Đăng ký lớp học dịch Khóa 1/2022

Thu Thủy vi

Phàm Nhân
Ngọc
17.914,04
Tu vi
0,00
Thậm chí đến ngay cả giường chiếu cũng vui mừng, đều chủ động biểu hiện được quyến rũ. Khiến Không Ninh tiêu hồn thực cốt.
Không Ninh ôm tâm lý oán hận rất lớn với yêu nữ này, căn bản không dám đụng vào đối phương. Cho nên đều là yêu nữ chủ động.
Nhưng loại hiền lành này, bất quá chỉ là biểu hiện giả dối mà thôi.
Yêu nữ bảy mươi năm đạo hạnh, lại để cho Không Ninh có thể rõ ràng cảm nhận được yêu trứng trong bụng.
Yêu trứng mỗi ngày một lớn hấp thu máu của Không Ninh. Khi yêu trứng trưởng thành sẽ là ngày Không Ninh chết.
Tuy rằng hạt tử mỹ nhân trước mặt trông xinh đẹp dịu dàng. Nhưng dưới vẻ ngoài dịu dàng lại che dấu sự âm lãnh độc ác. Không Ninh tuyệt đối sẽ không bị nó làm cho mất cảnh giác.
Hắn lắc đầu nói : “ Bất quá tết Trung Nguyên trong nhà mà thôi, ngươi tự mình làm cho mình thì tốt rồi”.
Trong trí nhớ của Không Ninh, cha mẹ đã cắt đứt quan hệ với họ hàng , một mình đi đến thị trấn sơn lan của một huyện thành nhỏ. Tết Trung Nguyên hàng năm cha mẹ là không có qua đấy.
Hàng năm, lúc những người khác trong thành bắt đầu hóa vàng mã, tức thì cha mẹ thúc giục Không Ninh lên giường nghỉ ngơi sớm.
Bởi vậy, Không Ninh mặc dù đi tới cái thế giới này mười một năm rồi, mà vẫn chưa từng được đón tết Trung Nguyên một lần cho thỏa đáng.
Thấy hắn trả lời như thế,Tô Nghiên cũng không kinh ngạc, gật đầu nói:
“Nguyên lai là như vậy, Nghiên Nhi đã biết”.
Sau khi nói xong, yêu nữ liền cúi đầu xuống, tiếp tục gói túi giấy không nói gì thêm.Không Ninh thấy nàng ta rất nghiêm túc trong việc gói túi giấy cho người nhà đã chết. Cũng không đành lòng hỏi yêu nữ, người đã chết thật sự có thể nhận được tiền này sao?
Dù sao Uyển Nhi đã từng nói qua, Âm Ti Thành Hoàng xảy ra vấn đề. Liền ngay cả loại người mới tu tiên như Uyển Nhi cũng biết sự tình. Trước mắt, yêu nữ khẳng định cũng biết.
Bất quá cuối cùng, Không Ninh cũng nhịn được xúc động tự tìm đường chết. Không dám nói lung tung.
Hắn đem thanh phác đao treo ở trên trường, cởi bỏ đi bộ khoái phục trên người. Ôm một bộ thường phục sạch sẽ, chạy về phía sau viện tắm rửa.
Đợi cho Không Ninh tắm xong trở về, lúc chuẩn bị ngủ. Thì phát hiện trong phòng ngủ, những cái bọc giấy kia đã chất thành một đống ở góc tường. Tô Nghiên một thân áo tím đang chuẩn bị ra ngoài.
Nhìn thấy Không Ninh tới đây, nàng ta mỉm cười nói:
“Phu quân, tối nay Nghiên Nhi không thể cùng ngươi đi ngủ. Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, Nghiên nhi khi trở về sẽ tận lực không đánh thức ngươi.”
Trong nhà, yêu nữ như trước vẫn ra ngoài hàng đêm, mãi đến rạng sáng mới trở về.
Có mấy lần, lúc trở về Không Ninh phát hiện y phục của nàng có tổn hại. Rõ ràng là có phát sinh qua tranh đấu, mà thực lực của đối phương không kém.
Yêu nữ sau khi trở về, lúc nàng cởi bỏ y phục tiến đến nằm vào trong ngực Không Ninh. Hắn còn thỉnh thoảng ngửi được mùi máu tươi nhàn nhạt.
Có một số mùi, khí tức rất hỗn tạp là của những con yêu vật khác. Nhưng cũng có một ít là của Tô Nghiên.
Vài lần, Không Ninh vô tình nhìn thấy vết thương trên tay nàng. Trong những vết thương kia, hiện ra yêu khí hung ác. Làm cho thương thế không thể mau chóng khép lại.
Không Ninh hiểu rõ, yêu nữ trong nhà này cùng yêu quái khác trong huyện thành không được hòa thuận. Hoặc là nói tranh đấu càng thêm kịch liệt.
Mặc dù không biết chúng đến cùng đang tranh giành cái gì, nhưng Không Ninh lựa chọn khôn ngoan không nên hỏi nhiều.
Gật đầu, như mọi khi, Không Ninh giả vờ, nói :
“Cẩn thận một chút”.
Mặc dù trong lòng hắn ước gì yêu nữ này nên chết đi ở bên ngoài. Nhưng đối phương ngoài mặt biểu hiện rất tốt. Và bản thân hắn, cũng không thể phá vỡ cái mặt ngoài hòa bình giả tạo này được.
Tô Nghiên mỉm cười, nói :
“Phu quân yên tâm, Nghiên Nhi không có chuyện gì. Những tên kia chỉ là gà đất chó sành mà thôi, không đáng giá nhắc tới”.
Nói xong, Tô Nghiên chuẩn bị đi ra ngoài.
Nhưng trước khi ra khỏi cửa, đột nhiên nghĩ ra chuyện gì đó, và nói :
“ Đúng rồi, phu quân, mấy ngày gần đây không có việc gì, thì đừng nên ở bên ngoài khi trời tối”.
“ Tết Trung Nguyên sắp tới, trong thành ngày càng nguy hiểm”.
“ Những yêu quái kia, chịu quy củ có hạn. Có lẽ sẽ không đơn giản ra tay với ngươi, nhưng những vật khác thì cũng chưa chắc được.

 

Tử Hy cư sĩ

Kim Tiên Hậu Kỳ
Dịch Giả Trường Sinh
Ngọc
121,10
Tu vi
4.428,00
Thậm chí đến ngay cả giường chiếu cũng vui mừng, đều chủ động biểu hiện được quyến rũ. Khiến Không Ninh tiêu hồn thực cốt.
Thậm chí ngay cả chuyện giường chiếu mà cũng chủ động biểu hiện lẳng lơ đến như vậy, quả thực khiến cho Không Ninh tiêu hồn thực cốt.

Không Ninh ôm bóng ma tâm lý oán hận rất lớn đối với yêu nữ này, căn bản không dám đụng vào đối phương. Cho nên mỗi lần đều do yêu nữ chủ động.

Nhưng loại hiền lành này, bất quá chỉ là biểu hiện giả dối mà thôi.

Yêu nữ bảy mươi năm đạo hạnh, lại để cho Không Ninh có thể rõ ràng cảm nhận được yêu trứng trong bụng.

Yêu trứng mỗi ngày một lớn cùng hấp thu huyết khí máu của Không Ninh. Khi yêu trứng trưởng thành sẽ là ngày Không Ninh chết.

Tuy rằng Hạt hạt tử mỹ nhân trước mặt trông xinh đẹp dịu dàng. Nhưng dưới vẻ ngoài dịu dàng lại che dấu sự âm lãnh độc ác. Không Ninh tuyệt đối sẽ không bị nó làm cho mất cảnh giác.

Hắn lắc đầu nói : “ Bất quá tết Trung Nguyên trong nhà mà thôi, ngươi tự mình làm cho mình thì tốt rồi”.

Trong trí nhớ của Không Ninh, cha mẹ đã cắt đứt quan hệ với họ hàng , một mình đi đến thị trấn sơn lan Sơn Lan của một huyện thành nhỏ. Tết Trung Nguyên hàng năm cũng chỉ có mỗi cha mẹ là không có qua đấy.

Hàng năm, lúc những người khác trong thành bắt đầu hóa đốt vàng mã, tức thì cha mẹ thúc giục Không Ninh lên giường nghỉ ngơi sớm.

Bởi vậy, mặc dù Không Ninh mặc dù đi tới cái thế giới này mười một năm rồi, nhưng vẫn chưa từng được đón tết Trung Nguyên một cách đúng nghĩa một lần cho thỏa đáng.

Thấy hắn trả lời như thế,Tô Nghiên cũng không kinh ngạc, gật đầu nói:
“Nguyên lai là như vậy,... Nghiên Nhi đã biết”.

Sau khi nói xong, yêu nữ liền cúi đầu xuống, tiếp tục gói túi giấy không nói gì thêm.Không Ninh thấy nàng ta rất nghiêm túc trong việc gói túi giấy cho người nhà đã chết. Cũng không đành lòng hỏi yêu nữ, người đã chết thật sự có thể nhận được tiền này sao?

Dù sao Uyển Nhi đã từng nói qua, Âm Ti Thành Hoàng xảy ra vấn đề. Liền ngay cả loại người mới tu tiên như Uyển Nhi cũng biết sự tình. Trước mắt, thì yêu nữ trước mặt khẳng định cũng biết.

Bất quá cuối cùng, Không Ninh cũng nhịn được xúc động tự tìm đường chết. Không dám nói lung tung.

Hắn đem thanh phác đao treo ở trên trường, cởi bỏ đi bộ khoái phục trên người. Ôm một bộ thường phục sạch sẽ, chạy về phía sau hậu viện tắm rửa.

Đợi cho Khi Không Ninh tắm xong trở về, lúc chuẩn bị ngủ. Thì phát hiện trong phòng ngủ, những cái bọc giấy kia đã chất thành một đống ở góc tường. Tô Nghiên một thân áo tím đang chuẩn bị ra ngoài.

Nhìn thấy Không Ninh tới đây, nàng ta mỉm cười nói:
“Phu quân, tối nay Nghiên Nhi không thể cùng ngươi đi ngủ. Ngươi nghỉ ngơi cho tốt, Nghiên nhi khi trở về sẽ tận lực không đánh thức ngươi.”

Trong nhà, yêu nữ vẫn như trước vẫn ra ngoài hàng đêm, mãi đến rạng sáng mới trở về.

Có mấy lần trở về, lúc trở về Không Ninh phát hiện y phục của nàng bị rách tổn hại. Rõ ràng là đã từng phát sinh qua tranh đấu, mà thực lực của đối phương không kém.

Yêu nữ sau khi yêu nữ trở về, lúc nàng cởi bỏ y phục tiến đến nằm vào trong ngực Không Ninh. Hắn còn thỉnh thoảng ngửi được mùi máu tươi nhàn nhạt.

Có một số mùi, khí tức rất hỗn tạp là của những con yêu vật khác. Nhưng cũng có một ít là của Tô Nghiên.
Một ít mùi có khí tức rất hỗn tạp, hẳn là của những con yêu vật khác......

Vài lần, Không Ninh vô tình nhìn thấy vết thương trên tay nàng. Trong những vết thương kia, hiện ra yêu khí hung ác. Làm cho thương thế không thể mau chóng khép lại.

Không Ninh hiểu rõ, yêu nữ trong nhà này cùng yêu quái khác trong huyện thành không được hòa thuận. Hoặc là nói tranh đấu càng thêm kịch liệt.
Mặc dù không biết chúng đến cùng đang tranh giành cái gì, nhưng Không Ninh lựa chọn khôn ngoan không nên hỏi nhiều.

Gật đầu, như mọi khi, Không Ninh giả vờ, nói :
“Cẩn thận một chút”.

Mặc dù trong lòng hắn ước gì yêu nữ này nên chết đi ở bên ngoài. Nhưng đối phương ngoài mặt biểu hiện rất tốt. Cho nên bản thân hắn, cũng không thể phá vỡ cái mặt ngoài hòa bình giả tạo này được.

Tô Nghiên mỉm cười, nói :
“Phu quân yên tâm, Nghiên Nhi không có chuyện gì. Những tên kia chỉ là gà đất chó sành mà thôi, không đáng giá nhắc tới”.

Nói xong, Tô Nghiên chuẩn bị đi ra ngoài.

