Chú Ý Trợ giúp dịch thuật

Status
Not open for further replies.

Vạn Hàn Nguyên

Phàm Nhân
Ngọc
2.051,00
Tu vi
0,00
:xinloi:tại hạ cũng nghĩ nên để nguyên, trong bản dịch của lão quái vật Alex thường để nguyên các cụm từ đó, ấn tượng nhất là "bài sơn đảo hải" :27: Từ đó mở ra cả khái niệm về tiên hiệp a:5:
 

tiểu toán bàn

Phàm Nhân
Ngọc
580,45
Tu vi
0,00
cảm ơn mọi người, mà Alex là nữ nhân nhé, Đào Bạch Liên, tên hay mà dịch càng hay, hâm mộ :057:
mình nghe tru tiên k bít bao nhiều lần,rỗi rãi đều nghe,bản dịch của alex lạm dụng quá nhiều hán việt theo mình thì nhiều từ của bản dịch alex nên chuyển sang thuần việt thì hay hơn, nhiều hán việt quá lại đâm dở,nói chung tùy tình huống mà định thôi
 

kethattinhthu7

Phàm Nhân
Ngọc
220,13
Tu vi
0,00
nghe nói Alex còn dịch bộ Côn Luân, tìm mua hoài mà không thấy, ko biết khi nào tái bản nữa
Lão đọc tham khảo vấn đề cách sử dụng Hán Việt của ta nè:
Đệ @nguyenminhnhut1491900 và lão @talasoixanh hiểu như vậy là sai rồi, vì:
1/ Mục đích của dịch thuần Việt là để người đọc dễ hiểu nội dung tác phẩm, mà độc giả thì gồm nhiều thành phần khác nhau (công nhân, viên chức, học sinh...) nên hiểu biết về Hán ngữ, từ Hán Việt cũng khác nhau. Do đó, khi dịch trước tiên phải đảm bảo tiêu chí thuần Việt, dễ hiểu.
2/ Hiện nay, có nhiều tranh cãi giữa các dịch giả về chuyện nên giữ từ thuần Việt hay Hán Việt, theo quan điểm của ta, chỉ nên giữ từ Hán Việt trong các trường hợp sau:
- Đại từ nhân xưng: ta, ngươi, huynh, đệ, chàng, nàng... (nếu các từ trên mà để thuần Việt là: anh, em, tớ, cậu... thì rất dở phải ko).
- Danh từ riêng: Bàn Cổ đại sơn, Hồng Mông chủ giới... (ai lại dịch thành núi lớn Bàn Cổ, giới diện chủ Hồng Mông).
- Chức danh, chức vụ, biệt danh nhân vật: Chưởng giáo chân nhân, Lăng Tiêu Tam Kiếm...
- Công pháp, pháp bảo: Thủy Tiễn Thuật, Như Ý Đại, Ấm Dương Chú, Linh khí, Phù lục...
- Phân cấp đạo hạnh nhân vật, đan dược: Thần Ý cảnh trung giai, tam giai linh thảo...
- Các từ miêu tả dung nhan, nội tâm nhân vật, tả cảnh, tả tình: ôn nhu (dịu dàng), hòa hoãn (bình tĩnh, kiềm chế), nhàn nhạt (lờ mờ), tiêu thiên (cảnh thiên nhiên hiu quạnh)... đối với các từ này tùy từng trường hợp mà dịch giả nên dịch thuần Việt hay để Hán Việt, nếu từ đó thông dụng, người đọc ai cũng hiểu thì để Hán Việt còn ngược lại (từ khó hiểu) thì ta có 02 lựa chọn:
+ Dịch thuần Việt.
+ Giữ Hán Việt nhưng đánh dấu từ đó, giải thích bên dưới (ta chọn cách này).
- Các từ bản thân người dịch ko hiểu hết nghĩa hoặc nếu hiểu nhưng dịch ra sẽ làm câu văn dài dòng, lủng củng: lúc dịch gặp các từ này, nên đánh dấu nhờ cao nhân giúp hoặc đánh dấu, giải thích bên dưới.
Ngoài các trường hợp trên, ta khuyên mọi người nên dịch thuần Việt. Như vậy, vừa đảm đảm bảo dịch dễ hiểu vừa ko làm mất cái chất Tiên hiệp của tác phẩm.
Đám người Tống Phi đều khẽ giật mình, tuy câu nói sau cùng của Bồ lão đầu bọn hắn không nghe thấy nhưng còn hai vị Đại Trưởng lão phía Lăng Tiêu Tông là hạng gì, đạo hạnh cao bực nào, vốn từ lâu đã sớm mắt tinh tai thính hơn xa phàm nhân nên tất nhiên là nghe được rành mạch. Thần sắc trên mặt Vân Nghê Trưởng lão bỗng có chút vi diệu(*) cổ quái, một tia đỏ ửng nhàn nhạt(*) xẹt qua trong chớp mắt, lập tức nàng(**) quay đầu nhìn Hoài Viễn Chân Nhân một cái.

(*) Vi diệu: Tinh tế; Nhàn nhạt: lờ mờ.
======================================
Cho nên, ngay từ đầu hắn đã không ngăn hai huynh đệ họ Tống lại thì bây giờ cũng không có động tác gì, nhưng đột nhiên hắn chứng kiến trên tay Thẩm Thạch lúc này có mấy tấm bùa màu vàng, nhất thời sắc mặt liền biến đổi, thấp giọng thở nhẹ một câu, nói:

"Phù Lục!"

Lời còn chưa dứt, thậm chí hắn vừa có ý định nhắc nhở hai huynh đệ Tống gia cẩn thận thì đã phát sinh sự tình mới, Ngũ Thành chứng kiến trên tay Thẩm Thạch xuất hiện một ngọn lửa mãnh liệt, một cỗ Linh lực mạnh mẽ phát ra.

Tốc độ thi pháp cực nhanh kia làm nội tâm hắn đột nhiên nhảy dựng, thậm chí trong chốc lát hắn có chút hoài nghi có hay không chính mình hoa mắt.

Lúc nào tốc độ thi pháp Ngũ Hành thuật pháp lại nhanh như vậy? Khi nào tốc độ thúc dục của trương Phù Lục kia lại mau lẹ đến bực này?
==============================================
Phía trên Trường Thành, gió đêm vi vu, sao trời thưa thớt, cảnh ban đêm đúng là một mảnh tiêu nhiên(*).

(*) Tiêu nhiên: Cảnh tiêu điều, vắng vẻ.
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top