Chém Gió Ta cùng tu luyện

sói già đơn độc

Phi Thăng kiếp
Tầm Thư Học Đồ
Ngọc
-233,19
Tu vi
654,56
Chương 21: Chúng ta đi bắt hắn về

Lúc này, trong thư viện @Mặc Mặc cau có bước vào, nàng đi tới bàn học quen thuộc của nhóm, đặt cặp xuống. Thấy thế, @Giảo Lam Lan đang đọc "Bí Kíp Like Dạo đệ nhất" liền bỏ sách xuống, kéo kéo gọng kính:
"Này, có chuyện gì thế?"
" Lại thấy ông anh quý hóa kéo bè kết phái qua Đào Hoa Thôn trộm @Cún Con. Chả hiểu sao ổng còn lành lặn tới giờ nữa. Ta chán lão ca này quá đi mất"

"Ơ, thế sở thích của ông anh của mi là ăn thịt chó à?" - @Giảo Lam Lan đắc ý, ghi ngay vào sổ ghi chú. Trong "Bí kíp Like Dạo đệ nhất" chả ghi là:
"Phải chú ý đến mọi động tĩnh, từ hành vi, cử chỉ nhỏ nhất, lưu ý lại mới có thể like chuẩn xác và kịp thời"

Mặc Mặc không để ý đến sự khác thường ấy của Giảo Lam Lan. Nàng bực dọc, nói tiếp:

"Có anh trai cũng bằng không. Nhờ phụ đạo cho môn Hóa của lão thầy @Chưởng Thiên ó đâm kia thì chả bao giờ làm. Chỉ toàn đi tìm @Cún Con nhà người ta để hốt."

"Thế hôm nay thi kiểm tra 15' thế nào rồi?" - Giảo Lam Lan tỏ vẻ ân cần

- Chắc tạch rồi 😩 - @Mặc Mặc nhăn nhăn mặt, "Đã bí lù rồi, liếc sang chép bài tên @Học đi. Thấy nó viết khí thế lắm. Ai dè lúc nộp bài xong thấy nó tỉnh bơ quay sang nói:"Lần này tao lại ăn ngỗng nữa mày ạ!"

- Mi nghĩ đi, nghe câu đó của nó tao đứng hình luôn. Vậy mà khi nãy tao chép khí thế lắm. Lần này thì vui rồi, lại nằm đầu sổ của lão @Chưởng Thiên kia cho coi.

Giảo Lam Lan vừa nghe vừa hý hoáy ghi chép.

"Này, mi học gì đấy?" - Mặc Mặc thấy Giảo Lam Lan ghi chú nhiều thế thì tò mò hỏi.

@Giảo Lam Lan cười trừ, nhanh chóng gấp sổ lại, nhét vào cặp và nói:
"Có gì đâu, chỉ là ghi chú lại vài điểm tâm đắc trong sách đó mà. Tao cũng đang tính tham gia hội viết báo tường của trường."

@Mặc Mặc tức thì như quên hết chuyện bực dọc khi nãy, chồm qua, thì thào:

"Hình như trường sắp có event gì to lắm, tao thấy Tiên Nữ Phát Quà @Minh Nguyệt Châu Sa bữa giờ chạy tới chạy lui, xúng xính mua nhiều đồ lắm"

"Thế mi không qua phụ à?"- Giảo Lam Lan hỏi.

"Tao tính phụ, nhưng tiên nữ bẹo má, tặng quà rồi bảo tao đi chơi đi😒Thế nên mới theo mấy chị lớp trên qua Đào Hoa Thôn, thế mới biết lão anh trai của tao đang âm mưu gì chứ." - vẻ mặt của Mặc Mặc đầy nghiêm trọng.

Giảo Lam Lan ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
"Mà sao anh của mi đi bắt @Cún Con hoài vậy? Thích ăn thịt chó thì đi bắt @sói già đơn độc về hầm có phải ngon lành không? Tao nghi là anh mi đi bắt @Cún Con để cua gái đó. Mi sắp có chị dâu rồi hahaha..."

Nói đến đó, @Giảo Lam Lan như phát hiện ra điều gì đó cực kỳ thú vị, cười ha ha lên, nhưng lập tức bụm miệng lại khi thấy mọi người chung quanh quay lại nhìn đầy vẻ khó chịu.

Mặc Mặc ngẩn ra. Ờ há, sao mình không nghĩ đến vấn đề này. Có lẽ Giảo Lam Lan nói đúng thật, có đứa nào tính vào làm chị dâu mình thật rồi. Nguy quá!

Nghĩ tới đó, @Mặc Mặc đóng cặp lại:
"Hôm nay không học nữa, đi...chúng ta đi bắt lão ca không nên nết của ta về.

Giảo Lam Lan: "......"
@Cún Con chào mừng ngươi gia nhập hội thức ăn dự trữ
 

Chưởng Thiên

Phàm Nhân
Dịch Giả Trường Sinh
Ngọc
-399,93
Tu vi
0,00
Chương 21: Chúng ta đi bắt hắn về

Lúc này, trong thư viện @Mặc Mặc cau có bước vào, nàng đi tới bàn học quen thuộc của nhóm, đặt cặp xuống. Thấy thế, @Giảo Lam Lan đang đọc "Bí Kíp Like Dạo đệ nhất" liền bỏ sách xuống, kéo kéo gọng kính:
"Này, có chuyện gì thế?"
" Lại thấy ông anh quý hóa kéo bè kết phái qua Đào Hoa Thôn trộm @Cún Con. Chả hiểu sao ổng còn lành lặn tới giờ nữa. Ta chán lão ca này quá đi mất"

"Ơ, thế sở thích của ông anh của mi là ăn thịt chó à?" - @Giảo Lam Lan đắc ý, ghi ngay vào sổ ghi chú. Trong "Bí kíp Like Dạo đệ nhất" chả ghi là:
"Phải chú ý đến mọi động tĩnh, từ hành vi, cử chỉ nhỏ nhất, lưu ý lại mới có thể like chuẩn xác và kịp thời"

Mặc Mặc không để ý đến sự khác thường ấy của Giảo Lam Lan. Nàng bực dọc, nói tiếp:

"Có anh trai cũng bằng không. Nhờ phụ đạo cho môn Hóa của lão thầy @Chưởng Thiên ó đâm kia thì chả bao giờ làm. Chỉ toàn đi tìm @Cún Con nhà người ta để hốt."

"Thế hôm nay thi kiểm tra 15' thế nào rồi?" - Giảo Lam Lan tỏ vẻ ân cần

- Chắc tạch rồi 😩 - @Mặc Mặc nhăn nhăn mặt, "Đã bí lù rồi, liếc sang chép bài tên @Học đi. Thấy nó viết khí thế lắm. Ai dè lúc nộp bài xong thấy nó tỉnh bơ quay sang nói:"Lần này tao lại ăn ngỗng nữa mày ạ!"

- Mi nghĩ đi, nghe câu đó của nó tao đứng hình luôn. Vậy mà khi nãy tao chép khí thế lắm. Lần này thì vui rồi, lại nằm đầu sổ của lão @Chưởng Thiên kia cho coi.

Giảo Lam Lan vừa nghe vừa hý hoáy ghi chép.

"Này, mi học gì đấy?" - Mặc Mặc thấy Giảo Lam Lan ghi chú nhiều thế thì tò mò hỏi.

@Giảo Lam Lan cười trừ, nhanh chóng gấp sổ lại, nhét vào cặp và nói:
"Có gì đâu, chỉ là ghi chú lại vài điểm tâm đắc trong sách đó mà. Tao cũng đang tính tham gia hội viết báo tường của trường."

@Mặc Mặc tức thì như quên hết chuyện bực dọc khi nãy, chồm qua, thì thào:

"Hình như trường sắp có event gì to lắm, tao thấy Tiên Nữ Phát Quà @Minh Nguyệt Châu Sa bữa giờ chạy tới chạy lui, xúng xính mua nhiều đồ lắm"

"Thế mi không qua phụ à?"- Giảo Lam Lan hỏi.

"Tao tính phụ, nhưng tiên nữ bẹo má, tặng quà rồi bảo tao đi chơi đi😒Thế nên mới theo mấy chị lớp trên qua Đào Hoa Thôn, thế mới biết lão anh trai của tao đang âm mưu gì chứ." - vẻ mặt của Mặc Mặc đầy nghiêm trọng.

Giảo Lam Lan ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
"Mà sao anh của mi đi bắt @Cún Con hoài vậy? Thích ăn thịt chó thì đi bắt @sói già đơn độc về hầm có phải ngon lành không? Tao nghi là anh mi đi bắt @Cún Con để cua gái đó. Mi sắp có chị dâu rồi hahaha..."

Nói đến đó, @Giảo Lam Lan như phát hiện ra điều gì đó cực kỳ thú vị, cười ha ha lên, nhưng lập tức bụm miệng lại khi thấy mọi người chung quanh quay lại nhìn đầy vẻ khó chịu.

Mặc Mặc ngẩn ra. Ờ há, sao mình không nghĩ đến vấn đề này. Có lẽ Giảo Lam Lan nói đúng thật, có đứa nào tính vào làm chị dâu mình thật rồi. Nguy quá!

Nghĩ tới đó, @Mặc Mặc đóng cặp lại:
"Hôm nay không học nữa, đi...chúng ta đi bắt lão ca không nên nết của ta về.

Giảo Lam Lan: "......"
tenor.gif
 

Mặc Mặc

Kim Đan Trung Kỳ
Tầm Thư Học Đồ
Đệ Tam Tầm Thư Tháng 11
Ngọc
2.786,65
Tu vi
173,00
Chương 21: Chúng ta đi bắt hắn về

Lúc này, trong thư viện @Mặc Mặc cau có bước vào, nàng đi tới bàn học quen thuộc của nhóm, đặt cặp xuống. Thấy thế, @Giảo Lam Lan đang đọc "Bí Kíp Like Dạo đệ nhất" liền bỏ sách xuống, kéo kéo gọng kính:
"Này, có chuyện gì thế?"
" Lại thấy ông anh quý hóa kéo bè kết phái qua Đào Hoa Thôn trộm @Cún Con. Chả hiểu sao ổng còn lành lặn tới giờ nữa. Ta chán lão ca này quá đi mất"

"Ơ, thế sở thích của ông anh của mi là ăn thịt chó à?" - @Giảo Lam Lan đắc ý, ghi ngay vào sổ ghi chú. Trong "Bí kíp Like Dạo đệ nhất" chả ghi là:
"Phải chú ý đến mọi động tĩnh, từ hành vi, cử chỉ nhỏ nhất, lưu ý lại mới có thể like chuẩn xác và kịp thời"

Mặc Mặc không để ý đến sự khác thường ấy của Giảo Lam Lan. Nàng bực dọc, nói tiếp:

"Có anh trai cũng bằng không. Nhờ phụ đạo cho môn Hóa của lão thầy @Chưởng Thiên ó đâm kia thì chả bao giờ làm. Chỉ toàn đi tìm @Cún Con nhà người ta để hốt."

"Thế hôm nay thi kiểm tra 15' thế nào rồi?" - Giảo Lam Lan tỏ vẻ ân cần

- Chắc tạch rồi 😩 - @Mặc Mặc nhăn nhăn mặt, "Đã bí lù rồi, liếc sang chép bài tên @Học đi. Thấy nó viết khí thế lắm. Ai dè lúc nộp bài xong thấy nó tỉnh bơ quay sang nói:"Lần này tao lại ăn ngỗng nữa mày ạ!"

- Mi nghĩ đi, nghe câu đó của nó tao đứng hình luôn. Vậy mà khi nãy tao chép khí thế lắm. Lần này thì vui rồi, lại nằm đầu sổ của lão @Chưởng Thiên kia cho coi.

Giảo Lam Lan vừa nghe vừa hý hoáy ghi chép.

"Này, mi học gì đấy?" - Mặc Mặc thấy Giảo Lam Lan ghi chú nhiều thế thì tò mò hỏi.

@Giảo Lam Lan cười trừ, nhanh chóng gấp sổ lại, nhét vào cặp và nói:
"Có gì đâu, chỉ là ghi chú lại vài điểm tâm đắc trong sách đó mà. Tao cũng đang tính tham gia hội viết báo tường của trường."

@Mặc Mặc tức thì như quên hết chuyện bực dọc khi nãy, chồm qua, thì thào:

"Hình như trường sắp có event gì to lắm, tao thấy Tiên Nữ Phát Quà @Minh Nguyệt Châu Sa bữa giờ chạy tới chạy lui, xúng xính mua nhiều đồ lắm"

"Thế mi không qua phụ à?"- Giảo Lam Lan hỏi.

"Tao tính phụ, nhưng tiên nữ bẹo má, tặng quà rồi bảo tao đi chơi đi😒Thế nên mới theo mấy chị lớp trên qua Đào Hoa Thôn, thế mới biết lão anh trai của tao đang âm mưu gì chứ." - vẻ mặt của Mặc Mặc đầy nghiêm trọng.

Giảo Lam Lan ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
"Mà sao anh của mi đi bắt @Cún Con hoài vậy? Thích ăn thịt chó thì đi bắt @sói già đơn độc về hầm có phải ngon lành không? Tao nghi là anh mi đi bắt @Cún Con để cua gái đó. Mi sắp có chị dâu rồi hahaha..."

Nói đến đó, @Giảo Lam Lan như phát hiện ra điều gì đó cực kỳ thú vị, cười ha ha lên, nhưng lập tức bụm miệng lại khi thấy mọi người chung quanh quay lại nhìn đầy vẻ khó chịu.

Mặc Mặc ngẩn ra. Ờ há, sao mình không nghĩ đến vấn đề này. Có lẽ Giảo Lam Lan nói đúng thật, có đứa nào tính vào làm chị dâu mình thật rồi. Nguy quá!

Nghĩ tới đó, @Mặc Mặc đóng cặp lại:
"Hôm nay không học nữa, đi...chúng ta đi bắt lão ca không nên nết của ta về.

Giảo Lam Lan: "......"
What is this ?!!
 

Lan Chi

Phàm Nhân
Ngọc
87.166,78
Tu vi
0,00
Chương 23: Nhân sinh như mộng

"Ngươi đã nhìn rõ hết chưa?" Vô Mệnh lạnh lùng nhìn @Bạch Tử

Khung cảnh trong HạoThiên Kính hiện lên cảnh gia chủ Bạch gia đang điều binh, @Bạch Bào Thư Sinh chiến bào đẫm máu nơi sa trường, nghìn vạn quân của 43 lộ, 17 đường hô hào xung phong. Huyết tinh ngợp trời, người người xông lên, người người ngã xuống, liên miên không dứt. Đất trời cũng như hóa thành mảng huyết quang đỏ thẫm.

Lại thấy nhân ảnh một cô gái tóc đuôi gà trong bộ trang phục khá lạ lẫm, đang đi trong khuôn viên một điền trang nọ. Nơi đó có những tòa nhà, những tòa kiến trúc cũng rất lạ lẫm, mơ hồ. Cô gái dường như ngước lên, nhìn hắn, đôi mắt thoáng vẻ kinh ngạc.

Hắn lại thấy một huyệt động mờ mờ khói sương kia, có một lão nhân dáng dấp tang thương, khoác áo choàng đen vừa mới đả tọa xong, đang có vẻ nghi hoặc dò xét xem kẻ nào lại dám đem thần thức tỏa đến nơi hắn tu tập.

Khung cảnh biến ảo, hắn lại thấy chiến trường vạn cổ, mãn hoang thú gầm gào nhào lên, vạn thú triều cương mãnh không gì tả nổi. Cự Nhân giẫm những bước chân nát cả tinh không, thấy những đôi mắt đỏ rực u minh đang lan tràn khắp đất trời, những tiên nhân đánh trả trong tuyệt vọng, từng người, từng người... ngã xuống...

"Đây là cái gì? Bọn họ là ai?" @Bạch Tử mờ mịt hỏi

Vạn Mệnh Chi Vương @VoMenh quay sang nhìn @Mộ Dung Tuyết, cả hai khẽ gật đầu.

"Ngươi không cần phải biết" -@VoMenh nói đến đó, liền thu lại Hạo Thiên Kính và đưa ra một quả châu to bằng nắm tay, sấm chớp ba động bao bọc, nhìn vô cùng linh diệu

"Đây là Tụ Hồn Châu, sẽ giúp ngươi hiểu được sứ mệnh chân chính của mình. Mở thức hải ra!" - Vô Mệnh ra lệnh

@Bạch Tử mờ mịt làm theo, không chút phản kháng

Tụ Hồn Châu bay thẳng vào thức hải của hắn.

"Ầm" một tiếng. @Bạch Tử rú lên thảm thiết, ôm đầu lăn lộn.

@VoMenh@Mộ Dung Tuyết không nói, đồng thời giương song chưởng lên, rót một lường kình lực uy thiên cái địa vào @Bạch Tử

Từng khung ảnh vỡ tung, hình ảnh phu phụ lão gia chủ Bạch gia đang cười từ hòa; hình ảnh từng tử sĩ của Bạch Gia nghiêm cẩn một lòng quyết chiến; hình ảnh từng con linh thú của Bạch gia đang vươn mình lên tinh không .... Từng cái, từng cái vỡ nát ra dưới sự nghiền ép từ lực lượng của @VoMenh@Mộ Dung Tuyết, từ từ trở thành một lực lượng tinh thuần, từng chút, từng chút một rót ngược trở lại thức hải của @Bạch Tử

Một lúc lâu sâu, @Bạch Tử mở mắt ra, ánh mắt của hắn giờ chỉ một màu sáng bạc, có tinh tú lưu chuyển bên trong. Hắn quay lại, hỏi bằng giọng lạnh lùng:

"Là ai đã thức tỉnh ta?"

@VoMenh @Mộ Dung Tuyết và mười bóng đen khác từ trong tinh không đồng loạt hiện ra, quỳ một gối xuống, đặt tay lên ngực:

"Cung nghênh chủ nhân trở lại!"

@Bạch Tử nhíu mày, nhìn thân thể này và nói:
"Vẫn là thân thể này quá yếu, không bằng lực lượng của cái móng tay ta năm đó, các ngươi làm ăn thế nào vậy?"

Mười hai vị thủ hộ giả cúi đầu, không dám trả lời.
Là gần vạn năm bọn họ đi khắp nơi tìm kiếm tàn hồn lưu lạc này của chủ nhân đó, làm sao bọn họ biết tàn hồn này rơi vào thân thể nào, cũng gần vạn năm kiếm tìm mới thức tỉnh được ông ta đó... Nhưng không một ai dám lên tiếng, không một ai dám nhìn thẳng vào đôi mắt trắng bạc của Thể Linh Thần Chủ cả.

"Nói! Dị Vực hiện đang toan tính gì?"

@VoMenh lúc này mới lên tiếng:
"Bẩm chủ nhân, trong vạn năm qua chúng đã tiến đánh cũng ba lần, nhưng không phá vỡ được linh trận, lần này dự kiến không tới trăm năm nữa chúng sẽ lại đến. Linh trận hiện cũng đã lung lay nhiều mắt trận, chỉ sợ không chống đỡ nổi. Hiện tại, chủ nhân người có thể dung nhập vào đại trận, hấp thụ thiên địa linh khí và sinh lực của tộc nhân vùng đất này. Hy vọng trăm năm sau khi Dị Vực tiến đến, chủ nhân có thể kịp khôi phục được mười thành lực lượng thì cũng đủ để chúng ta đẩy lùi bọn chúng thêm năm trăm năm nữa"

"Có ý tứ. Chuẩn bị khá tốt. Không tồi!" - Thể Linh Thần Chủ cất giọng nói

Hắn mở bừng mắt ra, chỉ thấy một luồng bạch quang sáng chói tỏa khắp bốn phương, chiếu rọi khắp cả tinh không và trời đất, đồng thời thân hình hắn từ từ tiêu tán trong hư vô. Cả vòm trời chớp động một thoáng, sau đó chỉ thấy các mắt trận chớp động như những vì tinh tú nơi xa.

* * *
Dưới cõi phàm nhân, mọi người ngạc nhiên dừng lại mọi công việc của mình, ngẩng mặt lên trời khi thấy bạch quang chiếu sáng lung linh. Bất kể đại địa nào, dù đêm tối hay ban ngày cũng đều chỉ thấy ánh sáng tinh thuần, thần thánh đó.

Mọi người đều mừng rỡ, có kẻ gào khóc, có kẻ tung hô và bằng các cách chào của giáo phái mà họ tin tưởng, kêu lên thành kính vị thần thánh mà họ đang thờ phụng.

* * *

Ở thế kỷ 21...
Khung trời bỗng sáng rực lên, lung linh như hiện tượng cực quang, nhưng là màu trắng tinh thuần.
@Tiểu Phi Thạch @Tiên Nữ Trộm Chó, @Mặc Mặc @Giảo Lam Lan cùng Tiểu Chi cũng đều như những người khác, sững cả lại, nhìn về phía bầu trời trắng bạc kia, ngơ ngác giây lát.
Tiểu Chi nhìn lên trời, nàng bỗng rùng mình một cái không rõ lý do.

* * *

Nơi hang động mờ sương kia, @Tiểu Hắc đột ngột mở mắt, bay thẳng lên không trung:
"Hắn đã thức tỉnh! Nhưng sao lại yếu đến thế này?"

* * *

Dị Vực. Cửu U Giới

@Quỷ Cốc Vô Thương gõ mạnh thiết thương:

"Cấp báo! Đã có tin tức của Thể Linh Thần Chủ"

Tất cả @Quỷ Đăng đều tự động sáng rực lên trên đường hắn bay về chủ thành. Tất cả đều bước vào tình trạng báo động khẩn cấp.

===================================
@gerduc.dnlk613 @VoMenh hài lòng mấy người chưa? Đủ hắc ám rồi đó

:004:
====================================
 

Mặc Mặc

Kim Đan Trung Kỳ
Tầm Thư Học Đồ
Đệ Tam Tầm Thư Tháng 11
Ngọc
2.786,65
Tu vi
173,00
Chương 23: Nhân sinh như mộng

"Ngươi đã nhìn rõ hết chưa?" Vô Mệnh lạnh lùng nhìn @Bạch Tử

Khung cảnh trong HạoThiên Kính hiện lên cảnh gia chủ Bạch gia đang điều binh, @Bạch Bào Thư Sinh chiến bào đẫm máu nơi sa trường, nghìn vạn quân của 43 lộ, 17 đường hô hào xung phong. Huyết tinh ngợp trời, người người xông lên, người người ngã xuống, liên miên không dứt. Đất trời cũng như hóa thành mảng huyết quang đỏ thẫm.

Lại thấy nhân ảnh một cô gái tóc đuôi gà trong bộ trang phục khá lạ lẫm, đang đi trong khuôn viên một điền trang nọ. Nơi đó có những tòa nhà, những tòa kiến trúc cũng rất lạ lẫm, mơ hồ. Cô gái dường như ngước lên, nhìn hắn, đôi mắt thoáng vẻ kinh ngạc.

Hắn lại thấy một huyệt động mờ mờ khói sương kia, có một lão nhân dáng dấp tang thương, khoác áo choàng đen vừa mới đả tọa xong, đang có vẻ nghi hoặc dò xét xem kẻ nào lại dám đem thần thức tỏa đến nơi hắn tu tập.

Khung cảnh biến ảo, hắn lại thấy chiến trường vạn cổ, mãn hoang thú gầm gào nhào lên, vạn thú triều cương mãnh không gì tả nổi. Cự Nhân giẫm những bước chân nát cả tinh không, thấy những đôi mắt đỏ rực u minh đang lan tràn khắp đất trời, những tiên nhân đánh trả trong tuyệt vọng, từng người, từng người... ngã xuống...

"Đây là cái gì? Bọn họ là ai?" @Bạch Tử mờ mịt hỏi

Vạn Mệnh Chi Vương @VoMenh quay sang nhìn @Mộ Dung Tuyết, cả hai khẽ gật đầu.

"Ngươi không cần phải biết" -@VoMenh nói đến đó, liền thu lại Hạo Thiên Kính và đưa ra một quả châu to bằng nắm tay, sấm chớp ba động bao bọc, nhìn vô cùng linh diệu

"Đây là Tụ Hồn Châu, sẽ giúp ngươi hiểu được sứ mệnh chân chính của mình. Mở thức hải ra!" - Vô Mệnh ra lệnh

@Bạch Tử mờ mịt làm theo, không chút phản kháng

Tụ Hồn Châu bay thẳng vào thức hải của hắn.

"Ầm" một tiếng. @Bạch Tử rú lên thảm thiết, ôm đầu lăn lộn.

@VoMenh@Mộ Dung Tuyết không nói, đồng thời giương song chưởng lên, rót một lường kình lực uy thiên cái địa vào @Bạch Tử

Từng khung ảnh vỡ tung, hình ảnh phu phụ lão gia chủ Bạch gia đang cười từ hòa; hình ảnh từng tử sĩ của Bạch Gia nghiêm cẩn một lòng quyết chiến; hình ảnh từng con linh thú của Bạch gia đang vươn mình lên tinh không .... Từng cái, từng cái vỡ nát ra dưới sự nghiền ép từ lực lượng của @VoMenh@Mộ Dung Tuyết, từ từ trở thành một lực lượng tinh thuần, từng chút, từng chút một rót ngược trở lại thức hải của @Bạch Tử

Một lúc lâu sâu, @Bạch Tử mở mắt ra, ánh mắt của hắn giờ chỉ một màu sáng bạc, có tinh tú lưu chuyển bên trong. Hắn quay lại, hỏi bằng giọng lạnh lùng:

"Là ai đã thức tỉnh ta?"

@VoMenh @Mộ Dung Tuyết và mười bóng đen khác từ trong tinh không đồng loạt hiện ra, quỳ một gối xuống, đặt tay lên ngực:

"Cung nghênh chủ nhân trở lại!"

@Bạch Tử nhíu mày, nhìn thân thể này và nói:
"Vẫn là thân thể này quá yếu, không bằng lực lượng của cái móng tay ta năm đó, các ngươi làm ăn thế nào vậy?"

Mười hai vị thủ hộ giả cúi đầu, không dám trả lời.
Là gần vạn năm bọn họ đi khắp nơi tìm kiếm tàn hồn lưu lạc này của chủ nhân đó, làm sao bọn họ biết tàn hồn này rơi vào thân thể nào, cũng gần vạn năm kiếm tìm mới thức tỉnh được ông ta đó... Nhưng không một ai dám lên tiếng, không một ai dám nhìn thẳng vào đôi mắt trắng bạc của Thể Linh Thần Chủ cả.

"Nói! Dị Vực hiện đang toan tính gì?"

@VoMenh lúc này mới lên tiếng:
"Bẩm chủ nhân, trong vạn năm qua chúng đã tiến đánh cũng ba lần, nhưng không phá vỡ được linh trận, lần này dự kiến không tới trăm năm nữa chúng sẽ lại đến. Linh trận hiện cũng đã lung lay nhiều mắt trận, chỉ sợ không chống đỡ nổi. Hiện tại, chủ nhân người có thể dung nhập vào đại trận, hấp thụ thiên địa linh khí và sinh lực của tộc nhân vùng đất này. Hy vọng trăm năm sau khi Dị Vực tiến đến, chủ nhân có thể kịp khôi phục được mười thành lực lượng thì cũng đủ để chúng ta đẩy lùi bọn chúng thêm năm trăm năm nữa"

"Có ý tứ. Chuẩn bị khá tốt. Không tồi!" - Thể Linh Thần Chủ cất giọng nói

Hắn mở bừng mắt ra, chỉ thấy một luồng bạch quang sáng chói tỏa khắp bốn phương, chiếu rọi khắp cả tinh không và trời đất, đồng thời thân hình hắn từ từ tiêu tán trong hư vô. Cả vòm trời chớp động một thoáng, sau đó chỉ thấy các mắt trận chớp động như những vì tinh tú nơi xa.

* * *
Dưới cõi phàm nhân, mọi người ngạc nhiên dừng lại mọi công việc của mình, ngẩng mặt lên trời khi thấy bạch quang chiếu sáng lung linh. Bất kể đại địa nào, dù đêm tối hay ban ngày cũng đều chỉ thấy ánh sáng tinh thuần, thần thánh đó.

Mọi người đều mừng rỡ, có kẻ gào khóc, có kẻ tung hô và bằng các cách chào của giáo phái mà họ tin tưởng, kêu lên thành kính vị thần thánh mà họ đang thờ phụng.

* * *

Ở thế kỷ 21...
Khung trời bỗng sáng rực lên, lung linh như hiện tượng cực quang, nhưng là màu trắng tinh thuần.
@Tiểu Phi Thạch @Tiên Nữ Trộm Chó, @Mặc Mặc @Giảo Lam Lan cùng Tiểu Chi cũng đều như những người khác, sững cả lại, nhìn về phía bầu trời trắng bạc kia, ngơ ngác giây lát.
Tiểu Chi nhìn lên trời, nàng bỗng rùng mình một cái không rõ lý do.

* * *

Nơi hang động mờ sương kia, @Tiểu Hắc đột ngột mở mắt, bay thẳng lên không trung:
"Hắn đã thức tỉnh! Nhưng sao lại yếu đến thế này?"

* * *

Dị Vực. Cửu U Giới

@Quỷ Cốc Vô Thương gõ mạnh thiết thương:

"Cấp báo! Đã có tin tức của Thể Linh Thần Chủ"

Tất cả @Quỷ Đăng đều tự động sáng rực lên trên đường hắn bay về chủ thành. Tất cả đều bước vào tình trạng báo động khẩn cấp.

===================================
@gerduc.dnlk613 @VoMenh hài lòng mấy người chưa? Đủ hắc ám rồi đó

:004:
====================================
Tại sao lại có muội ở đây ?!!
 

Giảo Lam Lan

Phàm Nhân
Ngọc
1.316,83
Tu vi
0,00
https://scontent-hkg3-2.'Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS'.fbcdn.net/v/t1.0-9/79393265_1396448420530771_3809546630462439424_n.jpg?_nc_cat=110&_nc_ohc=RzosmqZoIm0AQmacFyXMNRjGLJnps0vMKYWXIrP9waXI58G_gI-Eh39Cg&_nc_ht=scontent-hkg3-2.'Chủ đề cấm tại BNS''Chủ đề cấm tại BNS'&oh=3689b5a7d5e2d514cf7555826193b09c&oe=5E762DA5
.


..

.
.
.

.
.
.
.
.
.....:035::035:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top