Đăng ký lớp học dịch Khóa 1/2022

Tử Hy cư sĩ

Kim Tiên Hậu Kỳ
Dịch Giả Trường Sinh
Ngọc
121,10
Tu vi
4.428,00
Câu này tại hạ nghĩ để như cũ cũng được, sửa lại mất chủ ngữ:yob38:

Câu này liên quan 1 chút ngữ nghĩa cũng như hoàn cảnh của main, tạm tạm có thể bỏ qua :xinloi:

Có thể như sau: Trong mấy ngày sau đó, Mạnh Nam dành toàn bộ thời gian để làm quen với thời không này, đã từng sống ở đây 12 năm, tất phải hiểu rõ được mọi chuyện trong khoảng thời gian đó.
 
Last edited:

Tiểu Lack(L)

Phàm Nhân
Moderator
Ngọc
2.000,03
Tu vi
0,00
:xinloi: :xinloi:

Thậm chí ngay cả chuyện giường chiếu có thể biểu hiện lẳng lơ đến vậy khiến Không Ninh cũng phải tiêu hồn thực cốt. Không Ninh có bóng ma tâm lý cực lớn đối với yêu quái này trong lòng nên căn bản không dám đụng chạm tới đối phương. Cho nên mỗi lần đều do nữ yêu quái chủ động với hắn.

Nhưng loại nữ nhân hiền lành này, bất quá chỉ là hình ảnh ngoài dối trá thôi.

Yêu nữ tu luyện bảy mươi năm, để cho Không Ninh có thể rõ ràng cảm nhận được yêu trứng trong bụng.

Yêu trứng kia hấp thụ khí huyết của Không Ninh dần dần lớn lên. Đợi đến ngày yêu trứng trưởng thành, cũng chính là ngày Không Ninh chết.

Trước mắt là mỹ nhân mặc dù nhìn thật đẹp vừa dịu dàng, nhưng sau mặt nạ thùy mị lại cất giấu âm lãnh ác độc. Không Ninh tuyệt đối sẽ không mất cảnh giác, bị vẻ ngoài làm sa bẫy.

Lắc đầu một cái, Không Ninh nói: "Bất quá, nhà có Tết Trung Nguyên, ngươi tự mình làm cho mình sẽ tốt hơn. "

Trong trí nhớ của Không Ninh, cha mẹ cắt đứt quan hệ với họ hàng, một mình dời đến Sơn Lan của một huyện thành nhỏ. Hàng năm tết Trung Nguyên, cũng chỉ có mỗi cha mẹ.

Hàng năm trong thành, thời gian những người khác bắt đầu đốt giấy vàng mã, cha mẹ thì lại thúc giục Không Ninh mau sớm lên giường nghỉ ngơi.

Vì vậy Không Ninh mặc dù đã đi tới cái thế giới này mười một năm nhưng hoàn toàn không có một lần trải nghiệm qua Tết Trung Nguyên một cách đúng nghĩa.

Thấy hắn trả lời như vậy, Tô Nghiên cũng không kinh ngạc, gật đầu nói: "Nguyên lai như vậy. . . Nghiên Nhi đã biết. "

Sau khi nói xong, yêu nữ liền cúi đầu xuống, tiếp tục gói túi giấy không nói gì thêm.

Không Ninh thấy nàng nghiêm túc gói túi giấy cho người chết. Cũng không đành lòng muốn hỏi yêu nữ, chết thật có thể nhận được những tiền này sao?

Dẫu sao Uyển nhi đã nói qua, Âm Ti Thành Hoàng xảy ra vấn đề. Ngay cả Uyển nhi là người mới tu tiên gà mờ đều biết chuyện, thì chắc yêu quái trước mắt khẳng định cũng biết.

Bất quá cuối cùng, Không Ninh vẫn là nhịn lại, tránh lỡ hỏi rồi lại thành tìm chết nên không dám nói bậy bạ.

Hắn đem thanh phác đao treo ở trên tường, cởi bộ khoái phục trên người xuống. Ôm một bộ thường phục sạch sẽ, đi ra hậu viện tắm.

Đợi đến lúc Không Ninh tắm xong quay trở lại, lúc chuẩn bị ngủ, phát hiện những túi giấy kia đã chất đầy ở góc phòng. Cả người Tô Nghiên một thân áo tím đang chuẩn bị ra cửa rời đi.

Thấy Không Ninh tới, mỹ nhân mỉm cười nói: "Phu quân, tối nay Nghiên Nhi không thể cùng ngươi chìm vào giấc ngủ. Người nghỉ ngơi cho khỏe, Nghiên Nhi lúc trở về sẽ cố gắng không đánh thức người. "

Trong nhà, yêu nữ mỗi đêm đều đi ra ngoài, rạng sáng mới trở về đã là chuyện thường.

Có mấy lần trở lại, Không Ninh phát hiện nàng quần áo có hư hại, cho thấy rõ ràng đã xảy ra tranh đấu với đối phương có thực lực không kém.

Yêu nữ sau khi trở lại, sẽ cởi quần áo nằm vào trong lòng ngực Không Ninh. Đôi lúc Không Ninh sẽ còn ngửi được mùi máu tanh nhàn nhạt.

Mùi máu tanh hỗn tạp của những yêu vật khác, nhưng có pha chút là của Tô Nghiên.

Có mấy lần, Không Ninh vô tình thấy được vết thương trên tay nàng. Những vết thương kia hiện lên yêu khí hung ác, khiến cho vết thương không cách nào nhanh chóng lành lại.

Không Ninh biết, trong cái nhà này yêu nữ cùng những yêu quái khác ở chung huyền thành không được tốt, hòa thuận mấy.

Hoặc là nói đúng hơn, tranh đấu càng ngày càng kịch liệt.

Mặc dù không biết bọn họ rốt cuộc ở đây tranh cái gì, nhưng Không Ninh sáng suốt lựa chọn không tò mò hỏi nhiều.

Cứ như thường lệ gật đầu, Không Ninh giả mù sa mưa nói: "Cẩn thận một chút. "

Mặc dù hắn trong lòng chỉ mong yêu nữ này chết ở bên ngoài, nhưng đối phương tạo dựng hình ảnh bề ngoài kĩ càng với tốt lắm. Cho nên mình cũng không thể tự nhiên đánh vỡ cái bề ngoài hòa bình giả tạo này được.

Tô Nghiên khẽ mỉm cười, nói: "Phu quân yên tâm, Nghiên Nhi không có chuyện gì cả. Những tên kia, thổ kê ngõa cẩu thôi, không đáng để nhắc tới. "

Vừa nói, Tô Nghiên chuẩn bị ra cửa.

Nhưng ở trước khi ra cửa đột nhiên nghĩ đến cái gì, mở miệng nói.

"Đúng rồi phu quân, mấy ngày này không có chuyện gì thì trời tối không nên ở bên ngoài kẻo nguy hiểm. "

"Tết Trung Nguyên sắp tới, trong thành cũng càng ngày càng nguy hiểm. "

"Những thứ kia yêu quái bị quy củ giới hạn lại, có lẽ sẽ không đối với ngươi mà tùy tiện ra tay, nhưng đối với những vật khác thì chưa chắc."
 

Trà Tắc Lắc Sữa

Phàm Nhân
Thanh Xuân Ký Giả
Đệ Tam Converter Tháng 2
Ngọc
52,04
Tu vi
0,14
Câu này liên quan 1 chút ngữ nghĩa cũng như hoàn cảnh của main, tạm tạm có thể bỏ qua :xinloi:

Có thể như sau: Trong mấy ngày sau đó, Mạnh Nam dành toàn bộ thời gian để làm quen với thời không này, đã từng sống ở đây 12 năm, tất phải hiểu rõ được mọi chuyện trong khoảng thời gian đó.
Ye, như này thì đúng với cách hành văn ban đầu hơn. Câu của Bảo ca sửa lại làm lệch ý hẳn. Nãy tại hạ chưa đọc câu gốc, thấy thiếu chủ ngữ nên nói vậy thoi:80:
 

Tiểu Trần

Phàm Nhân
Ngọc
11,85
Tu vi
0,00
Dù không thấy được mặt, nhưng Lục Kinh Yến vẫn nhận ra anh, cô không do dự, liền thốt lên: "Dừng xe".
Tài xế vội đạp thắng gấp.
Lục Kinh Yến hạ cửa kính xe xuống, mưa gió chen lẫn tạt vào trong xe, va vào mặt có chút lạnh, Lục Kinh Yến thoáng cái tỉnh rượu nhiều, cô chớp mắt, nhìn chăm chú ra ngoài, quả nhiên là anh, tên cặn bã mà cô đã gặp trong quán bar vào đêm hôm đó.
Anh không lẻ loi, trước mặt anh là một cô gái tóc đen, váy dài, trông rất đoan trang và hiền thục.
Cô gái kia không mang ô, tóc ướt sũng, ngửa mặt khóc như hoa lê mang hạt mưa(1).
Thịnh Tiễn không một chút thương xót, không đưa ô cho cô gái kia che mưa một chút, ngay cả nhẫn nại cũng không có, đối mặt với cô gái khóc sướt mướt, vẵn bỏ mặt rời đi.
Nhưng cô gái phản ứng rất nhanh, nắm được cánh tay anh khi anh chưa kịp nhấc chân. Cô gái khóc càng dữ dội, giống như đang cầu xin anh cái gì.
Anh vẫn bình thản, không hề động lòng, nhẫn tâm hất cánh tay cô gái ra.
Động tác mạnh mẽ dứt khoát, thậm chí có ý ruồng bỏ.
Cô gái bị hất ra sau hai bước, ngồi bẹp xuống đất, khóc thảm hại hơn.
Lục Kinh Yến nhìn Thịnh Tiễn cầm ô rời đi, lại nhìn cô gái ngồi khóc trên mặt đất, nghĩ đến bộ phim nữ chính si tình bị nam chính bỏ rơi.
Phân li, tiếng khóc hòa cùng cơn mưa dầm dã thật buồn.
Lục kinh yến chậm rãi lắc đầu, ra hiệu tài xế đi tiếp, trong đầu cô nghĩ mình nhìn không sai, gã đàn ông giống yêu quái nghìn năm đó đúng là tên cặn bã.
Nữa phút sau, xe vượt qua Thịnh Tiễn.
Đúng lúc gặp đèn đỏ, xe dừng lại.
Lục Kinh Yến tựa cánh tay lên cửa sổ xe,
Hướng về phía Thịnh Tiễn đi tới, huýt sáo.
Thịnh Tiễn không trả lời.
Lục Kinh Yến huýt lần nữa.
Thịnh Tiện cầm dù nhìn lại.
------------------------------------
(1) Nguyên tác: Lê hoa tỉu vũ: Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương Quý Phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.
 

Hoàng Hi Bình

Kim Tiên Sơ Kỳ
Đệ Tam Dịch Giả Tháng 7
Dù không thấy được mặt, nhưng Lục Kinh Yến vẫn nhận ra anh, cô không do dự, liền thốt lên: "Dừng xe".
Tài xế vội đạp thắng gấp.
Lục Kinh Yến hạ cửa kính xe xuống, mưa gió chen lẫn tạt vào trong xe, va vào mặt có chút lạnh, Lục Kinh Yến thoáng cái tỉnh rượu nhiều, cô chớp mắt, nhìn chăm chú ra ngoài, quả nhiên là anh, tên cặn bã mà cô đã gặp trong quán bar vào đêm hôm đó.
Anh không lẻ loi, trước mặt anh là một cô gái tóc đen, váy dài, trông rất đoan trang và hiền thục.
Cô gái kia không mang ô, tóc ướt sũng, ngửa mặt khóc như hoa lê mang hạt mưa(1).
Thịnh Tiễn không một chút thương xót, không đưa ô cho cô gái kia che mưa một chút, ngay cả nhẫn nại cũng không có, đối mặt với cô gái khóc sướt mướt, vẵn bỏ mặt rời đi.
Nhưng cô gái phản ứng rất nhanh, nắm được cánh tay anh khi anh chưa kịp nhấc chân. Cô gái khóc càng dữ dội, giống như đang cầu xin anh cái gì.
Anh vẫn bình thản, không hề động lòng, nhẫn tâm hất cánh tay cô gái ra.
Động tác mạnh mẽ dứt khoát, thậm chí có ý ruồng bỏ.
Cô gái bị hất ra sau hai bước, ngồi bẹp xuống đất, khóc thảm hại hơn.
Lục Kinh Yến nhìn Thịnh Tiễn cầm ô rời đi, lại nhìn cô gái ngồi khóc trên mặt đất, nghĩ đến bộ phim nữ chính si tình bị nam chính bỏ rơi.
Phân li, tiếng khóc hòa cùng cơn mưa dầm dã thật buồn.
Lục kinh yến chậm rãi lắc đầu, ra hiệu tài xế đi tiếp, trong đầu cô nghĩ mình nhìn không sai, gã đàn ông giống yêu quái nghìn năm đó đúng là tên cặn bã.
Nữa phút sau, xe vượt qua Thịnh Tiễn.
Đúng lúc gặp đèn đỏ, xe dừng lại.
Lục Kinh Yến tựa cánh tay lên cửa sổ xe,
Hướng về phía Thịnh Tiễn đi tới, huýt sáo.
Thịnh Tiễn không trả lời.
Lục Kinh Yến huýt lần nữa.
Thịnh Tiện cầm dù nhìn lại.
------------------------------------
(1) Nguyên tác: Lê hoa tỉu vũ: Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương Quý Phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.
nguyên tác là hoa lê tỉu vũ, phải dựa vào bản hán việt để có từ chính xác chứ! Còn lại để @Hề Vân Hy chấm!
Xưng hô anh-cô cho ngôn tình là chuẩn rồi đấy, nhắc 1 điều, tra nam thì có 2 cách để dịch, 1 để nguyên tra nam, vì từ này đã khá quen thuộc với fan truyện phim ngôn tình rồi, 2 nên dịch là đồ đểu, đồ sở khanh, không nên dịch thành cặn bã! Tra nam ở đây mang nghĩa là những kẻ chuyên phụ tình phụ nữ, một lúc yêu nhiều cô, hoặc yêu chỉ vì tiền, lợi dụng, lừa gạt phụ nữ! Dịch cặn bã thì nghĩa rất chung, tên cặn bã có thể là kẻ xấu ở nhiều lĩnh vực, trong công việc, cuộc sống, tình yêu. Bạn đã dùng quick translator chưa nhỉ? Có thì nhớ đối chiếu với hán việt nhé!
cơn mưa dầm dã-> chỉ có tầm tã, không có dầm dã nhé!
 
Last edited:

Tiểu Trần

Phàm Nhân
Ngọc
11,85
Tu vi
0,00
nguyên tác là hoa lê tỉu vũ, phải dựa vào bản hán việt để có từ chính xác chứ! Còn lại để @Hề Vân Hy chấm!
Xưng hô anh-cô cho ngôn tình là chuẩn rồi đấy, nhắc 1 điều, tra nam thì có 2 cách để dịch, 1 để nguyên tra nam, vì từ này đã khá quen thuộc với fan truyện phim ngôn tình rồi, 2 nên dịch là đồ đểu, đồ sở khanh, không nên dịch thành cặn bã! Tra nam ở đây mang nghĩa là những kẻ chuyên phụ tình phụ nữ, một lúc yêu nhiều cô, hoặc yêu chỉ vì tiền, lợi dụng, lừa gạt phụ nữ! Dịch cặn bã thì nghĩa rất chung, tên cặn bã có thể là kẻ xấu ở nhiều lĩnh vực, trong công việc, cuộc sống, tình yêu. Bạn đã dùng quick translator chưa nhỉ? Có thì nhớ đối chiếu với hán việt nhé!
cơn mưa dầm dã-> chỉ có tầm tã, không có dầm dã nhé!
dạ cảm ơn anh!
Mà cái phần mềm của em nó để là hoa lê tỉu vũ có cách nào sửa để lần sau phần mềm nó dịch đúng được không anh?
 
Last edited:

Tử Hy cư sĩ

Kim Tiên Hậu Kỳ
Dịch Giả Trường Sinh
Ngọc
121,10
Tu vi
4.428,00
Dù không thấy được mặt, nhưng Lục Kinh Yến vẫn nhận ra anh, cô không do dự, liền thốt lên: "Dừng xe".
Tài xế vội đạp thắng gấp.
<nguyên gốc là cụm 'tài xế lái xe thuê'... tức, xe này là của LKY>
Lục Kinh Yến hạ cửa kính xe xuống, mưa gió chen lẫn tạt vào trong xe, va / phả vào mặt có chút lạnh, Lục Kinh Yến thoáng cái tỉnh rượu nhiều, cô chớp mắt, nhìn chăm chú ra ngoài, quả nhiên là anh, tên cặn bã mà cô đã gặp trong quán bar vào đêm hôm đó.
Anh không lẻ loi, trước mặt anh là một cô gái tóc đen, váy dài, trông rất đoan trang và hiền thục.
Cô gái kia không mang ô, tóc ướt sũng, ngửa mặt khóc như hoa lê mang hạt mưa(1).
Thịnh Tiễn không một chút thương xót, không đưa ô cho cô gái kia che mưa một chút, ngay cả nhẫn nại cũng không có, đối mặt với cô gái khóc sướt mướt, vẵn bỏ mặt rời đi.
<sai chính tả> ..sướt mướt như thế, mà vẫn bỏ mặc rời đi.

Nhưng cô gái phản ứng rất nhanh, nắm được cánh tay anh khi anh chưa kịp nhấc chân. Cô gái khóc càng dữ dội, giống như đang cầu xin anh cái gì.
Anh vẫn bình thản, không hề động lòng, nhẫn tâm hất cánh tay cô gái ra.
Động tác mạnh mẽ dứt khoát, thậm chí có ý ruồng bỏ.
Cô gái bị hất ra sau hai bước, ngồi bẹp xuống đất, khóc thảm hại hơn.
Lục Kinh Yến nhìn Thịnh Tiễn cầm ô rời đi, lại nhìn cô gái ngồi khóc trên mặt đất, nghĩ đến bộ phim nữ chính si tình bị nam chính bỏ rơi.
Phân li, tiếng khóc hòa cùng cơn mưa dầm dã thật buồn.
<phân li: là gì nhỉ??>

Lục kinh yến chậm rãi lắc đầu, ra hiệu tài xế đi tiếp, trong đầu cô nghĩ mình nhìn không sai, gã đàn ông giống yêu quái nghìn năm đó đúng là tên cặn bã.
<sai nghĩa> tên đó quá chi là đểu luôn... 🤣

Nữa phút sau, xe vượt qua Thịnh Tiễn.
Đúng lúc gặp đèn đỏ, xe dừng lại.
Lục Kinh Yến tựa cánh tay lên cửa sổ xe,
Hướng về phía Thịnh Tiễn đi tới, huýt sáo.
Thịnh Tiễn không trả lời.
Lục Kinh Yến huýt lần nữa.
Thịnh Tiện cầm dù nhìn lại.
------------------------------------
(1) Nguyên tác: Lê hoa tỉu vũ: Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương Quý Phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.

Dịch oke lắm, dùng từ hay :54:
 

Hoàng Hi Bình

Kim Tiên Sơ Kỳ
Đệ Tam Dịch Giả Tháng 7
dạ cảm ơn anh!
Mà cái phần mềm của em nó để là hoa lê tỉu vũ có cách nào sửa để lần sau phần mềm nó dịch đúng được không anh?
hoa lê tỉu vũ là do 4rum mình cài đặt chuyển Đ ái thành tỉu, cái này là do ta ko để ý, sơ sót của ta, trách nhầm chú!
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top