Tru Tiên II đã quay lại, mọi người vào nhặt sạn và góp ý nha ^^

Status
Not open for further replies.

TheHuy879

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Haizz, trước khi nói với mình bạn nên search kiến thức cho chính xác rồi hãy bắt bẻ mình ;))

1. Mình nói "có thể" thôi chứ không nói TD ngộ ra gì từ thiên thư, có điều tổ sư phái TAT cũng đã ngộ ra phật pháp từ thiên thư quyển 4 mà không hề xem quyển 1 2 3 đấy thôi? Còn nữa, quyển 5 bản thân nó là tru tiên kiếm nên nó chỉ có thể xem như là công cụ sinh ra để cho những người tu tập thiên thư dùng chứ chẳng hề có công pháp gì cả, cho nên TD có thể chẳng biết tru tiên kiếm là thiên thư mà đạo hanh tăng nhanh là do ông ta là thiên tài tuyệt thế thôi. Mình không nói công pháp nào mạnh hơn thiên thư cả bởi lẽ thiên thư không phải là công pháp, bạn nhớ rõ điều này nhé, cứ nói sách nào hơn thiên thư hoài.

Nghe nói tổ sư khai phái vốn là một thầy tướng trong giang hồ, nửa đời thất vọng, buồn bực bất đắc chí. Năm 49 tuổi, ngao du khắp nơi, trên đường đi qua núi Thanh Vân, vừa nhìn đã nhận ra nơi đây có vẻ thiêng liêng kỳ tú, tụ được linh khí của trời đất, là một nơi tốt đẹp vào bậc nhất. Lập tức đăng sơn, ăn gió nằm sương, tu chân luyện đạo, chưa được bao lâu, lại tìm đuợc một quyển sách cổ không tựa đề trong một hang sâu bí mật, trên đó ghi chép những thuật pháp môn kỳ ảo, thâm thuý cao xa, mà lại diệu dụng vô cùng, uy lực cực lớn.
Thầy tướng nọ được mối kỳ ngộ này, dốc lòng tu tập. Thấm thoắt hai mươi năm, có chút tựu thành, bèn xuất núi. Trải qua mấy trận mưa gió giang hồ, tuy không thể độc bá thiên hạ, nhưng cũng trở thành người hùng một phương. Bèn ở trên núi Thanh Vân, khai tông lập phái, đặt tên "Thanh Vân". Vì nội dung trong quyển sách không có tựa đề kia rất gần với đạo gia, nên ông ta bèn phục trang đạo nhân, tự xưng hiệu Thanh Vân Tử, đệ tử đời sau tôn xưng là Thanh Vân Chân Nhân.

Sau khi Thanh Diệp nhập môn, chỉ qua một năm đã lĩnh hội quán thông hết thảy những kiếm thuật pháp đạo do Vô Phương Tử truyền cho, độc chiếm hàng đầu trong đám đệ tử. Lại qua một năm, đến Vô Phương Tử cũng chỉ có thể dựa vào sự tu hành thâm hậu mới cố gắng đánh được ngang tay với y. Vô Phương Tử vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, quyết định lấy quyển sách cổ mà tổ sư truyền lại đem cho Thanh Diệp tự tham tường tu tập. Thanh Diệp bèn bế quan ở Huyễn Nguyệt Động đằng sau ngọn Thông Thiên Phong, lần bế quan này kéo dài mười ba năm.
Nghe nói lúc y phá cửa thoát ra, là vào một đêm trăng tròn. Đêm ấy trăng lạnh treo cao, cả ngọn Thông Thiên Phong núi Thanh Vân sáng rực như ban ngày. Thốt nhiên cuồng phong ập tới, đằng sau núi lại có tiếng hú ngân dài, vang động đến trăm dặm, ai nghe thấy không khỏi biến sắc. Sau, có ánh sáng tốt lành tím nhạt dâng lên ngập trời, một tiếng động cực lớn, Huyễn Nguyệt Động phủ rộng rãi sáng tỏ, Thanh Diệp râu tóc bạc hết, mặt điểm nụ cười, thân mình có thanh quang, chậm rãi bước ra, mọi người kinh ngạc, tưởng đã thành tiên.

2. Trong tru tiên TĐ cũng có nói đến khi Phổ Trí lên TVM cầu xin trao đổi chân pháp phật - đạo để tìm đường trường sinh, bởi lẽ mỗi phái đều có cái "tôi" riêng của họ, ai cũng cho rằng chân pháp của phái mình là vô thượng pháp quyết, tu tập nó chính là con đường trường sinh cho nên mới không chịu trao đổi với nhau, có cần mình dẫn chứng không? Còn chuyện chân pháp trong thiên hạ bắt nguồn từ thiên thư thì cái này mình cũng đã từng nói, cũng giống như võ công thiên hạ bắt nguồn từ thiếu lâm, nhưng cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi.

"Pháp thuật Đạo gia thật là huyền bí, có thể sai khiến được cả thiên thần. Đem ấn chứng với Phật gia của ta, bù đắp cho nhau, tất tham phá được sự trường sinh bất tử. Đáng tiếc Đạo Huyền Chân Nhân tu hành lâu hơn ta, nhưng rốt cục cũng như ba vị sư huynh đệ kia của ta, không từ bỏ được quan niệm bè phái, không rũ bỏ được thân phận và địa vị. Ôi!"

Nhưng điều khiến lão di hận nhất là vẫn có một việc, chính là điều lão bình sinh đại nguyện, lại không thể hoàn thành được. Thân là Tứ đại thần tăng của Thiên Âm Tự, lão đã được thiên hạ mến phục, tôn vinh đến cực điểm. Nhưng đối với lão mà nói, quan trọng nhất là khám phá được bí ẩn về sự sống và cái chết, tìm được sự trường sinh bất tử. Chỉ có điều 50 năm trước, lão đã nhận ra rằng dù mình cần cù tu luyện Phật môn đạo pháp đến thế nào, cũng chỉ có thể tăng được công lực, mà không thể phá giải bí ẩn của sự trường sinh.
Nhưng lão ngàn vạn lần chẳng thể ngờ, ba vị sư huynh từ trước tới giờ luôn phóng khoáng cởi mở lại dị khẩu đồng thanh phản đối lão, cho là viển vông hão huyền, hết lời khuyên bảo mãi không thôi. Trong lòng lão không cam chịu, khăng khăng mấy lượt đến yết kiến các danh môn Đạo gia, chỉ riêng núi Thanh Vân cũng đã lên không biết bao nhiêu lần, nhưng chẳng lần nào mà không bị chưởng giáo của Thanh Vân Môn là Đạo Huyền Chân Nhân khéo léo chối từ.

3. Dựa vào đâu mình nói thiên thư quyển 1 là bản tổng cương thì bạn chịu khó xem lại những chương TTP lạc dưới Tích Huyết ĐỘng nhé, khi mà nhìn thấy thiên thư ấy, mình ngại tìm lắm.

Còn có gì tranh luận nữa thì bạn nói có sách mách có chứng với mình nhé, đừng hỏi mình dựa vào đâu mà nói, mình dựa theo sách cả đấy :))
Ây da, huynh đệ ta tranh luận là hoàn toan vô t.ư, vì mục đích học hỏi chứ không phải để phân định thắng thua, anh em bốn phương tập trung về đây đều vì trung một niềm đam mê, không việc gì phải cay cú cả.
Đây là lời giải thích của đệ
1. Chuyện đưa ra VD về LTK là để bác bỏ quan điểm " Q1 là mục lục'' hay ''lời nói đầu của huynh'', 4 Q vốn tồn tại độc lập thì tại sao lại có thể khẳng định đó là mục lục được, còn Qủa thực quyển đầu tiên TTP gặp được nhận xét là mang một nội dung rất tổng thể về võ học 3 nhà đạo-phật-ma, nhưng ai có thể khẳng định là 3 quyển kia không khái quát như thế, cho đến khi đó thì 5 quyển thiên thư cũng chỉ là 1 tin đồn, khi chưa đọc những quyển còn lại sao có thể khẳng định nó khái quát toàn bộ thiên thư. vậy quan điểm ''Q1'' là "mục lục" loại bỏ.
2. Đệ không bảo huynh nói quyển nào mạnh hơn quyển nào, đệ chỉ đang muốn hỏi phải chăng Thiên Thư không phải là đệ nhất, nó vốn không phải là 1 công pháp vậy tại sao nó lại tập hợp võ học 3 nhà? như huynh bảo nó không phải công pháp mà chỉ là phương pháp tu luyện, nhưng dù là gì nó cũng bao quát cả võ học 3 nhà đã có thể khẳng định được nó là đệ nhất hùng thư chưa?
Luận điểm này đệ đưa ra chỉ để khẳng định thêm 2 khả năng đã nêu ở trên.
3. Còn về vẫn đề cái ''tôi'' mà bạn bảo đó, mình không có ý nói là các môn phái võ công trong thiên hạ nên học hỏi, tụ hợp lại với nhau. Mình chỉ muốn nói là tuy cùng hướng về Tu Tiên, nhưng mỗi nhà đều có những phương pháp riêng biệt để tu luyện,vậy mà chỉ bằng thiên thư đã có thể hòa hợp cả 3 nhà vào làm một. Điều naỳ càng khẳng định khả năng Thiên Thư là cội nguồn võ học. Điều này chẳng phải hợp lí hơn là khả năng có 1 cao thủ đã tập hợp thành công võ học 3 nhà tạo thành thiên thư hay sao.
4. đề nghị huynh hãy bình tĩnh 1 chút
:2:
5. huynh nên nhớ đệ chỉ bác bỏ duy nhất 1 quan điểm về Q1 của thiên thư, các quan điểm còn lại là dẫn đến 2 khả năng về nguồn gốc thiên thư
 

tonycat01

Phàm Nhân
Ngọc
45,13
Tu vi
0,00
Ây da, huynh đệ ta tranh luận là hoàn toan vô t.ư, vì mục đích học hỏi chứ không phải để phân định thắng thua, anh em bốn phương tập trung về đây đều vì trung một niềm đam mê, không việc gì phải cay cú cả.
Đây là lời giải thích của đệ
1. Chuyện đưa ra VD về LTK là để bác bỏ quan điểm " Q1 là mục lục'' hay ''lời nói đầu của huynh'', 4 Q vốn tồn tại độc lập thì tại sao lại có thể khẳng định đó là mục lục được, còn Qủa thực quyển đầu tiên TTP gặp được nhận xét là mang một nội dung rất tổng thể về võ học 3 nhà đạo-phật-ma, nhưng ai có thể khẳng định là 3 quyển kia không khái quát như thế, cho đến khi đó thì 5 quyển thiên thư cũng chỉ là 1 tin đồn, khi chưa đọc những quyển còn lại sao có thể khẳng định nó khái quát toàn bộ thiên thư. vậy quan điểm ''Q1'' là "mục lục" loại bỏ.
2. Đệ không bảo huynh nói quyển nào mạnh hơn quyển nào, đệ chỉ đang muốn hỏi phải chăng Thiên Thư không phải là đệ nhất, nó vốn không phải là 1 công pháp vậy tại sao nó lại tập hợp võ học 3 nhà? như huynh bảo nó không phải công pháp mà chỉ là phương pháp tu luyện, nhưng dù là gì nó cũng bao quát cả võ học 3 nhà đã có thể khẳng định được nó là đệ nhất hùng thư chưa?
Luận điểm này đệ đưa ra chỉ để khẳng định thêm 2 khả năng đã nêu ở trên.
3. Còn về vẫn đề cái ''tôi'' mà bạn bảo đó, mình không có ý nói là các môn phái võ công trong thiên hạ nên học hỏi, tụ hợp lại với nhau. Mình chỉ muốn nói là tuy cùng hướng về Tu Tiên, nhưng mỗi nhà đều có những phương pháp riêng biệt để tu luyện,vậy mà chỉ bằng thiên thư đã có thể hòa hợp cả 3 nhà vào làm một. Điều naỳ càng khẳng định khả năng Thiên Thư là cội nguồn võ học. Điều này chẳng phải hợp lí hơn là khả năng có 1 cao thủ đã tập hợp thành công võ học 3 nhà tạo thành thiên thư hay sao.
4. đề nghị huynh hãy bình tĩnh 1 chút
:2:

1. Thiên Thư quyển 5 không phải nói về một phương pháp tu luyện cụ thể nào, nó bổ sung những thiếu sót ở quyển 1 2 3 4, điều này mình chắc chắn ( trừ khi bản ebook sai).Thử hỏi đọc Q5 sẽ có ích gì nếu ko đọc Q1 2 3 4, vậy lí do đạo hạnh tăng nhanh là vì chân pháp trong cuốn sách cổ đó quá lợi hại, thậm chí có phần hơn cả thiên thư?
2. Nếu nói về trường sinh thì đây là thể loại tiên hiệp, tất cả các môn phái đều hướng đến chung một mục đích là tu tiên, vậy thì không phải tất cả các môn phái đều có quan hệ với nhau sao, tại sao còn phải nghiêm cấm chuyện trao đổi kiến thức làm gì nữa. Chỉ có thể 2 khả năng
- Tất cả võ công trong thiên hạ đều từ thiên thư mà ra.
- đã có một cao nhân nào đó tập hợp toàn bộ võ công trong thiên hạ vào cuốn thiên thư
( TH1 có vẻ hợp lí hơn, vì từ thời Thanh Diệp đã có thiên thư rồi, mà nếu lí giải như thế thì rất có thể công pháp của TVM có cội nguồn sâu xa từ thiên thư)
3.Còn dựa vào đâu bạn nói Q1 nó như một cuốn mục lục của cuốn sách mà không phải là quyển 2 3 4 5, đây chẳng qua chỉ là 1 cái tên, trên thiên thư không hề chú thích " đây là quyển số 1, đây là số 2 ,..." LTK chỉ cần đọc qua một lát cũng có thể hiểu được "Q3" , điều này chứng tỏ Thiên Thư 4 quyển đầu hoàn toàn tách biệt, vì thế TH "Q1" là mục lục hay lời nói đầu như bạn nói càng không thể.



Cảm phiền bạn đọc lại bài luận của mình cùng dẫn chứng, mình không bác bỏ thiên thư là cội nguồn của võ học mà mình cũng từng có nói điều này trước đây, chỉ là không khẳng định được thôi. Mình vừa tìm dẫn chứng trong luận điểm 3, đọc lại sẽ biết nhiều thứ, bạn cứ cố nói điều gì không liên quan ấy, cũng chẳng dẫn chứng được gì ra.
Haizz, trước khi nói với mình bạn nên search kiến thức cho chính xác rồi hãy bắt bẻ mình ;))

1. Mình nói "có thể" thôi chứ không nói TD ngộ ra gì từ thiên thư, có điều tổ sư phái TAT cũng đã ngộ ra phật pháp từ thiên thư quyển 4 mà không hề xem quyển 1 2 3 đấy thôi? Còn nữa, quyển 5 bản thân nó là tru tiên kiếm nên nó chỉ có thể xem như là công cụ sinh ra để cho những người tu tập thiên thư dùng chứ chẳng hề có công pháp gì cả, cho nên TD có thể chẳng biết tru tiên kiếm là thiên thư mà đạo hanh tăng nhanh là do ông ta là thiên tài tuyệt thế thôi. Mình không nói công pháp nào mạnh hơn thiên thư cả bởi lẽ thiên thư không phải là công pháp, bạn nhớ rõ điều này nhé, cứ nói sách nào hơn thiên thư hoài.