Nhưng trước khi ra khỏi cửa, đột nhiên nghĩ ra chuyện gì đó, mở miệng nói :
“ Đúng rồi, phu quân, mấy ngày gần đây không có việc gì, thì đừng nên ở bên ngoài khi trời tối”.

“ Tết Trung Nguyên sắp tới, trong thành ngày càng nguy hiểm”.

“ Những yêu quái kia bị quy củ giới hạn, chịu quy củ có hạn. Có lẽ sẽ không đơn giản tùy tiện ra tay với ngươi, nhưng những vật khác thì cũng chưa chắc được."

Bài này ổn hơn trước rồi.

Nhưng mà vẫn còn vài chỗ sau dấu câu chưa gõ khoảng trống.

Dấu ngoặc kép đi liền với chữ và sau dấu chấm
vd: Hắn nói: " Ta là". -> Hắn nói: "Ta là."

Có mấy chỗ rất hiểu sai nghĩa, khi dịch nhớ để ý.

Khi dịch khuyến khích bỏ phẩy thay bằng từ nối (nếu đc, còn ko thì thôi). Nhưng mà đừng lạm dụng thêm phẩy quá nhiều (biết là dễ dịch nhưng hạn chế thôi nha ^^)
 

Thu Thủy vi

Phàm Nhân
Ngọc
17.914,04
Tu vi
0,00
Bài này ổn hơn trước rồi.

Nhưng mà vẫn còn vài chỗ sau dấu câu chưa gõ khoảng trống.

Dấu ngoặc kép đi liền với chữ và sau dấu chấm
vd: Hắn nói: " Ta là". -> Hắn nói: "Ta là."

Có mấy chỗ rất hiểu sai nghĩa, khi dịch nhớ để ý.

Khi dịch khuyến khích bỏ phẩy thay bằng từ nối (nếu đc, còn ko thì thôi). Nhưng mà đừng lạm dụng thêm phẩy quá nhiều (biết là dễ dịch n
Cảm ơn, mình sẽ cố gắng..
hưng hạn chế thôi nha ^^
 

Tử Hy cư sĩ

Kim Tiên Hậu Kỳ
Dịch Giả Trường Sinh
Ngọc
121,10
Tu vi
4.428,00
Bài tập 3, một đoạn trong Vấn Kiếm - Hắc Đăng Hạ Hỏa @Thu Thủy vi

李昂三人再次婉拒景僧聆听讲经的邀请,离开景寺,

登上马车的时候杨域还在嘀咕着,“怎么现在连景教都学起街头算命的招式,见面就跟人说说印堂发黑有血光之灾了”

厉纬撇嘴道:“不这样怎么能招得到信众、挣得到香火钱呢。”

他们三人身上还佩戴着学宫腰牌,对于景教而言,如果学宫弟子能成为信众,那含金量肯定要比普通信众高不少。

李昂也不相信有血光之灾的说法,乘马车回到家里,想了想干脆把柴柴带出门,叫上宋绍元、尤都知还有一些朋友,一起去酒楼吃顿好的,就当过圣诞节了。

“这家金城坊酒楼的萝卜排骨汤还挺好喝的,有空可以过来尝一尝。冬吃萝卜夏吃姜嘛。”

李昂给自己和柴柴盛了碗汤,说道:“这喝汤,多是一件美事。”

“冬天要多吃萝卜?”

杨域眼前一亮,“这也是医理吗?”

宋绍元想了想说道:“《伤寒论》有云:十一月之时,阳气在里,胃中烦热,以阴气内弱,不能胜热。

可能冬天吃萝卜能清解积热?”

就不能是萝卜好吃吗?话说宋大哥你最近读书读得有点杂啊。

李昂咂了咂嘴巴,决定不再说话看杨域他们脸上的表情,估计回去以后家里也要开始吃萝卜汤了。

自从考进学宫以后,李昂生活上的习惯莫名其妙就会被长安家庭们所模仿。

比如绝对不吃没煮熟的河鲜海鲜,饭前便后坚持用肥皂洗手,只喝过滤、煮开过的水,

连李昂偶尔戴着的棉布口罩,街上都已经有效仿者出现。

有种自己成了长安城时尚风潮带领者的奇怪既视感。

李昂本来也想纠正这种古怪风气,不过后来想想,这样起码有助于推广公共卫生习惯,也就听之任之了。

话说,桌上好像没有猪肉酸菜炖粉条啊

粉条能用杂粮加工而成,而酸菜的原料大白菜在虞国好像还没有,得用十字花科的南方菘菜和北方芜菁杂交演化才能弄出来。

Lý Ngang ba người lần nữa từ chối nhã nhặn Cảnh Tăng lắng nghe giảng kinh mời, rời đi Cảnh tự,

Leo lên xe ngựa thời điểm Dương Vực còn tại nói thầm, "Làm sao hiện tại ngay cả Cảnh giáo đều học lên đầu đường coi bói chiêu thức, gặp mặt liền cùng người nói một chút ấn đường biến thành màu đen có họa sát thân "

Lệ Vĩ bĩu môi nói: "Không dạng này sao có thể chiêu đạt được tín chúng, kiếm được tiền hương hỏa đâu."

Ba người bọn họ trên thân còn đeo Học Cung lệnh bài, đối với cảnh dạy mà nói, nếu như Học Cung đệ tử có thể trở thành tín chúng, kia hàm kim lượng khẳng định phải so phổ thông tín chúng cao không ít.

Lý Ngang cũng không tin tưởng có họa sát thân thuyết pháp, ngồi xe ngựa về đến nhà, nghĩ nghĩ dứt khoát đem Sài Sài mang ra cửa, kêu lên Tống Thiệu Nguyên, Vưu Đô Tri còn có một số bằng hữu, cùng đi tửu lâu ăn bữa ngon, coi như qua lễ Giáng Sinh.

"Nhà này Kim Thành phường tửu lâu củ cải canh sườn còn rất tốt uống, có rảnh có thể tới nếm thử. Đông ăn củ cải hạ ăn gừng nha."

Lý Ngang cho mình cùng Sài Sài đựng chén canh, nói: "Cái này ăn canh, phần lớn là một kiện chuyện tốt."

"Mùa đông phải ăn nhiều củ cải?"

Dương Vực hai mắt tỏa sáng, "Đây cũng là y lý, lý thuyết y học sao?"

Tống Thiệu Nguyên nghĩ nghĩ nói: "« Thương Hàn Luận » có nói: Tháng mười một thời điểm, dương khí ở đâu, dạ dày bên trong phiền nóng, lấy âm khí bên trong yếu, không thể thắng nóng.

Khả năng mùa đông ăn củ cải có thể thanh giải tích nóng?"

Liền không thể là củ cải ăn ngon không? Lại nói Tống đại ca ngươi gần nhất đọc sách đọc đến có chút tạp a.

Lý Ngang chẹp chẹp miệng, quyết định không nói thêm gì nữa nhìn Dương Vực trên mặt bọn họ biểu lộ, đoán chừng sau này trở về trong nhà cũng muốn bắt đầu ăn củ cải canh.

Từ khi thi được Học Cung về sau, Lý Ngang trên sinh hoạt thói quen không hiểu thấu liền sẽ bị Trường An gia đình nhóm chỗ bắt chước.

Tỉ như tuyệt đối không ăn không đun sôi tôm cá tươi hải sản, trước khi ăn cơm liền sau kiên trì dùng xà phòng rửa tay, uống lọc, nấu mở qua nước,

Ngay cả Lý Ngang ngẫu nhiên mang theo vải bông khẩu trang, trên đường đều đã hữu hiệu mô phỏng người xuất hiện.

Có loại mình thành thành Trường An lúc còn phong trào dẫn đầu người kỳ quái ký ức ảo giác.

Lý Ngang lúc đầu cũng nghĩ uốn nắn loại này cổ quái tập tục, bất quá về sau ngẫm lại, dạng này tối thiểu có trợ giúp mở rộng vệ sinh công cộng quen thuộc, cũng liền buông xuôi bỏ mặc.

Lại nói, trên bàn giống như không có thịt heo dưa chua hầm miến a

Miến có thể sử dụng hoa màu gia công mà thành, mà dưa chua nguyên liệu rau cải trắng tại Ngu quốc còn giống như không có, phải dùng họ cây mù tạc phương nam rau cải trắng cùng phương bắc cây củ cải tạp giao diễn hóa mới có thể lấy ra.
 
Last edited:

Bảo Ca

Nguyên Anh Hậu Kỳ
Tác Giả Nghiệp Dư
- Nick: @Bảo Ca
- Tuổi: .....
- Giới tính: Nam
- Tham gia BNS từ ngày: 13/11/20
- Muốn tham gia dịch truyện: .....
- Đã có kinh nghiệm dịch hay chưa: chưa
- Đã đọc link hướng dẫn dịch: [Phàm Nhân Tông] Hướng dẫn và hệ thống quản lý dịch thuật : đã đọc
- Cam kết dịch cho BNS tối thiểu 20 chương sau khi hoàn thành khóa học: cam kết
 

Tử Hy cư sĩ

Kim Tiên Hậu Kỳ
Dịch Giả Trường Sinh
Ngọc
121,10
Tu vi
4.428,00
- Nick: @Bảo Ca
- Tuổi: .....
- Giới tính: Nam
- Tham gia BNS từ ngày: 13/11/20
- Muốn tham gia dịch truyện: .....
- Đã có kinh nghiệm dịch hay chưa: chưa
- Đã đọc link hướng dẫn dịch: [Phàm Nhân Tông] Hướng dẫn và hệ thống quản lý dịch thuật : đã đọc
- Cam kết dịch cho BNS tối thiểu 20 chương sau khi hoàn thành khóa học: cam kết

@Bảo Ca lão làm từ bài 1 nha, sắp xếp nộp càng sớm càng tốt! :3:

@Thu Thủy vi deadline bài 3: 21h 26/2 nhé
 

Bảo Ca

Nguyên Anh Hậu Kỳ
Tác Giả Nghiệp Dư
Xin trả trước bài một, có gì nhẹ tay nha :xinloi:
Tuy không nhìn thấy mặt nhưng Lục Yên Kinh vẫn nhận ra hắn, nàng hầu như không có chút do dự nào thốt lên “Dừng xe”.

Tài xế lái thuê nghe vậy đạp phanh liên tục ngừng xe lại.

Lục Yên Kinh hạ kính xe xuống, gió bên ngoài mang theo mưa hắt vào trong, đánh lên mặt nàng có chút mát, làm Lục Yên Kinh tỉnh rượu đi không ít. Nàng chớp mắt một cái rồi chăm chú nhìn ra bên ngoài, quả nhiên, kia chính là tên cặn bã nàng gặp trong quán rượu tối ấy.

Hắn không đứng một mình, trước mặt hắn là một cô gái nhỏ tóc đen, quần dài nhìn qua rất là hiền lành, lương thiện.

Cô gái kia không mang ô, đầu tóc ướt hết, đang ngửa cổ lên khóc như lê hoa tỉu vũ.

Thịnh Tiện tuyệt nhiên không có lấy một chút thương hoa tiếc ngọc, có ô cũng không che cho nàng lấy một lần, thậm chí khi nhìn thấy con gái nhà người ta khóc lóc sướt mướt còn không kiên trì đứng lại được mà xoay người rời đi.

Cô gái kia phản ứng cũng thật là nhanh, nhân lúc hắn chưa kịp nhấc chân mà bắt được cánh tay của hắn. Nàng càng khóc càng hăng, dường như là đang cầu xin hắn cái gì.

Hắn cũng không vì thế mà thay đổi, chẳng chút lưu tình hất tay nàng ra, động tác rất mãnh liệt, thậm chí có chút ghét bỏ.

Cô gái bị đẩy lùi lại hai bước ngã bệt xuống đất, càng khóc thảm hại hơn.

Lục Yến Kinh nhìn Thịnh Tiện che ô dời đi, lại nhìn lại cô gái đang ngồi dưới đất khóc không ngừng, trong đầu nhớ về đoạn tiết mục “nữ chính si tình bị nam chính bỏ rơi”. Không cần nói, chỉ cần nghe tiếng khóc kia phối hợp với cảnh trời mưa nhỏ cũng làm người ta cảm thấy thương cảm.

