[Sáng Tác] Truyện siêu ngắn

nhongcon_pupa

Phàm Nhân
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
5.121,25
Tu vi
0,00
Để tại hạ thử làm một câu chuyện siêu ngắn xem thế nào, các đạo hữu đọc rồi thì đừng chê nó dở nhé :xinloi: . Nhưng mà chắc tối mới viết được vì sáng với chiều tại hạ bận rồi.
Toàn tay ngang với nhau cả, huynh đệ cứ thoải mái phóng bút, ai chê thì để @Lạc Đinh Đang chủ thần thanh lý môn hộ :nhamnho:
@Vũ Tích nhận xét sâu sắc cũng làm vài đường lả lướt hen :nhamnho:
 

Lạc Đinh Đang

Phi Thăng kiếp
Chúng tôi gặp nhau trong một buổi chiều yên ả giữa lòng cố đô.

Dường như ai tới Huế cũng muốn một lần nhìn ngắm nàng thơ biểu tượng nơi này, cũng muốn thấy con sông Hương thơ mộng dịu dàng nằm ở nơi đó không biết đã qua bao nhiêu năm tháng.

Đặt trong khung cảnh hữu tình của cố đô, chàng cũng dịu dàng như chính cảnh vật nơi đây.

Lúc tôi thấy chàng, chàng đang dựa người vào một gốc cây cổ thụ tôi không biết tên, áo sơ mi trắng gọn gàng với quần dáng thẳng. Trên người chàng có một nét gì đó rất trầm lắng hoài cổ, một thoáng nhìn qua, tôi còn ngỡ như chàng mới bước ra từ thước phim t.ư liệu về những thập niên trước.

Cách chàng độ bốn, năm bước chân là giá vẽ của họa sĩ. Cậu chàng họa sĩ nghiệp dư đang thử tay với những nét truyền thần, chốc lại ngẩng lên, khi thì hí húi tô vẽ. Dường như bản thân cậu cũng sợ kiệt tác vào tranh mình bị bóp méo.

Tôi cất bước len vào cùng đám đông đang vây xem hai người làm nghệ thuật, trong lòng thầm nhủ không biết bao giờ cậu chàng kia vẽ xong, và tôi nên bắt chuyện thế nào để vừa tự nhiên, vừa đủ nao lòng.

Cố đô mềm mại khiến lòng người xuyến xao, cảnh đậm tình, mà người cũng vương ý.
 

Lạc Đinh Đang

Phi Thăng kiếp
Chúng tôi gặp nhau trong một buổi chiều yên ả giữa lòng cố đô.

Dường như ai tới Huế cũng muốn một lần nhìn ngắm nàng thơ biểu tượng nơi này, cũng muốn thấy con sông Hương thơ mộng dịu dàng nằm ở nơi đó không biết đã qua bao nhiêu năm tháng.

Đặt trong khung cảnh hữu tình của cố đô, chàng cũng dịu dàng như chính cảnh vật nơi đây.

Lúc tôi thấy chàng, chàng đang dựa người vào một gốc cây cổ thụ tôi không biết tên, áo sơ mi trắng gọn gàng với quần dáng thẳng. Trên người chàng có một nét gì đó rất trầm lắng hoài cổ, một thoáng nhìn qua, tôi còn ngỡ như chàng mới bước ra từ thước phim t.ư liệu về những thập niên trước.

Cách chàng độ bốn, năm bước chân là giá vẽ của họa sĩ. Cậu chàng họa sĩ nghiệp dư đang thử tay với những nét truyền thần, chốc lại ngẩng lên, khi thì hí húi tô vẽ. Dường như bản thân cậu cũng sợ kiệt tác vào tranh mình bị bóp méo.

Tôi cất bước len vào cùng đám đông đang vây xem hai người làm nghệ thuật, trong lòng thầm nhủ không biết bao giờ cậu chàng kia vẽ xong, và tôi nên bắt chuyện thế nào để vừa tự nhiên, vừa đủ nao lòng.

Cố đô mềm mại khiến lòng người xuyến xao, cảnh đậm tình, mà người cũng vương ý.
Ngày trước mình từng đọc một câu, đại ý là: Khi nhà văn quá bất lực với cốt truyện của mình, họ dùng sự hoa mỹ của ngôn từ để che giấu điều đó.

Nhà văn ở đây không phải chỉ nhà văn nghĩa đại chúng, mà hàm ý cho những ai cầm bút viết.

:cuoichet: Cảm thấy đoạn trên dùng minh họa cho câu nói kia cũng hợp lý và chính xác ra phết.
 

nhongcon_pupa

Phàm Nhân
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
5.121,25
Tu vi
0,00
Ngày trước mình từng đọc một câu, đại ý là: Khi nhà văn quá bất lực với cốt truyện của mình, họ dùng sự hoa mỹ của ngôn từ để che giấu điều đó.

Nhà văn ở đây không phải chỉ nhà văn nghĩa đại chúng, mà hàm ý cho những ai cầm bút viết.

:cuoichet: Cảm thấy đoạn trên dùng minh họa cho câu nói kia cũng hợp lý và chính xác ra phết.
Nhiều lúc tớ muốn viết hoa mỹ nhẹ nhàng như vậy mà không viết được ớ. Cảm ơn Lạc Lạc kỳ nữ đã khai sáng cho tớ :cuoichet:
Cơ mà Lạc Lạc kỳ nữ thử thay "Chúng tôi gặp nhau" thành "Tôi gặp chàng" xem sao. Anh chàng này toàn ... lo vẽ chứ đâu có để ý đến cô nàng này đâu. :xinloi:
 

Lạc Đinh Đang

Phi Thăng kiếp
Nhiều lúc tớ muốn viết hoa mỹ nhẹ nhàng như vậy mà không viết được ớ. Cảm ơn Lạc Lạc kỳ nữ đã khai sáng cho tớ :cuoichet:
Cơ mà Lạc Lạc kỳ nữ thử thay "Chúng tôi gặp nhau" thành "Tôi gặp chàng" xem sao. Anh chàng này toàn ... lo vẽ chứ đâu có để ý đến cô nàng này đâu. :xinloi:
:hepvrku: Đa tạ Nhộng đại gia, Lạc đã để sót tiểu tiết đó.
 

Lạc Đinh Đang

Phi Thăng kiếp
Thực ra thì cũng tùy muội ơi. Nếu nó là 1 đoạn kể lại, và sau đó 2 người đã quen biết nhau, thì dùng "chúng tôi gặp nhau" nó cũng không sai. Tùy ý đồ của mình khi viết đoạn đấy nữa.
Ý của muội đúng là đang kể lại, hai đứa đã gặp nhau rồi, nhưng vì đoạn muội dừng lại thì thậm chí hai người còn chưa làm quen với nhau, nên theo kết cấu của đoạn, để "chúng tôi gặp nhau" cũng hơi lăn tăn.
 

Vũ Tích

Đại Thừa Hậu Kỳ
Ý của muội đúng là đang kể lại, hai đứa đã gặp nhau rồi, nhưng vì đoạn muội dừng lại thì thậm chí hai người còn chưa làm quen với nhau, nên theo kết cấu của đoạn, để "chúng tôi gặp nhau" cũng hơi lăn tăn.
Chị ko thấy có gì sai cả. Sau đoạn đó thì cô kia bắt chuyện được với anh nọ, và tiếp sau đó nữa,...nên kể "chúng tôi gặp nhau" vẫn ổn.
Cứ thử nghĩ khi muội kể với đứa bạn về người yêu, và lúc đấy vẫn đang yêu nhau thắm thiết, muội sẽ dẫn bằng "chúng tao gặp nhau vào..." để khẳng định (và khoe khoang) sự sở hữu, chứ ai lại kể "tao gặp nó..." đâu.
 

Bảo Ca

Nguyên Anh Hậu Kỳ
Tác Giả Nghiệp Dư
Cái này hơi dài xíu, mọi người thông cảm nha :thank: .
[
- Mẹ! Để con phụ mẹ nhặt rau nhé.
- Thôi, cho tôi xin. Đàn bà con gái đang bụng mang dạ chửa, đi đứng chưa xong còn đòi giúp. Cứ ngồi yên đấy cho tôi nhờ. Mà thằng Vân nó cũng tệ! Vợ mình mang thai tám, chín tháng sắp đẻ đến nơi rồi mà còn đi công tác ở đâu không biết nữa.
- Việc khẩn cấp của công ty mà mẹ. Mà các cụ cũng bảo là “con so ở nhà mạ, con rạ ở nhà chồng” còn gì, chồng con bảo mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất nên anh ấy mới yên tâm gửi về nhà ngoại đấy.
- Cha bố cô! Không phải nịnh đầm!!!
- À mà mẹ biết bố đâu rồi không, từ sáng tới giờ con không thấy bố đâu.
- Ông ấy dắt xe ra ngoài từ sáng sớm, bảo là lên huyện mời bác sĩ thú y về để đỡ đẻ cho con Lu. Con Lu cũng có tuổi rồi nên ông ấy sợ nó không chịu được.
- Con Lu nhà mình nuôi chắc cũng phải chục năm rồi mẹ nhỉ? Mà sao con chưa bao giờ thấy con của con Lu nhỉ, con nhớ nó chửa mấy lần rồi mà?
- Haizz, đúng là nó có chửa vài lần thật. Nhưng đến lúc trở dạ nó lại trốn biệt ở một góc vườn nào đấy không cho ai biết. Đến khi bố mày tìm được thì lũ chó con đã bị nó ăn sạch rồi.
- Sao...sao...sao cơ! Ăn á! Sao con Lu lại ăn con của nó?
- Bố mày bảo là do chó con chết non nên con Lu mới ăn thịt. Thế nên lần này ông ấy mới lên tận huyện mời bác sĩ về đỡ đẻ, tối thế này chắc sáng mai ông mới về.
- Thôi, con thấy hơi mệt. Con lên giường nằm chút xíu nhé.
- Ừ, ngủ sớm đi con. Ngủ đủ giấc tốt cho đứa trẻ trong bụng.
-------------------------------------------------
Cô bị một mùi tanh nồng đánh thức, cảm thấy hai tay dính gì đó nhớp nhớp, cô liền giơ lên nhìn cho kỹ. Máu, hai bàn tay cô toàn máu là máu. Máu không chỉ ở hai tay, máu còn chảy ra ướt đẫm bộ váy ngủ cùng ga trải giường. Bụng cô bắt đầu quặn lên, cô nhăn nhó nhìn xuống rồi trợn mắt lên kinh hãi vì cảnh vật trước mặt. Ổ bụng cô bị mở toang, trống hoác, máu trong đó trào ra từng đợt tưởng như không bao giờ ngừng. Con cô! con cô đâu rồi? Một tiếng động ở cửa ra vào làm cô ngước mắt lên nhìn. Con Lu đang đứng đó, mồm ngoạm chặt một bào thai đỏ hỏn, dây rốn vẫn còn dính nguyên trên bụng, máu từ đấy nhỏ từng giọt, từng giọt xuống nền nhà.
- Không! Con của tao. Trả con cho tao!
Cô mở bừng mắt ra thở hổn hển, cả người ướt đẫm mồ hôi. Tất cả những thứ vừa rồi chỉ là một giấc mơ. Bỗng cô nhìn thấy con Lu với cái bụng chửa to tướng đã đứng ở cửa phòng từ lúc nào, nhìn cô chằm chằm.

]
 

nhongcon_pupa

Phàm Nhân
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
5.121,25
Tu vi
0,00
Cái này hơi dài xíu, mọi người thông cảm nha :thank: .
[
- Mẹ! Để con phụ mẹ nhặt rau nhé.
- Thôi, cho tôi xin. Đàn bà con gái đang bụng mang dạ chửa, đi đứng chưa xong còn đòi giúp. Cứ ngồi yên đấy cho tôi nhờ. Mà thằng Vân nó cũng tệ! Vợ mình mang thai tám, chín tháng sắp đẻ đến nơi rồi mà còn đi công tác ở đâu không biết nữa.
- Việc khẩn cấp của công ty mà mẹ. Mà các cụ cũng bảo là “con so ở nhà mạ, con rạ ở nhà chồng” còn gì, chồng con bảo mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất nên anh ấy mới yên tâm gửi về nhà ngoại đấy.
- Cha bố cô! Không phải nịnh đầm!!!
- À mà mẹ biết bố đâu rồi không, từ sáng tới giờ con không thấy bố đâu.
- Ông ấy dắt xe ra ngoài từ sáng sớm, bảo là lên huyện mời bác sĩ thú y về để đỡ đẻ cho con Lu. Con Lu cũng có tuổi rồi nên ông ấy sợ nó không chịu được.
- Con Lu nhà mình nuôi chắc cũng phải chục năm rồi mẹ nhỉ? Mà sao con chưa bao giờ thấy con của con Lu nhỉ, con nhớ nó chửa mấy lần rồi mà?
- Haizz, đúng là nó có chửa vài lần thật. Nhưng đến lúc trở dạ nó lại trốn biệt ở một góc vườn nào đấy không cho ai biết. Đến khi bố mày tìm được thì lũ chó con đã bị nó ăn sạch rồi.
- Sao...sao...sao cơ! Ăn á! Sao con Lu lại ăn con của nó?
- Bố mày bảo là do chó con chết non nên con Lu mới ăn thịt. Thế nên lần này ông ấy mới lên tận huyện mời bác sĩ về đỡ đẻ, tối thế này chắc sáng mai ông mới về.
- Thôi, con thấy hơi mệt. Con lên giường nằm chút xíu nhé.
- Ừ, ngủ sớm đi con. Ngủ đủ giấc tốt cho đứa trẻ trong bụng.
-------------------------------------------------
Cô bị một mùi tanh nồng đánh thức, cảm thấy hai tay dính gì đó nhớp nhớp, cô liền giơ lên nhìn cho kỹ. Máu, hai bàn tay cô toàn máu là máu. Máu không chỉ ở hai tay, máu còn chảy ra ướt đẫm bộ váy ngủ cùng ga trải giường. Bụng cô bắt đầu quặn lên, cô nhăn nhó nhìn xuống rồi trợn mắt lên kinh hãi vì cảnh vật trước mặt. Ổ bụng cô bị mở toang, trống hoác, máu trong đó trào ra từng đợt tưởng như không bao giờ ngừng. Con cô! con cô đâu rồi? Một tiếng động ở cửa ra vào làm cô ngước mắt lên nhìn. Con Lu đang đứng đó, mồm ngoạm chặt một bào thai đỏ hỏn, dây rốn vẫn còn dính nguyên trên bụng, máu từ đấy nhỏ từng giọt, từng giọt xuống nền nhà.
- Không! Con của tao. Trả con cho tao!
Cô mở bừng mắt ra thở hổn hển, cả người ướt đẫm mồ hôi. Tất cả những thứ vừa rồi chỉ là một giấc mơ. Bỗng cô nhìn thấy con Lu với cái bụng chửa to tướng đã đứng ở cửa phòng từ lúc nào, nhìn cô chằm chằm.

]
Căng thẳng đến phút thứ 89! Huynh đệ không thêm vào 3 câu cuối là tối nay tớ gặp ác mộng cũng không chừng :hayqua:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top