[Đối Ẩm] Thơ Thẩn Cùng Hoa

Lão Khùng

Phàm Nhân
Ngọc
-154,70
Tu vi
1,00
Đa tình

Đa tình tự cổ không dư hận.
Dĩ hận miên miên vô tuyệt kỳ!


Ngày xưa cùng ngắm hoàng hôn.
Dáng ai bé nhỏ dẫn hồn về đâu?
Em cười, em nói đôi câu.
Thời gian ngừng mãi, tôi sầu ngẩn ngơ...

Đêm về dưới ánh trăng mờ.
Tương t.ư viết một bài thơ vô đề.
Nhớ ai với mái tóc thề.
Gió lùa như thể vỗ về suối hương.

Hôm nay đứng lặng giữa đường.
Cảnh còn, bóng dáng người thương đâu rồi?
Chỉ là gió thoảng mây trôi.
Hay là chỉ bởi tự tôi đa tình?
Ngày xưa hoàng hôn cùng anh ngắm
Em lòng e ấp trộm nhìn anh
Miệng cười tủm tỉm lời nói đó
Đêm về ngơ ngẩn mối tơ lòng.

Anh trăng tuy mờ lòng em tỏ
Tương t.ư viết rõ một bài thơ
Anh à, em yêu anh lắm đấy
Đông rồi vỗ về tình em đây.

Nay anh đứng lặng giữa đường
Em đây thẹn quá đứng xa thương người
Bởi tại gió thoảng mây trôi
Bóng anh ngày ấy dần phai nhạt màu...
.
Chỉ đối được khập khiểng này thôi, Tori huynh thông cảm.
Cc: @Tường Vy giúp lão 😑😑😑
 

Ái Phiêu Diêu

Hợp Thể Sơ Kỳ
Đa tình

Đa tình tự cổ không dư hận.
Dĩ hận miên miên vô tuyệt kỳ!


Ngày xưa cùng ngắm hoàng hôn.
Dáng ai bé nhỏ dẫn hồn về đâu?
Em cười, em nói đôi câu.
Thời gian ngừng mãi, tôi sầu ngẩn ngơ...

Đêm về dưới ánh trăng mờ.
Tương t.ư viết một bài thơ vô đề.
Nhớ ai với mái tóc thề.
Gió lùa như thể vỗ về suối hương.

Hôm nay đứng lặng giữa đường.
Cảnh còn, bóng dáng người thương đâu rồi?
Chỉ là gió thoảng mây trôi.
Hay là chỉ bởi tự tôi đa tình?

Thế gian cũng bởi một chữ tình
Kẻ cười, người khóc, kẻ mông lung
Tình đến, tim vui, hồn rạo rực
Tình tan vạn vật hoá hư không.

Nhân sinh đâu chỉ có màu hồng
Cho nên tình cũng lắm bão giông
Chỉ trách tim ta vẫn ấm nóng
Vẫn còn lưu luyến một chữ tình.

Đa tình tự cổ không dư hận ...
Thử hỏi thế nhân thoát được sao?
Ta si, ta dại, ta quyến luyến
Yêu yêu, hận hận, mộng hồng trần.
 

Lão Khùng

Phàm Nhân
Ngọc
-154,70
Tu vi
1,00
Thế gian cũng bởi một chữ tình
Kẻ cười, người khóc, kẻ mông lung
Tình đến, tim vui, hồn rạo rực
Tình tan vạn vật hoá hư không.

Nhân sinh đâu chỉ có màu hồng
Cho nên tình cũng lắm bão giông
Chỉ trách tim ta vẫn ấm nóng
Vẫn còn lưu luyến một chữ tình.

Đa tình tự cổ không dư hận ...
Thử hỏi thế nhân thoát được sao?
Ta si, ta dại, ta quyến luyến
Yêu yêu, hận hận, mộng hồng trần.
Đại tỷ ra tay quán ngay hết ế :muamua:
 

Niêm Vi

Tầm Tiên
Ngọc
-54,30
Tu vi
12,00
Đa tình

Đa tình tự cổ không dư hận.
Dĩ hận miên miên vô tuyệt kỳ!


Ngày xưa cùng ngắm hoàng hôn.
Dáng ai bé nhỏ dẫn hồn về đâu?
Em cười, em nói đôi câu.
Thời gian ngừng mãi, tôi sầu ngẩn ngơ...

Đêm về dưới ánh trăng mờ.
Tương t.ư viết một bài thơ vô đề.
Nhớ ai với mái tóc thề.
Gió lùa như thể vỗ về suối hương.

Hôm nay đứng lặng giữa đường.
Cảnh còn, bóng dáng người thương đâu rồi?
Chỉ là gió thoảng mây trôi.
Hay là chỉ bởi tự tôi đa tình?

Em cười tựa ánh bình minh
Miệng cười hỏi khẽ đa tình là chi
Thẹn thùng pha chút nhu mì
Tình mình cũng chẳng cầu chi thêm nhiều

Áo dài em đứng liêu xiêu
Xiêu qua xiêu lại xiêu vào lòng anh
Cánh hồng trao chút mong manh
Sương rơi từng giọt long lanh ngoài vườn

Lỡ thương em cố mà thương
Thương người nhiều thế nỡ nhường cho ai
Tình này chẳng muốn trao sai
Bao nhiêu hẹn ước ngày mai cùng người.
 

Ba Kiep

Phàm Nhân
Ngọc
582,80
Tu vi
0,00
Đa tình

Đa tình tự cổ không dư hận.
Dĩ hận miên miên vô tuyệt kỳ!


Ngày xưa cùng ngắm hoàng hôn.
Dáng ai bé nhỏ dẫn hồn về đâu?
Em cười, em nói đôi câu.
Thời gian ngừng mãi, tôi sầu ngẩn ngơ...

Đêm về dưới ánh trăng mờ.
Tương t.ư viết một bài thơ vô đề.
Nhớ ai với mái tóc thề.
Gió lùa như thể vỗ về suối hương.

Hôm nay đứng lặng giữa đường.
Cảnh còn, bóng dáng người thương đâu rồi?
Chỉ là gió thoảng mây trôi.
Hay là chỉ bởi tự tôi đa tình?

Tự cổ anh tài vốn tình si
Uống nhầm ánh mắt lòng khắc ghi
Mải miết vớt trăng in đáy nước
Sóng gợn, trăng tan còn lại gì?
Người đi người ở mang vương vấn
Lặng ngồi chốn cũ lệ tràn mi
Nâng chén rượu nồng đêm lạnh giá
Cười trách thế gian sầu biệt ly.
:035:
Huynh đài nâng chén a :thodai:
 

Niêm Vi

Tầm Tiên
Ngọc
-54,30
Tu vi
12,00
Tự cổ anh tài vốn tình si
Uống nhầm ánh mắt lòng khắc ghi
Mải miết vớt trăng in đáy nước
Sóng gợn, trăng tan còn lại gì?
Người đi người ở mang vương vấn
Lặng ngồi chốn cũ lệ tràn mi
Nâng chén rượu nồng đêm lạnh giá
Cười trách thế gian sầu biệt ly.
:035:
Huynh đài nâng chén a :thodai:
Ly ly biệt biệt sầu vương vấn
Phồn hoa ở lại chốn hồng trần
Bao nhiêu kỉ niệm thành dĩ vãng
Dứt lòng tránh khỏi kiếp gian truân.
 

LOLOTICA

Chân Tiên Trung Kỳ
Ly ly biệt biệt sầu vương vấn
Phồn hoa ở lại chốn hồng trần
Bao nhiêu kỉ niệm thành dĩ vãng
Dứt lòng tránh khỏi kiếp gian truân.
Say say ôm nhẹ chén sầu
Nâng cao hồng tửu, hỏi đâu biết người
Ba xu một ít tửu yên
Ba đồng một ít lầu bầu ngất ngây
 

Ba Kiep

Phàm Nhân
Ngọc
582,80
Tu vi
0,00
Lão đây thật lòng tin tưởng tỷ
Suýt thì dao động lời nói rối
Lão đây chung sức cùng đại tỷ
Đạp nát cánh sen tại thôn đào...
.
Ghim @Ba Kiep 😑😑😑

Cánh sen trắng tựa tuyết sương
Nhụy thơm ngào ngạt ngát hương đất trời
Cớ sao người nỡ buông lơi
Vùi hoa dập lá rụng rời kiếp sen?
 
Last edited:

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top