Nghe nói tổ sư khai phái vốn là một thầy tướng trong giang hồ, nửa đời thất vọng, buồn bực bất đắc chí. Năm 49 tuổi, ngao du khắp nơi, trên đường đi qua núi Thanh Vân, vừa nhìn đã nhận ra nơi đây có vẻ thiêng liêng kỳ tú, tụ được linh khí của trời đất, là một nơi tốt đẹp vào bậc nhất. Lập tức đăng sơn, ăn gió nằm sương, tu chân luyện đạo, chưa được bao lâu, lại tìm đuợc một quyển sách cổ không tựa đề trong một hang sâu bí mật, trên đó ghi chép những thuật pháp môn kỳ ảo, thâm thuý cao xa, mà lại diệu dụng vô cùng, uy lực cực lớn.
Thầy tướng nọ được mối kỳ ngộ này, dốc lòng tu tập. Thấm thoắt hai mươi năm, có chút tựu thành, bèn xuất núi. Trải qua mấy trận mưa gió giang hồ, tuy không thể độc bá thiên hạ, nhưng cũng trở thành người hùng một phương. Bèn ở trên núi Thanh Vân, khai tông lập phái, đặt tên "Thanh Vân". Vì nội dung trong quyển sách không có tựa đề kia rất gần với đạo gia, nên ông ta bèn phục trang đạo nhân, tự xưng hiệu Thanh Vân Tử, đệ tử đời sau tôn xưng là Thanh Vân Chân Nhân.

Sau khi Thanh Diệp nhập môn, chỉ qua một năm đã lĩnh hội quán thông hết thảy những kiếm thuật pháp đạo do Vô Phương Tử truyền cho, độc chiếm hàng đầu trong đám đệ tử. Lại qua một năm, đến Vô Phương Tử cũng chỉ có thể dựa vào sự tu hành thâm hậu mới cố gắng đánh được ngang tay với y. Vô Phương Tử vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, quyết định lấy quyển sách cổ mà tổ sư truyền lại đem cho Thanh Diệp tự tham tường tu tập. Thanh Diệp bèn bế quan ở Huyễn Nguyệt Động đằng sau ngọn Thông Thiên Phong, lần bế quan này kéo dài mười ba năm.
Nghe nói lúc y phá cửa thoát ra, là vào một đêm trăng tròn. Đêm ấy trăng lạnh treo cao, cả ngọn Thông Thiên Phong núi Thanh Vân sáng rực như ban ngày. Thốt nhiên cuồng phong ập tới, đằng sau núi lại có tiếng hú ngân dài, vang động đến trăm dặm, ai nghe thấy không khỏi biến sắc. Sau, có ánh sáng tốt lành tím nhạt dâng lên ngập trời, một tiếng động cực lớn, Huyễn Nguyệt Động phủ rộng rãi sáng tỏ, Thanh Diệp râu tóc bạc hết, mặt điểm nụ cười, thân mình có thanh quang, chậm rãi bước ra, mọi người kinh ngạc, tưởng đã thành tiên.

2. Trong tru tiên TĐ cũng có nói đến khi Phổ Trí lên TVM cầu xin trao đổi chân pháp phật - đạo để tìm đường trường sinh, bởi lẽ mỗi phái đều có cái "tôi" riêng của họ, ai cũng cho rằng chân pháp của phái mình là vô thượng pháp quyết, tu tập nó chính là con đường trường sinh cho nên mới không chịu trao đổi với nhau, có cần mình dẫn chứng không? Còn chuyện chân pháp trong thiên hạ bắt nguồn từ thiên thư thì cái này mình cũng đã từng nói, cũng giống như võ công thiên hạ bắt nguồn từ thiếu lâm, nhưng cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi.

"Pháp thuật Đạo gia thật là huyền bí, có thể sai khiến được cả thiên thần. Đem ấn chứng với Phật gia của ta, bù đắp cho nhau, tất tham phá được sự trường sinh bất tử. Đáng tiếc Đạo Huyền Chân Nhân tu hành lâu hơn ta, nhưng rốt cục cũng như ba vị sư huynh đệ kia của ta, không từ bỏ được quan niệm bè phái, không rũ bỏ được thân phận và địa vị. Ôi!"

Nhưng điều khiến lão di hận nhất là vẫn có một việc, chính là điều lão bình sinh đại nguyện, lại không thể hoàn thành được. Thân là Tứ đại thần tăng của Thiên Âm Tự, lão đã được thiên hạ mến phục, tôn vinh đến cực điểm. Nhưng đối với lão mà nói, quan trọng nhất là khám phá được bí ẩn về sự sống và cái chết, tìm được sự trường sinh bất tử. Chỉ có điều 50 năm trước, lão đã nhận ra rằng dù mình cần cù tu luyện Phật môn đạo pháp đến thế nào, cũng chỉ có thể tăng được công lực, mà không thể phá giải bí ẩn của sự trường sinh.
Nhưng lão ngàn vạn lần chẳng thể ngờ, ba vị sư huynh từ trước tới giờ luôn phóng khoáng cởi mở lại dị khẩu đồng thanh phản đối lão, cho là viển vông hão huyền, hết lời khuyên bảo mãi không thôi. Trong lòng lão không cam chịu, khăng khăng mấy lượt đến yết kiến các danh môn Đạo gia, chỉ riêng núi Thanh Vân cũng đã lên không biết bao nhiêu lần, nhưng chẳng lần nào mà không bị chưởng giáo của Thanh Vân Môn là Đạo Huyền Chân Nhân khéo léo chối từ.

3. Dựa vào đâu mình nói thiên thư quyển 1 là bản tổng cương thì bạn chịu khó xem lại những chương TTP lạc dưới Tích Huyết ĐỘng nhé, khi mà nhìn thấy thiên thư ấy, mình ngại tìm lắm.
Thôi sẵn ranh rỗi tìm luôn cho rành mạch, bạn xem coi thiên thư có chú thích "đây là quyển 1, quyển 2" không nhé.

Sắc mặt Bích Dao chìm xuống, nói: "Đây là kinh điển của thánh giáo ta, là điều tối mật của đạo ta, không phải ngươi nói bọn ta là tà ma ngoại đạo ư? Thế sao giờ lại coi trộm?"


Trương Tiểu Phàm tựa hồ như không nghe những lời đó, trong mắt chỉ có những chữ khắc trên tường.


"Thiên thư đệ nhất quyển"

Phù thiên địa tạo hóa, cái vị hỗn độn chi thời, mông muội vị phân, nhật nguyệt kì huy, thiên địa hỗn kì thể, khuếch nhiên kí biến, thanh trọc nãi trần.


Thiên địa sở dĩ năng trường thả cửu giả, dĩ kì bất tự sanh, cố năng trường cửu. Nhiên thiên địa vạn vật, giai hữu kì tướng, chúng sanh trầm mê, hoặc vu ngã tướng, nhân tướng, chúng sanh tướng, thọ giả tướng, dĩ vi chúng tướng cố, tâm sanh tam độc tam cụ tam khủng bố, bất khả cửu hĩ.


Thiên tượng vô hình, đạo bao vô danh, thị cố thuyết vô ngã, vô nhân, vô chúng sanh, vô thọ giả, tức đạt quang minh. Trì nhất chánh đạo, nội thể tự tính, thiên địa dĩ bổn vi tâm giả dã.


Cố động tức địa trung, nãi thiên địa chi tâm kiến dã.


Cố vô thật vô hư dã.


Cố thiên địa nhậm tự nhiên, vô vi vô tạo dã.


Cố vật bất cụ tồn, tắc bất túc dĩ bị tai !


Bích Dao hứ một tiếng, vốn tưởng phát giận nhưng lại thay đổi ý niệm, không nói thêm gì nữa, rồi cũng nhìn lên tường song chỉ đọc được mấy câu thì thấy đầu óc choáng váng nên ngược lại lấy làm bội phục Trương Tiểu Phàm, không ngờ những văn tự khô khan thế này mà hắn vẫn nuốt nổi.


Nhưng khi xoay đầu qua nhìn Trương Tiểu Phàm thì lẫy bẫy giật mình, chỉ thấy trên mặt hắn đầy vẻ mâu thuẫn, lầm mê, thống khổ, nguyên cả người cứ run lên nhè nhẹ, cảm giác quỷ dị không thể nói được.


Thật ra nếu đổi lại là một người nào khác, chỉ sợ không có được tình cảnh kích động như Trương Tiểu Phàm vào lúc này. Cái gọi là "Thiên thư", kinh điển của ma giáo, cái đoạn gọi là tổng cương của văn tự, ở trong mắt Trương Tiểu Phàm, cứ từng chữ từng chữ như những nhát đao đâm thẳng vào đáy lòng của hắn, thậm chí so với lúc nhỏ khi hắn phát hiện ra sự tương phản rõ ràng giữa pháp môn tu chân của Thanh Vân môn đạo gia và "Đại Phạm Bàn Nhược" pháp môn tu tập của Phật môn do Phổ Trí truyền thụ, theo hắn thì sự kích động này mãnh liệt hơn cả trăm lần.


Theo trong đoạn văn tự kia, hắn đột ngột phát hiện ra; lúc nhỏ hắn nghĩ thầm rằng pháp môn tu chân của Đạo, Phật hai nhà vốn hoàn toàn khác biệt song giờ đây tựu chung hình như đều dẫn đến cùng một cảnh giới. Mặc dù là vậy, hắn vẫn thấy sững sốt song vẫn có thể tiếp nhận được, nhưng khi đọc tiếp xuống dưới thì sắc mặt hắn từ từ tái ra, bởi vì từ trong cái gọi là "Thiên thư", kinh điển của ma giáo mà hắn phát hiện ra một bí mật to lớn.

Tất cả thần thông dị pháp trong ma giáo, vô cùng đặc dị, thế nhưng về căn bản, đều từ trong "Thiên Thư" này cả. Đạo Gia giảng giải nghiên cứu về việc bản thân chế ngự tự nhiên tạo hoá, Phật Môn chú trọng tới thể ngộ tự tính, nhưng trong Thiên Thư, dường như lại động chạm đến tất cả các khía cạnh, vừa có t.ư tưởng của Đạo Gia, lại cũng bao hàm cả đại pháp Phật Môn.

Còn có gì tranh luận nữa thì bạn nói có sách mách có chứng với mình nhé, đừng hỏi mình dựa vào đâu mà nói, mình dựa theo sách cả đấy :))
 

TheHuy879

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
trích dần 2 câu nói của huynh tony nha "nhưng nói đạo pháp của TVM bắt nguốn từ thiên thư là là vô căn cứ, không thể khẳng định như vậy được." (page 360)
"
Cảm phiền bạn đọc lại bài luận của mình cùng dẫn chứng, mình không bác bỏ thiên thư là cội nguồn của võ học mà mình cũng từng có nói điều này trước đây, chỉ là không khẳng định được thôi." (page 365)
Không biết mọi người thấy 2 câu văn này nó ra sao chứ đệ thấy hơi bị xung đột. Đề nghị huynh giữ vững lập trường khi tranh luận, không thì mệt lắm a
 

tinhlacatbui

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
theo ý mình thế này
Thiên Thư vs Thái Cực Huyền Thanh Đạo chẳng cóa j quan hệ cả, chỉ là thiên thư bao hàm 1 số ý of TCHTĐ:
Theo trong đoạn văn tự kia, hắn đột ngột phát hiện ra; lúc nhỏ hắn nghĩ thầm rằng pháp môn tu chân của Đạo, Phật hai nhà vốn hoàn toàn khác biệt song giờ đây tựu chung hình như đều dẫn đến cùng một cảnh giới. Mặc dù là vậy, hắn vẫn thấy sững sốt song vẫn có thể tiếp nhận được, nhưng khi đọc tiếp xuống dưới thì sắc mặt hắn từ từ tái ra, bởi vì từ trong cái gọi là "Thiên thư", kinh điển của ma giáo mà hắn phát hiện ra một bí mật to lớn.
Tất cả thần thông dị pháp trong ma giáo, vô cùng đặc dị, thế nhưng về căn bản, đều từ trong ‘Thiên Thư” này cả. Đạo Gia giảng giải nghiên cứu về việc bản thân chế ngự tự nhiên tạo hoá, Phật Môn chú trọng tới thể ngộ tự tính, nhưng trong Thiên Thư, dường như lại động chạm đến tất cả các khía cạnh, vừa có t.ư tưởng của Đạo Gia, lại cũng bao hàm cả đại pháp Phật Môn.

còn Đại Phạm Bát Nhã là từ TT mà ra thì đúng
Bọn họ ba người tự nhiên không thể biết rằng, Quỷ Lệ nhiều năm lại đây thân mình gặp liên tục rơi vào hiểm cảnh, chết đi sống lại, nhưng cũng xảo hợp nhiều kỳ duyên, lúc này hắn là người duy nhất thông tu thiên địa đệ nhất kỳ thư, Thiên Thư quyển. Thiên Thư lai lịch thần bí, lưu truyền từ xưa, chứa nhiều diệu pháp thần thông, biến ảo vô song, tinh diệu vô cùng, đạo pháp tu chân của các môn phái hưng thịnh nhất trong thiên hạ ngày nay, đa phần đều có quan hệ tới kỳ thư này, Thiên Âm Tự thần thông nguyên lai xuất phát từ Thiên Thư đệ tứ quyển, dị pháp kỳ thuật truyền đời của Ma Giáo lưu truyền cũng vốn nguồn gốc từ Thiên Thư, riêng Quỷ Lệ một thân độc tu bốn quyển, do đó đạo hành lúc này của hắn không cần nói cũng biết như thế nào rồi.
 

tonycat01

Phàm Nhân
Ngọc
45,13
Tu vi
0,00
trích dần 2 câu nói của huynh tony nha "nhưng nói đạo pháp của TVM bắt nguốn từ thiên thư là là vô căn cứ, không thể khẳng định như vậy được." (page 360)
"
Cảm phiền bạn đọc lại bài luận của mình cùng dẫn chứng, mình không bác bỏ thiên thư là cội nguồn của võ học mà mình cũng từng có nói điều này trước đây, chỉ là không khẳng định được thôi." (page 365)
Không biết mọi người thấy 2 câu văn này nó ra sao chứ đệ thấy hơi bị xung đột. Đề nghị huynh giữ vững lập trường khi tranh luận, không thì mệt lắm a

Bạn cảm phiền đọc lại xem nhé "vô căn cứ" và "không khẳng định được" nó cùng nghĩa bạn nhé, vô căn cứ không có nghĩa là nó sai bạn ạ, hiểu tiếng Việt giùm cái :38: Có phải là chưa có căn cứ để khẳng định đạo pháp TVM là thuộc về thiên thư hay không? Như vậy có phải là vô căn cứ không? Có phải là chưa thể khẳng định được đúng không? Vậy thì mình mâu thuẫn ở chổ nào?
 

TheHuy879

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Bạn cảm phiền đọc lại xem nhé "vô căn cứ" và "không khẳng định được" nó cùng nghĩa bạn nhé, vô căn cứ không có nghĩa là nó sai bạn ạ, hiểu tiếng Việt giùm cái :38:
14 năm đi học cũng giúp mình hiểu được kha khá tiếng việt rồi, vấn đề là
Câu 1 bạn bác bỏ chuyện công pháp TVM là từ Thiên thư mà ra, coi đó là chuyện không có căn cứ
Câu 2 bạn lại không dám bác bỏ thiên thư là cội nguồn võ học ( nếu không muốn nói là công nhận).
Vậy thì phải chăng cái " không có căn cứ" ở câu 1 vẫn có thể có căn cứ. Có lẽ câu nói của bạn ở bên trên nên để người "khác" nói.
Thêm vào nữa, bạn nói là bạn " nói có sách mách có chứng",
bạn nói
"Mình không nói công pháp nào mạnh hơn thiên thư cả bởi lẽ thiên thư không phải là công pháp, bạn nhớ rõ điều này nhé, cứ nói sách nào hơn thiên thư hoài.
" page 362
trong khi trích đoạn của bạn Tinhlacatbui ở page 366 có vẻ chứng tỏ điều ngược lại hoan toàn, không hiểu cái ''có sach, có chứng '' đâu nhỉ, càng ngày càng thấy có nhiều vấn đề, may mà thuận mắt đọc trích đoạn kia, không chắc cũng đồng ý với bạn rồi.
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top