Chú Ý Lớp học dịch tại BNS - khóa 2

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
Bài tập số 2 vẫn có một số lỗi các bạn còn mắc phải như:
+ chủ ngữ đứng sau trạng từ
+ có một số bạn vẫn sử dụng từ "hắn" cho nhân vật phụ, nhấn mạnh một lần nữa từ "hắn" chi xài cho nhân vật chính. Các danh xưng thường dùng cho nhân vật phụ gồm: y, gã, nàng, lão, nó, mụ, tên đó... (từ nàng cũng tương tự như từ hắn, nếu truyện để con gái làm nhân vật chính)
+ mình có yêu cầu tách câu dài ra nhưng có vẻ các bạn vẫn chưa quen, chỉ có một số bạn thực hiện
+ sử dụng quá nhiều từ của convert (việc này do các bạn chưa quen dịch nhiều rồi sẽ bớt)

bài tập lần này có 3 bạn làm bài tốt nhất đó là @Thiên Hạ Đệ Nhị @minhtancbh@Tiểu Nkư
mình sẽ tặng 2 bạn @Thiên Hạ Đệ Nhị@minhtancbh 1k ngọc xem như quà khuyến khích
:64:




@Độc Hành huynh tài trợ mấy phần quà vậy :41:
Mỗi bài 1 phần cho người làm tốt nhất thôi.
 

Thiên Hạ Đệ Nhị

Kim Đan Trung Kỳ
Ngọc
134,95
Tu vi
183,00
Cho học sinh nộp bài.
Thẩm Lạc cảm thấy cả đời mình chưa bao giờ chạy trốn nhanh như vậy, lồng ngực hắn như muốn nổ tung. Nhưng bước chân của hắn không dừng lại, trong nháy mắt đã đến cửa thôn và vọt ra ngoài.
“Phanh” một tiếng.
Thân hình hắn đột nhiên trì trệ rồi ngã nhào trên mặt đất, đằng sau xuất hiện vết kéo lê dài nửa trượng.
Thẩm Lạc cảm thấy toàn thân cứng ngắc, lạnh buốt. Trước ngực như có vật gì đó đang ngọ nguậy bên dưới làn da của hắn.
Thẩm Lạc gầm nhẹ một tiếng đầy khó khăn, hai tay cố hết sức chống dậy khôi phục chút sức lực. Chợt một tay của hắn nắm lấy vạt áo trước ngực giật ra, mở to mắt, cúi đầu nhìn xuống.
Chỉ thấy trên ngực của hắn xuất hiện hai dấu bàn tay màu đen, đang di chuyển lên trên rất nhanh. Những nơi nó đi qua đều làm cho hắn cảm thấy lạnh buốt, nổi hết cả da gà. Trong nháy mắt nó đã di chuyển tới hai bên cổ rồi dừng lại ở đó, trông giống như ai đó đang bóp chặt lấy cổ của hắn vậy.
 

Vì anh vô tình

Vấn Đạo
Dịch Giả Trường Sinh
Ngọc
-1.349,08
Tu vi
17,00
Thẩm Lạc cảm thấy cả đời mình chưa có lần nào chạy chốn nhanh như lần này, hắn chạy nhanh đến nổi làm cho lồng ngực muốn nổ tung ra vì không hô hấp kịp. Hắn muốn thoát khỏi cái thôn quỷ quái này nên dù đã chạy tới cổng thôn mà đôi chân của hắn vẫn không dừng lại chút nào.
“Phanh” một tiếng
Cơ thể hắn đột nhiên đình trệ, cả người thẳng tấp mà bổ nhào trên mặt đất. Cú ngả mạnh làm cho mặt đất xuất hiện một lổ thủng sâu và kéo dài cả nửa trượng.
Sau khi ngả xuống, Thẩm Lạc cảm giác trước ngực mình có một đồ vật gì đó bám chặt vào và không ngừng ngọ nguậy làm cho hắn lạnh cứng cả người.

Mình là người mới, do lúc khuya chán đời nên tính lên kiếm truyện để tu luyện tiếp. Không ngờ, truyện đọc không có mà lại bị ám ảnh cái topic này làm cho sáng sớm cứ suy ngĩ lung tung nên lên dịch thử phân nữa bài tập 3. Có gì sai sót mong mọi người bỏ qua.
Xin mọi người chỉ giáo thêm ạ!!!!
^^
Mình rất vui vì bạn thấy hứng thú với topic này nếu bạn muốn tham gia thì mời bạn đợt sau đăng kí nhé, còn bạn đã có kinh nghiệm dịch thì có thể làm rồi inbox mình sẽ góp ý cho. Topic này không được spam nên mình sẽ xóa bài viết và gửi bản sửa cho bạn sau nhé:hoa:
 

Emkhjn

Phàm Nhân
Ngọc
190,00
Tu vi
0,00
Mình rất vui vì bạn thấy hứng thú với topic này nếu bạn muốn tham gia thì mời bạn đợt sau đăng kí nhé, còn bạn đã có kinh nghiệm dịch thì có thể làm rồi inbox mình sẽ góp ý cho. Topic này không được spam nên mình sẽ xóa bài viết và gửi bản sửa cho bạn sau nhé:hoa:
Vậy những bài tập sau mình không thể dịch rồi gửi lên đây hã
 

Độc Hành

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Administrator
*Thiên Tôn*
Mình rất vui vì bạn thấy hứng thú với topic này nếu bạn muốn tham gia thì mời bạn đợt sau đăng kí nhé, còn bạn đã có kinh nghiệm dịch thì có thể làm rồi inbox mình sẽ góp ý cho. Topic này không được spam nên mình sẽ xóa bài viết và gửi bản sửa cho bạn sau nhé:hoa:
Đệ tạo lớp 3 đi, cho các bạn mới vào đó đăng ký. Khi nào dạy xong lớp 2 thì triển tiếp lớp 3.
 

tieudaokiemtu

Phàm Nhân
Ngọc
108,28
Tu vi
2,00
Mời tiền bối xem qua
Thẩm Lạc cảm thấy cả đời mình chưa từng chạy nhanh như vậy, lồng ngực muốn nổ bể ra, thoáng chốc đã chạy tới cửa thôn nhưng bước chân không hề dừng lại, một hơi muốn chạy thẳng ra ngoài.

"Phanh"

Thân hình hắn bỗng trì trệ, toàn thân bổ nhào trên mặt đất, dưới đất liền xuất hiện dấu vết thật dài và sâu, kéo dài nửa trượng.

Thẩm Lạc chỉ cảm thấy toàn thân cứng ngắc, ở ngực giống như có đồ vật gì đó lạnh buốc đang bám chặt làn da hắn mà ngọ nguậy.

Cổ họng Thẩm Lạc phát ra một tiếng gầm nhẹ, hai tay nắm chặt, rốt cuộc hồi phục được một chút sức lực, chợt lấy tay giật mạnh vạt áo ở ngực ra, cúi đầu mở to mắt nhìn.

Chỉ thấy trên lồng ngực hắn xuất hiện hai dấu bàn tay màu đen rõ ràng, giống như bàn tay người bình thường, đen sì như mực, rất nhanh chuyển động lên phía trên, những nơi bàn tay đi qua tạo nên cảm giác rét lạnh dị thường.

Khiến cho làn da hắn khắp nơi đều lông tóc dựng ngược.

Phút chốc, nó đã bò lên vị trí hai bên cổ, lúc này lại phát ra lực đạo mà bóp chặt Thẩm Lạc giống như bàn tay thật.
 
Last edited:
Em trả bài tập.
Thẩm Lạc cảm thấy cả đời mình chưa từng chạy nhanh đến vậy, lồng ngực hắn như muốn nổ tung. Trong nháy mắt liền chạy tới cửa thôn, nhưng bước chân hắn không ngừng một giây chút nào, muốn một mạch chạy ra khỏi thôn.

“Phanh” một tiếng.

Đột nhiên thân hình hắn trì trệ, toàn bộ người ngã nhào xuống đất, trên mặt đất xuất hiện dấu vết lôi kéo thật sâu, khoảng tầm một mét.

Thẩm Lạc cảm thấy toàn thân cứng ngắc lạnh buốt, dường như có vật gì đang dán chặt lấy ngực hắn mà ngọ nguậy.

Từ cổ họng Thẩm Lạc phát ra một tiếng gầm nhẹ đầy khó khăn, hắn dốc hết sức nắm chặt hai tay khôi phục lại một chút sức lực. Chợt hắn lấy tay giật dứt vạt áo ngực, trừng to mắt, cuối đầu nhìn vào lồng ngực mình.

Chỉ thấy trên ngực hắn từ lúc nào xuất hiện rõ ràng hai dấu bàn tay màu đen kỳ lạ, rất giống bàn tay của người thường, đen sì như mực, di chuyển lên với tốc độ nhanh, những nơi đi qua đều khiến hắn có cảm giác rét run đến dựng cả tóc gáy. Trong nháy mắt nó liền bò tới hai bên kia cổ, như có ai đang muốn dùng lực bóp cổ hắn chết.
 

Quân_Mạc_Tiếu

Phàm Nhân
Ngọc
5.573,16
Tu vi
0,00
Thẩm Lạc cảm thấy đời này mình chưa từng chạy nhanh đến vậy, lồng ngực giống như muốn nổ tung. Hắn chạy đến trước cổng thôn trong nháy mắt nhưng không có dấu hiệu giảm tốc độ chút nào, ngược lại phóng thật nhanh ra khỏi đây.

Bỗng "bịch" một tiếng.

Cơ thể hắn bỗng nhiên trì trệ rồi té nhào xuống, cú ngã mạnh đến nỗi tạo thành một vệt kéo lê thật sâu, dài tầm nửa trượng trên mặt đất.

Toàn thân Thẩm Lạc vì sợ hãi mà cứng ngắc lại, trên ngực hắn giống như có một đồ vật gì đó lạnh lẽo, bám chặt vào rồi ngọ nguậy.

Cổ họng Thẩm Lạc phát ra một tiếng gầm nhẹ khó khăn, cố gắng đứng đậy rồi nắm chặt hai tay lại. Lát sau hồi phục được chút sực lực, hắn bất ngờ nắm lấy vạt áo giật mạnh ra, mở to mắt và cúi đầu nhìn xuống.

Trên lồng ngực hắn chả biết xuất hiện hai dấu tay từ khi nào, to xấp xỉ người lớn, có màu đen như mực. Nó dùng tốc đồ nhanh chóng di chuyển lên phía trên, những nơi bàn tay đi qua cực kỳ rét lạnh, làm lông tơ trên người dựng đứng lên. Đồ vật đó bò đến trên cổ trong nháy mắt, cảm giác giống như có người đang cố siết chặt cổ hắn lại vậy.

Tag @Vì anh vô tình
 

Sherlock

Phàm Nhân
Ngọc
12.444,19
Tu vi
0,00
Bài tập số 2 vẫn có một số lỗi các bạn còn mắc phải như:
+ chủ ngữ đứng sau trạng từ
+ có một số bạn vẫn sử dụng từ "hắn" cho nhân vật phụ, nhấn mạnh một lần nữa từ "hắn" chi xài cho nhân vật chính. Các danh xưng thường dùng cho nhân vật phụ gồm: y, gã, nàng, lão, nó, mụ, tên đó... (từ nàng cũng tương tự như từ hắn, nếu truyện để con gái làm nhân vật chính)
+ mình có yêu cầu tách câu dài ra nhưng có vẻ các bạn vẫn chưa quen, chỉ có một số bạn thực hiện
+ sử dụng quá nhiều từ của convert (việc này do các bạn chưa quen dịch nhiều rồi sẽ bớt)

bài tập lần này có 3 bạn làm bài tốt nhất đó là @Thiên Hạ Đệ Nhị @minhtancbh@Tiểu Nkư
mình sẽ tặng 2 bạn @Thiên Hạ Đệ Nhị@minhtancbh 1k ngọc xem như quà khuyến khích
:64:




@Độc Hành huynh tài trợ mấy phần quà vậy :41:
Huynh có vài ý kiến:
Mấy cái khuyến nghị như nên dùng từ "hắn" hoặc "nàng" cho nhân vật chính thì không thể gọi là lỗi đệ ạ.
Hoặc như về mặt ngữ pháp thì chủ ngữ đứng sau trạng từ là chuyện rất bình thường nếu trạng từ chỉ nơi chốn, địa điểm. Còn trạng từ chỉ thời gian thì người Việt mình thường để nó ở đầu câu thôi, chứ cũng không bắt buộc phải để ở đầu câu.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top