Chương 1: Thế Giới Mới
Chiến thần, chiến tướng… chiến thiên hạ
Thư hùng, kiêu hùng… anh hùng ca
Quân sư, quân mưu… mưu tính cả
Quân nhân, nhân dân… mãi thiết tha
Một thế giới ngập tràn trong ma pháp, nơi sinh sống của muôn loài quái thú…
Một thế giới gươm đao và biển máu, nơi quần hùng cùng nhau tranh bá…
Nếu cả hai trong cùng một thế giới…
Non cao nước thấp, cùng màu biếc
Bạc trắng trời xanh, “Hồ Ly Biệt”
Mười ba năm về trước, cũng tại bờ hồ này… số phận sắp đặt hai đứa trẻ lang thang, vô tình gặp nhau.
– Thằng ranh kia, ỡ đây khóc lóc làm gì!
– Híc… em, em… vừa mất cha
– Mẹ mày đâu?
– Em.. em không còn ai bên cạnh nữa.
…
– … Mày từ nay theo tao, tao bảo kê cho mày
– Hức… hức…
– Còn đứng đó làm gì, đi theo tao
– Mình… mình đi đâu vậy?
– Về “nhà”.
…
– Em tên Vấn Thiên
– Tao Biệt Ly
…
Một kẻ không cha, mẹ vất bỏ… một người không mẹ, vừa mất cha… đã gặp nhau như thế đấy.
Một buổi chiều… nhuộm đỏ ánh hoàng hôn.
Tại bầu trời tinh không ngoài vũ trụ, hành tinh mang số hiệu NMD613 bổng biến mất, không bao lâu lại từ hư không hiện trở lại, kèm theo đó là một luồng hắc tuyến lóe lên đâm sầm vào tầng khí quyển, loạn lưu không gian. Bên trong hành tinh vào lúc này, trên vùng đông hải xa xôi… dập dền sóng nước, nơi xa bến bờ – Biển Đông Phong, hiện đang tồn tại một "khối cầu" bồng bềnh trên nước, tam quang chuyển động, giao thoa tán hợp.
Bên trong khối cầu:
- Không đánh nữa, không đánh nữa, các người chơi xấu… - cách cách cách… một Thanh Niên mặt trắng mắt phượng, anh tuấn tiêu sái, thân thủ phiêu hốt… xiên xiên vẹo vẹo, vừa chạy vừa nói.
- Có giỏi thì đừng chạy… là ai… hại ta bị nhốt cùng trong này cả trăm năm. - cách cách cách… một Trung Nhân ngọc thụ lâm phong, mắt kẻ mày ngài, ngực rộng eo thon, anh khí mười phần… thở hồng hộc.
- Hai đánh một… âu cũng là chiến thuật… - cách cách cách… một Lão Giả, mặt… có thể bỏ qua, thân hình càng không dám nói, gầy như que củi… chấp tay sau lưng, tà tà theo sau.
Khi cả ba đang đánh nhau khí thế đến cao trào, thì bên ngoài khối cầu trên tầng trời, một đốm đen lặng yên mà xuất hiện, ban đầu nó chỉ to bằng hạt vừng... lấy tốc độ chóng mặt khuếch tán lan tràn ra tứ phía.
- Dừng tay, nhìn kìa!
- Chớ có lừa ta.
- Tầng trời biến đen, một cái hố lại càng đen hơn, là gì vậy chứ?
Sau một lúc khi hố đen đã hoàn thành chiếm lĩnh nữa tầng không, bổng trong nó bay vụt ra một bóng hình.
- Có thứ gì đó, từ đó bay ra
- Ma thú tộc bây giờ thật can đảm, dám bay trên tầng hãi vực… thật không sợ chết
- Không, là nhân loại… hố đen lại là "trận pháp vượt cấp cấm thuật"… là thế lực nào chơi lớn vậy?
- Tiền bối bay mà không hảm, nhanh mà không choáng… nhào lộn vài vòng, chậc chậc tiêu sái.
- Tiền bối bay về phía chúng ta?
- Quỹ đạo thì chính xác, thời gian ước tính còn ba phút… chuẩn bị chào đón cường giả.
Càng ngày càng gần, gần thêm chút nữa…
- Có khi nào là bay ngang qua không?
- Chớ làm kinh độn… g…
- Ối mẹ ơi! Tránh tránh…
…Ầm…!!! – đại pháo oanh tạc, nước văng tung tóe… khối cầu cũ kĩ sát trung tâm vụ va chạm cũng không may mắn thoát khỏi số phận bị nứt vỡ, ứng với câu “nước tràn bờ đê, dâng cao bến bờ”… một đại dương phiên bản nhí đã hình thành trong khối cầu, chắc chẳng bao lâu là nằm lại dưới lòng biển sâu.
- Hên quá, hên quá… xém chút thì tiêu… Ý..! Tiền bối đã xỉu, nhanh nhanh "dời nhà"… - Thanh Niên lên tiếng.
- Hừ! người như ta há có thể, nhân lúc hoạn nạn mà ra tay hôi của, hự… hà, lại có kẻ nhẫn tâm thi triển thao túng chi thuật, điều khiển ta qua đó… - Trung Nhân tiếp lời.
- Đứng lại! hai người các ngươi không được đi, nhiệm vụ canh giữ các ngươi mãi mãi "trong ngục", ta không quên… - Lão Giả ngăn trở.
Không khí thoáng chốc nặng mùi thuốc súng, như thể một người trấn ải vạn người khó đi, Thanh Niên phẩn nộ hét to.
- Tránh ra, tránh ra… đừng trách ta không niệm tình trăm năm ỡ cùng nhau, giờ lão muốn hai ta quần đấu với lão, hay lão đơn đả độc đấu với hai ta?
- Giữ lại núi xanh lo gì không có củi đốt, lão huynh hà tất phải như vậy…
Lão Giả khựng lại trong giây lát rồi cất tiếng.
- Các ngươi muốn "dời nhà", tất nhiên ta phải ngăn trở, nếu giờ… để ta bắt các ngươi lại, áp giải qua "ngục tù" mới thì được.
- Xì! dù gì chỗ này cũng đâu còn ở được… đi.
Truyện cập nhật sớm nhất tại bachngocsach.com – tác giả: Nguyễn Minh Đức.
Không qua thì thôi, vừa qua cả ba đã phiền não vô cùng… cả ba đều là tàn hồn mất đi thân thể, nếu không có "vật chủ" ký sinh thì trong một tháng hồn xiêu phách lạc, kế hoạch ban đầu vốn dỉ là muốn nhân lúc bất tỉnh mà ẩn núp bên trong "hải não" vật chủ, chờ vật chủ tỉnh dậy đưa về đại lục là xong... nhưng nay vật chủ mang danh phế vật ngàn năm hiếm có… cũng không quá "không thể đi nhờ", chuyện cấp bách là phải cứu hắn trước… tìm vật chủ mới giữa biển xa bờ lại càng là si tâm vọng tưởng.
Sau khi cứu lại "vật chủ" chút hơi tàn, cả ba họp bàn tìm đối sách.
- Trầm t.ư giây lát, Thanh Niên lên tiếng "Ta sẽ giúp hắn."
- Trầm t.ư thêm chút, Lão Giả tiếp lời "…Tùy ngươi."
- Trầm t.ư một xíu, Trung Nhân cũng nói "…Đồng ý."
…
- Tiểu tử, dù ngươi có thêm "trợ lực" hay lấy lại "thân thể" thì cũng vậy thôi
- Hớ! chưa thử sao biết, lão già...
- Ngưng…! Hiện tại lo chuyện trước mắt đã.
Một hồi suy ngẫm qua đi, Lão Giả chầm chậm lên tiếng hỏi.
- Ba thành… dựa trên yếu tố cơ thể, chưa tu luyện, đang hôn mê và hoàn cảnh, cơ sở vật chất thiếu thốn… làm hay không làm?
- Làm, ba thành đủ rồi… ta không muốn ngồi chờ vận may để không chết. - Thanh Niên.
- Trả về một đứa t.ư chất phế vật, và trả về một đứa có tiềm lực cao hơn… cũng đáng để thử… - Trung Nhân.
- Ta tán thành.
- Đồng ý.
Giúp đỡ là lựa chọn.
1. Cơ sở:
“Trận pháp vượt cấp cấm thuật”, trận pháp cần một khoảng thời gian tích đủ năng lượng để kích hoạt
Thân thể vật chủ mang danh phế vật, quần áo đang mặc có thiết kế cùng chất liệu cả ba chưa gặp
Cả ba đều là tàn hồn mất đi thân thể
Lão Giả có nhiệm vụ canh giữ Thanh Niên cùng Trung Nhân, Thanh Niên và Trung Nhân đang cần lấy lại thân thể
Mọi người đang lênh đênh trên Biển Đông Phong.
2. Lý luận:
“Trận pháp vượt cấp cấm thuật” là một truyền tống trận, chỉ xuất hiện tại các thế lực lớn hoặc tại một di tích cổ
Thân thể đặc biệt thì phải có t.ư cách đặc biệt mới có thể sử dụng trận pháp. Một là có gia thế hiển hách trong thế lực lớn, hai là khai mở "pháp trận" tại một di tích cổ mà chưa ai khác biết đến
Trang phục lạ nên khả năng thuộc về một thế lực ở ẩn sẽ cao hơn
3. Tính toán:
Cả ba, vật chủ tử vong thì tàn hồn cũng không xong
Thanh Niên và Trung Nhân, đang cần lấy lại thân thể, giúp thì dù tài bảo tại di tích hay thế lực của vật chủ... cũng là có thêm một phần "lực lượng", như vậy việc lấy lại "thân thể" càng thêm phần bảo đảm
Lão Giả, nhiệm vụ canh giữ nay đã không thể, nên chuyển sang giám sát, về đại lục mới có thể báo cáo tình hình cụ thể cũng như sớm cử người vây bắt lại, giúp cũng là tiện đường về đại lục sớm hơn
Cách giúp cũng là sự lựa chọn.
Cách thức: hiện tại có hai cách khả thi
Một là cho "vật chủ" mượn sức mạnh, kiến thức để có thể lênh đênh trên biển, sau đó chờ đợi vận may có người cứu, nhưng… thời gian càng dài, tới lúc không cầm cự nỗi thì cũng xong. Xét theo giả thuyết… thế lực của vật chủ sẽ cử người tìm kiếm, nếu lỡ tìm được… để tạo dựng mối quan hệ - nhiêu đó chưa đủ… trường hợp xấu hơn là cả ba bị tiêu diệt…
Hai là cải tạo thân thể, với cách này sẽ giúp vật chủ mạnh hơn, khi đủ mạnh thì hợp lực với cả ba để tự bò về đại lục… đồng thời vẫn có thể bị động chờ đợi. Xét theo giả thuyết… cách này chứng mình phần nào - giá trị của cả ba, ít ra khi có giá trị thì sẽ không chết… trường hợp còn lại, nếu tận dụng tốt… nó sẽ là “viên đá đầu tiên”
Với cách thứ hai, có ba thành thành công, nguy cơ lớn nhất vật chủ sẽ chết… đỡ hơn thì biến thành người thực vật, lúc đó cả ba buộc phải xuất khỏi vật chủ mỗi khi chiến đấu với sinh vật biển… "nội thể" năng lượng bảo lưu, "xuất thể" năng lượng cạn dần trong một tháng, nhưng nếu "xuất thể" để chiến đấu liên tục, cao nhất bảy ngày, bảy ngày cả ba sẽ cạn năng lượng, giả như sống sót… cũng là kết thù nếu bị phát hiện…
Truyện cập nhật sớm nhất tại bachngocsach.com – tác giả: Nguyễn Minh Đức.