Đoạn giải thích về Bưu thú vị nhỉ, làm mình nhớ đến một đoạn trong Ngọc Tỏa Dao Đài viết về loài "Ngao".
Đó là nếu có chó mẹ đẻ ra một bầy chó con sau đó bỏ đói chúng, thì hoặc là chúng chết hết, hoặc là sẽ có một con ăn thịt cả bầy để sống sót. Lúc ấy, con còn sống không còn là chó nữa mà là Ngao.
Đối lập với chó - loài vật trung thành, thật thà, thì Ngao là loài hung ác, bội tín, bội nghĩa.
Cụ ông nhà mình hay có câu: "Nếu vứt cho con chó miếng thịt chó, con nào ăn thì nó là "má" chứ không còn là "chó" nữa."
Thời xưa ở bên Nga, từng có một vụ án xôn xao về một người quân nhân hay học viên trường quân đội gốc da đỏ ăn thịt người, người bình thường ngửi mùi thịt được nấu chín không thể phân biệt được. Chỉ có một người quân nhân già sót lại từ thời thế chiến lúc ấy làm bảo vệ hay quản lý ký túc xá gì đó có lẽ ngửi quen mùi thịt người bị đốt, điển hình của tội ác chiến tranh, ông ta ngửi thấy mùi này trong ký túc xá?. Sau đó điều tra lục soát thì phát hiện ra xác người không trọn vẹn trong ngăn đá tủ lạnh. Cụ ông bảo tao nghe bọn Nga nó truyền tai nhau thế chả biết có thật không. Nhưng mỗi lần nghĩ đến lại thấy rợn cả người.