Thầy đọc SPOILER của e chưaVấn đề gì ớ![]()

Thầy đọc SPOILER của e chưaVấn đề gì ớ![]()
... Trình độ mới làm tới BT4 của thầy nó có vậy thôi àThấy cũng ổn rồi mà, trau chuốt chút nữa là đẹp rồi![]()
Á đù... thanh niên dám chơi bộ này àChương 1: Mở đầu
Kim Lăng mười dặm Tần Hoài, Lãm Nguyệt Lâu.
Sáng sớm, Lý Hiên bị tiếng gõ cửa dồn dập bên ngoài đánh thức, di chứng sau cơn say rượu tối qua ập đến, khiến chân tay hắn mệt mỏi vô lực, đầu đau như búa bổ, như muốn vỡ ra.
Cơ thể rã rời, hắn vô thức theo thói quen đưa tay lên đầu giường tìm chiếc điện thoại, nhưng mò mẫm một hồi lâu, Lý Hiên mới chợt nhớ ra rằng thế giới này không hề có điện thoại, nơi đây không phải là thế giới hiện đại mà hắn từng ở.
Thân phận hiện tại của hắn là Nhị công tử của Y Bá phủ ở Tấn Thành, Lý Hiên - Lý Khiêm Chi, hôm nay cũng đã là ngày thứ mười hắn đến thế giới này.
“Khiêm Chi.”
Âm thanh gõ cửa bên ngoài càng thêm dồn dập, kèm theo tiếng gọi rất to: “Ngươi còn muốn ngủ đến khi nào nữa? Nhanh dậy đi, để cha ngươi biết được thì lại bị phạt quỳ ở từ đường đó.”
Lý Hiên lập tức run rẩy, nhanh chóng bật dậy, cũng chẳng thèm rửa ráy mặt mũi, lật đật sửa sang ngay ngắn y phục rồi bước nhanh đẩy cửa đi ra ngoài.
Chờ hắn ở ngoài là hai hảo hữu của cái thân thể này, Trương Nhạc - Trương Thái Sơn, thứ tử của Hoài Viễn Bá. Người này thân cao tám thước, diện mạo uy mãnh chính trực, toàn thân chỉ toàn là cơ bắp, cực kì cường tráng. Người còn lại là trưởng tử của Dương Châu cự phú Bành gia, Bành Phú. Y chỉ cao chưa tới một mét sáu, cơ thể mập mạp, toàn thân chỉ toàn là thịt mỡ, đi lại nhấp nhô cứ như là viên thịt.
Hai người này trông thấy sắc mặt nhợt nhạt của Lý Hiên thì giật nảy mình, Trương Thái Sơn chăm chú nhìn hắn một lát, rồi cười nhạo nói: “Nếu như không phải biết rõ tối qua trong phòng người không có người khác, thì ta còn tưởng rằng ngươi cả đêm “băng đèo lội suối” đến kiệt sức đấy, haha.”
“Cút.”
Lý Hiên tức giận mắng, sau đó lấy tay xoa xoa thái dương, nói: “Đừng có chọc ta, đêm qua không kiềm chế được uống hơi nhiều, đến giờ đầu vẫn còn đau đây.”
“Ngươi uống nhiều như vậy làm gì?”
Bành Phú cười như Phật Di Lặc hỏi: “Chúng ta vất vả lắm mới đến được đây một chuyến, không phải cũng là để say dưới gối mỹ nhân sao? Ngươi thì hay rồi, hôm qua cũng chỉ cố mà nốc rượu, rượu này chỗ nào mà chẳng uống được chứ? Ta thấy hai tiểu cô nương hôm qua còn hận không được hầu hạ ngươi đó.”
Trước kia chắc chắn sẽ chẳng có chuyện này, nhưng Lý Hiên gần đây hình như xảy ra biến hoá gì đó, ngũ quan dung mạo càng thêm tuấn tú, lại còn nhiều hơn mấy phần lịch sự nhã nhặn, ngôn từ ăn nói cũng trở nên hào hoa phong nhã, hài hước thú vị.
Lý Hiện nghe vậy thì xấu hổ cười cười, cũng không giải thích.
Hắn ở đời trước vốn là một gã trai tân giữ mình trong sạch, còn chưa bao giờ trải qua chuyện nam nữ hoan ái, làm sao chịu được loại tràng cảnh trăng hoa này, hơn nữa đám nữ tử đó cũng chẳng khiến hắn cảm thấy hứng thú. Nếu như không phải vì sợ rằng mình sau khi xuyên qua biểu hiện quá khác thường, để lộ ra sơ hở, thì hắn cũng không muốn cùng bọn họ tới nơi này.
Vốn dĩ Lý Hiên cố tình giả say, nhưng là sau khi uống được vài ba chén rượu, thì lại nghĩ đến những kỷ niệm quá khứ đã trải qua ở đời trước, lòng sinh thương cảm, không kiềm chế được mà mượn rượu giải sầu. Vốn tưởng rằng rượu nơi này số độ khá thấp, nào ngờ mới một lát đã say bí tỉ.
