Chơi & Dịch Huyền Môn Phong Thần

Bái Mai Tử

Phàm Nhân
Ngọc
67,61
Tu vi
0,00
Đùng đùng...

Từng tia chớp giáng xuống giữa nền trời tối đen.

Đây là cơn mưa đầu tiên trong tiết lập xuân, tiếng sấm rền cứ vang vọng mãi không ngớt.

Đồ Nguyên cầm một cái kính lúp ngồi trước bàn, nhờ ánh đèn soi rọi để nhìn thật kỹ cái ấn đá sứt sẹo mà mình vừa mua được ở chợ đồ cổ.

Hắn vốn là cô nhi, được hưởng chính sách nuôi dạy của quốc gia, nhờ vào sự cố gắng của bản thân mà học thẳng lên cao với thành tích xuất sắc. Sau này Đồ Nguyên cũng thi đậu vào đại học Bắc Kinh, chẳng qua hắn lại theo ngành khảo cổ mà thôi.

Sau khi tốt nghiệp, hắn vào làm chuyên gia giám định sơ cấp cho một công ty đồ cổ lớn.

Đồ Nguyên căng mắt soi kỹ cái ấn trong tay, hòng phân tích họa tiết khắc dưới đáy. Hắn dám chắc cái ấn này không phải ấn quan ngày xưa, mà là phù ấn đạo gia. Nghe người bán cái ấn này nói là nhặt được nó trong một ngôi miếu thần trên ngọn núi nào đó.

Nếu là phù ấn đạo gia ngày xưa thì có thể kêu gọi thần linh, sai khiến quỷ hồn, xua đuổi tà ma.
 

Mộ Quân

Hóa Thần Trung Kỳ
Ngọc
312,39
Tu vi
476,50
@Tịch Địa

Đùng...Đùng...

Từng tia sét nổi loằng ngoằng trên nền trời đen kịt.

Âu cũng là cơn mưa xuân đầu mùa nên sấm chớp mới giật đì đùng như vầy.

Đồ Nguyên cầm một cái kính lúp, chong đèn bàn, dán mắt vào cái ấn trông không khác cục đá ve chai là bao mà mình vừa mới mua ở chợ đồ cổ lúc nãy.

Hắn là trẻ mồ côi, được bảo trợ theo chính sách của quốc gia. Hắn dựa vào nỗ lực của chính mình, học một lèo lên cao với thành tích xuất sắc, cũng đậu vào đại học Bắc Kinh như ai, có điều...hắn chọn theo học ngành khảo cổ!

Sau khi tốt nghiệp, hắn vào làm trong công ty lớn chuyên về mảng đồ cổ, với chức danh giám định sư sơ cấp.

Hắn săm soi mặt bên dưới cái ấn, căng mắt muốn nhìn rõ xem hình vẽ trên đó là gì. Hắn có thể khẳng định, cái ấn này chắc chắn không phải ấn của quan lại thời xưa, mà giống kiểu phù ấn bên đạo gia. Theo lời người bán thì cái ấn mẻ này là hắn nhặt được từ trong một ngôi thần miếu nào đó trên núi.

Giả sử nó là phù ấn đạo gia thời xưa thì biết đâu có công năng triệu hồi thân linh hay đuổi quỷ trừ ma gì đó.
 

Phong Thiên

Phàm Nhân
Ngọc
2.116,56
Tu vi
0,00
Ầm ầm ầm ầm.....xẹt xẹt xẹt xẹt....

Từng ầm thanh quen thuộc của công trường nhộn nhịp khi màn đêm buông xuống. Đã 3 năm từ khi tên độc tài @Tịch Địa công bố chính sách xây 3 vạn hậu cung để thị tẩm đám Hoa Vương của Bạch Ngọc Giới được thi hành.

@Vạn Cổ vốn là một Hoa Vương lừng danh của Vạn Vực, chàng đã rời khỏi cố thổ vì sư bạo tàn của @cglcb . Ngày đem rửa bát quét nhà đã làm cho hùng khí nam nhi bị thay thế bằng nam công gia chánh, ngày xưa chàng vụng về bao nhiêu thì bây giờ lại đảm đang bấy nhiêu. Điều làm chàng trai của chúng ta phải trằn trọc mỗi tối đó là bao giờ chàng mới có cung phong.

Từ ngày bị @Tịch Địa dụ dỗ bằng 3000 mỹ từ, họ Vạn đã hoàn toàn u u mê mê mà......... :004:

Trời đen ngòm, mây cuồn cuộn, sấm ầm ầm, mưa xuân .

Trong nhà, trước bàn, dưới ánh đèn, một thanh niên đang đập đá .
:4zykgg7: Ok hông Lô huynh :))
 

cons

Phàm Nhân
Ngọc
1.599,93
Tu vi
0,00
*Ầm, ầm..!*.

Trời đêm giáng xuống từng tia chớp.

Tiết lập xuân, sấm cuồn cuộn dẫn lối cho cơn mưa đầu mùa.

Đồ Nguyên tay cầm kính lúp, ngồi ở trước ánh đèn bàn, tỉ mỉ nhìn khối ấn đá cũ nát mà mình vừa mới mua từ trong thị trường đồ cổ về.

Hắn vốn là trẻ mồ côi, được chính sách nhà nước chăm sóc cùng với sự nỗ lực tự thân, một mực học lên cao với thành tích đặc biệt tốt. Nên cũng thi đậu vào đại học Bắc Kinh. Có điều, nghành hắn theo lại là khảo cổ học.

Tốt nghiệp xong, hắn liền trở thành một nhà giám định sơ cấp trong một công ty đồ cổ lớn.

Với sự tỉ mỉ, hắn nhìn xuống khối ấn trên tay, muốn nhận rõ đồ án được khắc dưới đáy ấn này. Hắn có thể khẳng định một điều, cái ấn này tuyệt sẽ không là <quan ấn> thời cổ, mà hẳn phải là <phù ấn> của đạo gia. Nghe cái người bán hắn cái khối ấn này nói, cái này là hắn ta nhặt được từ trong một miếu thần trên một ngọn núi nào đó.

Mà nếu là <phù ấn> đạo gia thời cổ, thì biết đâu lại có thể bắt ma, ngự quỷ? Hiệu lệnh cho cả tiên thần?
 
Từng tia sét nổi loằng ngoằng trên nền trời đen kịt.
Ai lại miêu tả sấm sét thế này...


Đồ Nguyên cầm một cái kính lúp, chong đèn bàn, dán mắt vào cái ấn trông không khác cục đá ve chai là bao mà mình vừa mới mua ở chợ đồ cổ lúc nãy.
Hắn là trẻ mồ côi, được bảo trợ theo nhờ chính sách của quốc gia. Hắn dựa vào nỗ lực của chính mình, học một lèo lên cao với thành tích xuất sắc, cũng đậu vào đại học Bắc Kinh như ai, có điều...hắn chọn theo học ngành khảo cổ!
Nhớ sau dấu "..." thì phải cách ra chứ không viết liền nhé. Hàng ve chai không bao gồm cả đá :v


Hắn săm soi mặt bên dưới cái ấn, căng mắt muốn nhìn rõ xem hình vẽ trên đó là gì. Hắn có thể khẳng định, cái ấn này chắc chắn không phải ấn của quan lại thời xưa, mà giống kiểu phù ấn bên đạo gia. Theo lời người bán thì cái ấn mẻ này là hắn nhặt được từ trong một ngôi thần miếu nào đó trên núi.
Giả sử nó là phù ấn đạo gia thời xưa thì biết đâu có công năng triệu hồi thân linh hay đuổi quỷ trừ ma gì đó.

Bạn nên chú ý tính thống nhất xuyên suốt, ví dụ như bên trên dùng ấn quan - tức là dịch ra thì bên dưới không nên để nguyên là phù ấn.

Bạn có thể thử chơi ở 2 bài mới nhé:
Chơi & Dịch - Trụ Lâm
Chơi & Dịch - Đế Quốc Cosima
 
*Ầm, ầm..!*.
Trời đêm giáng xuống từng tia chớp.
Bạn thử đặt câu hỏi lại cho câu này để xác định chủ - vị nhé, ví dụ như cái gì giáng xuống? Giáng xuống từ đâu/ở đâu?

Đồ Nguyên tay cầm kính lúp, ngồi ở trước ánh đèn bàn, tỉ mỉ nhìn khối ấn đá cũ nát mà mình vừa mới mua từ trong thị trường đồ cổ về.
Cái này mình có nhận xét ở trên rồi, trong trường hợp này nên dùng chợ hoặc cửa hàng sẽ thích hợp hơn.

Hắn vốn là trẻ mồ côi, được chính sách nhà nước chăm sóc cùng với sự nỗ lực tự thân, một mực học lên cao với thành tích đặc biệt tốt. Nên cũng thi đậu vào đại học Bắc Kinh
Nguyên đoạn đó bạn tách câu không hợp lý nên thành ra bị sai, ví dụ như ở đoạn "Nên cũng thi đậu vào đại học Bắc Kinh" vậy, bạn thử tìm chủ ngữ trong câu đó xem? > Hắn vốn là trẻ mồ côi, được chính sách nhà nước chăm sóc. Cùng với sự nỗ lực của bản thân nên hắn đã học lên cao với thành tích đặc biệt tốt, cũng thi đậu vào đại học Bắc Kinh.

Tốt nghiệp xong, hắn liền trở thành một nhà giám định sơ cấp trong một công ty đồ cổ lớn.
VN dùng chữ "liền" khác với ngữ pháp TQ, ví dụ như mình sẽ nói "đi liền" chứ không dùng "liền đi". Trong trường hợp dùng để diễn tả sự việc tiếp diễn thì có thể thay thế bằng "bèn", "cũng", "tiếp tục"... Trong những trường hợp thế này thì cứ dùng "đã" là được.

Với sự tỉ mỉ, hắn nhìn xuống khối ấn trên tay, muốn nhận rõ đồ án được khắc dưới đáy ấn này. Hắn có thể khẳng định một điều, cái ấn này tuyệt sẽ không là <quan ấn> thời cổ, mà hẳn phải là <phù ấn> của đạo gia. Nghe cái người bán hắn cái khối ấn này nói, cái này là hắn ta nhặt được từ trong một miếu thần trên một ngọn núi nào đó.
Mà nếu là <phù ấn> đạo gia thời cổ, thì biết đâu lại có thể bắt ma, ngự quỷ? Hiệu lệnh cho cả tiên thần?

Khi diễn tả lại một đoạn văn thì điều đầu tiên là phải để cho độc giả hiểu. Ở đây đoạn "với sự tỉ mỉ" thì mình lại thấy khó hiểu, tỉ mỉ gì? Ai tỉ mỉ?
Cũng giống như "tuyệt sẽ không là", "mà hẳn phải là", "cái người bán hắn cái khối ấn này nói" đều không phải lối đặt câu đúng ngữ pháp.
 
Last edited:

Đậu xanh

Phàm Nhân
Ngọc
280,50
Tu vi
0,00
@Tịch Địa

Ầm, ầm...

Trên bầu trời tối như mực, từng tia chớp bổ xuống.

Đây chính là cơn mưa đầu mùa tiết lập xuân, sấm chớp cuồn cuộn không ngớt.

Đồ Nguyên cầm một cái kính lúp, ngồi trước bàn gỗ đang sáng đèn, cẩn thận nhìn phiến tàn ấn bằng đá mà hắn vừa mới mua được từ thị trường đồ cổ.

Hắn là một cô nhi, lớn lên nhờ chính sách của nhà nước. Thông qua bản thân nỗ lực, hắn liên tục học lên cao với thành tích cực kỳ tốt, sau đó thi đậu vào đại học Bắc Kinh, có điều ngành hắn theo học lại là hệ khảo cổ.

Sau khi tốt nghiệp, hắn vào làm trong công ty đồ cổ lớn, trở thành một giám định sư sơ cấp.

Hắn săm soi tỉ mỉ phần đáy của khối tàn ấn trên tay, mong muốn hiểu rõ đồ án ở dưới đáy ấn kia. Hắn có thể khẳng định, cái ấn này chắc chắn sẽ không phải quan ấn thời cổ, mà có thể là phù ấn đạo gia. Người bán khối tàn ấn này nói với hắn, gã nhặt được đồ vật này từ trong thần miếu trên ngọn núi nào đó.

Nếu là phù ấn đạo gia thời cổ thì nó có khả năng hiệu lệnh thần linh, dẫn quỷ trừ ma.
Ầm, ầm...

Trên bầu đời đen kịt kia từng tia chớp đánh xuống.

Đây hẳn là cơn mưa đầu tiên từ khi Lập Xuân, sấm xuân ầm ầm không ngớt.

Đồ Nguyên cầm một cái kính lúp, ngồi dưới ánh đèn trước bàn, cậu tỉ mỉ quan sát khối ấn thạch cũ kỹ mà mình đã cất công đem từ chợ đồ cổ về.

Cậu là một cô nhi, từ nhỏ đã được chính sách nhà nước chăm lo, thông qua sự cố gắng của bản thân, cậu kiên quyết học lên cao với thành tích vô cùng tốt rồi thi đậu vào đại học Bắc Kinh, chẳng qua ngành cậu theo học lại là hệ khảo cổ.

Sau khi tốt nghiệp, cậu quyết định làm cho một công ty đồ cổ lớn, trở thành nhà giám định sơ cấp.

Cậu tỉ mỉ quan sát dưới đáy của khối ấn thạch, muốn đọc thử hình vẽ ghi trên đó, cậu có thể khẳng định, khối ấn này không phải là quan ấn thời cổ, mà hẳn là ấn bùa chú của một nhà sư nào đó. Nghe người bán khối cổ ấn này nói khối ấn là do hắn nhặt được trong một cái miếu thần trên núi.

Nếu đã là bùa ấn của nhà sư thời cổ thì có khả năng đây là câu thần chú, trấn quỷ trừ ma.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top