[Dịch] Lớp học dịch tại Bạch Ngọc Sách - Khóa 3

Thỏ Thỉnh Thần

Trúc Cơ Hậu Kỳ
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
1.730,49
Tu vi
100,00
Phương Nguyên tạm thời chiếm thế thượng phong, tuy cũng chẳng được lâu.

Múa quyền được một lúc, gã đã mệt muốn thở hồng hộc. Cao Oản thì ngược lại, hơi thở vẫn sâu, dài như cũ. Xem ra thể lực của hai bên lúc này, đang có một sự chênh lệch không nhỏ.

Lại nói, Cao Oản càng đánh càng nhiệt, tốc độ ra quyền càng lúc càng nhanh, chẳng còn cái sự chậm chạp và tê buốt do trời rét nữa, bắt đầu phô diễn những kĩ năng mà gã đã khổ luyện mấy chục năm nay.

“Ranh con, mày đánh không lại tao đâu. Trong tộc quy lại quy định không được sử dụng nguyệt quang cổ trong phạm vi học đường. Mày xong đời rồi chàng trai, hôm nay nhất định mày sẽ trở thành tù nhân của tao!” Cao Oản dữ tợn cười to, kinh nghiệm chiến đấu của hắn rất phong phú, ý chừng muốn dùng ngôn ngữ mà làm Phương Nguyên nhụt chí.

“Mình vẫn chưa phải là thiếu niên, thân thể còn chưa trưởng thành, tố chất lúc này không sánh được với kẻ có tài như gã.” Lòng dạ Phương Nguyên như băng, đã năm trăm năm ma luyện, ý chí chiến đấu của hắn không dễ bị lay động như vậy.

“Nguyệt quang cổ!” Trong lòng hắn vừa động, một bên thúc dục chân nguyên, lại nhảy về sau một bước, kéo dài khoảng cách với Cao Oản.

Cao Oản muốn đuổi theo, bỗng nhìn thấy trong lòng bàn tay Phương Nguyên có một lớp ánh sáng màu xanh nước, rực rỡ vô cùng.

Sắc mặt gã tối sầm lại, hét lên:“Ranh con, mày dám dùng cổ trùng để chiến đấu ở học đường, trái với tộc quy sao!

”Trái thì đã sao?” Phương Nguyên cười lạnh một tiếng. Hắn học tập theo tộc quy, tinh thông theo tộc quy, làm như vậy cho tới bây giờ cũng không là vì muốn tuân thủ tộc quy.
 

Trà Tắc Lắc Sữa

Phàm Nhân
Thanh Xuân Ký Giả
Đệ Tam Converter Tháng 2
Ngọc
52,04
Tu vi
0,14
Ưu thế ngắn ngủi của Phương Nguyên cũng không duy trì được bao lâu.



Sau một hồi quyền đấm cước đá, hắn đã thở hồng hộc. Còn Cao Oản thì ngược lại, hơi thở vẫn duy trì được sự ổn định, thể lực của hai bên chênh lệch rất rõ rệt.



Lúc này Cao Oản càng đánh, cơ thể càng nóng lên, tốc độ ra chiêu ngày càng nhanh, cảm giác tê cóng cũng dần biến mất, bắt đầu thể hiện được thực lực sau mấy chục năm khổ luyện.



"Tiểu tử, ngươi không thắng được ta đâu. Tộc quy có quy định, không được dùng Nguyệt quang cổ tại học đường. Ngươi xong đời rồi, hôm nay ta nhất định phải bắt ngươi làm tù nhân!" Cao Oản cười dữ tợn, kinh nghiệm chiến đấu của gã rất phong phú, dùng lời lẽ hòng đánh gục ý chí chiến đấu của Phương Nguyên.



"Rốt cuộc thì hiện tại mình vẫn là thiếu niên, cơ thể còn chưa trưởng thành, thể lực đúng là kém tên hào nô này." Tâm tình Phương Nguyên lạnh như băng, trải qua năm trăm năm ma luyện, ý chí hắn đâu dễ bị lung lay đến vậy.



