Hoàng Đình - Q3 Chương 1
https://bachngocsach.com/reader/hoang-dinh/jhna
Đến lúc này Trần Cảnh vẫn còn có một loại cảm giác như không chân thật. Từ lúc biết được sư tỷ Diệp Thanh Tuyết tùy thời có thể chết đi bên trong Thiên đình, không lúc nào hắn không muốn tiến vào trong đó. Mãi đến khi một kiếm phá Côn Lôn vừa rồi, hắn mới không còn sức lực để làm gì nữa, càng không biết phải làm thế nào. Bởi vì một kiếm phá Côn Lôn kia đã khiến ngàn dặm quanh đó
gặp phải lâm vào lụt lội. Cho nên thời gian qua hắn chỉ có thể hành tẩu trong nhân gian mà thôi.
=> trùng ý mà lại thừa
Hoàng Đình - Q2 Chương 2
https://bachngocsach.com/reader/hoang-dinh/pjxh
Lăng Tiêu bảo điện => chương trước là Linh Tiêu bảo điện
Nhìn bên ngoài, các đại điện gần như còn nguyên vẹn, dù khổng lồ nhưng vẫn còn nguyên mái ngói hiên thềm. Thế nhưng khi đi vào, phía trên đỉnh đầu rõ ràng là một bầu trời rộng lớn. Nhìn ra bốn phía xung quanh, cũng vẫn là bầu trời trong xanh với vô số những điểm sáng. Từ bên trong nhìn ra bên ngoài không có chút trở ngại nào, như thể bốn phía xung quanh hoàn toàn không có thứ gì cản trở tầm mắt cả.
hắn quay đầu nhìn lại Đông thiên môn, cũng chỉ thấy hai cây cột khổng lồ đang sừng sững đứng đó, như thể đã đứng hàng trăm triệu năm giữa trời đất, tồn tại từ xa xưa cho tới bây giờ. Bên trên cây cột chống đỡ là mái ngọc xà vàng, thế nhưng trên đó đã đầy những dấu tích hoang phế. Trừ bỏ thứ này ra, hắn không còn nhìn thấy kiến trúc khác nào nữa.
Đột nhiên, Trần Cảnh không nhịn được bật lên tiếng ho khan. Cơn ho này đến không hề có dấu hiệu, chỉ đột nhiên kéo tới, không chỉ khiến phế phủ hắn cồn cào mà còn khiến lòng hắn chấn động. Thân thể của hắn là tượng đá, tuy những năm gần đây đã có ba chỗ là lưng,
huyện Đàn Trung, đan điền đã hoàn toàn hóa hình, từ ba nơi này làm trung tâm dần chậm rãi tan ra bốn phía xung quanh. Thế nhưng ngoại trừ ba nơi này, không còn nơi nào biến hóa từ thân đá thành thật cả, dù cho tất cả đang dần xuất hiện tri giác yếu ớt cả rồi.
=>
huyện Đản Trung
Đại điện này nhìn qua vô cùng hoàn
hào, còn lộ ra một uy áp mơ hồ. Nhìn thoáng qua còn có thêm một cảm giác xa xưa cao diệu, như thể có một quỷ thần tồn tại từ thời xa xưa đang chăm chú nhìn vào chúng sinh trăm họ.
Ngay lúc Trần Cảnh còn đang quan sát mọi thứ, đột nhiên ngoài cửa ra vào có một người mặc tăng bào màu xám bước vào. Người này trên đầu có chín giới điểm đỏ như son, giữa trán có một nét sổ thẳng đứng, tay cầm chuỗi phật châu. Vừa mới vào tới cửa Thanh Hoa điện đã niệm một tiếng “Ngã Phật từ bi”. Đồng thời người này bèn nói thêm
;
@hoangtruc @Dong Binh Công Hội