*Event* Đọc, viết và nhận ngọc - Truyện Gặp Nhau Là Duyên Phận

Status
Not open for further replies.

Ám Vệ

Phàm Nhân
Ngọc
-1.141,73
Tu vi
0,00
"Gặp nhau là duyên phận" phải viết "Gặp nhau là duyên phận?" thì đúng hơn. Cuộc gặp gỡ đó tuy kéo dài từ ngưỡng mộ - mong mỏi - gặp mặt và yêu thương, nhưng sau tất cả, có lẽ nên đặt dấu chấm hỏi cho cái duyên phận đó, dấu chấm hỏi cho mối tình đôi nam nữ đó. Câu hỏi trăn trở nhất có lẽ là "vì cái gì mà kiên trì?", nữ chính vì cái gì kiên trì ở bên nam chính, tác giả vì cái gì mà kiên trì viết 1 câu chuyện nhạt đến như vậy, độc giả vì cái gì mà kiên trì đọc đến chương cuối cùng của câu chuyện? Với tôi, vì truyện đã kết.

Vì nhiệm vụ công hội nên vào chia sẻ vài điều về bộ truyện.

Thứ nhất, tác giả hoàn toàn không có tí động thái nào níu kéo độc giả, giới thiệu nội dung truyện 1 dòng. Chương 1 khẳng định chắc nịch toàn bộ câu chuyện về sau nhạt như nước ốc.

Thứ hai, tác giả thích vả mặt độc giả, những ai kiên trì lắm mới đọc hết, nhưng vì cái gì mà kiên trì, chẳng có gì cả. Sau khi drop n lần tôi đọc hết truyện và tóm tắt vài điều tâm đắc.

Game: Đế Thiên Truyền Kỳ. Gamer không đấu nhau chính xác từng giây như các bộ võng du khác. Đồ họa đẹp bám vào những truyền thuyết - lịch sử Việt Nam.

Thực tại: Nam chính và nữ chính là 2 người chơi cùng 1 game ĐTTK, họ là những con người bình thường như bao người khác, bước ra đường chúng ta có thể bắt gặp họ ở bất cứ đâu. Quá khứ, về nữ chính có thể dùng 2 từ "nhung lụa" để hình dung, người thân bảo vệ cô như tờ giấy trắng đến trưởng thành và chấm vào đó 1 vết đen. Quá khứ của nam chính, có thể dùng 2 từ "bóng tối" để hình dung, game là con đường duy nhất hướng anh ta về ánh sáng le lói bên ngoài. Họ là hai mảnh ghép không vuông vắn, ghép vào nhau sát sao nhất trong thời điểm hiện tại, nhưng không hề thích hợp nhất. Thái độ sống không hẳn đúng đắn nếu không buộc phải gọi là sai lầm nhưng có thể bắt gặp nhan nhản khắp nơi.

Nhân vật phụ, không phải viết ra cho có, họ rất đời thường, tác dụng không phải hỗ trợ - giúp đỡ nam chính, nữ chính. Tác dụng duy nhất là khiến cho chúng ta hoài nghi nhân sinh.

Nội dung truyện, có thể chia 2 phần riêng biệt: 19 chương đầu là phần nữ chính tên Nga dùng trí nhớ để kể lại những chuyện đã xảy ra trước đó, vì thời điểm nữ chính quyết định viết lại chuyện của bản thân và nam chính là sau khi gặp gỡ, do dự n lần mới xác định quan hệ yêu đương, khi đó cô ta mới quyết định viết lại chuyện tình mình. Đó là đoạn truyện nhàm chán vì nó không chi tiết và có chỗ bị thêm bớt theo cách "1 tác giả nghiệp dư" viết truyện. Phần 2 là những chương còn lại, nó gần thời điểm nữ chính quyết định viết lại chuyện tình của mình nên bức tranh được vẽ ra thực tế và chi tiết hơn, đẫm đầy những day dứt giữa tiến và lùi trong tình yêu, kiên trì hay không kiên trì. Cuối cùng, nam chính về với nữ chính nhưng đó đã là kết thúc chưa? Chưa, sau hôn nhân còn cả quá trình dài dằng dặc cần phải lo toan, không riêng gì nam chính vs nữ chính, chúng ta cũng vậy.

Và cả câu chuyện có thể gọi là quyển nhật ký hay hồi ký, nó không đơn thuần là tình yêu, nó không đẹp như mơ, không màu hồng như những truyện mang mác ngôn tình khác. Như chia sẻ của tác giả thì nội dung có chứa chuyện thật nên có thể kết luận: "Vì chuyện có yếu tố thật nên tác giả không muốn nhiều người đọc và soi mói nên 1/2 của câu chuyện tác giả vả độc giả đồm độp cho mọi người chán và drop, những ai kiên trì mới có thể là tri kỷ?!"
 

Thương Khung Chi Chủ

Kim Đan Sơ Kỳ
Super-Moderator
Dịch Giả Tử Vi
"Gặp nhau là duyên phận" phải viết "Gặp nhau là duyên phận?" thì đúng hơn. Cuộc gặp gỡ đó tuy kéo dài từ ngưỡng mộ - mong mỏi - gặp mặt và yêu thương, nhưng sau tất cả, có lẽ nên đặt dấu chấm hỏi cho cái duyên phận đó, dấu chấm hỏi cho mối tình đôi nam nữ đó. Câu hỏi trăn trở nhất có lẽ là "vì cái gì mà kiên trì?", nữ chính vì cái gì kiên trì ở bên nam chính, tác giả vì cái gì mà kiên trì viết 1 câu chuyện nhạt đến như vậy, độc giả vì cái gì mà kiên trì đọc đến chương cuối cùng của câu chuyện? Với tôi, vì truyện đã kết.

Vì nhiệm vụ công hội nên vào chia sẻ vài điều về bộ truyện.

Thứ nhất, tác giả hoàn toàn không có tí động thái nào níu kéo độc giả, giới thiệu nội dung truyện 1 dòng. Chương 1 khẳng định chắc nịch toàn bộ câu chuyện về sau nhạt như nước ốc.

Thứ hai, tác giả thích vả mặt độc giả, những ai kiên trì lắm mới đọc hết, nhưng vì cái gì mà kiên trì, chẳng có gì cả. Sau khi drop n lần tôi đọc hết truyện và tóm tắt vài điều tâm đắc.

Game: Đế Thiên Truyền Kỳ. Gamer không đấu nhau chính xác từng giây như các bộ võng du khác. Đồ họa đẹp bám vào những truyền thuyết - lịch sử Việt Nam.

Thực tại: Nam chính và nữ chính là 2 người chơi cùng 1 game ĐTTK, họ là những con người bình thường như bao người khác, bước ra đường chúng ta có thể bắt gặp họ ở bất cứ đâu. Quá khứ, về nữ chính có thể dùng 2 từ "nhung lụa" để hình dung, người thân bảo vệ cô như tờ giấy trắng đến trưởng thành và chấm vào đó 1 vết đen. Quá khứ của nam chính, có thể dùng 2 từ "bóng tối" để hình dung, game là con đường duy nhất hướng anh ta về ánh sáng le lói bên ngoài. Họ là hai mảnh ghép không vuông vắn, ghép vào nhau sát sao nhất trong thời điểm hiện tại, nhưng không hề thích hợp nhất. Thái độ sống không hẳn đúng đắn nếu không buộc phải gọi là sai lầm nhưng có thể bắt gặp nhan nhản khắp nơi.

Nhân vật phụ, không phải viết ra cho có, họ rất đời thường, tác dụng không phải hỗ trợ - giúp đỡ nam chính, nữ chính. Tác dụng duy nhất là khiến cho chúng ta hoài nghi nhân sinh.

Nội dung truyện, có thể chia 2 phần riêng biệt: 19 chương đầu là phần nữ chính tên Nga dùng trí nhớ để kể lại những chuyện đã xảy ra trước đó, vì thời điểm nữ chính quyết định viết lại chuyện của bản thân và nam chính là sau khi gặp gỡ, do dự n lần mới xác định quan hệ yêu đương, khi đó cô ta mới quyết định viết lại chuyện tình mình. Đó là đoạn truyện nhàm chán vì nó không chi tiết và có chỗ bị thêm bớt theo cách "1 tác giả nghiệp dư" viết truyện. Phần 2 là những chương còn lại, nó gần thời điểm nữ chính quyết định viết lại chuyện tình của mình nên bức tranh được vẽ ra thực tế và chi tiết hơn, đẫm đầy những day dứt giữa tiến và lùi trong tình yêu, kiên trì hay không kiên trì. Cuối cùng, nam chính về với nữ chính nhưng đó đã là kết thúc chưa? Chưa, sau hôn nhân còn cả quá trình dài dằng dặc cần phải lo toan, không riêng gì nam chính vs nữ chính, chúng ta cũng vậy.

