Lúc là ninja, nàng kỳ dị độc ác, kiếm thuật chuẩn xác, còn lúc nàng là Vân Cầm Nhi thì vô cùng gợi cảm, cực kỳ quyến rũ. Thế nhưng giờ khắc này, cả người nàng chẳng hề có vẻ độc ác hay quyến rũ gì, chỉ còn lại sự tỉnh táo vô biên.
Thật ấn tượng với đoạn "thân hình bày ra trăm thế kiều mị" của vị ca ca đây, quả là một trang nam tử đã trải đời, duyệt qua vô số phim Nhật Bổn :c37:Bình thời Vân Cầm Nhi phong tình vạn chủng (khuôn đầy vẻ lẳng lơi phong tình), thân hình bày ra trăm thế kiều mị nhưng bây giờ cả người không có một chút nào độc ác, không có một chút nào xinh tươi, chỉ có sự chán nản vô cùng.
听秋长风道: "伤势不重." 叶雨荷一颗心终于放松了些, 嘴角也有了分柳丝般淡絮的笑容, 可转瞬又听秋长风道: "但我不能走. 一会儿张定边动手, 你立即离去, 走得越远越好." | Thính thu trường phong đạo: "Thương thế bất trọng." Diệp vũ hà nhất khỏa tâm chung vu phóng tùng liễu ta, chủy giác dã hữu liễu phân liễu ti bàn đạm nhứ đích tiếu dung, khả chuyển thuấn hựu thính thu trường phong đạo: "Đãn ngã bất năng tẩu. Nhất hội nhi trương định biên động thủ, nhĩ lập tức ly khứ, tẩu đắc việt viễn việt hảo." | Nghe Thu Trường Phong nói: "Thương thế không nặng." Diệp Vũ Hà một lòng rốt cục buông lỏng chút ít, khóe miệng cũng có phân cành liễu mảnh loại đạm nhứ nụ cười, nhưng thoáng qua lại nghe Thu Trường Phong nói: "Nhưng ta không thể đi. Một lát Trương Định Biên động thủ, ngươi lập tức rời đi, đi được càng xa càng tốt." | Nghe Thu Trường Phong nói: "Thương thế không nặng." Trong lòng Diệp Vũ Hà giãn ra, miệng nở một nụ cười nhàn nhạt, nhưng thoáng lại nghe Thu Trường Phong nói: "Nhưng ta không thể đi được. Chỉ chút nữa Trương Định Biên sẽ động thủ, nàng chạy ngay đi, chạy càng xa càng tốt." |
Dùng "cười nhẹ" là đc rồi mà anh?Cầu trợ giúp
听秋长风道: "伤势不重." 叶雨荷一颗心终于放松了些, 嘴角也有了分柳丝般淡絮的笑容, 可转瞬又听秋长风道: "但我不能走. 一会儿张定边动手, 你立即离去, 走得越远越好." Thính thu trường phong đạo: "Thương thế bất trọng." Diệp vũ hà nhất khỏa tâm chung vu phóng tùng liễu ta, chủy giác dã hữu liễu phân liễu ti bàn đạm nhứ đích tiếu dung, khả chuyển thuấn hựu thính thu trường phong đạo: "Đãn ngã bất năng tẩu. Nhất hội nhi trương định biên động thủ, nhĩ lập tức ly khứ, tẩu đắc việt viễn việt hảo." Nghe Thu Trường Phong nói: "Thương thế không nặng." Diệp Vũ Hà một lòng rốt cục buông lỏng chút ít, khóe miệng cũng có phân cành liễu mảnh loại đạm nhứ nụ cười, nhưng thoáng qua lại nghe Thu Trường Phong nói: "Nhưng ta không thể đi. Một lát Trương Định Biên động thủ, ngươi lập tức rời đi, đi được càng xa càng tốt." Nghe Thu Trường Phong nói: "Thương thế không nặng." Trong lòng Diệp Vũ Hà giãn ra, miệng nở một nụ cười nhàn nhạt, nhưng thoáng lại nghe Thu Trường Phong nói: "Nhưng ta không thể đi được. Chỉ chút nữa Trương Định Biên sẽ động thủ, nàng chạy ngay đi, chạy càng xa càng tốt."
Không hiểu cười kiểu này là thế nào.
Dịch không ổn lắm.
Dùng "cười nhẹ" là đc rồi mà anh?
Thì còn: Cười mỉm, mỉm cười, hơi cười cười nữa mà.Cần cách diễn tả khác hơn, vì sau này kiểu gì cũng gặp cách mô tả này.
Cần cách diễn tả khác hơn, vì sau này kiểu gì cũng gặp cách mô tả này.
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản