[Anh Ngữ] Lớp học dịch tiếng Anh (cấp độ nhập môn) - khóa 1

Status
Not open for further replies.

khoivt

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Bài thi số 3 sẽ được sửa thành bài này các bạn nhé.

Bối cảnh: Có một đôi bạn trẻ, cả hai đều mắc bệnh hiểm nghèo. Cô gái nhờ chàng trai viết điếu văn cho mình. Nhưng chàng trai lại đi trước. Trước khi đi, anh ta nhờ một người, một nhà văn, viết điếu văn cho người yêu. Nhà văn này lại là người mà cô gái ghét cay đắng. Đây là bức thư mà chàng trai gởi đến nhà văn.

Mr. Van Houten.

I'm a good person, but a shitty writer. You're a shitty person, but a good writer. I think we'd make a good team. I don't wanna ask you for any favors, but if you have the time - and from what I saw you had plenty - please fix this for me:

It's a eulogy for Hazel. She asked me to write one, and I'm trying, but I just... I could use a little flair. See, the thing is... we all wanna be remembered. But Hazel's different. Hazel knows the truth. She didn't want a million admirers, she just wanted one. And she got it. Maybe she wasn't loved widely, but she was loved deeply. And isn't that more than most of us get?

When Hazel was sick, I knew I was dying, but I didn't wanna say so. She was in the ICU when I snuck in for ten minutes and I just sat with her before I got caught. Her eyes were closed, her skin pale, but her hands were still her hands, still warm, and her nails were painted this dark blue black color, and... I just held them.

And I willed myself to imagine a world without us and what a worthless world that would be. She's so beautiful. You don't get tired of looking at her. You never worry if she's smarter than you, 'cause you know she is. She's funny without ever being mean. I love her. God, I love her, I'm so lucky to love her, Van Houten. You don't get to choose if you get hurt in this world, but you do have a say in who hurts you. And I like my choices. I hope she likes hers. Okay, Hazel Grace?

Gửi Lồ bài của tớ, rất mong nhận được góp ý và các nhận xét của Lồ và các cao thủ BNS.

Mr. Van Houten.


Ngài Van Houten.

I'm a good person, but a shitty writer. You're a shitty person, but a good writer. I think we'd make a good team. I don't wanna ask you for any favors, but if you have the time - and from what I saw you had plenty - please fix this for me:

Tôi là một người tốt, nhưng là một người viết tồi. Ngài thì là một người tồi, nhưng là một nhà văn giỏi. Tôi nghĩ rằng chúng ta sẽ là một đội tuyệt vời. Tôi không muốn cầu xin bất cứ sự giúp đỡ nào của ngài, nhưng nếu ngài có thời gian – cái mà tôi thấy ngài có rất nhiều – xin vui lòng xem xét đoạn văn dưới đây cho tôi:


It's a eulogy for Hazel. She asked me to write one, and I'm trying, but I just... I could use a little flair. See, the thing is... we all wanna be remembered. But Hazel's different. Hazel knows the truth. She didn't want a million admirers, she just wanted one. And she got it. Maybe she wasn't loved widely, but she was loved deeply. And isn't that more than most of us get?

Đây là một bài văn khen tặng cho Hazel. Cô ấy đã thỉnh cầu tôi viết một bản, và tôi đã … đã cố gắng, nhưng tôi chỉ … tôi chỉ có thể có một chút ít năng khiếu về việc này L. Thật sự điều mà chúng tôi muốn là được ghi nhớ trong lòng mọi người. Nhưng Hazel không thế. Hazel có nhận thức rõ ràng về chân lý. Cô ấy không muốn có triệu người ca tụng, say mê, cô ấy chỉ muốn có một. Và cô ấy đã đạt được điều đó. Có thể cô ấy sẽ không được nhiều người yêu, nhưng cô ấy đã có được một tình yêu sâu đậm. Và phải chăng đó là điều tốt nhất chúng tôi đã đạt được?


When Hazel was sick, I knew I was dying, but I didn't wanna say so. She was in the ICU when I snuck in for ten minutes and I just sat with her before I got caught. Her eyes were closed, her skin pale, but her hands were still her hands, still warm, and her nails were painted this dark blue black color, and... I just held them.


Khi Hazel bị ốm, tôi biết tôi đã đang chết, nhưng tôi không muốn nói thế. Tôi đã trốn và có được 10 phút bên cô ấy trong “phòng chăm sóc đặc biệt” (ICU – intensive care unit), rồi tôi bị bắt. Đôi mắt cô ấy đã khép lại, làn da yếu ớt và tái nhợt, nhưng đôi tay cô ấy vẫn vậy, vẫn ấm, các móng tay được sơn màu xanh đen, và … Tôi vừa đã nắm chặt chúng.



And I willed myself to imagine a world without us and what a worthless world that would be. She's so beautiful. You don't get tired of looking at her. You never worry if she's smarter than you, 'cause you know she is. She's funny without ever being mean. I love her. God, I love her, I'm so lucky to love her, Van Houten. You don't get to choose if you get hurt in this world, but you do have a say in who hurts you. And I like my choices. I hope she likes hers. Okay, Hazel Grace?


Và tôi đã từng tưởng tượng một thế giới không có chúng tôi tồn tại, thế giới đó dường như không có giá trị. Cô ấy là sản phẩm tuyệt vời của tạo hóa. Ngài sẽ không thấy mệt mỏi khi nhìn vào cô ấy. Ngài không bao giờ phải lo lắng nếu không may cô ấy là người khôn ngoan và khéo léo hơn ngài, bởi cô ấy là vậy. Cô ấy hài hước mà không sâu cay. Tôi yêu cô ấy. Chúa ơi, tôi thực sự yêu cô ấy, tôi may mắn khi yêu cô ấy, Van Houten à. Ngài không cần phải lựa chọn nếu ngài thấy bị những từ ngữ trên xúc phạm, nhưng ngài cần có một lời cho người xúc phạm ngài. Và cuối cùng, tôi vui lòng với lựa chọn của mình. Tôi hy vọng cô ấy mãi mãi như thế. Đồng ý chứ, Hazel Grace?
 

nhoknhopluu

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Gửi ông Van Houten.

Tôi là một người đàng hoàng, nhưng viết văn không đàng hoàng lắm.:54: Còn ông tuy là không tốt, nhưng lại được cái văn chương cũng không tệ. Và sẽ thật là hoàn hảo, nếu chúng ta kết hợp cùng nhau. Tôi thì chẳng yêu cầu ông phải làm cho tôi điều gì, nhưng nếu ông có thời gian rảnh - mà theo tôi thấy thì ông có cả đống:saonao:- làm ơn chỉnh lại bài viết sau đây dùm tôi :

Đó là một bài điếu văn tôi dành cho Hazel. Cô ấy đã nhờ tôi, và dù đã có cố gắng, nhưng tôi chỉ biết chút ít. Ông hiểu không, vấn đề là... tất cả chúng ta, ai cũng muốn được nhớ đến. Nhưng Hazel lại khác, cô ấy biết sự thật. Hazel không cần sự ngưỡng mộ của hàng triệu người, mà chỉ một người là đủ. Và cô ấy đã có cho riêng mình. Có thể cô ấy đã không được nhiều người yêu mến , nhưng cô ấy đã có được người yêu cô ấy hết mình:90:. Đó chẳng phải là tuyệt vời hơn những gì chúng ta đang có ư ?

Khi Hazel bị ốm, tôi cảm giác như mình cũng chết lặng, nhưng lại không dám nói. Cô ấy đang ICU trong khi tim tôi như bị cắt thành từng mảnh. Tôi chỉ biết ngồi cạnh Hazel trước khi bị bắt phải rời đi. Mắt cô ấy khép chặt, làn da dần xanh xao, nhưng đôi tay cô ấy vẫn như xưa, vẫn ấm như ngày nào, những móng tay sơn màu xanh đậm,... Tôi chỉ còn biết nắm chặt.

Tôi buộc mình nghĩ về một thế giới, mà ở đó không có 2 chúng ta. Đó quả thật là một thế giới buồn tẻ, vô nghĩa. Hazel là một thiên thần, cô ấy thật đẹp. Bạn sẽ thích thú ngồi ngắm cô ấy cả ngày mà không chán. Bạn sẽ không còn lo lắng nếu cô ấy thông minh hơn bạn. Bởi vì bạn biết cô ấy. Cô ấy rất vui tính và không bao giờ tỏ ra ích kỷ. Tôi yêu cô ấy. Mẹ kiếp, tao yêu cô ấy ( đùa tí nha, huynh đệ đừng report đệ nhen :xinloi:). Tôi thật may mắn khi được yêu Hazel, Van Houten. Bạn không được quyền lựa chọn để không bị tổn thương, nhưng bạn có quyền nói với người đã làm tổn thương bạn. Và tôi thích sự lựa chọn của mình. Tôi mong cô ấy cũng hài lòng với lựa chọn của cô ấy. Đúng không, Hazel Grace?
 

Ly Tử Nam Kha

Phàm Nhân
Ngọc
396,64
Tu vi
0,00
Thú vị là vì: chỉ một câu thôi, nhưng mỗi người dịch một kiểu, phải hông?

Mà rốt cuộc là dịch thế nào mới đúng nhỉ.:54:
không, nó giống như kiểu bạn có 1 viên kim cương trong tay, nhưng không dám bán đi vì không tài nào đánh giá giá trị của nó, bạn cũng không dám cho ai xem, bởi vì mỗi người đưa ra một giá. Bạn phải phân vân, đắn đo, đại khái rất đau đầu, phải tận dụng hết khả năng phân tích, sắp xếp câu chữ. Nó còn thể hiện sự tinh tế, tế nhị, cách giao tiếp, trình độ ứng xử, trình độ văn hóa, và quy tắc lịch sự tối thiểu cũng như tính cách của bạn. Nếu tôi có một ngày trở thành giám đốc, khi tuyển nhân viên, có lẽ tôi sẽ bắt họ dịch một lá thư như thế này trước mặt tôi với mọi thứ tại chỗ (google dịch, từ điển....) :hayhay:
 

Clarkdale

Phàm Nhân
Ngọc
487,85
Tu vi
0,00
See, the thing is... we all wanna be remembered. But Hazel's different. Hazel knows the truth.

See, - Lôi kéo sự chú ý: Xem này, thấy chưa...
The thing is... - Nhấn mạnh điều chuẩn bị nói: Điều quan trọng là... , vấn đề là...
wanna : want to
be remebered: đây là thể Passive

--> Xem này, ông biết đó... Tất cả chúng ta đều muốn người khác nhớ đến mình. Nhưng Hazel thì khác. Cô ấy muốn điều đúng đắn hơn.

But Hazel's different. Hazel knows the truth. Nhưng Hazel thì khác. Cô ấy muốn điều đúng đắn hơn

Câu này dịch có thoáng quá ko? Dường như nó theo một nghĩa khác nếu dịch word by word.
 

Thank†

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Bối cảnh: Có một đôi bạn trẻ, cả hai đều mắc bệnh hiểm nghèo. Cô gái nhờ chàng trai viết điếu văn cho mình. Nhưng chàng trai lại đi trước. Trước khi đi, anh ta nhờ một người, một nhà văn, viết điếu văn cho người yêu. Nhà văn này lại là người mà cô gái ghét cay đắng. Đây là bức thư mà chàng trai gởi đến nhà văn.

Mr. Van Houten.

I'm a good person, but a shitty writer. You're a shitty person, but a good writer. I think we'd make a good team. I don't wanna ask you for any favors, but if you have the time - and from what I saw you had plenty - please fix this for me:

It's a eulogy for Hazel. She asked me to write one, and I'm trying, but I just... I could use a little flair. See, the thing is... we all wanna be remembered. But Hazel's different. Hazel knows the truth. She didn't want a million admirers, she just wanted one. And she got it. Maybe she wasn't loved widely, but she was loved deeply. And isn't that more than most of us get?

When Hazel was sick, I knew I was dying, but I didn't wanna say so. She was in the ICU when I snuck in for ten minutes and I just sat with her before I got caught. Her eyes were closed, her skin pale, but her hands were still her hands, still warm, and her nails were painted this dark blue black color, and... I just held them.

And I willed myself to imagine a world without us and what a worthless world that would be. She's so beautiful. You don't get tired of looking at her. You never worry if she's smarter than you, 'cause you know she is. She's funny without ever being mean. I love her. God, I love her, I'm so lucky to love her, Van Houten. You don't get to choose if you get hurt in this world, but you do have a say in who hurts you. And I like my choices. I hope she likes hers. Okay, Hazel Grace?
Bài dịch:
Gửi ông Van Houten,

Tôi là một người tốt, nhưng lại là một kẻ viết văn tồi tệ. Ông là một người tồi tệ, nhưng là một nhà văn giỏi. Tôi nghĩ chúng ta sẽ hợp thành một đội ngon lành đấy. Tôi không muốn cầu xin từ ông bất tứ đặc ân nào, nhưng nếu ông có thời gian - mà theo tôi thấy thì ông có chúng khá dồi dào - hãy chỉnh sữa nó hộ tôi:

Nó là một bài điếu văn cho Hazel. Cô ấy đã yêu cầu tôi viết một bức, và tôi đang thử, nhưng mà tôi chỉ là... khả năng của tôi có hạn. Nghĩ xem, vấn đề là... tất cả chúng ta đều muốn được tưởng nhớ. Nhưng Hazel thì khác. Hazel hiểu biết thực tế. Cô ấy không muốn có cả triệu người hâm mộ, cô chỉ muốn một. Và cô thành công. Có thể không có nhiều người yêu thương cô, nhưng những ai đã yêu quý cô thì đều thật sâu đậm. Như thế chẳng phải đã hơn hầu hết mọi người chúng ta?

Khi Hazel bị ốm, tôi biết mình cũng sắp chết, nhưng tôi không muốn nói cho cô ấy biết. Tôi lẻn vào khu điều trị chuyên sâu mà cô ấy đang nằm, nhưng cũng chỉ ngồi với cô được mười phút trước khi bị phát hiện. Hai mắt cô nhắm nghiền, làn da thì nhợt nhạt, nhưng đôi tay thì vẫn như xưa, vẫn ấm áp, và các móng tay vẫn được sơn màu xanh đen thật đậm, và... Tôi cũng chỉ cầm lấy đôi tay cô.

Tôi tự buộc mình phải hình dung đến một thế giới không có chúng tôi và thế giới ấy sẽ vô vị đến nhường nào. Cô ấy thật đẹp. Ông sẽ nhìn cô mà không biết chán. Ông sẽ không bao giờ e ngại liệu cô ấy có thông minh hơn ông không bởi vì ông biết cô ấy đúng là như thế. Cô ấy khôi hài một cách rất tế nhị. Tôi yêu cô ấy. Chúa ơi, tôi yêu cô ấy, tôi quá may mắn để được yêu cô ấy, Van Houten. Trên thế giới này, ông không thể lựa chọn được việc sẽ bị ai làm tổn thương, nhưng ông có quyền quyết định người nào sẽ làm tổn thương ông. Và tôi thích sự lựa chọn của mình. Tôi hi vọng Hazel cũng thích sự lựa chọn của cô ấy. Đồng ý chứ, Hazel Grace?

Mình có một số ý kiến khác với quan điểm của bạn @cloud như sau:
- I could use a little flair: Anh ấy muốn nói kiểu như là anh ấy cũng đã thử viết nhưng anh ấy lại muốn bức thư nó hay hơn, tinh tế hơn. Dịch sát nghĩa: Tôi đã có thể sử dụng một sự tinh tế nho nhỏ.

Mình cũng bổ sung thêm một chút về ngữ cảnh:
- Cặp đôi này đến với nhau khi cô gái bị bệnh hiểm nghèo. Chàng trai này thì giấu không để lộ ra mình cũng bị bệnh. Sau này cô ấy tự ti nên đã muốn dừng lại tình cảm hai người vì sợ sau này cô ấy chết thì anh sẽ bị tổn thương (đó là cái ý cuối mà tác giả bức thư muốn nói đến). Nhưng sau cùng anh lại chết trước. Vậy là cô ấy lựa chọn anh ấy làm tổn thương cô. Chọn qua chọn lại :v
 
Last edited:

Thank†

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Bối cảnh: Có một đôi bạn trẻ, cả hai đều mắc bệnh hiểm nghèo. Cô gái nhờ chàng trai viết điếu văn cho mình. Nhưng chàng trai lại đi trước. Trước khi đi, anh ta nhờ một người, một nhà văn, viết điếu văn cho người yêu. Nhà văn này lại là người mà cô gái ghét cay đắng. Đây là bức thư mà chàng trai gởi đến nhà văn.

Mr. Van Houten.

I'm a good person, but a shitty writer. You're a shitty person, but a good writer. I think we'd make a good team. I don't wanna ask you for any favors, but if you have the time - and from what I saw you had plenty - please fix this for me:

It's a eulogy for Hazel. She asked me to write one, and I'm trying, but I just... I could use a little flair. See, the thing is... we all wanna be remembered. But Hazel's different. Hazel knows the truth. She didn't want a million admirers, she just wanted one. And she got it. Maybe she wasn't loved widely, but she was loved deeply. And isn't that more than most of us get?

When Hazel was sick, I knew I was dying, but I didn't wanna say so. She was in the ICU when I snuck in for ten minutes and I just sat with her before I got caught. Her eyes were closed, her skin pale, but her hands were still her hands, still warm, and her nails were painted this dark blue black color, and... I just held them.

And I willed myself to imagine a world without us and what a worthless world that would be. She's so beautiful. You don't get tired of looking at her. You never worry if she's smarter than you, 'cause you know she is. She's funny without ever being mean. I love her. God, I love her, I'm so lucky to love her, Van Houten. You don't get to choose if you get hurt in this world, but you do have a say in who hurts you. And I like my choices. I hope she likes hers. Okay, Hazel Grace?
Bài dịch:
Gửi ông Van Houten,

Tôi là một người tốt, nhưng lại là một kẻ viết văn tồi tệ. Ông là một người tồi tệ, nhưng là một nhà văn giỏi. Tôi nghĩ chúng ta sẽ hợp thành một đội ngon lành đấy. Tôi không muốn cầu xin từ ông bất tứ đặc ân nào, nhưng nếu ông có thời gian - mà theo tôi thấy thì ông có chúng khá dồi dào - hãy chỉnh sữa nó hộ tôi:

Nó là một bài điếu văn cho Hazel. Cô ấy đã yêu cầu tôi viết một bức, và tôi đang thử, nhưng mà tôi chỉ là... khả năng của tôi có hạn. Nghĩ xem, vấn đề là... tất cả chúng ta đều muốn được tưởng nhớ. Nhưng Hazel thì khác. Hazel hiểu biết thực tế. Cô ấy không muốn có cả triệu người hâm mộ, cô chỉ muốn một. Và cô thành công. Có thể không có nhiều người yêu thương cô, nhưng những ai đã yêu quý cô thì đều thật sâu đậm. Như thế chẳng phải đã hơn hầu hết mọi người chúng ta?

Khi Hazel bị ốm, tôi biết mình cũng sắp chết, nhưng tôi không muốn nói cho cô ấy biết. Tôi lẻn vào khu điều trị chuyên sâu mà cô ấy đang nằm, nhưng cũng chỉ ngồi với cô được mười phút trước khi bị phát hiện. Hai mắt cô nhắm nghiền, làn da thì nhợt nhạt, nhưng đôi tay thì vẫn như xưa, vẫn ấm áp, và các móng tay vẫn được sơn màu xanh đen thật đậm, và... Tôi cũng chỉ cầm lấy đôi tay cô.

Tôi tự buộc mình phải hình dung đến một thế giới không có chúng tôi và thế giới ấy sẽ vô vị đến nhường nào. Cô ấy thật đẹp. Ông sẽ nhìn cô mà không biết chán. Ông sẽ không bao giờ e ngại liệu cô ấy có thông minh hơn ông không bởi vì ông biết cô ấy đúng là như thế. Cô ấy khôi hài một cách rất tế nhị. Tôi yêu cô ấy. Chúa ơi, tôi yêu cô ấy, tôi quá may mắn để được yêu cô ấy, Van Houten. Trên thế giới này, ông không thể lựa chọn được việc sẽ bị ai làm tổn thương, nhưng ông có quyền quyết định người nào sẽ làm tổn thương ông. Và tôi thích sự lựa chọn của mình. Tôi hi vọng Hazel cũng thích sự lựa chọn của cô ấy. Đồng ý chứ, Hazel Grace?

Mình có một số ý kiến khác với quan điểm của bạn @cloud như sau:
- I could use a little flair: Anh ấy muốn nói kiểu như là anh ấy cũng đã thử viết nhưng anh ấy lại muốn bức thư nó hay hơn, tinh tế hơn. Dịch sát nghĩa: Tôi đã có thể sử dụng một sự tinh tế nho nhỏ.

Mình cũng bổ sung thêm một chút về ngữ cảnh:
- Cặp đôi này đến với nhau khi cô gái bị bệnh hiểm nghèo. Chàng trai này thì giấu không để lộ ra mình cũng bị bệnh. Sau này cô ấy tự ti nên đã muốn dừng lại tình cảm hai người vì sợ sau này cô ấy chết thì anh sẽ bị tổn thương (đó là cái ý cuối mà tác giả bức thư muốn nói đến)

Và kết thúc khi mà chàng trai ấy đã qua đời, nhà văn cũng gửi cho Hazel một bức thư y như vậy chứ không hề sửa đổi gì hết. Bởi vì bức thư ấy đã quá tuyệt vời.
:hemchiu:
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top