[Đăng Ký Dịch] Bách Luyện Thành Tiên

hungprods

Phàm Nhân
Ngọc
16,53
Tu vi
0,00
Chương 2242 : Ma thú độ thiên kiếp

"Rời đi? Tại sao chúng ta phải rời đi?" Lão giả đuôi bọ cạp lộ ra vẻ kỳ quái.

"Chẳng lẽ chúng ta đứng chờ nó độ kiếp xong rồi diệt sát chúng ta sao? " Đại hán mặt đen lộ vẻ hoài nghi. Trong bụng gã thầm nói chẳng lẽ lão này thần trí không bình thường?

"Hừ. Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con. Không sai, dù tin tình báo có sai lầm đi chăng nữa nhưng trước mắt chúng ta chính là một thiên đại cơ duyên lớn hơn vô số lần." Lão giả tỏ vẻ xem thường mở miệng. Sau đó lão ngẩng đầu quan sát xa xa nói tiếp.

" Tiến cấp từ Động Huyền kỳ đến Phân Thần kỳ nào có dễ dàng như vậy. Cho dù nó có huyết thống Nghiệt Long đi chăng nữa thì tỷ lệ thành công cũng vô cùng thấp. Một khi nó tiến cấp thất bại thì … Hắc hắc, khi đó pháp lực của nó đã tiêu hao sạch sẽ dưới thiên kiếp rồi, còn không phải là cá nằm trên thớt sao?"

"Nói như vậy không sai nhưng vạn nhất đối phương tiến cấp thành công..." Trong mắt đại hán mặt đen lộ ra mấy phần do dự.

"Ngươi thật không có tiền đồ. " Lão giả đuôi bò cạp giận tím mặt: "Nào có nhiều vạn nhất như vậy. Huống chi nếu là thật đi chăng nữa thì Tu Tiên giới làm gì có sự tình nào mà một chút nguy hiểm cũng không có. Người muốn ổn thỏa mọi chuyện thì đừng truy cầu trường sinh làm gì nữa. Nếu ngươi không dám động thủ thì cứ quay đầu trở về là được, một mình lão phu cũng đủ giải quyết rồi."

"Lâu huynh không nên tức giận. Tiểu đệ chẳng qua chỉ lo lắng nhiều một chút mà thôi. Ta đâu có lúc nào nói sẽ quay về. " Đại hán mặt đen quả nhiên có chút nhát gan song đối mặt hấp dẫn lớn cỡ Địa Tê Long thì gã cũng không muốn buông tay.

"Tốt. Ngươi lựa chọn như vậy rất sáng suốt. Chúng ta ẩn nấp tới gần quan sát một chút rồi quyết định sau." Trên mặt lão giả hiện lên một tia tàn khốc, lão quay đầu lại rồi dùng thanh âm băng hàn phân phó.

Đại hán mặt đen không chút dị nghị. Hai người liền thi triển thần thông phóng đi. Đám vãn bối ly hợp kỳ cũng không giám chậm trễ phi độn đuổi theo. Một lát sau, lão giả cùng đại hán mặt đen đã đến một sơn cốc bốn phía đều bị các dãy núi vây quanh. Nói là sơn cốc song diện tích của nó thật ra hết sức rộng lớn. Sơn cốc có hình bầu dục, chỗ rộng nhất cũng mấy vạn trượng, nơi hẹp nhất cũng cả ngàn trượng. Lúc này sơn cốc bị hắc vụ nồng đậm bao quanh, ma khí đậm đặc đến cực điểm, còn có thanh âm ùng ùng liên tiếp truyền vào tai. Trên bầu trời hỏa cầu màu đen tung hoành phi vũ, từng đạo tia chớp dữ tợn từ trên cao xẹt xuống .Thanh thế thật không phải chuyện đùa, uy áp độ kiếp phân thần kỳ đúng là khó sức tưởng tượng.

Lâm Hiên thấy vậy cũng cực kỳ kinh sợ, càng không nói đến lão giả và đại hán mặt đen nọ. Nhưng thu hút ánh mắt nhất lại không phải thiên địa dị tượng mà là một ma thú ở trung tâm sơn cốc. Hình thể Ma thú to lớn như một ngọn núi, có ba phần giống giao long, lại có bảy phần giống Tê Ngưu. Quả thực nó làm người ta ngạc nhiên hết mức. Địa Tê Long quả nhiên như lão giả đuôi bọ cạp dự đoán, nó có tu vi động huyền hậu kỳ đại viên mãn, đang trong thời khắc độ kiếp phân thần kỳ.

Oành!

Từng đạo tia chớp màu đen thô to như cánh tay từ trên bầu trời phóng xuống. Ở giữa tia chớp còn kèm theo hắc hồng lôi hỏa lớn nhỏ không đồng nhất. Cái nhỏ nhất cũng lớn hơn chậu nước rửa mặt, mà số lượng lại càng không phải chuyện đùa, trong nháy mắt đã có hơn trăm cái rơi xuống. Các ngọn núi hai bên nếu bị loại Thiên kiếp này giày xéo thì tin tưởng không được bao lâu, cả tòa sơn cốc cũng sẽ hoàn toàn bị san thành bình địa.

Toàn bộ thân hình Địa Tê Long phút chốc liền bị bao phủ hoàn toàn.

Lâm Hiên ở phía xa nhìn thấy cũng bị dọa cho sợ mất hồn mất vía, càng không nói đến Địa Tê Long đang đứng chịu trận. Đương nhiên ma thú này khổ khổ cực cực mới đến được ngày hôm nay, sao có thể khoanh tay chịu chết được.

"Ngao!" Một tiếng rống rung trời chuyển đất vang lên, tựa long ngâm mà cũng không phải long ngâm. Nếu so với long ngâm thì thiếu vài phần khí phách nhưng lại nhiều hơn vài phần thô lỗ hung tợn. Thanh âm kia hùng hồn vô cùng, mặc dù bản thân không chứa Âm Ba Công nhưng bởi vì tiếng hô thật sự quá lớn khiến ma vụ trong phương viên mấy dặm bị nó đánh cho xơ xác, đá vụn lộn xộn rơi như mưa.

Địa Tê Long ngẩng đầu lên. Từng đạo ma phong trên người nó dâng lên, cùng tia chớp Liệt Hỏa ầm ầm ào ào đâm vào nhau. Ma phong đang ra sức ngăn cản công kích của Thiên kiếp. Địa Tê Long vạm vỡ vô cùng, trong thiên kiếp mãnh liệt dường như nó vẫn vô sự.

Hai gã ma tộc núp ở xa nhìn thấy một màn vừa rồi không khỏi hoảng sợ. Đại hán mặt đen lại bắt đầu có chút dao động.

"Lâu huynh, Địa Tê Long này so với trong truyền thuyết còn muốn vạm vỡ hơn nhiều. Trong lôi kiếp đáng sợ nó cũng có thể bình yên vô sự, ta xem chúng ta hay là không nên đi vuốt râu hùm, lúc này nên sớm rời đi thôi."

Lão giả nghe vậy ánh mắt lóe lên. Đầu địa tê long này đúng là mạnh hơn hắn dự đoán rất nhiều, nếu như muốn an toàn thì bây giờ rời đi là lựa chọn tốt nhất. Song nếu bỏ qua cơ hội này thì sẽ không bao giờ có lại. Giết được đầu ma thú này thì chỗ tốt khó mà tưởng tượng. Một tia do dự rất nhanh bị tham lam đánh nát, lão nghiêm mặt nói.

"Sợ cái gì. Thiên kiếp lúc này bất quá mới bắt đầu mà thôi. Nó có thể ngăn cản được đợt thứ nhất nhưng những đợt sau càng lúc càng kinh khủng, cũng chưa chắc đầu ma thú này đã có thể cầm cự được."

