hôm, Trương Hồng nhân nhìn thấy một chiếc gối bằng gỗ lim rất đẹp, liền t.ức hứng viết luôn một bài phú rồi gửi cho Trần Lâm . Trần Lâm vô cùng tán thưởng bài phú này, rồi nhân một buổi tiệc đã đưa ra cho mọi người xem, và nói một cách t.ự hào rằng: "Bài phú này thực là tuyệt tác, các ông có biết không, đây là do Trương Hồng người bạn thân của tôi viết đó". Ít lâu sau, khi Trương Hồng được đọc qua hai giai tác của Trần Lâm là "Võ khố phú" và "Ứng cơ luận" đã phải vỗ tay khen tuyệt. Trương Hồng viết thư cho Trần Lâm tỏ lòng khen ngợi phong cách sáng tác mới mẻ và độc đáo của Trầm Lâm, đồng thời còn khiêm tốn xin học hỏi Trần Lâm. Trần Lâm nhận được thư bạn cũng khiêm tốn hồi thư rằng: " Tôi ở phương bắc đã không thông thạo tin t.ức, lại rất ít giao du với các văn nhân, học sĩ, tầm mắt còn rất hạn hẹp, ở chỗ tôi rất ít người viết văn chương, nên tôi trở nên có tiếng tăm cũng tương đối dễ dàng, nhưng đây không có nghĩa là tôi có tài năng xuất chúng, so với ông tôi còn kém xa, đây thật chẳng khác nào tiểu vu gặp đại vu, không thể bày trò pháp thuật được nữa ".
Thao tác của người dịch cần có :
1. Tra cứu google: Đây là một cách hay, gặp nhiều thứ thú vị bất ngờ. Nhiều trang đi trước và nhiều vị uyên thâm đã diễn giải sẵn trên mạng.
2. Tra cứu http://hanviet.org/
liệu có thể thay bằng tránh không được mà:l6:?
Lòng hắn tự nhiên run sợ.Em thử so hai đoạn sau nhé:
- Lòng hắn không khỏi run sợ.
- Lòng hắn tránh không được mà run sợ.
![]()
Ta đọc nó cứ sao sao đó.Theo ta, từ Không khỏi sao phải dịch từ này ra, đây cũng là từ thường hay nói của người Việt mà? Các tác giả Việt vẫn thường dùng từ này trong tác phẩm: không khỏi cảm thấy cô đơn, không khỏi mong chờ...
Từ này cũng đâu phải Hán Việt, mà là Việt ngữ luôn. Cho nên ý ta là vẫn nên để nguyên vậy.
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản