Chương 3: Chuyến Tàu Đêm
Bình minh dần qua rồi cũng thôi, mặt trời dần trôi cũng vươn quá đỉnh đầu. Nữa tháng lại qua đi.
Từ lúc nhận nhiệm vụ, Y Phu liền gặp phải một vấn đề nhức đầu – y không biết xuống tay từ đâu để điều tra cái thứ này, sau khi một hồi cân nhắc… y quyết định tới gặp "bóng đen nhỏ" - Vấn Thiên.
– Thay áo vô, ngươi ngồi một góc không ai thấy không có nghĩa là ngươi không tồn tại, đã tồn tại trên thuyền này thì mặc kệ ngươi đang buồn chán ra sao ta không quan tâm, muốn tiếp tục sống ỡ đây thì phải làm việc, theo ta! – một bịch đồ đã được ném tới trước mặt.
Trầm t.ư suy nghĩ một hồi Vấn Thiên nói:
– Ta làm không phải vì ta muốn tiếp tục sống ỡ đây… ta chỉ muốn làm chút gì đó cho mọi người.
- Nói nhiều quá, làm là làm… còn không mau thay? – miệng thì nói mà người đã quay lưng đi.
…xoạt xoạt.
Không đi thì thôi, khi đi theo sau tham quan các nơi... không ngờ con thuyền này lại lớn hơn rất nhiều Vấn Thiên tưởng… cũng là tồn tại rất nhiều người.
Thuyền này khá lớn, dài 50 mét, rộng 8 mét, ngoài trong 3 lớp gia cố, chất liệu độc mộc chia làm 3 tầng bự dưới nhỏ trên, tầng trên cùng cũng là nơi ỡ của Nghi Minh, Y Phu và 10 thân vệ – đội ngủ chủ thuê thuyền.
Tầng giữa lại là nhà ăn cùng phòng ốc của đội ngủ chủ thuyền, chuyên thực hiện dịch vụ vận chuyển hành khách, hàng hóa vào nam ra bắc, gồm đầu bếp và một số nhân viên phục vụ thêm 10 bảo vệ tổng cộng 20 người.
Tầng dưới lại là một sân tập võ, hồ bơi, quầy nước, nhà sách, phòng ốc cho đội ngủ các dong binh đoàn được thuê lênh đênh khắp chốn, làm việc xuyên suốt các quốc gia, chuyên nhận các loại ủy thác hộ tống, linh tinh các thứ tất cả 50 người.
Đang lúc mãi mê đếm đếm nhìn nhìn, Vấn Thiên chợt đụng phải bóng lưng của kẻ đi đằng trước kia, đã dừng lại tự lúc nào.
– Từ hôm nay trở đi ngươi ỡ nơi này, lúc rãnh thì dọn dẹp lau sàn một chút cho ta, khi nào mọi người vào luyện tập thì ngươi cũng có thể vào tập luyện cùng, nếu không muốn thì đi đâu cũng được ta không quản… nhưng mọi người kết thúc thì ngươi phải lập tức lâu dọn nơi này nghe rõ chưa! – hùng hồn.
– Biết rồi… – cúi đầu uể oải.
– Nói gì ta nghe không rõ! – hét to.
– Dạ! đã rõ. – giật mình.
– Tốt… Di! – bóng lưng chợt vội vàng biến mất.
Vấn Thiên ngẩng đầu thì đã không thấy Y Phu đâu nữa, nhìn quanh một chút.
- Hai… thở dài, căn phòng này cũng quá lớn rồi… đã hứa rồi cũng nên làm chút gì coi như trả phí cho tên kia và ba cái kẻ trong đầu đi…
Nói là làm, Vấn Thiên xắn tay bắt đầu tìm kiếm chổi giẻ… tay xách nách mang, hóa ra đây là sân tập luyện với đầy đủ các dụng cụ kỳ quái, có cái như cái bia tập bắn nhỏ xíu cách vạch cả 20m, nói nhỏ là nhỏ như trái nho… thật nếu không tới lau dọn còn không biết nó là cái bia nữa kìa, còn có cả mê trận các bao cát lắc lư, khôi lỗi, kim châm, lò xo, ô dù, đuốc thì… quá cao thâm rồi… cung đao kiếm mác… quá bạo lực máu me… thôi thôi lau sàn trước vậy.
Tại một góc nhỏ không xa cách đó “Một tên thanh niên nghiêm túc, có lẻ số hắn có thù với các hạt bụi đi…” lắc mình một cái lại biến mất.
Vài khắc sau:
– Thiếu gia, tin tức...?
– Ừm, tin tức truyền tống của tháng trước mới tới… lấy xem đi – Nghi Minh đẩy một quả cầu pha lê tới trước mặt Y Phu.
(tin tức truyền tống thông qua quả cầu liên lạc cần tốn một tháng để truyền tải thông tin – khoảng chậm của tin tức… phương pháp này không lệ thuộc vào khoảng cách… dù truyền đi bao xa cũng đều mặc định thời gian chờ một tháng.)
– Cái này…
– Tin tức này là do tại hai tháng trước, căn cứ vào bản đồ thực tế và độ thay đổi chuyển hướng, chúng ta đã xác định chỉ còn lại 3 lộ tuyến địa hình khả nghi trong tất cả các khả năng. Cả ba đều là khu vực giữa hai đế quốc. Chúng có một điểm chung... cùng đột ngột gia tăng tốc độ di chuyển liên tục cực nhanh, tiến về kinh đô Chủng Hy – trong suốt một tháng liền.
– Theo tính toán ban đầu, khoảng hai tháng nữa chúng ta sẽ tới bến cảng Chủng Hy trước… cũng là lúc nhận được tình báo mới nhất, rồi âm thầm di chuyển cấp tốc tới khu vực khả nghi để tìm kiếm, nhưng… giờ tới nơi chỉ e cũng đã muộn.
– Kinh đô thành – Biển người mênh mông… lực lượng của chúng ta bên đó khá mỏng lại không thể công khai, Y Phu ngươi tính toán trước rồi tới đó bắt tay vào hành động… Chúng ta có lẽ sẽ phải gia nhập học viện... kế hoạch thực sự không theo kịp sự thay đổi a…
– Thuộc hạ tuân lệnh!
– À… tên kia sao rồi?
– Thuộc hạ đã sắp xếp cho hắn ở tại sân huấn luyện, cũng ép hắn phải lao động ngay sau khi mọi người luyện tập vừa xong… cho nên việc hắn chủ động tham gia cùng huấn luyện là rất cao… từ đó có thời gian xem xét hắn kỷ hơn!
– …Y Phu thấy hắn là người như thế nào?
– Hắn ta?… một tên yếu, tinh thần lẫn thể xác đều yếu… mọi thứ ở đây khá lạ lẫm với hắn, tính cách của hắn cũng khá tò mò… có vẻ không phải chủ động lên tàu chúng ta, mà một phần cũng do chúng ta tò mò tới vớt hắn… còn lại không có gì đặc biệt… nếu không phải như vậy thì thật sự là một tên quá thâm trầm nguy hiểm.
– Ta thấy hắn không như… – Bổng một tiếng huýt sáo dài vang lên!
Nghi Minh giật mình nhanh chóng nói.
– Có quái thú lên thuyền, đi!
Hai thân ảnh chợt biến mờ ảo như sương khói, kéo theo một loạt tàn ảnh chập chờn vũ động mông lung dần tan biến – Hư Ảnh.
Truyện cập nhật sớm nhất tại bachngocsach.com – tác giả: Nguyễn Minh Đức.
Khi xuống tới boong… đập vào mắt Nghi Minh, Y Phu là một con Lam Vũ Nguyệt Huyền Quy – mưa trăng non ánh khúc màu dạ lam… huyền bí, con quái vật thân cao 20 thước, dài 72 xích, đầu mai của loài Alligator snapping turtle, cùng bốn chi Chelonioidea và một chiếc đuôi dài phủ đầy gai đen.
(1 xích = 1 thước = 40 cm) – Hệ đo lường cổ Việt Nam.
Sở dỉ mang tên này vì thân thể con quái điểm lên từng vệt dạ quang màu xanh lam, các chi phủ đầy lân phiến chỉ chừa ra nữa vầng trăng khuyết hai chi trước, trên mai là ba dảy núi nhỏ xếp thẳng hàng chìa lên vài ngọn núi lớn đỉnh đang chớp sáng chợt tối chợt tắt, đầy vẻ uy hiếp hàn băng ý.
Tình hình nguy cấp, con quái vật đang lao thẳng về mạn phải tàu… Y Phu rống to:
– Mọi người bên trái chuẩn bị hỏa cầu, hàng hai phong pháp áp súc hỏa tiễn, tăng mạnh lực đẩy, canh lúc ánh sáng chợp tắt phóng thích ma pháp, nhiễu loạn tiết tấu không cho quái vật tụ tạo được phép, những ai bên phải chuẩn bị tiễn thủ, gia cố lôi quang nhắm vào hai nữa chi trước kích nộ quái thú… Nhất Nhị Tam Tứ theo ta lên, Lục Thất… đi
Năm người búng mình lao lên không, quang hoa biến hiện triệu gọi chiến giáp… lúc hết đà đã đáp vững vàng trên lưng tọa kỵ phóng nhanh về trước.
– Chiến đấu du kích, công kích phần đầu, dụ quái kích nộ, dẫn dụ ra xa… – cách cách cách, Y Phu… thân vận hắc bào, áo bào ghép bởi hơn ngàn lưỡi dao… tọa kỵ ba đầu Chimera, uyển chuyển linh động, chập chờn cánh rồng.
– Ta sẽ phóng hỏa gây nhiễu thị giác… – cách cách cách, Nhất tên Thiên Thủ… tay mang thiết ty, kim sắc một màu… tọa kỵ quạ đen, giương cánh sang ngang, tung người xung phong.
– Hứ… một tên hấp tấp, ma pháp gia tốc phụ trợ phản lực… xuất! – cách cách cách, Nhị tên Bạch Vân… da trắng như tuyết, đai mang bạch ngọc… tọa kỵ bướm xanh, nhấp nhô theo gió, nhẹ nhàng phiêu linh.
– Hừ… hai tên lỗ mảng, khúc xạ phân thân… phát! – cách cách cách, Tam tên Vô Huyết… đầu đội vòng xuyến, dương đậm nội liễm… tọa kỵ Naga, vây hóa thành cánh, uốn lượn trời trung.
– Ài… ba tên máu nóng, kiểm soát tình hình… ta phải kiểm soát tình hình… – cách cách cách, Tứ tên Lôi Minh… ủng phát huyền quang, mạng nhện chớp giật… tọa kỵ Griffin, cường tráng thuần dũng, vũ động tầng không.
Lời còn chưa dứt vạn kiếm đã bay, thay nhau trùng kích... yểm trợ Thiên Thủ lao như tên bắn chợt hóa ra hai, hai hóa ra bốn… trùng trùng điệp điệp, cùng bắn cầu hỏa vào đầu Lam Quy.
– Dụ nó về phía nam! – Y Phu hô to, đoàn đoàn vụ vụ.. hỏa lôi tiễn vũ cũng là cùng lúc theo sau như mưa trút xuống rơi rụng tung tóe, biển lặng thanh bình đua nhau dậy sóng, chợt đuôi quái vật vũ động càn khôn quét mạnh một đường, hất trúng Y Phu văng vào không trung… thật sự quá nhanh…
– Đội trưởng!
Y Phu bị hất tung khỏi tọa kỵ chợt vận phong mang, đẩy lên luồng khí lạnh tiến vào áo bào – giảm tốc thân mình, y xoay tay rút nhanh một thanh đoản đao gắm thật chặt vào phía đuôi vừa quét qua, chợt vận lực xoay người đạp lên nhánh đuôi như đạp đất bằng, vù… chạy dọc theo đuôi con Lam Quy lấy đà tung người tạo hình vòng cung, vòng ra trước mặt tiền kích hậu phóng, đao bay ngập trời cắm thẳng vào cả hai mắt con quái vật – Grào!
– Nhanh! nó bị mù tạm thời, rút lui thôi. – Tứ Lôi Minh đã bay tới đợi từ lúc nào tiếp lấy Y Phu, Griffin nhanh chóng vụt bay chối chết về hướng chiếc tàu đang bơi đằng xa lên phía bắc.
Nói nghe thì ngắn nhưng cũng khá dài, từ lúc quái vật xuất hiện và kết thúc thì thời gian đã là chập tối. Lúc động thủ động tỉnh quá lớn… dù có điếc thì thuyền vẫn nghiêng, Vấn Thiên hiện đang ỡ trên boong. Mọi người mới hoàn hồn, chẳng ai rỗi hơi để ý thấy sự tồn tại của ba cặp mắt – từ nãy đến giờ nhìn mà không chớp dù chỉ một lần, một trầm tỉnh, một sửng sờ, một tò mò ở nơi xa.
Nghi Minh mỉm cười lại gần vỗ vai Vấn Thiên.
– Không sao đó chứ?
– Ực… đó là thứ gì?
– Quái vật biển đó, thật mạnh mẽ…
– Mọi người đang là… – Chỉ tay vào nhóm người đang bay.
– Bọn hắn đang là rút lui trở lại thuyền… Mộc Linh, Mộc Linh. – Liếc liếc chợt hô.
Một con quái thú chậm rãi từ từ đằng sau đưa đầu vào giữa khoảng không hai người.
– Hở, Bịch… R… ồ… n… g…
– Không phải… chỉ là một Phi Mộc Linh thôi… – đầu Mộc Linh khẻ kê lên vai… Nghi Minh nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve vỗ về: “Đừng buồn, ngươi cũng có một nữa dòng máu mà… lại rất đẹp và mạnh nữa… Ừa, là đẹp nhất hơn tất cả nàng rồng”
Nghi Minh quay lại nhìn Vấn Thiên lên tiếng:
– Lên nhé?
– Có sao không?
– Không sao – Nghi Minh, bé rồng cùng nhìn Vấn Thiên ăn ý lắc đầu.
– Vậy ta lên nhé? – Chớp chớp, my rồng chớp động? cằm chợt hơi vểnh? mắt tóe lửa!
– Ách, ta… nh… ớ… – Không nghe hết câu… Nghi Minh đã kéo Vấn Thiên phi ngự tọa kỵ.
– Bám chắc! – Lóe sáng vụt cao lao vào bầu trời sao đêm đen dạ lấp lánh ánh trăng xanh…
Nhiều người tự hỏi, duyên nợ từ đâu… Do ông trời sắp đặt, hay do ta tìm lấy… mang theo cả hai nghĩa, duyên nợ bắt đầu từ đây…
Nghi Minh cất tiếng:
– Thả lỏng đi…
– Ta không… ngươi không sợ quái vật khác sao? – Vấn Thiên tiếp lời
– Tới đây đi! Chỉ việc đánh là xong!
…Đơ…
– Ha ha… không cần nhìn ta như vậy, vùng này sẽ không còn con thứ hai… ngươi thật ngố!
– Ta… ta không biết thì phải nói cho ta biết, đừng kêu ta ngố. Ngươi mới… Á. á… á… khôn… g…
Chạm nghịch lân, rồng xoay lưng… cô giáo phạt tội mất trật tự – cho rời khỏi chỗ, rơi tự do… Mộc Linh hú dài lượn quanh, như mây bay xoay cùng mắt bão, nhẹ nhàng tiếp đón hai đứa trẻ hư đốn đòi học lái. Bịch… vù… lướt nhanh cắt nước làm hai nữa, lượn lờ sương khói nhẹ buông lơi.
– Không phải vừa nói cho ngươi biết đó sao?
– Ngươi…
– Ta thấy vui, ngươi cũng bớt ngẫn ngơ… gác ưu sầu, thả tấm lòng… ngắm cảnh trăng sao, trong lồng biển đêm… cũng là việc không mấy ai có cơ hội tận hưởng đâu a… – Nghi Minh tiếp lời
– Cũng phải… trước kia… ừ, trước kia cũng chưa từng… – lại trầm t.ư…
…
– Ta muốn làm bạn cùng ngươi… Vấn Thiên…
– Ngươi đừng làm bạn với một kẻ sắp chết như ta…
– Dù sắp chết, nhưng không phải ngươi vẫn còn ngồi đây sao?… ta muốn làm bạn với ngươi hôm nay, không phải ngươi của ngày mai… đồng ý không?
– Không phải bên ngươi còn rất nhiều người đó à?… tìm ta làm gì?
– Họ không phải bạn ta… dù ta có cố gắng xích gần quan hệ tới mấy đi nữa…
– Người có tâm thì sẽ được tấm lòng
– Mỗi một con người, một số phận… rất khó hiểu
– Mỗi một dòng đời, một nỗi đau… hẵn ngươi rất cô đơn đi
– Vì vậy ta mới muốn làm bạn với ngươi, chứ bình thường không có cửa đâu nhá
– Vậy… thời gian trên thuyền ta sẽ là bạn của ngươi mấy ngày
– Mấy ngày thì mấy ngày… quyết định vậy đi
– Cứ thế mà là… m… a… á… Á…
– Tính ta một phần – Mộc Linh chợt cất tiếng tung người vút cao vượt tầng mây, tại đây trên biển lại có biển… ông trăng đã tỏ lại càng tỏ, như soi rỏ những tấm lòng son.
… Ba bóng hình, ba tâm hồn, ba cố sự, ba mảnh ghép của những mảnh đời riêng rẻ… như những vì tinh tú cô đơn – hòa huyện vào nhau tạo nên chùm sao sáng.
Một đêm như thế lại trôi qua…
Truyện cập nhật sớm nhất tại bachngocsach.com – tác giả: Nguyễn Minh Đức.
– “Alligator snapping turtle” – Rùa cá sấu
– “Chelonioidea” – Rùa biển
– “Chimera” – một quái vật trong thần thoại “Hy Lạp” – theo miêu tả là một sinh vật có phần trước của loài sư tử, phần sau của loài bò sát và đuôi là một con rắn, nó có ba đầu: Dê, Rồng và Sư Tử.
– “Naga” – những sinh vật nữa người nữa cá, thân dài và bò trườn như rắn… ỡ đây mình cho vây của cá thể Naga này trở nên giống với lớp da ỡ cánh của loài khủng long thằn lằn bay… đồng thời cá thể Naga này không mang phần thân trên nữa người mà nó dài khá giống với loài rồng phương đông, chỉ là thêm đặc điểm các vây và da của loài Naga.
– “Griffin” – Điểu Sư – nếu bạn nào từng chơi hay xem “Warcraft” hoặc “Heroes” thì sẽ không xa lạ gì. Là một sinh vật huyền thoại với thân, đuôi và chân sau của sư tử, đầu và cánh của đại bàng và móng vuốt đại bàng ỡ chân trước.
– “Phi Mộc Linh” – nó có ngoại hình khá giống với loài rồng phương tây, nhưng cơ thể sẽ nhỏ và yếu hơn, cùng một số đặc điểm riêng.