Lục Yên Kinh chậm rãi lắc đầu, một bên ra hiệu cho tài xế lái thuê tiến lên phía trước, một bên nghĩ thầm: Quả nhiên nàng không có nhìn lầm, cái tên yêu nghiệt ngàn năm kia cũng là một tên tra nam.

Chưa đến nửa phút, chiếc xe đã vượt qua Thịnh Tiện, đúng lúc phía trước gặp đèn đỏ liền dừng lại.

Lục Yên Kinh dựa tay lên thành cửa kính ẩm ướt, hướng về phía Thịnh Tiện đang đi tới huýt sáo một cái.

Thịnh Tiện không có phản ứng.

Lục Yên Kinh huýt sáo thêm lần nữa.

Thịnh Tiện giơ ô nhìn ra ngoài.
 

Hoàng Hi Bình

Kim Tiên Sơ Kỳ
Đệ Tam Dịch Giả Tháng 7
Xin trả trước bài một, có gì nhẹ tay nha :xinloi:
Tuy không nhìn thấy mặt nhưng Lục Yên Kinh vẫn nhận ra hắn, nàng hầu như không có chút do dự nào thốt lên “Dừng xe”.

Tài xế lái thuê nghe vậy đạp phanh liên tục ngừng xe lại.

Lục Yên Kinh hạ kính xe xuống, gió bên ngoài mang theo mưa hắt vào trong, đánh lên mặt nàng có chút mát, làm Lục Yên Kinh tỉnh rượu đi không ít. Nàng chớp mắt một cái rồi chăm chú nhìn ra bên ngoài, quả nhiên, kia chính là tên cặn bã nàng gặp trong quán rượu tối ấy.

Hắn không đứng một mình, trước mặt hắn là một cô gái nhỏ tóc đen, quần dài nhìn qua rất là hiền lành, lương thiện.

Cô gái kia không mang ô, đầu tóc ướt hết, đang ngửa cổ lên khóc như lê hoa tỉu vũ.

Thịnh Tiện tuyệt nhiên không có lấy một chút thương hoa tiếc ngọc, có ô cũng không che cho nàng lấy một lần, thậm chí khi nhìn thấy con gái nhà người ta khóc lóc sướt mướt còn không kiên trì đứng lại được mà xoay người rời đi.

Cô gái kia phản ứng cũng thật là nhanh, nhân lúc hắn chưa kịp nhấc chân mà bắt được cánh tay của hắn. Nàng càng khóc càng hăng, dường như là đang cầu xin hắn cái gì.

Hắn cũng không vì thế mà thay đổi, chẳng chút lưu tình hất tay nàng ra, động tác rất mãnh liệt, thậm chí có chút ghét bỏ.

Cô gái bị đẩy lùi lại hai bước ngã bệt xuống đất, càng khóc thảm hại hơn.

Lục Yến Kinh nhìn Thịnh Tiện che ô dời đi, lại nhìn lại cô gái đang ngồi dưới đất khóc không ngừng, trong đầu nhớ về đoạn tiết mục “nữ chính si tình bị nam chính bỏ rơi”. Không cần nói, chỉ cần nghe tiếng khóc kia phối hợp với cảnh trời mưa nhỏ cũng làm người ta cảm thấy thương cảm.

Lục Yên Kinh chậm rãi lắc đầu, một bên ra hiệu cho tài xế lái thuê tiến lên phía trước, một bên nghĩ thầm: Quả nhiên nàng không có nhìn lầm, cái tên yêu nghiệt ngàn năm kia cũng là một tên tra nam.

Chưa đến nửa phút, chiếc xe đã vượt qua Thịnh Tiện, đúng lúc phía trước gặp đèn đỏ liền dừng lại.

Lục Yên Kinh dựa tay lên thành cửa kính ẩm ướt, hướng về phía Thịnh Tiện đang đi tới huýt sáo một cái.

Thịnh Tiện không có phản ứng.

Lục Yên Kinh huýt sáo thêm lần nữa.

Thịnh Tiện giơ ô nhìn ra ngoài.
tên nhân vật rõ ràng là Lục Kinh Yến, mà lúc gõ tên Lục Yên Kinh, lúc gõ Lục Yến Kinh? Sai tên nhân vật dù đã có convert sẵn rồi thì thật cạn lời! Lại còn 2 tên sai nữa chứ
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top