"Nga!" Đại hán mặt đen tuy vẫn còn do dự nhưng gã ngậm miệng lại không nói nữa. Săn được đầu Địa Tê Long này chỗ tôt thật sự quá lớn, dù có mạo hiểm cũng đáng.

So với hai gã Ma tộc thì Lâm Hiên trấn định hơn nhiều. Dù sao hắn có Tiểu Mao cầu tương trợ, địa tê long cho dù thật sự tấn cấp thành công thì nguyên khí cũng đại thương, hẳn tin tưởng có thể ứng phó được. Vì vậy Lâm Hiên không có hành động gì mà chờ đợi thời cơ xuất thủ.

Thời gian thiên kiếp phủ xuống ít hay nhiều thật ra không hề có quy luật. Ngắn có khi chỉ nửa canh giờ là kết thúc, mà dài thì có khi tới tận hai ba ngày. Đương nhiên dù ngắn hay dài thì mức độ nguy hiểm cũng không giảm bớt. Nếu thiên kiếp kéo dài thì kiếp vân có đủ thời gian hấp thụ đại lượng thiên địa nguyên khí, về tổng thể sẽ có uy lực lớn hơn nhưng thiên kiếp lại giáng xuống lần lượt. Còn nếu thời gian ngắn thì ngược lại, có khi vài ba lượt thiên kiếp cùng phủ xuống một lúc, không cần nói cũng biết uy lực kinh khủng cỡ nào.

Nếu một kẻ có pháp lực thâm sâu thì đương nhiên độ thiên kiếp kéo dài sẽ có lợi hơn. Còn với kẻ có bảo vật phòng ngự nghịch thiên hoặc công pháp uy lực cực lớn thì thiên kiếm ngắn sẽ dễ dàng hơn một chút.
 

hungprods

Phàm Nhân
Ngọc
16,53
Tu vi
0,00
Vãi cả chương 2321, sao nó dài kinh khủng thế nhỉ? bằng 3 chương trước luôn :c34:

Các đạo hữu xem hộ ta mấy chỗ này với, ta chả hiểu gì cả? :c26:


VD : Ba người cuối cùng ra như vậy một phen kết quả, mà không mà quản xem bọn hắn làm khỉ gió gì trong lòng là nghĩ như thế nào, kinh này một dịch, đối với Lâm Hiên đó là kính sợ vô cùng.

Một người chống lại hơn mười tên cùng giai tồn tại còn tài giỏi có đây... Không, không phải thành thạo, căn bản chính là ưu thế áp đảo.

Vốn cho là bổn môn đem cây ngược lại hồ tôn tán, ai hiểu được lại là kết quả như vậy. Tiên Vân Tông đệ tử kinh ngạc ngoài trong lòng cao hứng có thể nghĩ.

Cùng những Độ Kiếp kỳ lão quái so sánh với, chính mình chỉ là con sâu cái kiến, dùng ít xuất hiện phương thức bảo vệ mình, vô cùng nhất tỉnh thì tỉnh lực
 

phuthuyhog

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
...(dựa vào đoạn trên)...

Ba người bàn bạc với nhau một lúc, cuối cùng rút ra kết luận như vậy. Mà mặc kệ bọn họ nghĩ như thế nào thì trải qua lần này, bọn họ càng thêm kính sợ với Lâm Hiên. (kinh này một dịch = kinh qua một chiến dịchviết thế này thì lão hiểu rõ hơn)

Lấy thực lực một người mà chống lại mười tên cùng cấp lại còn chiếm thế thượng phong...Không, không phải chỉ như vậy mà phải nói là hoàn toàn áp đảo.

Vốn tưởng rằng bổn môn lần này nhất định rơi vào cảnh 'cây đổ bầy khỉ tan', ai ngờ lại được kết quả như thế. Có thể tưởng tượng ra trong lòng chúng đệ tử Tiên Vân Tông bây giờ ngoài kinh ngạc còn vô cùng hưng phấn.

So với những lão quái Độ Kiếp kỳ, bản thân mình chỉ là con sâu cái kiến, ít lộ diện mới là phương thức bảo mệnh tốt nhất ( làm việc điệu thấp mới là phương thức bảo mệnh tốt nhất), ( vô cùng nhất tỉnh thì tỉnh lực cái này bỏ qua đi cũng được, dù sao nó cũng không làm thay đổi nghĩa của cả câu. muốn dịch thì phải dựa vào text tiếng trung cơ ^^)

p/s: các đoạn văn thì cho vào thẻ spoiler nhé
 

hungprods

Phàm Nhân
Ngọc
16,53
Tu vi
0,00
Bạn thử dịch đoạn này xem sao nhé : :28:

Dựa theo Lâm Hiên phân phó, Tiên Vân Tông Ma tộc quả nhiên không hề đơn giản quấy rầy hắn.

Mà Lâm Hiên mỗi ngày phục dược đả tọa, sau đó lại đem dược lực luyện hóa thành linh lực, toàn bộ quá trình, tự nhiên là buồn tẻ vô cùng, đổi một người bình thường, tám chín phần mười không kiên trì nổi, nhưng mà Lâm Hiên một lòng truy cầu tiên đạo, lại vui vẻ chịu đựng.

Thời gian như thoi đưa, giống như thời gian qua nhanh, bất tri bất giác, tám mươi năm đã đi qua.

Cỏ cây một tuổi một khô khốc, đừng nói Lâm Hiên động phủ, tựu là cả sơn cốc, đều đồ ăn lên một tầng dày đặc bụi đất, phảng phất phủ đầy bụi đã lâu cổ mộ.

Đương nhiên, này tám mươi năm, Lâm Hiên cũng không phải hoàn toàn cũng không có đi ra.

Đó là hắn bế quan bước vào thứ ba mươi năm đầu, Tiên Vân Tông nghênh đón lần thứ nhất đại kiếp. Cụ thể nguyên do Lâm Hiên cũng không phải rất rõ ràng, tóm lại hơn mười tên Động Huyền Kỳ cổ ma giết đến. Cai phái đệ tử tự nhiên là kinh hoảng vô cùng, đừng nói bổn tông nay thời kì giáp hạt, cho dù lúc toàn thịnh, hai vị thái thượng trưởng lão chưa vẫn lạc, cũng tuyệt đối không có cách nào đối mặt như thế kiếp nạn.

Cho dù còn có Lâm Hiên vị này nửa đường nhập môn trưởng lão, nhưng mà dùng một đôi mười, bọn hắn hoàn toàn không báo bất cứ hy vọng nào, dù sao xâm lấn hơn mười tên lão quái vật bên trong, cũng không thiếu hậu kỳ cổ ma, chừng ba bốn người nhiều.
Tóm lại bất luận theo phương diện nào xem, Tiên Vân Tông lần này đều là đại họa lâm đầu, tuyệt đối không có nửa phần hóa giải hi vọng.

Nhưng mà thời khắc mấu chốt, Lâm Hiên xuất thủ. Dùng ít địch nhiều, dùng lực lượng một người, chống lại cùng giai hơn mười tên cổ ma.

Những người xâm nhập tạm không nói đến, liền Tiên Vân Tông đệ tử, đều cảm thấy Lâm Hiên nhất định là đầu tú đậu, đương nhiên, cũng rất cảm động, tục ngữ nói, vợ chồng vốn là cùng chim rừng, đại nạn tiến đến riêng phần mình phi, vợ chồng còn như thế chớ đừng nói chi là Lâm Hiên cùng bọn họ vốn là lợi ích kết hợp, nửa đường nhập môn, theo lý thuyết, cần phải nhanh đào tẩu mới là chính xác lựa chọn.

Không nghĩ tới, Lâm Hiên lại thực hiện làm như thái thượng trưởng lão hứa hẹn, lưu lại.

Tu tiên giới tuy sự thật, nhưng mà bất luận tu sĩ hay là cổ ma, không ít đối với môn phái lòng trung thành vẫn là rất mạnh, thụ Lâm Hiên tác động không ít Tiên Vân Tông đệ tử giữ lại, chuẩn bị cùng môn phái cùng tồn vong! Bọn hắn đã ôm định hẳn phải chết quyết tâm.

Nhưng kế tiếp một màn, lại làm cho tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, căn bản không cần người giúp đỡ, Lâm Hiên thi triển ra nghịch thiên thần thông, nhanh và gọn đem hơn mười người xâm nhập toàn bộ giải quyết. Liền người mang hồn phách, một cái đều không có đào thoát.

Có lầm hay không!

Tất cả Tiên Vân Tông đệ tử đều sợ ngây người. Nếu không là tận mắt nhìn thấy, chuyện như vậy bất luận ai nói cùng bọn họ nghe đều tuyệt sẽ không tin tưởng.

Dùng ít địch nhiều không kỳ lạ, nhưng nhiều nhất là một người đánh hai người, ba người tựu cao nữa là rồi! Nào có Lâm trưởng lão như vậy nghịch thiên.

Một người chống lại hơn mười tên cùng giai tồn tại còn tài giỏi có đây... Không, không phải thành thạo, căn bản chính là ưu thế áp đảo.

Hơn mười tên Động Huyền Kỳ cổ ma, tại Lâm trưởng lão hạ thủ chỉ chèo chống ngắn ngủn một nén nhang công phu. Sau đó tựu không một may mắn thoát khỏi, thần hồn câu diệt!
 

nhatchimai0000

Phàm Nhân
Administrator
bach-ngoc-dich-gia
Ngọc
5.022,77
Tu vi
0,00
Bạn phùthuy hog và bằng hữu ra #1 xem bảng phân chương nhé.

Mời phuthuyhog mời lại bạn Kim Giao Vương và tất cả các bạn đã từng đóng góp cho dự án truyện Bách luyện thành tiên.
 

thuantoitan

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
mình chẳng hiểu gì cả.bản này đã dịch rồi còn gì nữa .ý mình la dịch ban HV ấy chứ :gach:

chắc là mình k có cơ duyên hay sao ma mọi người toàn dưa cái dịch rồi
 

nhatchimai0000

Phàm Nhân
Administrator
bach-ngoc-dich-gia
Ngọc
5.022,77
Tu vi
0,00
mình chẳng hiểu gì cả.bản này đã dịch rồi còn gì nữa .ý mình la dịch ban HV ấy chứ :gach:

chắc là mình k có cơ duyên hay sao ma mọi người toàn dưa cái dịch rồi

Hiện tại đang tập trung biên tập những chương đã có, bởi bên tác giả Việt đã dịch rồi.

Nếu đạo hữu dịch mới thì mời báo chương và ra mảng convert để lấy chương. http://bachngocsach.com/forum/showthread.php?t=1208&page=131
 

Lê Nguyên

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Đây là nửa chương 2312 ta dịch chủ thớt kiểm tra xem có đạt chuẩn k ta đăng ký dịch mấy chương với anh chị :

Chương 2312 :
Bảo Xà Thuỷ tổ và Thiên Nguyên Thánh Tổ
Về điểm này, Lâm Hiên cảm thấy rất khó hiểu, tuy nhiên dựa vào tình huống lúc này mà nói,đương nhiên là hắn phải chạy càng xa càng tốt rồi.

Chỉ mới bốn nghìn dặm, còn xa mới thoát khỏi nguy hiểm,ngay từ đầu Lâm Hiên đã lập kế hoạch là phải liên tục di chuyển.

Cho dù ảo ảnh độn tiêu hao pháp lực không phải chuyện đùa, nhưng mà Lâm Hiên bây giờ,cũng không phải như lúc mới tu luyện bí thuật này,với pháp lực thâm hậu của hắn ngày nay, cho dù liên tục di chuyển vài chục lần cũng không có vấn đề, huống chi trong tay Lâm Hiên , còn có Vạn Niên Linh Nhũ,thân thể của hắn cũng mạnh m hơn xa những tên Yêu Tộc cùng tu vi Động Huyền Kỳ , hoàn toàn có thể cố gắng liên tục di chuyển.

Cho nên Lâm Hiên mới dám không cần Tùy Cơ Truyện Tống Phù, hắn có nắm chắc đào thoát được từ trong tay đối phương.

Thời gian một chén trà đảo mắt đã qua .

Trên một vùng bình nguyên hoang vu không dấu chân người, trong hư không chợt có ánh sáng lóe lên,từ giữa không trung hiện ra thân ảnh của Lâm Hiên,lúc này sắc mặt hắn có hơi trắng bệch.

Vi để đạt được mục đích, Lâm Hiên liên tiếp thi triển mấy mươi lần ảo ảnh độn,giữa đường còn nuốt một giọt Vạn Niên Linh Nhũ, nếu mà tính ra mình đã chạy thoát ít nhất hơn mười vạn dặm.

Tuy trong mắt những tồn tại như bọn chúng, khoảng cách như vậy, muốn bay tới cũng chẳng tốn bao nhiêu thời gian. Nhưng ít ra đã thoát ly khỏi phạm vi thần thức của đối phương.

Đối phương không cách nào nắm chắc được vị trí của mình mà muốn truy đuổi thật chẳng khác gì mò kim đáy biển.

Dù sao khi sử dụng ảo ảnh độn trên đường, chính mình đã mấy lần thay đổi phương hướng,có thể hiểu rằng ngay cả Lâm Hiên cũng không biết được hiện tại mình đang ở nơi nào.thì tên Thánh Tổ kia, cho dù có khả năng bằng trời cũng chẳng có cách nào tìm được hắn.

Lâm Hiên dự đoán hoàn toàn chính xác.

Tên thiếu niên thần bí kia vẫn không hề nhúc nhích,vẫn lơ lửng tại chỗ ngay trên không trung , hắn nhắm chặt hai mắt,Ma mục ở giữa trán cũng đồng dạng nhắm lại.

Thật lâu sau hai con mắt của hắn mới mở ra.

"Tên tiểu tử giảo hoạt này,trong phạm vi hai vạn dặm đều không có tung tích của hắn, xem ra tên này không chỉ có thân thể ngũ linh căn mà còn tu luyện được một môn Luyện Thể thuật cực kỳ khủng khiếp,thân thể mạnh mẽ rõ ràng không kém hơn Yêu Tộc cùng giai, nếu không thì dù là Động Huyền hậu kỳ Tu tiên giả, ảo ảnh độn cũng tuyệt đối không thể liên tục thi triển như thế."

Thiếu niên thần bí ngẩng đầu lên,trên khuôn mặt tràn đầy vẻ thèm thuồng, thân thể tên tiểu tử này quả thực là tạo ra cho chính mình mà, nếu như có thể đoạt xá hắn thì chuyện khôi phục lại thần thông trước kia chỉ là truyện trong tầm tay mà thôi.

Đáng tiếc, hắn hôm nay không chỉ có pháp lực rớt xuống đến Động Huyền Kỳ, thần thức đồng dạng cũng bị tổn hao nhiều, bởi vậy không cách nào tìm được tung tích đối phương,nếu không làm sao có thể để cho hắn tùy ý chạy khỏi đây được.

"Được rồi, nếu ta không nhầm, tiểu tử này hẳn là đến Thánh Giới tìm kiếm phân thần đan, những tài liệu kia trong mắt của bản Thánh Tổ, tuy không đáng nhắc tới, nhưng hắn chỉ là một gã Tu tiên giả từ bên ngoài đến, muốn có được nào có dễ dàng như vậy, đoán chừng hắn sẽ còn phải ở lại Thánh Giới hơn trăm năm nữa, hừ,ngươi sẽ không có cơ hội chạy thoát lầ nữa đâu, tiểu gia hỏa, lần sau gặp mặt, ngươi cứ ngoan ngoãn mà chờ ta định đoạt đi...”

Chương 2312
Bảo Xà Thuỷ tổ cùng Thiên Nguyên Thánh Tổ
Điểm này, Lâm Hiên cũng không hiểu được, bất quá tựu hôm nay tình huống mà nói, hắn đương nhiên là thoát được càng xa càng tốt rồi.

Chính là bốn nghìn dặm, xa xa không cách nào làm cho chính mình thoát khỏi uy hiếp, Lâm Hiên từ vừa mới bắt đầu, thì có lập kế hoạch, liên tục chuyển dời.

Cho dù ảo ảnh độn tiêu hao pháp lực không phải chuyện đùa, nhưng mà hôm nay Lâm Hiên, cũng không phải là vừa mới tu luyện bí thuật này, dùng hắn hôm nay thâm hậu pháp lực, cho dù liên tục chuyển dời vài chục lần cũng không có vấn đề, huống chi Lâm Hiên trong tay, còn có Vạn Niên Linh Nhũ, thân thể của hắn cường độ, cũng hơn xa Động Huyền Kỳ Yêu Tộc, là có thể chèo chống liên tục hoạt động.

Cho nên Lâm Hiên mới dám không cần Tùy Cơ Truyện Tống Phù, hắn có nắm chắc, theo trong tay đối phương đào thoát.

Đảo mắt đi qua một chiếc trà công phu.

Trước mắt theo ngày đi không có dấu người hoang nguyên, mỗ hư không chỗ quang vận lóe lên, Lâm Hiên ở giữa không trung hiển hiện, sắc mặt có hơi trắng bệch.

Vi ổn thỏa để đạt được mục đích, Lâm Hiên liên tiếp thi triển mấy mươi lần ảo ảnh độn, chính giữa còn ăn một giọt Vạn Niên Linh Nhũ, như thế tính ra, chính mình chạy thoát, chí ít có mười vạn dặm xa.

Tuy khi bọn hắn như vậy tồn tại trong mắt, khoảng cách như vậy, muốn bay qua, tốn hao không được quá lâu công phu. Nhưng ít ra đã thoát ly đối phương thần thức bao trùm.

Đối phương không cách nào chuẩn bị đem nắm vị trí của mình, muốn truy tác chính mình, vậy thì cùng mò kim đáy biển là đồng dạng.

Dù sao cũng là dùng ảo ảnh độn trên đường, chính mình thế nhưng mà cải biến phương hướng mấy lần, có thể nói như vậy, Lâm Hiên hiện tại cũng không hiểu được, chính mình chuẩn xác vị trí ở nơi nào. Cái kia trách ma Thánh Tổ, cho dù có Thông thiên triệt địa chi năng, thì sao tìm kiếm đâu?

Lâm Hiên sở liệu đúng vậy.

Thần bí thiếu niên kia căn bản là không nhúc nhích, lơ lửng tại nguyên chỗ giữa không trung, hắn hai mắt nhắm chặt, ở giữa trán chỉ ma mục, đồng dạng cũng đều nhắm lại.

Thật lâu, mới một lần nữa mở ra hai con ngươi.

"Tốt giảo hoạt tiểu tử, phạm vi hai vạn dặm trong đều không có tung tích của hắn, xem ra thằng này không chỉ có là ngũ linh căn thân thể nhưng lại tu luyện được cực kỳ khủng khiếp Luyện Thể chi thuật, thân thể cường độ, rõ ràng không kém hơn cùng giai Yêu Tộc, nếu không là Động Huyền hậu kỳ Tu tiên giả, ảo ảnh độn cũng tuyệt đối không thể có thể liên tục thi triển."

Thần bí thiếu niên ngẩng đầu, trên mặt tràn đầy lửa nóng, tiểu tử này thân thể, quả thực tựu là vì chính mình lượng thân làm theo yêu cầu, nếu như có thể đoạt xá khôi phục ngày xưa thần thông cơ hồ là ở trong tầm tay.

Đáng tiếc, hắn hôm nay không chỉ có pháp lực ngã xuống đến Động Huyền Kỳ, thần thức đồng dạng tổn hao nhiều, bởi vậy không cách nào tập trung tung tích của đối phương nếu không sao lại, há có thể tùy ý hắn ly khai nơi này.

"Được rồi, nếu là không có đoán sai, tiểu tử này hẳn là đến Thánh Giới tìm kiếm phân thần đan, những tài liệu kia tại bản Thánh Tổ trong mắt, tuy không đáng nhắc tới, nhưng hắn chính là một gã từ bên ngoài đến Tu tiên giả, muốn gom góp, lại nào có dễ dàng như vậy, bởi vậy phỏng đoán, hắn tại Thánh Giới cần phải sẽ đợi trên trăm năm lâu, hừ, sẽ không để cho ngươi đào thoát, tiểu gia hỏa, lần sau gặp mặt thời điểm, ngươi tựu ngoan ngoãn chờ bị đoạt đi...”
 

hungprods

Phàm Nhân
Ngọc
16,53
Tu vi
0,00
Mình cũng mới dịch thôi nhưng mà mình nghĩ dấu chấm phấy nên dùng thế này:

Về điểm này, Lâm Hiên cảm thấy rất khó hiểu, tuy nhiên dựa vào tình huống lúc này mà nói,đương nhiên là hắn phải chạy càng xa càng tốt rồi.

Chỉ mới bốn nghìn dặm, còn xa mới thoát khỏi nguy hiểm,ngay từ đầu Lâm Hiên đã lập kế hoạch là phải liên tục di chuyển.

Cho dù ảo ảnh độn tiêu hao pháp lực không phải chuyện đùa, nhưng mà Lâm Hiên bây giờ,cũng không phải như lúc mới tu luyện bí thuật này,với pháp lực thâm hậu của hắn ngày nay, cho dù liên tục di chuyển vài chục lần cũng không có vấn đề, huống chi trong tay Lâm Hiên , còn có Vạn Niên Linh Nhũ,thân thể của hắn cũng mạnh mẽ hơn xa những tên Yêu Tộc cùng tu vi Động Huyền Kỳ , hoàn toàn có thể cố gắng liên tục di chuyển.

Cho nên Lâm Hiên mới dám không cần Tùy Cơ Truyện Tống Phù, hắn có nắm chắc đào thoát được từ trong tay đối phương.


Đương nhiên Lâm Hiên không biết được điều này. Hắn chỉ mong thoát được càng xa càng tốt mà thôi. Mới chỉ có bốn nghìn dặm thì hắn chưa thể thoát khỏi uy hiếp, ngay từ đầu Lâm Hiên đã có kế hoạch liên tục thi triển ảo ảnh độn. Cho dù ảo ảnh độn tiêu hao pháp lực rất nhiều nhưng Lâm Hiên cũng không phải như lúc hắn vừa mới tu luyện bí thuật này. Với tu vi của hắn bây giờ cho dù liên ảo tục thi triển ảnh độn vài chục lần cũng không thành vấn đề. Huống chi thân thể của Lâm Hiên còn cứng rắn hơn xa Động Huyền Kỳ Yêu Tộc, trong tay còn có Vạn Niên Linh Nhũ nên hắn hoàn toàn có thể cố gắng liên tục thi triển ảo ảnh độn. Vì vậy Lâm Hiên mới dám không cần dùng Tùy Cơ Truyện Tống Phù, hắn nắm chắc đào thoát được trong tay đối phương.

Mình chỉ ý kiến ý cò đoạn đầu, đoạn sau cũng tương tự như thế bạn ah. Ban đầu mình cũng hay mắc chấm phẩy lắm, lão phuthuy bảo mình nhiều nên cũng dần dân biết ra tí.:c19:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top