Và cả câu chuyện có thể gọi là quyển nhật ký hay hồi ký, nó không đơn thuần là tình yêu, nó không đẹp như mơ, không màu hồng như những truyện mang mác ngôn tình khác. Như chia sẻ của tác giả thì nội dung có chứa chuyện thật nên có thể kết luận: "Vì chuyện có yếu tố thật nên tác giả không muốn nhiều người đọc và soi mói nên 1/2 của câu chuyện tác giả vả độc giả đồm độp cho mọi người chán và drop, những ai kiên trì mới có thể là tri kỷ?!"
Nay đệ đệ chuyển qua đọc ngôn tình à? :phaikhongday:
 

Hoa Lưỡng Sinh

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Moderator
*Thiên Tôn*
Thê Tử của Cún Con Xa Nhà
Tám tháng trước tôi bắt đầu bước vào thế giới của game Ðế Thiên Truyền Kỳ, thời gian tuy không dài nhưng một vài ký ức trong tôi đã trở nên mơ hồ, tôi tin các bạn cũng vậy tám tháng thời gian đủ để quên một số chuyện không quan trọng.
Cấu trúc câu? :2cb5cqv::2cb5cqv::2cb5cqv:

Ngay lập tức nhỏ gửi qua cho tôi một đường link (liên kết đến trang mạng khác). ==> Ngay lập tức, nhỏ gửi qua cho tôi một đường link (liên kết đến trang mạng khác). / Nhỏ bèn gửi qua cho tôi một đường link (liên kết đến trang mạng khác) ngay lập tức.

Tôi chơi game nào là khá trung thành ==> câu hơi khoai ==> Tôi khá trung thành khi đã quyết định chọn chơi một game

Hệ phái đơn giản thuận theo
ngũ hành gồm: Kiếm khách thuộc phong, đao khách thuộc thổ, pháp sư thuộc hệ điện, thầy thuốc thuộc thủy và cung thủ thuộc hỏa.
==> Từ lâu, Ngũ Hành đã được định hình là một danh từ riêng, gồm Kim - Mộc - Thủy - Hỏa - Thổ. Xét câu trên, muội chỉ được nói là "Hệ phái đơn giản được chia theo năm hệ, gồm:..." thay vì dùng từ Ngũ hành.
Đã sửa.
[Bài dự thi]

Mạn phép nói một chút về cảm nhận của bản thân tôi về một nhân vật phụ trong "Gặp Nhau Là Duyên Phận" của tác giả Dã Thảo Hoang Sơn mà tôi cảm thấy phải đem ra "mổ xẻ" nhất! Tổng thể mà nói, sau khi tôi đọc xong tác phẩm trừ bỏ hai nhân vật chính Nga và Vũ, tất cả nhân vật phụ từ tính cách lẫn hình dáng tôi đều không có mấy ấn tượng hoặc có thể nói là trong đoạn ký ức của Nga (người kể câu chuyện này) bọn họ quá mờ nhạt! (haha...).
Đến! Nhân vật phụ tôi muốn "mổ xẻ" nhất đó là Phong, em trai của nam chính Đỗ Thái Vũ. Phong (thật ra tôi rất muốn đề nghị cho vị này có một cái họ tên đầy đủ, nhân vật phụ cũng cần được yêu thương mà, đúng không chị tác giả?^^), trong lần đầu gặp gỡ với Nga, cô đã đánh giá y "Anh có vóc người thanh thanh, không quá cao, cặp mắt lấp lánh như biết nói. Ngoài ba điều này những thứ khác trên người anh trong mắt tôi dừng ở chuẩn ưa nhìn, không rực rỡ lấp lánh. Về cách ăn mặc, nếu chỉ dùng hai từ thì là “lịch sự”, cần nói nhiều hơn thì là hợp mắt, không xa hoa, cũng không cùng bẩn, sắc đen trắng dường như rất thích hợp với anh. Tuổi anh có lẽ chỉ từ hai tám đến ba mươi."
Xuyên suốt câu chuyện đất diễn và thoại của vị này so với các nhân vật phụ khác chắc chắn là nhiều nhất nhưng tôi vẫn chưa nhận ra tác giả thiết lập tính cách của y như thế nào? Ban đầu, tôi cảm giác y là một thanh niên dương quang sáng lạn, tính cách cởi mở, yêu thương anh trai, em gái, là một thanh niên có nội tâm kiên định, chững chạc biết chăm lo cho anh trai, luôn biết lo nghĩ cho anh trai, có sự nghiệp, có trách nhiệm. Nhưng, khi đọc đến đoạn y muốn lợi dụng sự thương hại mà Nga dành cho Vũ để áp đặt Nga bên cạnh Vũ, chăm sóc Vũ, để y có thể yên tâm mà trở về Cần Thơ giúp đỡ công việc của cậu y, để y có thời gian ở bên bạn gái của y, tôi thất vọng! Rất thất vọng! Hoá ra, cái tình anh em trong "Gặp Nhau Là Duyên Phận" cũng không đẹp đến mức khiến người người hướng tới. Không phải tôi yêu cầu với y quá cao, tôi cũng không cho rằng Vũ là thủy tinh, chạm là vỡ. Mà là tôi chỉ mong rằng y yêu thương chăm lo anh trai y vì đó là anh trai của y chứ không phải vì nghĩa vụ bắt buộc hay vì những lỗi lầm lúc nhỏ mà ái náy. Lúc nhỏ không biết gì, y thích cùng cô em gái họ đem anh trai ra mà đùa nghịch đến suýt mấy lần gây ra án mạng. Lớn rồi, y biết rõ anh trai có bệnh giật mình không nhẹ nhưng vẫn thích thỉnh thoảng hù doạ để anh trai té ngã và xem đó là trò vui, rõ ràng ở chung một nhà nhưng những biểu hiện thất thường của anh trai khi mưa đến, khi sấm sét, khi đèn tắt, y lại không nhận ra hay nên nói y thần kinh thô cộng với quá bận để quan tâm và có lẽ y cho rằng anh trai có thể tự lo được... Vẫn còn khá nhiều "lỗi lầm" của y khi đọc truyện sẽ nhận ra mà tôi không thể kể chi tiết được hết. Với tôi, "lỗi lầm" của y là thái độ vô tâm đến vô trách nhiệm, thằng em trai này không xứng chức!
Tuy nhiên, với "Gặp Nhau Là Duyên Phận" của tác giả Dã Thảo Hoang Sơn ngay từ đầu tôi đã nói chỉ xem nó như một quyển hồi ký của Nga. Cho nên, dù đúng dù sai, dù thương hay ghét, thì y vẫn là một thành viên trong đó, là em trai của Đỗ Thái Vũ, là cậu em chồng của Hồ Ngọc Nga, là chàng trai dương quang sáng lạn trong ấn tượng ban đầu của tôi. Cuối cùng, vẫn mong tác giả cho y một cái họ tên đầy đủ, tạo cơ hội giới thiệu một chút về cô bạn gái thần bí của y. Nếu có cảm hứng thì bắt tay viết phiên ngoại về tình sử của y càng tốt, xây dựng tính cách sâu sắc hơn, có tâm hơn! Hứa sẽ ủng hộ phiên ngoại ngôn tình của Phong, thân<3!!!

@Hoa Lưỡng Sinh tết sắp đến rồi, chây lười hẳn ra, còn may không bị quá hạn nộp bài!:ygfwnig:
Đã cho ẻm cái tên đầy đủ hơn 😖
 

Cá Cửu Ca

Thăng Tiên kiếp
Dịch giả Thái Tuế
[Bài dự thi]
Theo như đệ đọc truyện của tỷ và tham khảo đôi chút những bài dự thi ở bên trên. - Nhận trước để được khoan hồng. Vì khi đệ viết bài bình luận không có mẫu đệ viết không được :015:

Những chương đầu của tỷ đọc tuy thấy có chút mùi vị của sừng siết gì ở trong đó, điều này là thứ tất yếu trong các bộ truyện ngôn tình hay đô thị đều phải có, nhưng sau khi đệ đọc cốt truyện của tỷ nó khá là nhạt nhưng có một chút cẩu huyết nên cũng không dở cho lắm, và cộng thêm nam chính rất là mờ nhạt ở những chương đầu theo như suy nghĩ riêng của đệ, hầu như đầu truyện hầu như bị lép vế hơn so với thanh niên tên Mộ Dung Thiên, còn nữ chính tính cách có hơi dị dị một chút còn mang trên mình sợi xích mang tên quá khứ, còn Nam chính theo như ý của đệ hắn từ chương mười trở đi khả quan thêm một chút, hình ảnh của nam chính cũng được tỷ miêu tả một chút, bằng cách nhấn mạnh quá khứ của hắn, thêm một chút sự hấp dẫn mà nam chính nên có là thanh lãnh, cô đơn, quá khứ bi thương, còn về các nhân vật phụ theo như đệ thì phải có một chút ác ý ngăn cản nữ chính hay đại loại là yêu nữ chính mãnh liệt bất chấp nam chính thì có lẽ cốt truyện nó có thể căng thẳng hấp dẫn hơn, nhưng trường hơp của tỷ một chức nam phụ lại rơi vào đệ đệ của Nam chính (Dựa theo những tình tiết ngôn tìn mà đệ đã đọc mà định hướng truyện của tỷ), khiến cho truyện của tỷ nó cứ bồng bền thế nào ấy, nhân vật phụ đến cuối lại cảm thấy có chút vùi lấp, khiến tình tiết của câu truyện nó cũng có cảm giác nhàn nhạt ,làm người đọc dễ đoán ra kết cục của truyện tỷ viết. vì là truyện của tỷ viết nên đệ cũng chả dám làm gì Hehe. Bởi vì chủ trương của đệ càng bí ẩn lại càng hấp dẫn, mà tỷ cũng phải cho n8 bí ẩn một chút, một chút cao lạnh nếu như là ae một nhà với nam chính nha, thêm thêm môt chút nam phụ thì không cần lời khuyên vì hắn rất hoàn hảo tỏa sáng trong mắt mọi người, nhất là trong mắt người dame chủ trương nam8 nữ8 như đệ :41: .

Còn bối cảnh truyện truyện của tỷ đệ cảm thấy được phết đấy tỷ ui.

Bài viết của đệ chỉ mang tính chất giải trí, bởi vì đệ nghĩ như thế nào thì viết thế đó, có thể kèm một chút sai sót đối với cốt truyện của tỷ á. :54:
 

Hoa Lưỡng Sinh

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Moderator
*Thiên Tôn*
Thê Tử của Cún Con Xa Nhà
[Bài dự thi]
Theo như đệ đọc truyện của tỷ và tham khảo đôi chút những bài dự thi ở bên trên. - Nhận trước để được khoan hồng. Vì khi đệ viết bài bình luận không có mẫu đệ viết không được :015:

Những chương đầu của tỷ đọc tuy thấy có chút mùi vị của sừng siết gì ở trong đó, điều này là thứ tất yếu trong các bộ truyện ngôn tình hay đô thị đều phải có, nhưng sau khi đệ đọc cốt truyện của tỷ nó khá là nhạt nhưng có một chút cẩu huyết nên cũng không dở cho lắm, và cộng thêm nam chính rất là mờ nhạt ở những chương đầu theo như suy nghĩ riêng của đệ, hầu như đầu truyện hầu như bị lép vế hơn so với thanh niên tên Mộ Dung Thiên, còn nữ chính tính cách có hơi dị dị một chút còn mang trên mình sợi xích mang tên quá khứ, còn Nam chính theo như ý của đệ hắn từ chương mười trở đi khả quan thêm một chút, hình ảnh của nam chính cũng được tỷ miêu tả một chút, bằng cách nhấn mạnh quá khứ của hắn, thêm một chút sự hấp dẫn mà nam chính nên có là thanh lãnh, cô đơn, quá khứ bi thương, còn về các nhân vật phụ theo như đệ thì phải có một chút ác ý ngăn cản nữ chính hay đại loại là yêu nữ chính mãnh liệt bất chấp nam chính thì có lẽ cốt truyện nó có thể căng thẳng hấp dẫn hơn, nhưng trường hơp của tỷ một chức nam phụ lại rơi vào đệ đệ của Nam chính (Dựa theo những tình tiết ngôn tìn mà đệ đã đọc mà định hướng truyện của tỷ), khiến cho truyện của tỷ nó cứ bồng bền thế nào ấy, nhân vật phụ đến cuối lại cảm thấy có chút vùi lấp, khiến tình tiết của câu truyện nó cũng có cảm giác nhàn nhạt ,làm người đọc dễ đoán ra kết cục của truyện tỷ viết. vì là truyện của tỷ viết nên đệ cũng chả dám làm gì Hehe. Bởi vì chủ trương của đệ càng bí ẩn lại càng hấp dẫn, mà tỷ cũng phải cho n8 bí ẩn một chút, một chút cao lạnh nếu như là ae một nhà với nam chính nha, thêm thêm môt chút nam phụ thì không cần lời khuyên vì hắn rất hoàn hảo tỏa sáng trong mắt mọi người, nhất là trong mắt người dame chủ trương nam8 nữ8 như đệ :41: .

Còn bối cảnh truyện truyện của tỷ đệ cảm thấy được phết đấy tỷ ui.

Bài viết của đệ chỉ mang tính chất giải trí, bởi vì đệ nghĩ như thế nào thì viết thế đó, có thể kèm một chút sai sót đối với cốt truyện của tỷ á. :54:
Tỷ đang tự hỏi đệ nhận xét như thế nào về mối quan hệ giữ nữ chính, Vô Tình và Mộ Dung Thiên. Theo đệ ai là nam chính thích hợp hơn :tjrrqf6:
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top