Trương Thái Sơn khinh bỉ liếc nhìn hắn, nói: “Suy cho cùng thì vẫn là do cơ thể của ngươi quá hư nhược.”
Hắn vỗ vỗ bộ ngực của mình, vênh váo đắc ý nói: “Ngươi xem ta đây này, một đêm tới tận chín lần, vẫn còn sinh long hoạt hổ.”
Bành Phú đểu cáng cười nói: “Bản công tử căn bản là buông súng đầu hàng, cũng chỉ bắn được có bảy lần mà thôi.”
Nói xong, y vẫn còn làm bộ thưởng thức lại dư vị mà chép chép miệng, tấm tắc: “Tiểu nương tử Nguỵ Hành Thủ đó, các ngươi đừng nhìn nàng gầy gò yếu ớt mà khinh thường, trông thì liễu yếu đào tơ, gió thổi liền ngã, nhưng sau lớp y phục thì đồi núi chập chùng, da thịt trơn láng, suối chảy róc rách, quả là cực phẩm, khiến cho chiến lực của ta tăng rất nhiều.
Lý Hiên dáng vẻ ghét bỏ: “Thôi được rồi được rồi, đừng có khệnh khạng trước mặt ta nữa, không muốn ăn đánh thì nhanh xéo đi.”
Nói xong thì bọn họ đã bước vào tầng hai Lãm Nguyệt Lâu.
Cũng ngay lúc này, thần sắc của ba người chợt trở nên sững sờ, nhìn từ cửa sổ, bọn họ trông thấy bên ngoài rất nhiều nha dịch đang chen chúc mà tới, vây lấy toàn bộ toà Lãm Nguyệt Lâu, chặt như nêm cối.
Còn có vài tên khách làng chơi tỏ ý bất mãn lập thức bị đám nha dịch dùng vỏ đao gõ cho chảy cả máu đầu, cũng khiến các cô nương trong nguyệt lâu hoảng sợ la hét thất thanh.
“Chuyện gì thế này?”
“Có lẽ bên trong nguyệt lâu có kẻ phạm tội, hay là nơi này đang ẩn dấu gian dương đại đạo?”
Lý Hiên cũng kinh ngạc, theo như hắn biết, toà Lãm Nguyệt Lâu này có bối cảnh rất thâm hậu, quan phủ bình thường cũng không dám tới cửa quấy rầy. Đám nha dịch của Ứng Thiên Phủ này hôm nay là ăn tim hùm gan báo sao?
第1章 发端
金陵十里秦淮,揽月楼。
李轩一大早被外面猛烈的拍门声吵醒,然后宿醉的后遗症就接踵而来,胃里面翻江倒海,四肢疲乏无力,脑袋里面则像是有一千只锣鼓在响,让李轩头疼到快要炸裂。
这一瞬间他都忘了自己是谁,下意识的在床头与身上摸着手机。直到几秒钟时间之后,李轩才想起这个世界就没有手机这东西,自己也已经不在那个现代世界了。
他现在的身份是大晋诚意伯府的二公子李轩李谦之,今天则是他来到这个世界的第十天。
“谦之!”
外面的拍门声更加激烈,同时一个洪亮的嗓音传入进来:“你还要睡到什么时候?再不回去,小心你爹知道了罚你跪祠堂。”
李轩心神一凛,然后就异常麻利的爬起身,他都顾不得洗漱,匆匆整理了几下衣裳后就疾步推门而出。
等在门外的正是他前身的两位好友,怀远伯次子张岳张泰山,以及扬州巨富彭家的长子彭富来。前者身高八尺,面貌威猛阳刚,周身上下也都是扎实无比的腱子肌,极其壮硕。
后者则是一米六不到的小胖子一个,一身上下都是肥肉,走动起来就像是滚动的肉球。
这两人明显被脸色白的像纸一样的李轩吓了一跳,张泰山仔细看了他一眼,然后嗤笑道:“要不是知道你昨晚房里没人,我还以为你已经了呢。”
“滚!”
李轩一声怒骂,然后有气无力的用手指按压着自己的脑仁:“别惹我,不小心黄汤喝多了,正头痛着呢。”
“可你喝那么多干嘛?”
彭富来弥勒佛一样的笑问:“我们好不容易跑出来一趟,不就是为了睡女人?可你倒好,昨天就只顾着喝酒,这酒在哪里不能喝?我看到昨天有两位姑娘都恨不得对你倒贴。”
以前是没有的,可最近李轩似乎是彻底长开了,五官容貌愈发俊俏,还多了几分不知从哪里来的儒雅之气,言辞谈吐也变得文质彬彬,幽默有趣。
李轩闻言则尴尬一笑,不做辩解。
他可是新时代洁身自好的纯情直男,哪里受得了这烟花阵仗?也没可能对这个地方的女子感兴趣的。
如果不是担心自己穿越过来之后不能表现的太异于寻常,他都不想跟过来。
原本李轩是打定主意装醉的,可结果三碗酒下肚,就想起了他过往在那个时代的一切,然后就不能自控的借酒消愁起来。
也怪这个世界的酒度数太低,一不注意就喝高了。
张泰山鄙夷地睨着他,“说到底还是你人太虚!”
他拍了拍自己的胸脯,红光满面的说道:“你看看我,一夜九次郎之后,还生龙活虎。”
彭富来也‘嘿’地一笑:“本公子略拜下风,也就只有一晚七次而已。”
他的话音一顿,满含回味之意的咂着嘴:“我们家的魏行首,你们别看她瘦瘦弱弱,弱柳扶风似的,可衣服里面却意外的有料,纤秾合度,丰韵匀称,总之手感极佳,让我战力大增!”
李轩一脸的嫌弃:“行了,少在我这里吹,不想被揍的话就赶紧走。”
他们说到这里的时候,已经下到了‘揽月楼’的第二层。
也就是这个时候,三人的神色都微微一愣,望见了窗栏之外忽然有大批的衙役蜂拥而至,将这座揽月楼内外都堵得水泄不通。
还有几个不满的嫖客被这些衙役的刀鞘砸得头破血流,也引得楼内的姑娘们一阵尖叫。
“怎么回事?”
“这是楼里的谁犯案了?还是藏了江洋大盗?”
李轩同样错愕,据他所知,这座揽月楼的背景还是很深厚的,平时官府无人敢上门搅扰。这些应天府的衙役,今天是吃了豹子胆了?
可他随后就望见这些衙役的后方,跟着一辆拉着棺材的驴车。
在驴车的前方,则是一位穿着紫色捕服,身披黑色大氅,面有刀疤的中年骑士。这位上下看了揽月楼一眼,尤其是望见李轩之后,他的眸光微微一凝,然后才下马大步走入到了揽月楼的大堂。
这个时候已经有捕快在楼里面大声咆哮:“谁是老鸨?给我滚出来!还有楼内的所有人等,都速至大堂,我等奉应天府衙之命办案,有话要询问尔等。”
李轩与身边的两人对视了一眼,都从对方脸上看出了几分愁色。他们离府外出的方法都很不正规,如果在这里拖延太久,势必要下场凄凉。
“干脆闯出去?”张泰山出着馊主意。
李轩直接拒绝:“闯什么闯?那位紫衣总捕是铁胆司徒忠,这是个出了名的小暴脾气。我们真要敢硬闯,他铁定跟我们没完。”
最终张泰山与彭富来两人只能无奈的随同李轩来到揽月楼的大堂,而就在这之后不久,那辆驴车上的棺材也被人抬了进来。
棺材是没有盖子的,里面的情景让在场的许多人都不由自主的纷纷后退,只有几位穿着家丁服饰的壮汉,面色惨白的依旧定立原地。
E dịch thầy biên, ok triển luôn nèÁ đù... thanh niên dám chơi bộ này àĐây là bộ huynh thích... Cơ mà... Sau này khó dã man đó nha
![]()
![]()
Giờ huynh ôm không dưới 5 bộ nên không có time biên đâu. Nhưng không sau, đệ dịch tạm ổn roài... Huynh thấy chỗ nào trúc trắc quá thì góp ý cho.E dịch thầy biên, ok triển luôn nè![]()
Nghe có vẻ giống bộ nào mà đệ từng đọc... Kiểu như tiên hiệp cổ điển đúng k thầy? Còn lý thuyết hoá học và vật lý học hiện đại thì đệ chịu thua thậtGiờ huynh ôm không dưới 5 bộ nên không có time biên đâu. Nhưng không sau, đệ dịch tạm ổn roài... Huynh thấy chỗ nào trúc trắc quá thì góp ý cho.
Cái huynh khó mà huynh nói là... Đoạn sau sẽ có nhưng cái tu luyện mà thằng Lý Hiên nó liên tưởng đến lý thuyết Hóa học và Vật lý học hiện đại như azit, ba zơ, điện năng, nhiệt năng... để tu luyện.
Với lại, khúc sau có đoạn giới thiệu về hệ thống yêu vật, Thần, thành hoàng gì gì đó... dự là đệ sẽ rất tốn thời gian để đọc hiểu và dịch trơn tru những đoạn đó đấy![]()
Bữa e tưởng chưa có ai làm bộ đó, lon ton đi làm xong ai ngờCòn lão @An Lang nữa... gì đâu ra có 1 chương Hữu Thỉnh Tiểu Sư Thúc roài im re tới giờ =,=
Nó lại giống bộ Yêu Nữ Xin Tự Trọng ak... main dùng hệ số nhị phân của ngôn ngữ Toán Tin để áp dụng vào tu luyệnNghe có vẻ giống bộ nào mà đệ từng đọc... Kiểu như tiên hiệp cổ điển đúng k thầy? Còn lý thuyết hoá học và vật lý học hiện đại thì đệ chịu thua thật![]()
Lấy cọng bún thắt cổ mà chết..Nó lại giống bộ Yêu Nữ Xin Tự Trọng ak... main dùng hệ số nhị phân của ngôn ngữ Toán Tin để áp dụng vào tu luyện![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản