Ok, bài làm tốt rồi. Bài này chắc dễ nên ai làm cũng ngon cơmMong nhận góp ý của các đại lãoHắn tên là Vân Trung Hạc, tên hắn nghe có vẻ không phải là kẻ tốt lành gì, tên này của hắn trong mấy bộ tiểu thuyết đều là các nhân vật phản diện, mà còn là mấy tên trộm tiền chết tiệt. (Chỗ này tiếng Trung là ngân tặc, tức là trộm bạc, trộm tiền... tên converter nào convert thành râm tặc vậy trời =.=)
Nhưng từ nhỏ hắn đã là "con nhà người ta" trong mắt mọi người, từ tiểu học đến đại học đều là siêu cấp học bá, khiến các bạn học vừa hâm mộ vừa đố kỵ.
Năm hắn gần 24 tuổi đã tốt nghiệp tiến sĩ đại học Princeton, 28 tuổi đã trở thành trưởng khoa một bệnh viện nổi tiếng trong vùng, 31 tuổi trở thành Phó viện trưởng của bệnh viện này, cho dù đặt ở đâu hắn đều là người có thể làm mưa làm gió.
Nhưng một năm trước, tất cả đều thay đổi kể từ khi hắn nhận được một cuộc điện thoại bí mật.
Sau đó, hắn bị trói bắt đi, cưỡng ép trở thành viện trưởng của mộtcáibệnh viện nào đó.
Bệnh viện này có hơn một trăm bác sĩ, hơn hai trăm ý tá và điều dưỡng, nhưng chỉ có 29 bệnh nhân. Trung bình mười nhân viên y tế chăm sóc cho một bệnh nhân.
Tên của Bệnh viện này chỉ có một chữ: X
Đây là một bệnh viện tâm thần vô cùng đặc biệt, nằm sâu trong núi, hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài. Trên bản đồ hay internet đều không thể tìm được sự tồn tại của nó, thậm chí không biết nó thuộc về quốc gia nào.
Ít nhất một trung đoàn binh lực được bố trí bên trong khuôn viên trăm dặm của bệnh viện tâm thần X, tất cả đều là lính đánh thuê. Ngoài ra ở đây còn lắp đặt rất nhiều thiết bị tinh vi, các loại radar, thậm chí còn có cả kính thiên văn vô tuyến cỡ lớn. Chỗ này giống như là một căn cứ bí mật chứ không phải là một bệnh viện tâm thần.
Nhưng đây đích thực là mộtcáibệnh viện tâm thần, 29 bệnh nhân kia cũng không phải là giả.
Chỉ là 29 bệnh nhân tâm thần này còn có một thân phận khác, đó là đỉnh cấp thiên tài.
Có một câu nói rất hay, giữa thiên tài và tên điên chỉ là một ranh giới mỏng manh, 29 bệnh nhân này là những tên điên kỳ lạ nhất, và cũng là những thiên tài đáng sợ nhất.
Vân Trung Hạc từ nhỏ đến lớn một mựclàhọc bá, từ khi đi đến bệnh viện tâm thần này làm viện trưởng, chỉ có một cái cảm giác giống như ếch ngồi đáy giếng, lâu dần cũng thấy tự ti. Bởi vì đứng trước 29 bệnh nhân tâm thần này, ở một khía cạnh nào đó, Vân Trung Hạc cảm thấy mình giống như một tên thiểu năng trí tuệ.
Bệnh nhân số 19, có biệt danh là π. Bởi vì từ khi vào bệnh viện tâm thần này y đã bắt đầu tính số pi, không phải bằng cách đọc thuộc lòng. Mà trong đầu của y luôn luônđangtính toán, miệng từng giây từng phút đềuđangđọc số pi, hoàn toàn không lặp lại.
π nhập viện được 15 năm, mỗi một giây y đọc 2 số, cho nên hiện tại y có thể tính được số của pi sau dấu phẩy lên đến 940 triệu chữ số, không sai một chút nào. Y tính bằng cái đầu của mình mà không cần sự trợ giúp của bất kỳ công cụ nào, thực có thể so với siêu máy tính.
Y đọc nó lúc ăn, lúc đi ngủ, thậm chí lúc đi vệ sinh y cũng đọc nó. Một giây y đọc 2 số, 7,200 số mỗi giờ và 172,800 số mỗi ngày.
Điều đáng sợ nhất là trong khi đầu óc y đang tính toán hàng tỷ số pi, y còn có thể chia ra hai, ba phần để tính các đề toán số học khác. Nhất là khi y hầu như chưa học qua đại số tuyến tính, chưa từng học toán học cao cấp, nhưng bài toán dù khó đến mấy ở trước mặt y, chỉ trong nháy mắt y liền có thể biết được đáp án cuối cùng, một giây cũng không cần.
Trong 15 năm qua, y không biết đã giải được bao nhiêu bài toán khó tầm cỡ quốc tế, nhưng tiếc là không thể công khai ra ngoài, nếu không thì giải Nobel toán học có lẽ sẽ được trao cho một bệnh nhân tâm thần...![]()
Làm tiếp bt2, 3 luôn.