Và đó là câu chuyện thứ nhất là ba hiện về trong mơ để nhắc tiền.
Câu chuyện thứ hai cũng là ba ba là đầu sỏ. Cái vụ này thì tầm trước ba hiện về nhắc tiền, tầm khoảng 1 tuần sau khi ba mất. Bởi vì có vẻ là ra đi đột ngột nên ba còn luyến tiếc lắm nên mới xảy ra hiện tượng sau.
Bình thường vào mỗi ngày buổi sáng thì cái ban công trên tầng 1 sẽ đầy lá trầu rụng ( nhà tiểu bối trồng cây trên mái nhà), gió sẽ thổi mạnh mỗi khi mở cửa ban công, đống lá sẽ bay tới tấp vào trong phòng khách lớn tầng 1. Cộng lông chó rụng, bụi bẩm nên phòng khách sẽ dơ là hoàn toàn bình thường, chỉ việc cầm cây chổi lên và quét là ok.
Chuyện cũng chẳng có gì đáng nói nếu như vậy. Nhưng bữa đó nếu nó thế thì cũng chả có được vé lên đây đâu ạ.
Tiểu bối dân ngủ nướng rất khét, sau khi ba mất thì không có thể khét tới 10h nữa bởi vừa dọn mâm cơm vừa soạn bài. Bữa đó chợt tiểu bối dậy sớm lắm, tầm 7h đã dậy mò đầu ra thì thấy bác Hai đang mở cái cửa gỗ lớn ( cũng thông ra ban công-ngay phòng khách lớn tầng 1) cho thoáng gió, ánh sáng vào nhà cho đỡ tối. Mắt đang mơ màng chưa mở to, bác mở cửa một cái mà cảm giác được cả chân trời chiếu cho tỉnh, gió cứ lồng lộng mát ôi là mát. Kèm theo đó đống lá tràn vào và mắt dù không đeo kính vẫn thấy được đống lông chó đang nhảy lamba trên sàn.
Ok, nay mình không lười, cầm chổi ra quét nào.
Quét sạch lông chó, lá, bụi. Nhưng không quét được một thứ xuất hiện từ đâu ra: Mấy dấu vết đen đen nổi bật trên sàn đá. mà nếu chỉ một hai vết đen thì tiểu bối cũng chẳng nghĩ gì, sẽ chỉ cần nghĩ là chắc vết đen do chân lát mình lau là được.
Nhưng không, cái vết đó nó giống vết chân đi, mà quãng đường đi từ phòng ba tiểu bối qua tới phòng tiểu bối( tiểu bối ngủ chung với mẹ, em trai, binh bộ đều ở trong phòng đó ). Đi lặp qua lại như cửa đều đóng mà không có cách nào để vào như đi qua lại suy nghĩ ấy. Vấn đề nữa là nhà tiểu bối không ai có chân đen to thế đâu, mà ba đi rồi thì cũng cấm tự ý mở cửa phòng ba ra.
Bác tiểu bối càng không lý nào đi qua lại thế chi, suốt ngày thấy ở ban công hóng gió. Mẹ tiểu bối thì càng không thể, người sạch sẽ thế chân sao đi ra vết đen được. Tiểu bối thì càng không rảnh đi qua đi lại, học chơi chưa xong đi qua khúc đó làm gì trong khi mẹ cấm. Em trai thì hoàn toàn không trong diện tình nghi bởi vết chân là vết chân người lớn.
Thôi dẹp, không suy nghĩ nửa để nguyên hiện trường tối về hỏi mẹ sao, vụ này để mẹ xử, mình đã quét sạch là mình làm tốt nhiệm vụ phụ của buổi sáng. Chiều còn học không nên suy t.ư nhiều.
Ok, chăm học quá tiểu bối quên bén mất vụ đó luôn, mẹ về mẹ gào sao nền nhà dơ thế. Tiểu bối mới hỏi lẫn giải thích quá trình mình phát hiện sáng nay, hai mẹ con suy luận đủ điều.
Nó vẫn sẽ khá chi là ổn cho đến khi mẹ tiểu bối quyết định mở cửa phòng ba ra, xem coi có gì không. Tiểu bối ngáo ngáo bị say mùi đốt tồn lại trong phòng ( bữa trước đó đốt lượng lớn đồ, phòng đó phía ngay trên nên trữ mùi cực kỳ khét và bụi, than,.. bám khắp phòng - siêu dơ) còn mẹ hú hồn kêu tiểu bối chụp lại liền để đi hỏi vị người quen kia.
Vấn đề gì? Ngay chân cửa khi mẹ mở ra, xuất hiện cực kỳ nhiều vết chân như bước ra từ tro than đi lại mòng mòng ngay trước cửa.
Sì tóp, tiểu bối xin thú nhận là lúc sáng, tiểu bối với bác có mở cửa ra để kiểm tra đã đóng cửa sổ chưa. Nhưng xin hứa tiểu bối là người đi vào đúng 1 vòng để kiểm tra cửa sổ còn bác chỉ đứng ngay ngoài cửa. Kêu tiểu bối đi vòng vòng là chắc tiểu bối đã nhảy cỡn lên phản bác rồi, chẳng ai muốn đi lòng vòng ngay trước cửa ở trong cái phòng toàn mùi khét dầu đâu! Nhất là cái phòng của người mới mất nhá!
Hai mẹ con tối nhìn nhau, đều cùng quan điểm là có khả năng là ba ba rồi.
Và đúng, đi hỏi người quen kia, oki đúng là ba ba đầu sỏ rồi. Không muốn mê tín dị đoan gì đâu, nhưng chả có ai trong nhà có thể làm cái hiện tượng đó cả. Chẳng lẽ ăn trộm đi vào rảnh rảnh đi vậy mà không cướp mất thứ gì??
Câu chuyện thứ hai cũng là ba ba là đầu sỏ. Cái vụ này thì tầm trước ba hiện về nhắc tiền, tầm khoảng 1 tuần sau khi ba mất. Bởi vì có vẻ là ra đi đột ngột nên ba còn luyến tiếc lắm nên mới xảy ra hiện tượng sau.
Bình thường vào mỗi ngày buổi sáng thì cái ban công trên tầng 1 sẽ đầy lá trầu rụng ( nhà tiểu bối trồng cây trên mái nhà), gió sẽ thổi mạnh mỗi khi mở cửa ban công, đống lá sẽ bay tới tấp vào trong phòng khách lớn tầng 1. Cộng lông chó rụng, bụi bẩm nên phòng khách sẽ dơ là hoàn toàn bình thường, chỉ việc cầm cây chổi lên và quét là ok.
Chuyện cũng chẳng có gì đáng nói nếu như vậy. Nhưng bữa đó nếu nó thế thì cũng chả có được vé lên đây đâu ạ.
Tiểu bối dân ngủ nướng rất khét, sau khi ba mất thì không có thể khét tới 10h nữa bởi vừa dọn mâm cơm vừa soạn bài. Bữa đó chợt tiểu bối dậy sớm lắm, tầm 7h đã dậy mò đầu ra thì thấy bác Hai đang mở cái cửa gỗ lớn ( cũng thông ra ban công-ngay phòng khách lớn tầng 1) cho thoáng gió, ánh sáng vào nhà cho đỡ tối. Mắt đang mơ màng chưa mở to, bác mở cửa một cái mà cảm giác được cả chân trời chiếu cho tỉnh, gió cứ lồng lộng mát ôi là mát. Kèm theo đó đống lá tràn vào và mắt dù không đeo kính vẫn thấy được đống lông chó đang nhảy lamba trên sàn.
Ok, nay mình không lười, cầm chổi ra quét nào.
Quét sạch lông chó, lá, bụi. Nhưng không quét được một thứ xuất hiện từ đâu ra: Mấy dấu vết đen đen nổi bật trên sàn đá. mà nếu chỉ một hai vết đen thì tiểu bối cũng chẳng nghĩ gì, sẽ chỉ cần nghĩ là chắc vết đen do chân lát mình lau là được.
Nhưng không, cái vết đó nó giống vết chân đi, mà quãng đường đi từ phòng ba tiểu bối qua tới phòng tiểu bối( tiểu bối ngủ chung với mẹ, em trai, binh bộ đều ở trong phòng đó ). Đi lặp qua lại như cửa đều đóng mà không có cách nào để vào như đi qua lại suy nghĩ ấy. Vấn đề nữa là nhà tiểu bối không ai có chân đen to thế đâu, mà ba đi rồi thì cũng cấm tự ý mở cửa phòng ba ra.
Bác tiểu bối càng không lý nào đi qua lại thế chi, suốt ngày thấy ở ban công hóng gió. Mẹ tiểu bối thì càng không thể, người sạch sẽ thế chân sao đi ra vết đen được. Tiểu bối thì càng không rảnh đi qua đi lại, học chơi chưa xong đi qua khúc đó làm gì trong khi mẹ cấm. Em trai thì hoàn toàn không trong diện tình nghi bởi vết chân là vết chân người lớn.
Thôi dẹp, không suy nghĩ nửa để nguyên hiện trường tối về hỏi mẹ sao, vụ này để mẹ xử, mình đã quét sạch là mình làm tốt nhiệm vụ phụ của buổi sáng. Chiều còn học không nên suy t.ư nhiều.
Ok, chăm học quá tiểu bối quên bén mất vụ đó luôn, mẹ về mẹ gào sao nền nhà dơ thế. Tiểu bối mới hỏi lẫn giải thích quá trình mình phát hiện sáng nay, hai mẹ con suy luận đủ điều.
Nó vẫn sẽ khá chi là ổn cho đến khi mẹ tiểu bối quyết định mở cửa phòng ba ra, xem coi có gì không. Tiểu bối ngáo ngáo bị say mùi đốt tồn lại trong phòng ( bữa trước đó đốt lượng lớn đồ, phòng đó phía ngay trên nên trữ mùi cực kỳ khét và bụi, than,.. bám khắp phòng - siêu dơ) còn mẹ hú hồn kêu tiểu bối chụp lại liền để đi hỏi vị người quen kia.
Vấn đề gì? Ngay chân cửa khi mẹ mở ra, xuất hiện cực kỳ nhiều vết chân như bước ra từ tro than đi lại mòng mòng ngay trước cửa.
Sì tóp, tiểu bối xin thú nhận là lúc sáng, tiểu bối với bác có mở cửa ra để kiểm tra đã đóng cửa sổ chưa. Nhưng xin hứa tiểu bối là người đi vào đúng 1 vòng để kiểm tra cửa sổ còn bác chỉ đứng ngay ngoài cửa. Kêu tiểu bối đi vòng vòng là chắc tiểu bối đã nhảy cỡn lên phản bác rồi, chẳng ai muốn đi lòng vòng ngay trước cửa ở trong cái phòng toàn mùi khét dầu đâu! Nhất là cái phòng của người mới mất nhá!
Hai mẹ con tối nhìn nhau, đều cùng quan điểm là có khả năng là ba ba rồi.
Và đúng, đi hỏi người quen kia, oki đúng là ba ba đầu sỏ rồi. Không muốn mê tín dị đoan gì đâu, nhưng chả có ai trong nhà có thể làm cái hiện tượng đó cả. Chẳng lẽ ăn trộm đi vào rảnh rảnh đi vậy mà không cướp mất thứ gì??

Last edited: