[Đăng Ký Dịch] Bách Luyện Thành Tiên

hungprods

Phàm Nhân
Ngọc
16,53
Tu vi
0,00
Ta post chương tiếp theo, các lão góp ý với ta nhé :c20::

Chương 2310 : Thân phận bại lộ

Chương 2310 : Thân phận bại lộ

Trong nội tâm Lâm Hiên đã có ý thối lui.Sở dĩ hắn mạo hiểm lẻn vào lòng đất chỉ là muốn xem có chỗ gì tốt hay không thôi. Tuyệt không nghĩ tới nơi đây lại phong ấn một vị Cổ Ma Thánh Tổ.

Mặc dù thân thể đối phương sớm đã bị phá huỷ, hôm nay chỉ còn lại một đám tàn phách mà thôi. Cổ Ma Thánh Tổ vội vàng đoạt xá nên tu vi bị thân thể giới hạn đến Động Huyền hậu kỳ.Nhưng đối với Lâm Hiên thì đối phương là đại địch khó có thể tưởng tượng nổi.

Chống lại tồn tại bậc này Lâm Hiên không nắm chắc một chút nào.

Điểm mấu chốt nhất là cho dù đánh thắng thì Lâm Hiên cũng không chiếm được chỗ gì tốt. Qua một hồi cân nhắc lợi hại thì rời đi mới là lựa chọn chính xác nhất.

Trong mắt quang mang kỳ lạ chớp động, Lâm Hiên đã có kế hoạch chu toàn.

Nhưng đúng lúc này, thanh âm ầm ầm truyền vào lỗ tai.Ma vụ trước mắt cuồn cuộn một hồi, toàn bộ bị gia hỏa tự xưng Thánh Tổ kia hút vào trong thân thể.Ma vụ tan đi lộ ra chân diện của cổ ma.Vốn dĩ là cổ ma hai đầu bốn tay,dáng người khôi ngô thì nay bị co lại nhỏ đi rất nhiều, không hề khác người bình thường chút nào. Đầu cũng chỉ còn lại một cái, hơn nữa lại tinh mỹ lãng mục.Rõ ràng từ một quái vật xấu xí biến thành một thiếu niên anh tuấn.

Chỗ khác người bình thường duy nhất là giữa trán cổ ma có một khe hở.Cũng không phải vết sẹo,Lâm Hiên thấy rất rõ ràng là con mắt thứ ba.Chỉ có điều không mở ra mà thôi.Mới qua một lát công phu mà cổ ma hai đầu cứ như hoàn toàn biến thành một người khác vậy.

Thiếu niên thần bí làm động tác duỗi người một cái,thân thể dãn ra, trên mặt cũng lộ ra vài phần vui vẻ: "Không tệ, không tệ, thân thể tuy này chênh lệch một tí nhưng cũng không tệ lắm.Xem ra bản Thánh Tổ chưa đến đường cùng.Có thể dễ dàng tìm được một cỗ thân thể có thể thừa nhận được ma công của ta như vậy. "

Lâm Hiên lộ ra một nụ cười khổ.Đối phương quả thực xem mình không là cái gì. Nhưng công bằng mà nói thì đối phương chắc chắn có t.ư cách như vậy.Đã biết mình đối mặt với Cổ Ma Thánh Tổ, Lâm Hiên đương nhiên sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.Hắn chọc giận đối phương thì chắc chắn không hề có lợi.Lâm Hiên chỉ hy vọng tìm được sơ hở để hắn mau mau rời khỏi đây. Tính toán của hắn dù không sai nhưng nào có theo ý hắn được.

Thiếu niên thần bí quay đầu: "Tiểu gia hỏa, ngươi là nhân loại Tu tiên giả, lẻn vào Thánh Giới chúng ta là có ý gì?"

Lâm Hiên khóe miệng không khỏi một hồi run rẩy, quả nhiên bị nhìn thấu thân phận rồi. Hắn giả mạo khí tức Cổ ma chỉ có thể giấu diếm được cổ ma bình thường chứ trong mắt lão quái vật cấp bậc Thánh Tổ này chỉ là một truyện cười mà thôi.Cho dù tu vi vị Thánh Tổ này đã tổn hao nhiều nhưng cũng có thể liếc mắt đem cách giả mạo của hắn khám phá ra.

"Được rồi, mặc kệ ngươi tới Thánh Giới vì mục đích gì, đã gặp lão phu thì cũng nên chết đi, lão phu tiễn đưa ngươi đi âm tào địa phủ.
Thanh âm thiếu niên kia bình tĩnh truyền tới, ngữ khí quả thật ngang ngược càn rỡ. Nhưng trong mắt hắn, Lâm Hiên chẳng qua chỉ là một con sâu cái kiến thôi.

Vừa dứt lời, tay phải cổ ma đã nâng lên.Mười ngón tay ào ào trở nên sắc nhọn, tay hắn bấm một loại pháp quyết rồi chỉ ra một chưởng.Một đoàn hỏa diễm cỡ quả trứng gà theo tay hắn xuất hiện. Ngọn lửa màu tím sậm mang theo một cỗ khí tức hủy diệt tràn ra bốn phía.

Đồng tử Lâm Hiên hơi co lại nhưng trên mặt hắn cũng không sợ hãi cho lắm. Dùng hỏa sao? Thần thông khác thì có lẽ hắn không nắm chắc, nhưng sử dụng hỏa diễm lại đúng là sở trường của hắn. Lâm Hiên phất tay áo một cái.Một đoàn hỏa diễm cũng trạc quả trứng gà bay vút ra. Hỏa diễm tứ sắc lưu ly bất đồng thuộc tính lưu chuyển không thôi.

Oanh!

Sau một khắc, hai đoàn hỏa diễm hung hăng lao vào nhau. Chỉ thấy linh quang chói mắt, phạm vi vài dặm đều sáng lên mỹ lệ vô cùng.Hai loại hỏa diễm ở giữa không trung cùng quấn lấy nhau mà thôn phệ.Nhất thời nửa khắc khó có thể phân ra thắng bại.

Trên mặt Lâm Hiên tràn đầy vẻ ngưng trọng.Hắn đương nhiên hiểu rõ thần thông của mình.Huyễn Linh Thiên Hỏa là tuyệt kỹ sở trường của hắn, đối phương cũng chỉ là Động Huyền Kỳ mà tiện tay xuất ra một đạo hỏa diễm mà có thể cùng Huyễn Linh Thiên Hỏa đấu cân sức ngang tài.Lâm Hiên ngoài kinh ngạc ra thì trong lòng kêu khổ không thôi. Với kinh nghiệm chiến đấu phong phú của hắn,đương nhiên biểu hiện ra ngoài của Lâm Hiên sẽ không yếu thế,vẫn là vẻ mặt đờ đẫn như cũ.Hắn phất nhẹ một cái, Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn hiện ra.Đối mặt lão quái vật đẳng cấp này thì hắn không cầu thắng chỉ cầu không bại.Đem phòng ngự bố trí đã rồi tính sau.

Ngay sau đó, chín chín tám mươi mốt chuôi Cửu Cung Tu Du Kiếm từ trong tay áo lướt ra, bay múa phòng ngự quanh thân thể hắn.

Thiếu niên thần bí cũng đã biến sắc, sau đó cẩn thận nhìn kỹ lại.Hắn lộ ra thần sắc cổ quái: "Ồ, đây là Cửu Cung Tu Du Kiếm, chẳng lẽ ngươi đến từ Mặc Nguyệt Tộc.Lại là ngũ linh căn thân thể,ngươi tu luyện Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết sao?"

Lấy sự trầm ổn Lâm Hiên mà mặt hắn cũng không khỏi biến sắc.Đối phương chỉ nhìn mình tế ra một kiện bảo vật mà đem thân thế của mình nói ra không sai điểm nào.Chẳng lẽ vị Cổ Ma Thánh Tổ này cùng Mặc Nguyệt Tộc có quan hệ gì sao?

Trong đầu hắn vô vàn ý niệm chuyển qua, thanh âm cuồng tiếu của đối phương lại truyền tới: "Hắc hắc, thật sự là trời không quên ta.Ngũ linh căn thân thể, lão phu có thể khôi phục pháp lực thật sự ở trong tầm tay rồi.Đáng tiếc ngươi là nhân loại Tu tiên giả.Bất quá không có vấn đề gì,thân thể ngươi về sau chỉ cần ma hóa là được rồi."

"Thật sao?" Lâm Hiên nhìn mặt thiếu niên thần bí kia tràn đầy vẻ tham lam, hắn giận quá thành cười: "Muốn đoạt xá Lâm mỗ, khẩu khí các hạ thật lớn,coi chừng bạo thể mà chết đó"

Lời còn chưa dứt, Lâm Hiên đã phất tay áo một cái.Chỉ nghe tiếng xé gió ào ra, Cửu Cung Tu Du Kiếm linh quang lóe lên.Một hóa thành ba, hơn hai trăm đạo kiếm quang như gió táp mưa rào hướng về địch nhân mà bắn đi.

Tiên hạ thủ vi cường!

Thiếu niên tự xưng Thánh Tổ lại không né không tránh.Tay phải vươn ra, móng tay dài ra đến nửa xích, mặt ngoài lóe lên ánh sáng âm u, nhẹ nhàng khẽ múa.Ngay lập tức lệ mang đại phóng, vô số móng vuốt màu tím nhọn hoắt hiện lên ở giữa không trung.

Lập tức công kích của hai người ầm ầm đâm vào nhau. Nhưng Lâm Hiên lại làm một cử động ngoài dự đoán.Chỉ thấy hai tay của hắn bấm niệm pháp quyết, đồng thời đầu vai nhoáng lên một cái, không gian đột nhiên chấn động, Lâm Hiên đã biến mất tại chỗ. Đồng thời những phi kiếm kia rào rạt lóe lên, không tiến lại lui bị Lâm Hiên thu trở về. Tiếng xé gió “Xuy xuy” nổi lên, những trảo ảnh màu tím toàn bộ rơi vào khoảng không.

"Ồ?"

Thiếu niên thần bí ngẩn ngơ,hắn không hề nghĩ tới điều này. Lâm Hiên lộ ra một tia chê cười, hắn và Cổ Ma Thánh Tổ sống mái với nhau ở chỗ này thì thật là ngốc quá a! Cho dù đối phương chỉ là Động Huyền Kỳ thôi nhưng hắn có thể thủ thắng hay không cũng rất khó nói. Tóm lại sự tình không có lợi Lâm Hiên tuyệt sẽ không làm, bôi mỡ đế giày mà chạy là lựa chọn chính xác nhất.

Với thực lực của hắn hôm nay, Cửu Thiên Vi Bộ càng huyền diệu vô cùng.Linh quang lóe lên, Lâm Hiên đã ở ngoài mấy ngàn trượng.Bổn mạng pháp bảo cũng về tới bên cạnh hắn.Sau đó thanh mang toàn thân Lâm Hiên nổi lên,hắn nhằm thẳng đường cũ mà bay đi.
.
 

hungprods

Phàm Nhân
Ngọc
16,53
Tu vi
0,00
Các huynh đệ đâu bận đi chơi tối chủ nhật hay sao mờ không thấy vào góp ý cho ta nhẩy,Lão nhatchimai ơi ời . . . :toilui:
 

hungprods

Phàm Nhân
Ngọc
16,53
Tu vi
0,00
Em mạn phép post tiếp chương tiếp theo: :x
Chương 2311 Thiên Tuyệt Tiên Tử cùng Đảo Hải Qua

Chương 2311 Thiên Tuyệt Tiên Tử cùng Đảo Hải Qua

"Muốn đi sao, nào có dễ dàng như vậy?"

Thiếu niên thần bí cười lạnh một tiếng.Sau đó hắn không chút hoang mang bước ra phía trước một bước.Ngay lập tức thiếu niên thần bí đã xuất hiện trong hư không cách xa cả ngàn trượng.Không phải chỉ mình Lâm Hiên có thuấn di.

Là một trong chín Chân Ma Thuỷ tổ, tuy hắn không thể hoàn toàn thấu hiểu pháp tắc không gian nhưng Cổ Ma Thánh Tổ đã hiểu rất nhiều về không gian chi lực, vượt xa khả năng của Lâm Hiên bây giờ. Lúc này tu vi của hắn tuy tổn hao nhiều chỉ còn Động Huyền Kỳ,nhưng thiếu niên thần bí kia thi triển thuấn di lại huyền diệu vô cùng...

Sắc mặt Lâm Hiên trầm xuống.Hắn không dám có nửa phần chủ quan.Ánh sáng màu xanh dâng lên bảo vệ toàn thân.Sau đó hắn vung tay hung hăng đánh tới mặt đất phía trên.

Òanh!

Tiếng bạo liệt truyền vào lỗ tai, đá vụn hạt cát văng khắp nơi.Một đạo ánh sáng màu xanh chui từ dưới đất lên vọt vào trong mây.Ngay lập tức thân hình hắn đã biến mất vô tung vô ảnh. Một khắc sau, lại một tiếng xé gió bén nhọn truyền vào lỗ tai.Cổ Ma Thánh Tổ như bóng với hình đuổi theo hắn. Lâm Hiên chạy thục mạng có vẻ rất chật vật còn thần thái thiếu niên thần bí ngược lại tiêu sái vô cùng.

"Tiểu gia hỏa, ngươi có thể trốn ở đâu?Ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi.Bản Thánh Tổ không phải là không thể thả hồn phách của ngươi đi đầu thai chuyển thế, nếu không..."

Lâm Hiên như không hề nghe thấy lời đối phương uy hiếp.Hắn phất tay một cái,mấy chục phù lục không gió tự cháy phát ra những vầng sáng chói mắt. Sau đó tên băng, lôi hỏa, ma khí, khô lâu, đủ loại công kích cùng xuất hiện. Những phù này đều do Lâm Hiên lấy được từ Phó gia. Uy lực mỗi một trương đều không kém hơn một kích toàn lực của cấp bậc Động Huyền Kỳ. Mấy chục trương phù lục cùng lao tới thì cho dù là cổ ma Phân Thần kỳ cũng tuyệt không dám coi thường.

"A!" Trên mặt thiếu niên thần bí hiện lên một tia kinh ngạc.Với tu vi ngày xưa của hắn thì công kích như vậy chỉ là mưa bụi thôi.Nhưng lúc này vị Cổ Ma Thánh Tổ này không dám quá mức chủ quan. Thiếu niên thần bí dừng lại, hai tay bấm niệm pháp quyết, trong miệng thốt ra những thanh âm chú ngữ thần bí.

Ô...

Tiếng quỷ kêu gào truyền ra, theo sau đó là ma phong nổi lên.Mặt ngoài thân thể thiếu niên có vô số ma vân hiện ra rồi thân thể của hắn phảng phất trở nên trong suốt. Thanh âm "Vù vù" truyền vào lỗ tai, Lâm Hiên tế ra rất nhiều phù lục nhưng không hề có hiệu quả.Thân thể của thiếu niên thần bí kia lại xuyên không mà qua.


"Không gian bí thuật!"

Sau khi Lâm Hiên tế ra phù lục,hắn không trì hoãn trì hoãn giây phút nào mà toàn lực phi độn về phía trước.Lâm Hiên dựa vào thần thức cường đại vẫn cảm ứng được rành mạch chuyện gì đang xảy ra.Đối phương có thể ngăn trở công kích thì không có gì kỳ lạ nhưng thân thể lại xuyên qua tất cả băng tên lôi hỏa mà không chịu chút nào ảnh hưởng nào thì thật không thể tưởng tượng nổi.Bí thuật hiệu quả như vậy chắc chắn là lợi dụng pháp tắc không gian.

Trước kia Lâm Hiên cũng đã gặp một vài bảo vật có thể đạt được hiệu quả giống như vậy nhưng mấy bảo vật này không có vật nào mà không phải dùng kỳ trân dị bảo có một không hai luyện chế mà thành.Các bảo vật này nhiều ít đều mượn không gian chi lực mà người này lại lăng không thi triển...

Điều này thật không hợp lẽ thường.Vốn dĩ Lâm Hiên còn một điều nghi hoặc khi đối phương tự xưng là Cổ Ma Thánh Tổ nhưng lúc này những nghi vấn đó hắn đã ném lên tận chín tầng mây.Mặc dù đối phương chỉ là Động Huyền Kỳ nhưng có thể sử dụng không gian chi lực quả thực khó chơi vô cùng. Địch nhân như vậy lại không có thâm cừu đại hận, Lâm Hiên nhất định là đứng xa mà trông, có thể không trêu chọc thì tuyệt không trêu chọc.

Mắt thấy phù lục lại không có hiệu quả, trên mặt Lâm Hiên lộ ra một tia khó coi. Những tia sáng gai bạc trắng trong mắt hắn hiện lên, một kiện pháp bảo hiện ra trong lòng bàn tay của hắn.Một thanh giáo cổ xưa xuất hiện.Đây là bảo vật hắn lấy từ tayTuyết Hồ Vương.Lấy độc trị độc, đối phương đã am hiểu không gian chi thuật thì phương pháp ổn thỏa nhất chính là dùng pháp bảo không gian để đối phó.

Hắn hét lớn một tiếng, đem pháp lực toàn thân rót vào trường qua. Mặt ngoài bảo vật này hiện lên những phù văn pha tạp cùng ánh sáng màu xanh chói mắt. Lâm Hiên nâng tay phải lên hung hăng chém xuống phía phía.

Âm thanh Xoẹt xoẹt nổi lên, một cổ khí tức hung lệ tràn ra.Nương theo đó là vô số phù văn trên mặt ngoài trường qua mang theo phong cách cổ xưa như ẩn như hiện phun ra nuốt vào. Yêu Tộc văn tự!

Ngay sau đó những văn tự kia lóe lên, làm thành một vòng tròn.Một pháp trận quỷ dị tinh xảo xuất hiện ở trước mặt.Nguyệt nha hình quang nhận ngay lập tức hiện ra! Nó không hề giống quang nhận bình thường,trên bề mặt có những tiểu pháp trận huyền diệu bám vào. Âm thanh Xoẹt xẹt nổi lên,nguyệt nha hung hăng bổ thẳng tới đối phương .

"Ồ, công kích này..."

Thiếu niên tự xưng Thánh Tổ cho dù đối mặt với mấy chục phù lục cũng chưa từng mảy may sợ hãi, biểu lộ bình thản vô cùng nhưng lúc này trên gương mặt anh tuấn lại tràn đầy vẻ kinh ngạc, phảng phất như nhận ra bảo vật trong tay Lâm Hiên.

"Thiên Tuyệt Tiên Tử Đảo Hải Qua, như thế nào lại lưu lạc ở chỗ này?Còn rơi vào trong tay một tồn tại thấp giai như vậy?"

Nhưng hắn chỉ nói thầm, trên mặt của hắn lần đầu tiên hiện ra vẻ ngưng trọng.Thiên Tuyệt Tiên Tử là một trong những vị đại năng Linh giới nổi danh.Ngay cả Quảng Hàn chân nhân cũng tôn sùng nàng. Đảo Hải Qua này mặc dù không phải là bổn mạng bảo vật của nàng nhưng cũng là một trong những bí bảo uy chấn tam giới của Thiên Tuyệt Tiên Tử.Thật không ngờ lại lưu lạc đến tay một tiểu tử Động Huyền kỳ .

Tuy đối phương chỉ là Động Huyền kỳ nên chỉ phát huy chưa đủ một phần mười uy lực Đảo Hải Qua nhưng mình không phải ở trạng thái toàn thịnh nên không thể chủ quan được.

Đảo Hải Qua thực sự là loại bảo vật không gian nổi danh, nếu mình dùng lại phương pháp vừa rồi để đối phó thì chắc chắn sẽ ăn không ít đau khổ.Thiếu niên thần bí sẽ không làm việc ngu như vậy. Nét mặt của hắn nghiêm túc vô cùng, két một tiếng dừng lại.Động tác không có dư thừa, ma khí toàn thân thiếu niên thần bí kịch liệt co rút lại. Mắt thấy quang nhận đã sắp chém tới cổ của hắn thì con mắt thứ ba trên trán thiếu niên kia ào ào mở ra.

Ánh sáng tím nổi lên! Đôi mắt đó có màu tím sậm, vầng sáng quỷ dị trong đôi mắt đó tản ra. Sau đó không gian chấn động kịch liệt, một đồ vật bằng thủy tinh mang hình dáng hết sức quỷ dị hiện ra trước người hắn hơn một xích.Đồ vật đó rất mỏng, hơi mờ màu tím,mơ hồ chỉ cần đụng nhẹ một cái thì ngay lập tức nó sẽ bị nghiền nát ra.Nhưng quang nhận kia va vào lại không có chút tiếng động nào, phảng phất như trâu đất xuống biển bị hấp thu mất.

Bí thuật thật quỷ dị!

Trong lòng Lâm Hiên kêu khổ không thôi.Nhưng công kích của hắn không phải hoàn toàn không có có hiệu quả,chỉ cần trì hoãn vài phút là Lâm Hiên đã chạy tới hơn mười dặm. Lúc này hắn không đi thì đối phương sẽ tuyệt đối không nương tay.Trong tay Lâm Hiên còn có Tùy Cơ Truyện Tống Phù nhưng hắn không hề có ý định làm như vậy.Dù sao lúc này vẫn chưa phải thập tử nhất sinh.Vào thời khắc mấu chốt,Tùy Cơ Truyện Tống Phù có thể cứu hắn một mạng thì sao có thể lãng phí ở chỗ này được? Lâm Hiên còn có những bí thuật khác.Hắn thi triển ảo ảnh độn tuy phiền toái một chút nhưng cũng có thể tránh được lão quái vật truy tung, dù sao hôm nay hắn không phải Cổ Ma Thánh Tổ chân chính.

Cùng với sự tăng tiến của tu vi, hắn thi triển ảo ảnh độn ngày càng huyền diệu.Lần thứ nhất độn ngoài mấy ngàn dặm không có vấn đề, lại phối hợp với Vạn Niên Linh Nhũ thì hắn có thể đào thoát.

Lâm Hiên đã quyết định xong nên sẽ không trì hoãn nữa.Hai tay hắn hoa lên bấm lien tiếp các đạo pháp quyết, bờ môi lẩm bẩm những thanh âm chú ngữ thần bí theo phong cách cổ xưa. Âm tiết kỳ quái vô cùng, không giống bất kì ngôn ngữ nào của các tộc hiện tại, phảng phất đến từ thời kỳ thượng cổ.Thanh mang trên người Lâm Hiên chớp động không thôi.Sau đó lại biến thành màu đỏ. Vầng sáng ngũ sắc không ngừng xoay tròn,trông rất cổ xưa và thần bí. Sau đó linh quang đột nhiên tăng vọt, nó như có sinh mạng rất nhanh mở rộng ra bốn phía, tràn ngập phạm vi gần mẫu bao phủ toàn bộ thân hình Lâm Hiên vào trong.

Ngay sau đó, dị biến nổi lên, tiếng bạo liệt truyền vào lỗ tai.Trước mắt thiếu niên thần bí hiện lên một màn không thể tưởng tượng nổi, những linh quang tản ra thì gần trăm tên Lâm Hiên ngay lập tức đập vào mi mắt.

"Ảo ảnh độn!" Thanh âm nghiến răng nghiến lợi truyền vào lỗ tai, ban đầu Cổ Ma Thánh Tổ chỉ suy đoán mà thôi, giờ phút này hắn đã có thể khẳng định: "Tiểu tử này thực sự tu luyện Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết sao?"

Sau một chút trì hoãn không gian phụ cận liền sụp đổ.Gần trăm tên Lâm Hiên đều theo biến mất tại chỗ không thấy gì nữa. Thiểu niên thần bí trên mặt tràn đầy vẻ lo lắng, đem thần thức thả ra. Ảo ảnh không cách nào mê hoặc được hắn.Rắc rối duy nhất là khoảng cách độn thuật, bất quá chỉ cần không phải quá xa thì hắn vẫn có biện pháp.

"Bốn nghìn dặm, hừ, tiểu tử này có thể đem ảo ảnh độn thi triển đến bậc này thì chỉ sợ pháp lực thâm sâu gấp mấy lần Tu tiên giả cùng giai."

Thanh âm thiểu niên thần bí truyền vang lên: "Cũng có chút kì quái a!Tuy Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết quả thực là công pháp thần diệu dị thường nhưng hắn mới tu luyện tới Động Huyền Kỳ, theo lý thuyết thì không thể có trình độ như vậy.Chẳng lẽ tiểu tử này còn tu luyện có bí thuật khác, nói thí dụ như thần thông đệ nhị Nguyên Anh, cũng không đúng... Cho dù tăng thêm đệ nhị Nguyên Anh thì vẫn không thể, trừ phi hắn cũng tu luyện ra yêu đan rồi..."

Lâm Hiên đã thoát được xa, nếu không hắn nghe thấy lời nói này chỉ sợ con mắt đều sẽ rớt ra ngoài rồi.Đối phương chỉ cần nhìn hắn thi triển ảo ảnh độn lần thứ nhất đã đem công pháp chủ tu của hắn cùng đệ nhị Nguyên Anh và yêu đan nói ra tất tần tật. Kinh nghiệm của vị Thánh Tổ thần bí này thật phong phú, Lâm Hiên tự cho rằng kiến thức của hắn cũng không tệ nhưng đem so sánh với gia hỏa Cổ Ma Thánh Tổ này thì quả thực là gặp dân chơi thứ thiệt, nói ếch ngồi đáy giếng cũng không đủ.

Trước là Nãi Long Chân Nhân, hôm nay lại là vị Cổ Ma Thánh Tổ thần bí này, những lão quái vật Độ Kiếp kỳ cơ hồ đều là nhân vật đã sống trăm vạn năm,thật sự đều thành tinh cả rồi.

Lão quái vật không hề truy đuổi.Tuy lão có không ít không gian bí thuật nhưng cỗ thân thể này chỉ là Động Huyền Kỳ, muốn lần thứ nhất độn bốn nghìn dặm thì lão không thể làm được.
 

phuthuyhog

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
lâu ko vào... tự dưng thấy có bác đã làm vài chương @__@
mềnh mới đọc qua nhưng mà thấy bác dịch cũng tương đối ngon đó, nhưng mà chú ý một chút cái khoản dấu chấm, dấu phẩy một chút, không thì đọc lên thấy ngắc ngứ giật cục lắm.
Ngay sau đó, dị biến nổi lên, tiếng bạo liệt truyền vào lỗ tai.Trước mắt thiếu niên thần bí hiện lên một màn không thể tưởng tượng nổi, những linh quang tản ra thì gần trăm tên Lâm Hiên ngay lập tức đập vào mi mắt.
à,có câu này mềnh sửa lại là:
Ngay sau đó dị biến nổi lên, tiếng bạo liệt vừa truyền vào tai thiếu niên thần bí thì một màn không thể tưởng tượng nổi liền xuất hiện trước mắt hắn, từng đạo linh quang dần tản ra đồng thời hiển hiện thân hình của gần trăm tên Lâm Hiên .
đại loại thế...
p/s:mềnh làm típ báo cáo đây, sắp nộp rồi...bao giờ xong vụ báo cáo kia sẽ xem lại hết các bản dịch của bạn, sửa và đăng lun ^^ nhân tiện cho hỏi bạn làm những chương nào rồi, mềnh lười lội page @__@
 

hungprods

Phàm Nhân
Ngọc
16,53
Tu vi
0,00
lâu ko vào... tự dưng thấy có bác đã làm vài chương @__@
mềnh mới đọc qua nhưng mà thấy bác dịch cũng tương đối ngon đó, nhưng mà chú ý một chút cái khoản dấu chấm, dấu phẩy một chút, không thì đọc lên thấy ngắc ngứ giật cục lắm.

à,có câu này mềnh sửa lại là:

đại loại thế...
p/s:mềnh làm típ báo cáo đây, sắp nộp rồi...bao giờ xong vụ báo cáo kia sẽ xem lại hết các bản dịch của bạn, sửa và đăng lun ^^ nhân tiện cho hỏi bạn làm những chương nào rồi, mềnh lười lội page @__@

Ta dịch thô cũng được vài chục chương,đang biên lại,kaka.Ta mới dịch nên còn ngắc ngứ lắm,mong các bác góp ý với ta để rút kinh nghiệm:35:
 

hungprods

Phàm Nhân
Ngọc
16,53
Tu vi
0,00
:colen:
Chương 2240 : Sâu trong sơn mch
Sơn cốc đã bị Xích Lân Song Vĩ Xà và Quỷ Diện Ngô Công quần thảo thành một đống hỗn độn. Tuy bọn chúng còn chưa phân thắng bại nhưng cả hai chiến đấu đến giờ phút này thì đều như nỏ mạnh hết đà rồi.
Thanh mang chợt lóe, Lâm Hiên không chút hoang mang hiển lộ thân hình. Sau đó hắn nhẹ nhàng nâng hai tay lên rồi hướng hai bên phất một cái. Thanh âm kiếm minh vang lên, hai đạo hồng mang như cá bơi từ tay áo hắn hướng phía trước bắn đi. Khi Lâm Hiên vừa hiện thân thì hai đầu ma thú đã phát hiện ra hắn song không bên nào chịu nhả đối phương ra thì làm sao có thể tránh né được đây ?

“Xoẹt xoẹt”. Huyết hoa bắn tung toé, Xích Lân Song Vĩ Xà cùng Quỷ Diện Ngô Công cùng lúc bị gỡ đầu xuống .

"Hắc hắc" Lâm Hiên không dấu nổi hưng phấn cười lớn một trận. Tuy hai ma thú đã như đèn cạn dầu song chúng da dày thịt béo, bảo vật bình thường cũng không thể nhẹ nhàng chém rụng đầu chúng như vậy. Đây cũng là vì phi kiếm của Lâm Hiên cực kỳ sắc bén, quả thật khiến hắn vô cùng hài lòng. Lâm Hiên càng nghĩ đến chiến lợi phẩm thu hoạch được lại càng khiến hắn vô cùng cao hứng. Chuyến đi Phó gia lần này Lâm Hiên tự tin lên rất nhiều.

Lâm Hiên xuất ra thêm mấy thanh phi kiếm rồi không khách khí đem thi thể hai con ma thú xử lý. Không những da lông gân cốt mà cả máu huyết cũng cẩn thận thu lấy. Lúc xong xuôi mọi việc thì trăng đã lên cao, Lâm Hiên hóa thành một đạo kinh hồng rời đi.

Mấy ngày tiếp theo, Lâm Hiên không vội vàng rời đi mà vẫn ở lại trong sơn mạch liệp sát ma thú, tâm tình hắn vô cùng thoải mái! Gặp ma thú bình thường thì hắn trực tiếp động thủ, nếu gặp loại đẳng cấp lợi hại thì triệu xuất Tiểu Mao Cầu. Chỉ trong một đoạn thời gian ngắn ngủi mà hắn đã diệt sát được sáu bảy trăm đầu ma thú. Tất cả đều là cao giai ma thú, còn thấp giai ma thú thì hắn chẳng buồn động thủ. Cũng may Lâm Hiên có bảo vật tu du túi với trữ lượng khổng lồ chứ nếu không với lượng tài hàng kếch xù như thế thì hắn cũng chỉ có thể dương mắt ra mà bỏ qua một phen đại cơ duyên.

Lúc này Lâm Hiên đã ở sâu bên trong sơn mạch. Càng đi vào sâu khí tức sơn cốc càng thêm âm trầm, xung quanh đều là Thương thiên đại thụ cùng đủ loại thực vật không biết tên. Những cây cối này không biết đã sinh trưởng đã bao nhiêu Vạn niên rồi. Thậm chí không thiếu những cây đại thụ cao chọc trời, ngọn lẫn vào mây, đường kính của nó dù mấy chục người ôm cũng không xuể.

"Thực vật ma giới quả là không bình thường a!" Lâm Hiêm gật đầu cảm thán rồi hắn cũng không mấy bận tâm tiếp tục đi sâu vào trong. Thu hoạch cả tháng qua của hắn phi thường xa xỉ, phải biết rằng chỉ cần một đầu ma thú động huyền kỳ xuất hiện ở phường thị cũng đã bán được giá trên trời rồi. Vì vậy hắn đối với ma diễm sơn mạch vô cùng chờ mong. Có Tiểu Mao Cầu trợ giúp thì cho dù đối mặt với ma thú phân thần kỳ hắn cũng tự tin có thể diệt sát được.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Lâm Hiên đã ở trong Ma Diễm Sơn Mạch bốn mươi lăm ngày.

Một đạo kinh hồng lướt qua phía chân trời. Đột nhiên kinh hồng chậm lại rồi hạ xuống một đỉnh núi nhỏ. Quang mang thu liễm hiện ra đúng là Lâm Hiên. Nhưng lúc này vẻ mặt hắn có vài phần cổ quái. Lâm Hiên dùng bàn tay vân vê cằm suy nghĩ một hồi, sau đó vỗ vào túi trữ vật bên hông lấy ra một hộp gỗ phía trên dán mấy đạo phù chú. Lâm Hiên khẽ bấm tay rồi "ba" một tiếng nắp hộp gỗ mở ra. Bên trong hộp gỗ bay ra một đạo quỷ vụ, nó cấp tốc xoay chuyển rồi từ từ ngưng tụ lại hiện ra gương mặt một lão giả.

Thiên Quỷ Thượng Nhân vừa xuất hiện liền cung kính nói: "Chủ nhân gọi lão nô có gì phân phó?"

Lão quỷ bị Lâm Hiên đối xử không khách khí dường như đã quen, gương mặt lão cười cười rồi đảo mắt nhìn quanh một chút liền giật mình hô lên: "Chủ nhân ngài đã tiến vào sâu trong sơn mạch ?"

"A, không phải ngươi nói mình chưa bao giờ đến đây sao? Như thế nào lại biết nơi này là sâu trong Ma Diễm sơn mạch ?" Lâm Hiêm nghe vậy thì chậm rãi hỏi lại, trong mắt hắn lóe lên quang mang kỳ lạ.(NB : Chú dám lừa anh ah?)

" Cái này thật không phải chuyện gì to tát. Lúc trước lão nô cũng có mấy tu sĩ tri giao, tuy thần thông không bằng lão nô nhưng cũng không phải chuyện đùa. Bọn họ đã từng liên thủ với nhau tiến sâu vào ma diễm sơn mạch. Đáng tiếc bọn họ bị một đám ma thú vây công mà ngã xuống, chỉ có một kẻ trọng thương nhưng may mắn trốn thoát. Địa hình và thực vật phân bố qua lời hắn miêu tả lại với ta giống y như hoàn cảnh lúc này. Lão nô từ đó mà biết chủ nhân đã ở rất sâu trong sơn mạch." Lão quỷ không dám chậm trễ trả lời.

"Thật như vậy sao?" Lâm Hiên đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó sắc mặt hắn có hòa hoãn hơn đôi chút. Đối phương nói như vậy cũng không có gì không ổn, bên trong sơn mạch thực vật và địa hình đúng là có khác biệt lớn với bên ngoài.

Thiên Quỷ Thượng Nhân dù nói như thế nhưng vẫn quay đầu đánh giá xung quanh thêm lần nữa, khi lão xác định chắc chắn nơi này đã ở sâu trong sơn mạch thì như hít phải một ngụm lương khí (khí lạnh). Đám tri giao lúc trước tuy chưa người nào tiến giai Phân Thần kỳ song kẻ nào cũng thần thông kinh người, thế mà gần như toàn quân bị diệt. Trong khi tiểu tử trước mắt sắc mặt hồng thuận, một điểm thương tổn cũng không có. Nghĩ đến đây sắc mặt lão thoáng cái cung kính hơn vài phần mở miệng :
"Chủ nhân gọi lão nô có gì phân phó ?"

"Ngươi cũng biết nơi đây là sâu trong sơn mạch thế nhưng tại sao suốt một khoảng thời gian ta lại không hề gặp qua đầu ma thú nào?" Lâm Hiên ngưng trọng nói. Ma Diễm sơm mạch là nơi đại lượng ma thú quần tu, tuy phân bố không đều nhưng không thể có trường hợp phi hành vài ngày vẫn chưa gặp đầu ma thú nào như vậy được. Thần thức Lâm Hiên cường đại như vậy nhưng vẫn không thể cảm ứng được bất cứ sự tồn tại nào của ma thú ở xung quanh. Trong lòng Lâm Hiên đã có suy đoán nhất định, bất quá trước tiên hắn vẫn muốn hỏi qua ý kiến lão quỷ.

"Chủ nhân đã suốt cả ngày không có gặp đầu Ma thú nào ?" Lão quỷ có chút khó tin nói.

"Không sai." Lâm Hiên gật gật đầu.

"Cái này…" Thiên Quỷ Thượng Nhân nhíu mày suy t.ư, sau một lúc lâu mới nhướng mày, sắc mặt lão vô cùng hoảng sợ : " Không ổn rồi. Chủ nhân mau mau rời khỏi nơi này."

"Rời đi?" Lâm Hiên nghe vậy lại không hề ngạc nhiên hỏi lại : " Vì sao ?"

"Nơi này ma thú nhiều không đếm xuể, sự tình thế này thì chỉ có một khả năng duy nhất : nơi này chính là lãnh địa của một đầu ma thú vô cùng cường đại. Tất cả những đầu ma thú khác không dám bén mảng tới gần."

Quả nhiên không khác so với Lâm Hiên dự đoán. Hắn vốn không biết tập tính của ma thú nhưng lấy yêu thú làm chuẩn cũng đoán được vài phần. Lúc này bên tai lại tiếp tục vang lên tiếng Thiên Quỷ thượng nhân.

"Nếu như lão nô đoán không sai thì lãnh địa rộng lớn thế này chỉ sợ là một đầu ma thú Phân Thần kỳ. Nếu chủ nhân còn không mau rời đi mà để nghiệt súc này phát hiện ra thì khó mà giữ mạng."

" Ừm, ta biết." Sắc mặt Lâm Hiên lộ vẻ ngưng trọng rồi hắn không nói nhiều nữa, vội vàng triệu hồi lão quỷ vào hộp gỗ, bộ dáng sẽ lập tức rời đi. Nhưng sau khi dán xong mấy đạo cấm chế phù lục thu hộp gỗ vào túi trữ vật thì khóe miệng của hắn lại khẽ nhếch lên.

Phân Thần Kỳ Ma thú, mau mau chạy đi sao?

Đừng nói giỡn chứ. Nếu thật là như thế thì hắn cầu còn không được ấy chứ !!

Cấp bậc Phân Thần kỳ tuy hắn đánh không lại nhưng ma thú lại không thể hóa hình, vừa vặn bị khắc chế bởi lĩnh vực của Tiểu Mao Cầu. Hắn không cần phải sợ hãi gì cả.
 

hungprods

Phàm Nhân
Ngọc
16,53
Tu vi
0,00
:ammuu: Ta sẽ cố gắng phụ các đạo hữu.:thank:
Chương 2241 : Đa Tê Long

Mấy ngày sau tại một nơi nào đó sâu trong ma diễm sơn mạch, một đội mười mấy tên ma tộc có tu vi khác nhau vừa từ từ phi hành vừa đảo mắt nhìn xung quanh. Dường như chúng đang lục soát tìm kiếm cái gì đó. Những ma tộc này có hình dáng cổ quái vô cùng song tu vi đều từ ly hợp kỳ trở lên. Hai kẻ dẫn đầu còn có tu vi vượt xa chúng, một kẻ là động huyền trung kỳ, kẻ còn lại không ngờ lại là một gã động huyền hậu kỳ đỉnh phong.

"Lâu huynh, Địa Tê long thật sự sống tại phụ cận nơi này sao? Chúng ta đã tìm kiếm nhiều ngày nay mà không thấy tăm hơi đâu, chẳng lẽ tin tình báo có sai lầm?" Một tên đại hán mặt đen mang hình dáng nhân tộc quay đầu lại hỏi, trên mặt gã tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn.

"Hừ, Cốc đạo hữu nói như vậy hẳn là không tin tưởng Lâu mỗ ?" Âm thanh khàn khàn phát ra từ miệng một lão giả sắc mặt âm trầm đang phi hành bên cạnh, gã đúng là kẻ có tu vi cao nhất. Lão giả có phần trên giống người nhưng từ phần eo trở xuống lại biến thành đuôi bò cạp. Hai con mắt gã có màu xám trắng, thỉnh thoảng chớp động quang mang kỳ dị.

"Lâu huynh đừng tức giận. Tiểu đệ chỉ tùy tiện hỏi vậy thôi. " Đại hán mặt đen vội vàng mở miệng giải thích, tựa hồ rất kiêng kỵ lão giả nọ.

"Thật ra Cốc đạo hữu cũng không cần sốt ruột. Lão phu mười phần nắm chắc cả mười. " Lão giả nghe đối phương nói như vậy thì hơi nhướng mày. Lão biết nếu không nói rõ thì đối phương sợ rằng sẽ sinh thoái ý, lão liền nói tiếp " Ngươi cũng biết Địa Tê Long chính là ma thú có một ít chân huyết của Nghiệt Long, dù không nhiều nhưng cũng đủ để các đầu ma thú khác thần phục. Ngươi không để ý rằng chúng ta vài ngày rồi không có gặp qua ma thú nào sao ? Lãnh địa rộng lớn như vậy, ngoài Địa Tê Long thì còn có thể là ma thú nào nữa ?"

"Lâu huynh quả nhiên sáng suốt. Tiểu đệ nhất thời hồ đồ quên mất điểm này." Đại hán mặt đen lấy tay vỗ vỗ đầu mấy cái, sau đó thập phần vui vẻ tươi cười. Nhưng một lát sau hắn lại như nhớ ra điều gì liền nhưng trọng nói " Lâu huynh, chúng ta chỉ có từng này nhân thủ liệu có nắm chắc đối phó được với Địa Tê Long không? "

"Hừ, Cốc đạo hữu từ lúc nào lá gan trở nên nhỏ như vậy. Ngươi yên tâm, tin tình báo của lão phu tuyệt đối không sai. Địa Tê long nọ nhiều nhất cũng chỉ là Động Huyền sơ kỳ mà thôi. Ngươi và ta liên thủ, lại có đám vãn bối dùng trận pháp phụ trợ há lại sợ không bắt được một đầu ma thú động huyền sơ kỳ sao ?"

"Địa Tê long?" Hai người không hề biết Lâm Hiên đang ẩn thân trong một đám mây xám trắng không hề nổi bật di động theo bọn họ phía sau chừng mười dặm. Nhìn qua có vẻ chậm chạp nhưng tốc độ của nó cũng không hề thua kém đám người một chút nào.

Địa Tê long là ma thú gì Lâm Hiên không biết song Nghiệt Long thì Lâm Hiên lại rất rõ ràng. Đây chính là một trong những chân linh hùng mạnh hàng đầu, ngày xưa nó từng làm thú cưỡi cho ma tộc đại thống lĩnh. Địa Tê Long có chứa huyết mạch truyền thừa của Nghiệt Long, dù không nhiều thì toàn thân cũng chắc chắn đều là bảo vật hiếm có. Chuyện tốt như vậy Lâm Hiên đương nhiên không thể bỏ qua, hắn lặng lẽ bám theo đám người này.

Qua nửa ngày, đột nhiên phía xa có những vầng sáng lọt vào tầm mắt.

"Đây là ..." Tròng mắt Lâm Hiên khẽ co lại rồi ngân mang quanh người hắn nổi lên. Có Thiên Phượng thần mục gia trì, Lâm Hiên tự nhiên thấy rất rõ ràng đó là một cột sáng màu đỏ máu, mặt ngoài còn quấn quanh từng vòng đen hình cung. Cùng lúc cột sáng đó từ trên trời giáng xuống thì thiên địa nguyên khí trong phạm vi vạn dặm đều hướng về phía đó chen chúc bay tới. Đang là giữa trưa mà sắc trời lại đột nhiên ảm đạm xuống. Mây đen áp đỉnh, không trung bốn phía cột sáng nọ liền tối đen như mực. Bởi cự ly quá xa nên Thiên Phượng thần mục cũng không cách nào thấy rõ ràng được.
Dị tượng quả thật vô cùng kinh người!

"Cái này…" Đại hán mặt đen có chút cứng họng nói không nên lời.

Sắc mặt lão giả đuôi bò cạp đồng dạng khẽ biến, kinh ngạc kêu lên: "Không thể nào, chẳng lẽ trên đời lại trùng hợp như vậy, Địa Tê long nọ đang độ kiếp tiến cấp sao?"

"Lâu huynh nói không sai, Cốc mỗ cũng nghĩ như vậy. Thanh thế dị tượng trước mắt kinh người như thế thì chỉ có thể là ma thú đang độ kiếp. Hắc hắc, lần này thật là trời cao tương trợ, vận khí của chúng ta đến rồi." Đại hán mặt đen hưng phấn liếm liếm môi.

"Hừ. Cốc hiền đệ, sợ rằng ngươi cao hứng quá sớm đó." Lão giả đuôi bò cạp lại không cho là như vậy.

"Cao hứng quá sớm ?"

"Không sai. Ngươi không xem xem thiên kiếp này có quy mô như thế nào? Ma khí trong phạm vi vạn dặm đều bị hấp dẫn đến, sợ rằng tin tình báo thật sự có sai lầm. Địa Tê Long không phải là sơ kỳ, mà là hậu kỳ đỉnh phong như lão phu, lúc này nó đang độ kiếp phân thần kỳ đó."Lão giả ngưng trọng nói.

"Cái gì?" Đại hán mặt đen nghe vậy thì cực kỳ kinh sợ "Lâu huynh khẳng định chắc chắn sao?"

"Mười thành thì ta không dám nói, nhưng có chín thành trở lên có thể là như vậy." Lão giả vừa nói vừa ngẩng đầu nhìn sắc trời, biểu tình càng lúc càng ngưng trọng.

"Vậy chúng ta phải làm thế nào ? Một đầu địa tê long hậu kỳ chúng ta đã không phải là đối thủ. Nếu nó tiến giai thành công thì đến mạng chúng ta cũng chẳng còn." Đại hán mặt đen khẩn trương nói. Gã cũng không muốn trộm gà không được còn mất nắm thóc. "Nếu như vậy hay là chúng ta mau mau rời khỏi chỗ này?"
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top