Thu tịch lữ hoài
Tác giả: Lý Bạch
***
秋夕旅懷
涼風度秋海,
吹我鄉思飛。
連山去無際,
流水何時歸。
目極浮雲色,
心斷明月暉。
芳草歇柔豔,
白露催寒衣。
夢長銀漢落,
覺罷天星稀。
含悲想舊國,
泣下誰能揮。
Thu tịch lữ hoài
Lương phong độ thu hải,
Xuy ngã hương tứ phi.
Liên sơn khứ vô tế,
Lưu thuỷ hà thời quy?
Mục cực phù vân sắc,
Tâm đoạn minh nguyệt huy.
Phương thảo yết nhu diệm,
Bạch lộ thôi hàn y.
Mộng trường Ngân Hán lạc,
Giác bãi thiên tinh hy.
Hàm bi tưởng cựu quốc,
Khấp hạ thuỳ năng huy.
Dịch nghĩa
Gió lạnh thổi qua bể mùa thu
Thổi theo lòng nhớ quê nhà của tôi
Núi liền nhau như chạy dài vô cùng tận
Nước trôi mãi hỏi có khi nào trở về chăng?
Sắc mây nổi xa cùng cực khỏi tầm mắt
Trăng sáng soi tỏ làm đứt tươm khúc ruột
Cỏ thơm hết đẹp mướt
Sương bạc giục người mặc áo rét
Giấc mơ dài tưởng rơi dải Ngân Hà
Tỉnh dậy sao trên trời chỉ còn lác đác
Ôm mối sầu tưởng nhớ đến nước cũ
Khóc rơi nước mắt ai lau cho được
(Năm 758)
(t.ư liệu: thivien.net)
Bản dịch: Đêm Thu Nhớ Nhà
Trời thu gió lạnh qua dòng bể,
Thoảng hồn nhung nhớ mảnh chân quê.
Núi bao một dãy dài khôn tận,
Hỏi theo dòng nước, mấy khi về?
Mỏi mắt trông theo mây trời thẳm,
Trăng soi lòng dạ cũng ê chề.
Cỏ thơm xanh mướt nay tàn úa,
Giục người thêm áo gió sương khê.
Ôm mối sầu thương nơi cố quốc,
Lệ dâng chẳng gạt hết não nề...
Lạc Mỹ Xuyên Thu
Tác giả: Lý Bạch
***
秋夕旅懷
涼風度秋海,
吹我鄉思飛。
連山去無際,
流水何時歸。
目極浮雲色,
心斷明月暉。
芳草歇柔豔,
白露催寒衣。
夢長銀漢落,
覺罷天星稀。
含悲想舊國,
泣下誰能揮。
Thu tịch lữ hoài
Lương phong độ thu hải,
Xuy ngã hương tứ phi.
Liên sơn khứ vô tế,
Lưu thuỷ hà thời quy?
Mục cực phù vân sắc,
Tâm đoạn minh nguyệt huy.
Phương thảo yết nhu diệm,
Bạch lộ thôi hàn y.
Mộng trường Ngân Hán lạc,
Giác bãi thiên tinh hy.
Hàm bi tưởng cựu quốc,
Khấp hạ thuỳ năng huy.
Dịch nghĩa
Gió lạnh thổi qua bể mùa thu
Thổi theo lòng nhớ quê nhà của tôi
Núi liền nhau như chạy dài vô cùng tận
Nước trôi mãi hỏi có khi nào trở về chăng?
Sắc mây nổi xa cùng cực khỏi tầm mắt
Trăng sáng soi tỏ làm đứt tươm khúc ruột
Cỏ thơm hết đẹp mướt
Sương bạc giục người mặc áo rét
Giấc mơ dài tưởng rơi dải Ngân Hà
Tỉnh dậy sao trên trời chỉ còn lác đác
Ôm mối sầu tưởng nhớ đến nước cũ
Khóc rơi nước mắt ai lau cho được
(Năm 758)
(t.ư liệu: thivien.net)
Bản dịch: Đêm Thu Nhớ Nhà
Trời thu gió lạnh qua dòng bể,
Thoảng hồn nhung nhớ mảnh chân quê.
Núi bao một dãy dài khôn tận,
Hỏi theo dòng nước, mấy khi về?
Mỏi mắt trông theo mây trời thẳm,
Trăng soi lòng dạ cũng ê chề.
Cỏ thơm xanh mướt nay tàn úa,
Giục người thêm áo gió sương khê.
Ôm mối sầu thương nơi cố quốc,
Lệ dâng chẳng gạt hết não nề...
Lạc Mỹ Xuyên Thu
Last edited: