[Sáng Tác] Truyện siêu ngắn

nhongcon_pupa

Phàm Nhân
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
5.121,25
Tu vi
0,00
😳 Không phải đại gia quen đọc Linh dị Kinh dị sao, còn giật giây tiểu nữ viết nữa mà giờ lại bảo gặp ác mộng rồi.
Tớ không ngán ma quỷ, linh dị, tay cụt chân gãy các thứ, cơ bản là vì xem phim giải phẫu và đụng vào xác người quen rồi. Nhưng có một số trường hợp tớ cực kì mẫn cảm (khổ nỗi bản thân chưa từng đụng đến nên chưa biết) như việc tưởng tượng cảnh chó ăn bào thai của Bảo Ca. Thú thật, đọc được, nuốt được cảnh tượng đó rồi bình tĩnh phân tích cũng là một dạng "thông não" trong thế giới quan của tớ a :xinloi:
 

Lạc Đinh Đang

Phi Thăng kiếp
Tớ không ngán ma quỷ, linh dị, tay cụt chân gãy các thứ, cơ bản là vì xem phim giải phẫu và đụng vào xác người quen rồi. Nhưng có một số trường hợp tớ cực kì mẫn cảm (khổ nỗi bản thân chưa từng đụng đến nên chưa biết) như việc tưởng tượng cảnh chó ăn bào thai của Bảo Ca. Thú thật, đọc được, nuốt được cảnh tượng đó rồi bình tĩnh phân tích cũng là một dạng "thông não" trong thế giới quan của tớ a :xinloi:
😂 Linh dị có chọn lọc. Linh dị + kinh dị thì không sao, nhưng linh dị tâm linh thì hơi "ma sát tam quan" của đại gia? Lạc đang nghĩ tới mấy ý tưởng ma quái, mấy tục lệ dân gian, truyền thuyết ma quỷ của Việt Nam, biết đâu đại gia cũng hứng thú với nó nhỉ.
 

nhongcon_pupa

Phàm Nhân
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
5.121,25
Tu vi
0,00
😂 Linh dị có chọn lọc. Linh dị + kinh dị thì không sao, nhưng linh dị tâm linh thì hơi "ma sát tam quan" của đại gia? Lạc đang nghĩ tới mấy ý tưởng ma quái, mấy tục lệ dân gian, truyền thuyết ma quỷ của Việt Nam, biết đâu đại gia cũng hứng thú với nó nhỉ.
Tới luôn Lạc! Để xem cái "tam quan" của tớ chịu được tới đâu :thank:
Tiện thể nhờ Lạc Lạc kỳ nữ post link truyện của mọi người lên trang đầu cho người mới vào dễ "tham quan", sau đó kéo vào ... viết luôn :nhamnho:
Cần đệ viết truyện ngắn hem :)) đảm bảo ly kỳ gay cấn cua ngang cua dọc
Hoan nghênh lão đệ :thank:
 

Lạc Đinh Đang

Phi Thăng kiếp
Tới luôn Lạc! Để xem cái "tam quan" của tớ chịu được tới đâu :thank:
Tiện thể nhờ Lạc Lạc kỳ nữ post link truyện của mọi người lên trang đầu cho người mới vào dễ "tham quan", sau đó kéo vào ... viết luôn :nhamnho:

Hoan nghênh lão đệ :thank:
:kfpjueg: Nay khuya rồi, mai Lạc dẫn link mấy bài này lên nha đại gia, giờ đi ngủ đã.

😂 Nói là nghĩ đến chứ Lạc cũng sợ ma đến vô cùng, chưa dọa được đại gia đã tự khiến mình hoảng rồi, ý nghĩ đó cứ tạm để đấy đã.
 

Cá Cửu Ca

Thăng Tiên kiếp
Dịch giả Thái Tuế
Trời đêm.

Ánh trăng trên bầu trời chiếu rọi qua từng khe lá, tiếng quạ đêm kêu inh ỏi.

Trên lối mòn nhiều sỏi đá, một chiếc xe ô tô màu đen chạy băng băng qua, trên chiếc xe là một cậu thanh niên mười chín tuổi ăn mặc quần đùi áo champion, vừa đi vừa huýt gió.

Bỗng dưng phía sau hắn một bàn tay trắng móng tay rất nhọn đưa đến vỗ vai hắn, một giọng nói vừa thanh lãnh vừa mang theo chút ngọt ngào vang lên: “Tần Thụ ngươi còn chưa ngủ sao?”

Hắn bỏ tay trên vô lăng xuống ấn vào một cái nút màu đen phía trước mặt, giọng nói thanh lãnh pha thêm chút ngọt ngào ngay lập tức biến mất, mà cánh tay trên vai hắn vẫn còn khiến lưng hắn có chút lành lạnh.

Lúc này hắn từ từ thả nhẹ chân ga, đầu quay chậm về phía sau đập vào trong mắt hắn lúc này là một cặp giò trắng như tuyết, ánh mắt hắn bắt đầu kéo lên thì thấy vòng eo thon gọn tràn đầy quyến rũ ẩn nấp phía sau chiếc váy trắng, ánh mắt của hắn lại bắt đầu kéo lên lần này đập vào mắt hắn là một đôi môi đỏ như máu, trên môi còn có một chất dịch màu đỏ chảy xuống, chất dịch rơi vào chiếc váy trắng.

Hắn lúc này sửng sốt hét lớn: "Vân Linh em không biết lấy khăn lau vết tương ớt trên môi mình hay sao!!"

"Chiếc váy chục củ vừa mới mua aaaaa."

Vân Linh chỉ cười nhẹ một cái, sao đó nhấc tay lên nghiêng người về phía trước lấy một chiếc khăn giấy, lau đi vết tương ớt trên môi.

Ngay vào lúc này, đột nhiên rung lắc cực mạnh, phía trước mặt làn xương đêm cũng bắt đầu buông xuống.

Thanh niên mặc áo champion đạp thắng ngừng lại, đưa tay mở cửa bước ra bên ngoài sau đó đóng cửa lại.

Sau đó đi một vòng xung quanh chiếc xe, thì thấy bánh phải của chiếc xe bị xì, nhưng lúc này trên chiếc xe một dòng màu đỏ như máu từ bánh xe chảy ra, hắn ngay lập tức lấy hai tay dụi dụi mắt.

Sau đó nhìn kỹ lại một lần nữa, nhưng trước mặt vẫn là chất lỏng màu đỏ từ trong bánh chảy ra.

Hắn vẫn không tin vào đôi mắt liền đưa tay xuống túi lấy ra chiếc Oppo A3s bật ngay đèn plash lên soi vào bánh xe, nhưng lúc này không thấy chất dịch màu đỏ mà chỉ thấy một cây đinh găm vào bánh xe.

Hắn thở dài một hơi sau đó đứng dậy mở miệng nói: "Vân Linh xuống..."

Nhưng chưa hết lời hai mắt của hắn ngưng trọng, bởi vì trong chiếc xe lúc này không có một ai, hắn lập tức hoàn hồn chạy ra phía sau cốp xe mở lên.

Bên trong cốp xe là một cái túi lớn màu đen, dáng vẻ không cân đối.

Nhưng bụi rậm bên cạnh đột nhiên kêu sột xoạc, vài giây sau từ bên trong bụi rậm một con vật bước ra thân rắn đầu người, còn có bốn cái chân vịt.

Hắn nhìn thấy con vật này lập tức lẩm bẩm: "Rắn là loài bò sát không tay không chân, rắn là loài bò sát không tay không chân."

Phía sau lưng hắn đột nhiên có một bàn tay nhỏ nhắn vỗ vỗ, giọng nói ngọt ngào lại vang lên: "Anh hai, ngươi làm gì mà đứng ở trước cửa mà không đi vào bên trong."

"Xe cán trúng phải đinh bị xì lốp nên không thể đi tiếp được, nên chúng ta chỉ có thể để nó lại chỗ này sáng mai quay lại...." Thanh niên vô thức nói.

Mới nói được vài câu thì hắn lập tức cứng họng, muốn ứa cả nước mắt ra ngoài, bởi vì hắn vừa mới đi dự đám tang của em gái trên núi mới về.

Hắn lập tức quay người lại cúi thấp đầu nhắm mắt chắp hai tay nói: "Em gái, em đừng hiện hồn về dọa anh chứ, tình anh em ta đậm như cà phê đen, sâu như hố đen không đáy nên em đừng có hiện hồn về dọa anh, nếu như có hiện thì cho anh vài con số để anh còn có đường đánh đề làm giàu,..." Thanh niên lúc này hoảng sợ nói một lèo, còn không quên xin số.

Ngay lúc này một tiếng động vang vọng cả bầu trời đêm vang lên.

"Cắt!!! Cắt!!!!!"

"Giọng nói chưa đủ cao, làm lại làm lại."
 

Vũ Tích

Đại Thừa Hậu Kỳ
Trời đêm.

Ánh trăng trên bầu trời chiếu rọi qua từng khe lá, tiếng quạ đêm kêu inh ỏi.

Trên lối mòn nhiều sỏi đá, một chiếc xe ô tô màu đen chạy băng băng qua, trên chiếc xe là một cậu thanh niên mười chín tuổi ăn mặc quần đùi áo champion, vừa đi vừa huýt gió.

Bỗng dưng phía sau hắn một bàn tay trắng móng tay rất nhọn đưa đến vỗ vai hắn, một giọng nói vừa thanh lãnh vừa mang theo chút ngọt ngào vang lên: “Tần Thụ ngươi còn chưa ngủ sao?”

Hắn bỏ tay trên vô lăng xuống ấn vào một cái nút màu đen phía trước mặt, giọng nói thanh lãnh pha thêm chút ngọt ngào ngay lập tức biến mất, mà cánh tay trên vai hắn vẫn còn khiến lưng hắn có chút lành lạnh.

Lúc này hắn từ từ thả nhẹ chân ga, đầu quay chậm về phía sau đập vào trong mắt hắn lúc này là một cặp giò trắng như tuyết, ánh mắt hắn bắt đầu kéo lên thì thấy vòng eo thon gọn tràn đầy quyến rũ ẩn nấp phía sau chiếc váy trắng, ánh mắt của hắn lại bắt đầu kéo lên lần này đập vào mắt hắn là một đôi môi đỏ như máu, trên môi còn có một chất dịch màu đỏ chảy xuống, chất dịch rơi vào chiếc váy trắng.

Hắn lúc này sửng sốt hét lớn: "Vân Linh em không biết lấy khăn lau vết tương ớt trên môi mình hay sao!!"

"Chiếc váy chục củ vừa mới mua aaaaa."

Vân Linh chỉ cười nhẹ một cái, sao đó nhấc tay lên nghiêng người về phía trước lấy một chiếc khăn giấy, lau đi vết tương ớt trên môi.

Ngay vào lúc này, đột nhiên rung lắc cực mạnh, phía trước mặt làn xương đêm cũng bắt đầu buông xuống.

Thanh niên mặc áo champion đạp thắng ngừng lại, đưa tay mở cửa bước ra bên ngoài sau đó đóng cửa lại.

Sau đó đi một vòng xung quanh chiếc xe, thì thấy bánh phải của chiếc xe bị xì, nhưng lúc này trên chiếc xe một dòng màu đỏ như máu từ bánh xe chảy ra, hắn ngay lập tức lấy hai tay dụi dụi mắt.

Sau đó nhìn kỹ lại một lần nữa, nhưng trước mặt vẫn là chất lỏng màu đỏ từ trong bánh chảy ra.

Hắn vẫn không tin vào đôi mắt liền đưa tay xuống túi lấy ra chiếc Oppo A3s bật ngay đèn plash lên soi vào bánh xe, nhưng lúc này không thấy chất dịch màu đỏ mà chỉ thấy một cây đinh găm vào bánh xe.

Hắn thở dài một hơi sau đó đứng dậy mở miệng nói: "Vân Linh xuống..."

Nhưng chưa hết lời hai mắt của hắn ngưng trọng, bởi vì trong chiếc xe lúc này không có một ai, hắn lập tức hoàn hồn chạy ra phía sau cốp xe mở lên.

Bên trong cốp xe là một cái túi lớn màu đen, dáng vẻ không cân đối.

Nhưng bụi rậm bên cạnh đột nhiên kêu sột xoạc, vài giây sau từ bên trong bụi rậm một con vật bước ra thân rắn đầu người, còn có bốn cái chân vịt.

Hắn nhìn thấy con vật này lập tức lẩm bẩm: "Rắn là loài bò sát không tay không chân, rắn là loài bò sát không tay không chân."

Phía sau lưng hắn đột nhiên có một bàn tay nhỏ nhắn vỗ vỗ, giọng nói ngọt ngào lại vang lên: "Anh hai, ngươi làm gì mà đứng ở trước cửa mà không đi vào bên trong."

"Xe cán trúng phải đinh bị xì lốp nên không thể đi tiếp được, nên chúng ta chỉ có thể để nó lại chỗ này sáng mai quay lại...." Thanh niên vô thức nói.

Mới nói được vài câu thì hắn lập tức cứng họng, muốn ứa cả nước mắt ra ngoài, bởi vì hắn vừa mới đi dự đám tang của em gái trên núi mới về.

Hắn lập tức quay người lại cúi thấp đầu nhắm mắt chắp hai tay nói: "Em gái, em đừng hiện hồn về dọa anh chứ, tình anh em ta đậm như cà phê đen, sâu như hố đen không đáy nên em đừng có hiện hồn về dọa anh, nếu như có hiện thì cho anh vài con số để anh còn có đường đánh đề làm giàu,..." Thanh niên lúc này hoảng sợ nói một lèo, còn không quên xin số.

Ngay lúc này một tiếng động vang vọng cả bầu trời đêm vang lên.

"Cắt!!! Cắt!!!!!"

"Giọng nói chưa đủ cao, làm lại làm lại."
Đúng là phong cách của đệ. Đọc xong hoang mang như lọt vào sương mù. Không logic tẹo nào! :nhamnho:
 

nhongcon_pupa

Phàm Nhân
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
5.121,25
Tu vi
0,00
Trời đêm.

Ánh trăng trên bầu trời chiếu rọi qua từng khe lá, tiếng quạ đêm kêu inh ỏi.

Trên lối mòn nhiều sỏi đá, một chiếc xe ô tô màu đen chạy băng băng qua, trên chiếc xe là một cậu thanh niên mười chín tuổi ăn mặc quần đùi áo champion, vừa đi vừa huýt gió.

Bỗng dưng phía sau hắn một bàn tay trắng móng tay rất nhọn đưa đến vỗ vai hắn, một giọng nói vừa thanh lãnh vừa mang theo chút ngọt ngào vang lên: “Tần Thụ ngươi còn chưa ngủ sao?”

Hắn bỏ tay trên vô lăng xuống ấn vào một cái nút màu đen phía trước mặt, giọng nói thanh lãnh pha thêm chút ngọt ngào ngay lập tức biến mất, mà cánh tay trên vai hắn vẫn còn khiến lưng hắn có chút lành lạnh.

Lúc này hắn từ từ thả nhẹ chân ga, đầu quay chậm về phía sau đập vào trong mắt hắn lúc này là một cặp giò trắng như tuyết, ánh mắt hắn bắt đầu kéo lên thì thấy vòng eo thon gọn tràn đầy quyến rũ ẩn nấp phía sau chiếc váy trắng, ánh mắt của hắn lại bắt đầu kéo lên lần này đập vào mắt hắn là một đôi môi đỏ như máu, trên môi còn có một chất dịch màu đỏ chảy xuống, chất dịch rơi vào chiếc váy trắng.

Hắn lúc này sửng sốt hét lớn: "Vân Linh em không biết lấy khăn lau vết tương ớt trên môi mình hay sao!!"

"Chiếc váy chục củ vừa mới mua aaaaa."

Vân Linh chỉ cười nhẹ một cái, sao đó nhấc tay lên nghiêng người về phía trước lấy một chiếc khăn giấy, lau đi vết tương ớt trên môi.

Ngay vào lúc này, đột nhiên rung lắc cực mạnh, phía trước mặt làn xương đêm cũng bắt đầu buông xuống.

Thanh niên mặc áo champion đạp thắng ngừng lại, đưa tay mở cửa bước ra bên ngoài sau đó đóng cửa lại.

Sau đó đi một vòng xung quanh chiếc xe, thì thấy bánh phải của chiếc xe bị xì, nhưng lúc này trên chiếc xe một dòng màu đỏ như máu từ bánh xe chảy ra, hắn ngay lập tức lấy hai tay dụi dụi mắt.

Sau đó nhìn kỹ lại một lần nữa, nhưng trước mặt vẫn là chất lỏng màu đỏ từ trong bánh chảy ra.

Hắn vẫn không tin vào đôi mắt liền đưa tay xuống túi lấy ra chiếc Oppo A3s bật ngay đèn plash lên soi vào bánh xe, nhưng lúc này không thấy chất dịch màu đỏ mà chỉ thấy một cây đinh găm vào bánh xe.

Hắn thở dài một hơi sau đó đứng dậy mở miệng nói: "Vân Linh xuống..."

Nhưng chưa hết lời hai mắt của hắn ngưng trọng, bởi vì trong chiếc xe lúc này không có một ai, hắn lập tức hoàn hồn chạy ra phía sau cốp xe mở lên.

Bên trong cốp xe là một cái túi lớn màu đen, dáng vẻ không cân đối.

Nhưng bụi rậm bên cạnh đột nhiên kêu sột xoạc, vài giây sau từ bên trong bụi rậm một con vật bước ra thân rắn đầu người, còn có bốn cái chân vịt.

Hắn nhìn thấy con vật này lập tức lẩm bẩm: "Rắn là loài bò sát không tay không chân, rắn là loài bò sát không tay không chân."

Phía sau lưng hắn đột nhiên có một bàn tay nhỏ nhắn vỗ vỗ, giọng nói ngọt ngào lại vang lên: "Anh hai, ngươi làm gì mà đứng ở trước cửa mà không đi vào bên trong."

"Xe cán trúng phải đinh bị xì lốp nên không thể đi tiếp được, nên chúng ta chỉ có thể để nó lại chỗ này sáng mai quay lại...." Thanh niên vô thức nói.

Mới nói được vài câu thì hắn lập tức cứng họng, muốn ứa cả nước mắt ra ngoài, bởi vì hắn vừa mới đi dự đám tang của em gái trên núi mới về.

Hắn lập tức quay người lại cúi thấp đầu nhắm mắt chắp hai tay nói: "Em gái, em đừng hiện hồn về dọa anh chứ, tình anh em ta đậm như cà phê đen, sâu như hố đen không đáy nên em đừng có hiện hồn về dọa anh, nếu như có hiện thì cho anh vài con số để anh còn có đường đánh đề làm giàu,..." Thanh niên lúc này hoảng sợ nói một lèo, còn không quên xin số.

Ngay lúc này một tiếng động vang vọng cả bầu trời đêm vang lên.

"Cắt!!! Cắt!!!!!"

"Giọng nói chưa đủ cao, làm lại làm lại."
làn xương đêm -> làn sương đêm
đèn plash -> đèn flash
kêu sột xoạc ->vang lên tiếng sột soạt
đường đánh đề làm giàu,... -> đường đánh đề làm giàu ...
Mình đang viết truyện theo bối cảnh hiện đại chứ không phải võ hiệp, lão đệ hạn chế "ta-ngươi" lại và phân bố câu cho đỡ giống convert lại nhé. :xinloi:
Đoạn mở đầu dễ theo dõi, từ ngữ miêu tả nhân vật phù hợp với bối cảnh hiện đại, nhưng đến đoạn mở cốp xe thì xử lý tình huống hơi rối khiến huynh không theo kịp. Ví dụ như bao đen, sinh vật thân rắn đầu người bốn chân vịt, hồn ma của đứa em (?), đang sợ hãi thì xin số đánh đề (nhằm mục đích gây hài?). Topic chủ yếu ủng hộ việc luyện viết và luyện cách phân bố cục cho truyện nên nếu đệ lỡ viết dài quá thì cứ ... viết tới luôn chứ không cần phải cắt ngang cái rụp đâu. Có một điều huynh học được từ @Hân Di bàn về truyện Conan và truyện trinh thám nói chung, là một khi đã giới thiệu nhân vật cho người đọc rồi thì nên tìm cái "kết" riêng cho họ, chứ đừng đem con bỏ chợ như thế.
 
Last edited:

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top