Chương 23: Nhân sinh như mộng
"Ngươi đã nhìn rõ hết chưa?" Vô Mệnh lạnh lùng nhìn
@Bạch Tử
Khung cảnh trong HạoThiên Kính hiện lên cảnh gia chủ Bạch gia đang điều binh,
@Bạch Bào Thư Sinh chiến bào đẫm máu nơi sa trường, nghìn vạn quân của 43 lộ, 17 đường hô hào xung phong. Huyết tinh ngợp trời, người người xông lên, người người ngã xuống, liên miên không dứt. Đất trời cũng như hóa thành mảng huyết quang đỏ thẫm.
Lại thấy nhân ảnh một cô gái tóc đuôi gà trong bộ trang phục khá lạ lẫm, đang đi trong khuôn viên một điền trang nọ. Nơi đó có những tòa nhà, những tòa kiến trúc cũng rất lạ lẫm, mơ hồ. Cô gái dường như ngước lên, nhìn hắn, đôi mắt thoáng vẻ kinh ngạc.
Hắn lại thấy một huyệt động mờ mờ khói sương kia, có một lão nhân dáng dấp tang thương, khoác áo choàng đen vừa mới đả tọa xong, đang có vẻ nghi hoặc dò xét xem kẻ nào lại dám đem thần thức tỏa đến nơi hắn tu tập.
Khung cảnh biến ảo, hắn lại thấy chiến trường vạn cổ, mãn hoang thú gầm gào nhào lên, vạn thú triều cương mãnh không gì tả nổi. Cự Nhân giẫm những bước chân nát cả tinh không, thấy những đôi mắt đỏ rực u minh đang lan tràn khắp đất trời, những tiên nhân đánh trả trong tuyệt vọng, từng người, từng người... ngã xuống...
"Đây là cái gì? Bọn họ là ai?"
@Bạch Tử mờ mịt hỏi
Vạn Mệnh Chi Vương
@VoMenh quay sang nhìn
@Mộ Dung Tuyết, cả hai khẽ gật đầu.
"Ngươi không cần phải biết" -@VoMenh nói đến đó, liền thu lại Hạo Thiên Kính và đưa ra một quả châu to bằng nắm tay, sấm chớp ba động bao bọc, nhìn vô cùng linh diệu
"Đây là Tụ Hồn Châu, sẽ giúp ngươi hiểu được sứ mệnh chân chính của mình. Mở thức hải ra!" - Vô Mệnh ra lệnh
@Bạch Tử mờ mịt làm theo, không chút phản kháng
Tụ Hồn Châu bay thẳng vào thức hải của hắn.
"Ầm" một tiếng.
@Bạch Tử rú lên thảm thiết, ôm đầu lăn lộn.
@VoMenh và
@Mộ Dung Tuyết không nói, đồng thời giương song chưởng lên, rót một lường kình lực uy thiên cái địa vào
@Bạch Tử
Từng khung ảnh vỡ tung, hình ảnh phu phụ lão gia chủ Bạch gia đang cười từ hòa; hình ảnh từng tử sĩ của Bạch Gia nghiêm cẩn một lòng quyết chiến; hình ảnh từng con linh thú của Bạch gia đang vươn mình lên tinh không .... Từng cái, từng cái vỡ nát ra dưới sự nghiền ép từ lực lượng của
@VoMenh và
@Mộ Dung Tuyết, từ từ trở thành một lực lượng tinh thuần, từng chút, từng chút một rót ngược trở lại thức hải của
@Bạch Tử
Một lúc lâu sâu,
@Bạch Tử mở mắt ra, ánh mắt của hắn giờ chỉ một màu sáng bạc, có tinh tú lưu chuyển bên trong. Hắn quay lại, hỏi bằng giọng lạnh lùng:
"Là ai đã thức tỉnh ta?"
@VoMenh @Mộ Dung Tuyết và mười bóng đen khác từ trong tinh không đồng loạt hiện ra, quỳ một gối xuống, đặt tay lên ngực:
"Cung nghênh chủ nhân trở lại!"