"Nguyệt quang cổ!" Trong lòng thầm nói, hắn vừa vận chuyển chân nguyên, vừa nhảy lùi một bước, muốn kéo dãn khoảng cách với Cao Oản.



Cao Oản đang tính đuổi theo thì chợt thấy lòng bàn tay Phương Nguyên toả ra một vòng hào quang rực rỡ màu xanh biếc, sắc mặt gã liền tối sầm lại, hét lớn: "Tiểu tử, ngươi dùng cổ trùng chiến đấu trong học đường là vi phạm tộc quy!"



"Vi phạm tộc quy thì sao?" Phương Nguyên cười lạnh. Hắn học tộc quy, hiểu rõ về tộc quy, nhưng cũng không vì vậy mà tuân thủ tộc quy.
Đệ nộp bài 5 nè ca @Vì anh vô tình:46gkjpk:
 

chienthanlubu

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Moderator
truyện này tìm bản raw khó quá mọi người chịu khó dịch bằng cv nhé

Raw đây thầy giáo ơi

方源短暂的上风, 并不会持久.

拳脚纠缠往来间, 他已经气喘吁吁. 反观高碗, 气息仍旧绵长悠深, 双方的体力存在着很大的差距.

同时, 高碗活动开来, 身体渐热, 出拳速度越来越快, 已经逐步扫去寒冷带来的麻木和迟缓, 开始真正展现出他苦练数十年的实力.

"小子, 你打不过我的. 族规中有规定, 在学堂这块, 你不能动用月光蛊. 你已经完蛋了, 今天注定要成为我的阶下囚!" 高碗狰狞大笑, 他战斗经验丰富, 企图用言语来打击方源的斗志.

"我现在到底还是个少年, 身体还没有长成, 素质不如这豪奴." 方源心境如冰, 五百年磨砺之下, 他的斗志怎么可能被动摇.

"月光蛊!" 他心中一动, 一边催动真元, 一边后跃一步, 和高碗拉开距离.

高碗想要追击, 忽然看到方源手心上冒着一层蓝水光辉.

他面色顿时一沉, 叫道: "小子, 你在学堂里动用蛊虫战斗, 就是违反族规!"

"违反了又如何?" 方源冷笑一声. 他学习族规, 精通族规, 从来都不是为了遵守族规.
 

Clouacc

Phàm Nhân
Ngọc
18.081,84
Tu vi
0,00
  Phương Nguyên chiếm thế thượng phong trong thời gian ngắn, nhưng không thể kéo dài.

  Trong lúc hai bên tranh chấp quyền cước, hắn đã thở hồng hộc. Lại nhìn Cao Uyển, hơi thở vẫn đều đặn và thong dong như cũ, thể lực giữa hai bên có khoảng cách chênh lệch rất lớn.

  Đồng thời, thân thể Cao Uyển sau khi hoạt động dần ấm lên, tốc độ ra quyền càng lúc càng nhanh, dần dần loại bỏ sự tê buốt và chậm chạm do lạnh lẽo mang lại. Bắt đầu hiện ra thực lực chân chính của hắn sau mấy chục năm khổ luyện.

  "Tiểu tử, ngươi đánh không lại ta. Trong tộc quy có quy định, ở học đường không được sử dụng Nguyệt Quang Cổ. Mọi việc đã kết thúc rồi, ngày hôm nay ngươi đã được định sẵn trở thành tù nhân của ta!" Cao Uyển cười lớn một cách dữ tợn, kinh nghiệm chiến đấu của hắn phong phú, ý muốn dùng lời nói để đả kích ý chí chiến đấu của Phương Nguyên.

  "Rốt cuộc thì ta vẫn là một thiếu niên, thân thể còn chưa trưởng thành, tố chất không bằng tên nô tài ngang ngược này". Tâm cảnh Phương Nguyên như băng, qua năm trăm năm ma luyện, ý chí chiến đấu của hắn sao có thể dao động.

  "Nguyệt Quang Cổ!" Trong lòng hắn khẽ động, một bên thôi động chân nguyên, một bên nhảy lùi một bước để kéo dài cự ly với Cao Uyển.

  Cao Uyển đang muốn truy kích, chợt thấy trong lòng bàn tay Phương Nguyên hiện lên một vầng sáng dập dờn màu lam.

  Sắc mặt Cao Uyển lập tức trầm xuống, kêu lên: "Tiểu tử, ngươi ở trong học đường sử dụng cổ trùng để chiến đấu là vi phạm quy tắc của tộc!"

  "Vi phạm thì sao?" Phương Nguyên cười lạnh đáp lại. Trước giờ hắn học tập và ghi nhớ tộc quy không phải để tuân thủ các quy tắc trong đó.
 

lumos

Kim Đan Hậu Kỳ
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
80,99
Tu vi
214,26
Phương Nguyên tạm thời chiếm lợi thế nhưng cũng chẳng được lâu.

Trong lúc đấm đá qua lại, hắn đã thở hồng hộc rồi. Cao Oản thì ngược lại, hơi thở vẫn dài và sâu. Thể lực của hai bên có sự chênh lệch rất lớn.

Hơn nữa, Cao Oản càng hoạt động, cơ thể càng nóng lên. Tốc độ ra quyền của y càng lúc càng nhanh, đã dần dần quét tan cảm giác tê cóng và trì trệ do cái lạnh gây ra. Y chính thức bắt đầu bày ra thực lực mấy chục năm khổ luyện.

"Thằng nhóc, mày đánh không lại tao đâu. Trong tộc quy có quy định, ở học đường, mày không được sử dụng Nguyệt Quang Cổ. Mày xong đời rồi con. Hôm nay, mày thế nào cũng trở thành tù nhân của tao!" Cao Oản cười to một cách dữ tợn. Kinh nghiệm chiến đấu của y phong phú, định dùng lời nói để đả kích ý chí chiến đấu của Phương Nguyên.

"Suy cho cùng, bây giờ mình vẫn còn là thiếu niên, cơ thể còn chưa trưởng thành, tố chất vẫn kém hơn thằng nô lệ ngang ngược này." Trong lòng Phương Nguyên vẫn lạnh như băng, dưới năm trăm năm tôi luyện, ý chí chiến đấu của hắn sao có thể dễ bị lung lay như vậy.

"Nguyệt Quang Cổ!" Hắn khẽ đọc thầm, vừa thúc giục Chân Nguyên, vừa nhảy lùi lại một bước, kéo dài khoảng cách với Cao Oản.

Cao Oản đang muốn truy kích, thì chợt thấy trong lòng bàn tay Phương Nguyên tỏa ra một quầng sáng màu xanh biển.

Sắc mặt của y lập tức trầm xuống, la lên: "Thằng nhóc, mày đang sử dụng cổ trùng chiến đấu ở trong học đường, đây chính là vi phạm tộc quy!"

"Vi phạm thì làm sao?" Phương Nguyên cười nhạt. Trước nay, hắn học tộc quy, thông thạo tộc quy cũng không phải là vì tuân thủ tộc quy.
Đệ trả bt ạ
 

God Of Heaven

Luyện Khí Sơ Kỳ
Ngọc
1.516,79
Tu vi
21,00
Phương Nguyên chiếm được lợi thế trong thời gian ngắn ngủi, nhưng cũng không kéo dài được bao lâu.

Sau một hồi đánh nhau, hắn đã muốn thở hồng hộc. Trái lại với hắn, hơi thở của Cao Oản vẫn như cũ hít thở bình thường dễ nhận ra rằng thể lực hai bên tồn tại sự chênh lệch rất lớn.

Đồng thời, Cao Oản càng tấn công, khí thế ngày càng tăng lên, quyền cước tốc độ càng lúc càng nhanh, chầm chậm từng bước mang theo sự rét lạnh đến chết lặng, bắt đầu chân chính lộ ra sức mạnh khổ luyện mấy chục năm của gã.

“Tiểu tử, ngươi đánh không lại ta. Trong tộc quy đã có quy định ở học đường không thể sử dụng nguyệt quang cổ. Ngươi nhất định xong đời, ngày hôm nay ngươi nhất định sẽ biến thành tù nhân của ta!” Cao Oản dữ tợn cười to, kinh nghiệm chiến đấu của hắn rất phong phú, ý đồ dùng ngôn ngữ để đả kích ý chí chiến đấu của Phương Nguyên.

“Hiện tại thân thể của ta rốt cuộc vẫn là thiếu niên, thân thể còn chưa trưởng thành, tố chất không bằng tên nô lệ này.” Phương Nguyên tâm tình vẫn lạnh như băng, năm trăm năm luyện ma, ý chí của hắn nào dễ dàng bị rung động như vậy.

“Nguyệt quang cổ!” Hắn trong lòng vừa động, một bên thúc dục chân nguyên, một bên nhảy lùi lại một bước, cùng Cao Oản tạo ra khoảng cách.

Cao Oản muốn truy kích, bỗng nhiên nhìn đến Phương Nguyên trong lòng bàn tay một tầng lam thủy quang huy cực kỳ nguy hiểm.

Hắn sắc mặt nhất thời trầm xuống, kêu lên:“Tiểu tử, ngươi ở học đường sử dụng cổ trùng để chiến đấu, chính là trái với tộc quy!

”Trái thì đã có sao?” Phương Nguyên cười lạnh một tiếng. Hắn học tộc quy, tinh thông tộc quy, cho tới bây giờ cũng không là vì tuân thủ tộc quy.
 

Hàn Yên Quân

Phàm Nhân
Ngọc
116,60
Tu vi
0,00
Phương Nguyên chiếm lợi thế, nhưng cũng không được lâu.

Trong lúc quyền cước dây dưa, hắn thở hồng hộc. Ngược lại, nhịp thở của Cao Oản vẫn dài và sâu, thể lực hai bên chênh lệch quá lớn.

Cùng lúc đó, Cao Oản bắt đầu hoạt đông, thân thể nóng lên, tốc độ ra quyền càng lúc càng nhanh. Cảm giác tê dại và uể oải vì lạnh cũng dần dần biến mất, gã bắt đầu chân chính bày ra thực lực mà mình đã rèn luyện trong mấy chục năm qua.

“Tiểu tử, ngươi đánh không lại ta. Tộc quy có quy định, ở học đường, ngươi không thể vận dụng Nguyệt quang cổ. Ngươi sắp xong đời, hôm nay nhất định trở thành tù nhân của ta!” Cao Oản cười khẩy, gã kinh nghiệm chiến đấu phong phú, muốn dùng lời lẽ đả kích tinh thần chiến đấu của Phương Nguyên.

“Ta hiện tại vẫn là thiếu niên, thân thể còn chưa có trưởng thành, tố chất không bằng tên hào nô này.” Phương Nguyên tinh thần như băng, sau năm trăm năm ma luyện, hắn ý chí chiến đấu như thế nào có khả năng bị dao động.

“Nguyệt quang cổ!” Trong lòng vừa động, hắn một bên thúc dục chân nguyên, một bên nhảy lùi lại một bước, tạo ra khoảng cách với Cao Oản.

Cao Oản muốn đuổi theo, nhưng bỗng nhiên cảm thấy nguy hiểm phát ra từ tầng hơi nước xanh nhạt trên tay của Phương Nguyên.

Sắc mặt gã nhất thời trầm xuống, kêu lên:“Tiểu tử, ngươi ở học đường sử dụng cổ trùng để chiến đấu, chính là vi phạm tộc quy!

” “Vi phạm thì sao?” Phương Nguyên cười lạnh một tiếng. Hắn học tập tinh thông tộc quy, cũng không phải vì tuân thủ nó.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top