@Bạch Tử nhíu mày, nhìn thân thể này và nói:
"Vẫn là thân thể này quá yếu, không bằng lực lượng của cái móng tay ta năm đó, các ngươi làm ăn thế nào vậy?"
Mười hai vị thủ hộ giả cúi đầu, không dám trả lời.
Là gần vạn năm bọn họ đi khắp nơi tìm kiếm tàn hồn lưu lạc này của chủ nhân đó, làm sao bọn họ biết tàn hồn này rơi vào thân thể nào, cũng gần vạn năm kiếm tìm mới thức tỉnh được ông ta đó... Nhưng không một ai dám lên tiếng, không một ai dám nhìn thẳng vào đôi mắt trắng bạc của Thể Linh Thần Chủ cả.
"Nói! Dị Vực hiện đang toan tính gì?"
@VoMenh lúc này mới lên tiếng:
"Bẩm chủ nhân, trong vạn năm qua chúng đã tiến đánh cũng ba lần, nhưng không phá vỡ được linh trận, lần này dự kiến không tới trăm năm nữa chúng sẽ lại đến. Linh trận hiện cũng đã lung lay nhiều mắt trận, chỉ sợ không chống đỡ nổi. Hiện tại, chủ nhân người có thể dung nhập vào đại trận, hấp thụ thiên địa linh khí và sinh lực của tộc nhân vùng đất này. Hy vọng trăm năm sau khi Dị Vực tiến đến, chủ nhân có thể kịp khôi phục được mười thành lực lượng thì cũng đủ để chúng ta đẩy lùi bọn chúng thêm năm trăm năm nữa"
"Có ý tứ. Chuẩn bị khá tốt. Không tồi!" - Thể Linh Thần Chủ cất giọng nói
Hắn mở bừng mắt ra, chỉ thấy một luồng bạch quang sáng chói tỏa khắp bốn phương, chiếu rọi khắp cả tinh không và trời đất, đồng thời thân hình hắn từ từ tiêu tán trong hư vô. Cả vòm trời chớp động một thoáng, sau đó chỉ thấy các mắt trận chớp động như những vì tinh tú nơi xa.
* * *
Dưới cõi phàm nhân, mọi người ngạc nhiên dừng lại mọi công việc của mình, ngẩng mặt lên trời khi thấy bạch quang chiếu sáng lung linh. Bất kể đại địa nào, dù đêm tối hay ban ngày cũng đều chỉ thấy ánh sáng tinh thuần, thần thánh đó.
Mọi người đều mừng rỡ, có kẻ gào khóc, có kẻ tung hô và bằng các cách chào của giáo phái mà họ tin tưởng, kêu lên thành kính vị thần thánh mà họ đang thờ phụng.
* * *
Ở thế kỷ 21...
Khung trời bỗng sáng rực lên, lung linh như hiện tượng cực quang, nhưng là màu trắng tinh thuần.
@Tiểu Phi Thạch @Tiên Nữ Trộm Chó,
@Mặc Mặc @Giảo Lam Lan cùng Tiểu Chi cũng đều như những người khác, sững cả lại, nhìn về phía bầu trời trắng bạc kia, ngơ ngác giây lát.
Tiểu Chi nhìn lên trời, nàng bỗng rùng mình một cái không rõ lý do.
* * *
Nơi hang động mờ sương kia,
@Tiểu Hắc đột ngột mở mắt, bay thẳng lên không trung:
"Hắn đã thức tỉnh! Nhưng sao lại yếu đến thế này?"
* * *
Dị Vực. Cửu U Giới
@Quỷ Cốc Vô Thương gõ mạnh thiết thương:
"Cấp báo! Đã có tin tức của Thể Linh Thần Chủ"
Tất cả
@Quỷ Đăng đều tự động sáng rực lên trên đường hắn bay về chủ thành. Tất cả đều bước vào tình trạng báo động khẩn cấp.
===================================
@gerduc.dnlk613 @VoMenh hài lòng mấy người chưa? Đủ hắc ám rồi đó

====================================