[Help] Hỗ trợ dịch Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Lưu Kim Bưu

Phàm Nhân
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
2.409,74
Tu vi
3,27
Trúc chỉ xếp chữ thôi, nên đọc giống convert cũng không gì lạ.:xinloi:

Khi ăn bún mắm Trúc có trộn tô bún lên hơm? có thêm mắm muối gia vị rau cỏ vào hơm? Dịch cũng đại loại như thế. Nếu Trúc chỉ sắp xếp lại từ ngữ thì cũng giống như ăn tô bún từ trên xuống dưới: thịt, tôm, rồi tới bún, xong húp nước lèo. Dĩ nhiên ăn kiểu đó chẳng ngon lành gì.

Vậy bài học ở đây là: Phải trộn lên! Thêm vào một số gia vị rau cỏ.:1cool_look_down:

Nhìn vào câu đầu: Bạch Tiểu Thuần ngây ngốc một chút, nhìn cột sáng ngút trời trước mắt , nhất là tại trước mặt của mình, bên trong cột sáng này có một chìa khoá huyết sắc trôi nổi, tựa hồ hắn chỉ cần khoát tay, có thể nắm trong tay.

Hãy tìm xem có bao nhiêu vị ngữ trong câu này. Vị ngữ là từ hay cụm từ diễn tả trạng thái tính chất đặc điểm

Các vị ngữ thường trả lời cho câu hỏi: làm cái gì, như thế nào, ra sao... Các vị ngữ trong câu là: ngây ngốc một chút, nhìn cột sáng ngút trời trước mắt, có một chìa khoá huyết sắc trôi nổi, chỉ cần khoát tay, có thể nắm trong tay.

Vị ngữ phải đi theo sau Chủ ngữ. Đã nhìn ra vị ngữ tất cũng sẽ thấy chủ ngữ. Chủ ngữ cần phải đặt ở đầu câu. Mỗi chủ ngữ nên được tách thành một câu, nếu được.

-> BTT ngây ngốc một chút . BTT nhìn cột sáng ngút trời trước mắt . Cột sáng có một chìa khoá huyết sắc trôi nổi . BTT chỉ cần khoát tay . BTT có thể nắm trong tay.

Những câu có cùng chủ ngữ và liền kế nhau, chúng ta có thể gộp lại để dùng chung một chủ ngữ. Khi gộp cần phải thêm liên từ để kết nối ý.

-> BTT ngây ngốc một chút, nhìn cột sáng ngút trời trước mắt . Cột sáng có một chìa khoá huyết sắc trôi nổi . BTT chỉ cần khoát tay có thể nắm trong tay.

Đã hình thành 3 ý hoàn chỉnh. Mông má lại:

-> Bạch Tiểu Thuần ngây ngốc nhìn cột sáng ngút trời trước mắt. Bên trong cột sáng có một chìa khóa huyết sắc đang trôi nổi. Tựa hồ như, hắn chỉ cần vươn tay là có thể nắm lấy chìa khóa.



Tương tự như thế, áp dụng cho phần còn lại của bản convert. Đừng ngại phải thay thế cụm từ trong bản convert bằng một cụm từ khác tương đương. Trái lại, nên thay thế!

Bạch Tiểu Thuần trợn tròn mắt, hít sâu một hơi <.> Hắn không thể tưởng nổi, mình đã cố ý chạy bừa thế mà vẫn đâm đầu vào cái chìa khóa đầu tiên.

Cùng lúc đó, khi cột sáng vừa mới xuất hiện, Huyết Mai và Tống Quân Uyển đang giao chiến ở đằng xa cũng ngừng lại, lập tức quay nhìn về hướng này <.> Ngay sau đó, toàn bộ hộ pháp của hai bên, bất luận là đang ở đâu, cũng đồng loạt nhìn về chỗ cột sáng.

Những người được chọn làm hộ pháp đều tuyệt đối không phải hạng tầm thường <.> Tất cả đều biết rằng, chìa khóa thứ nhất thường là cái khó giữ nhất <.> Vì thế tất cả đều hơi chần chờ, dù vậy vẫn có người muốn ra tay (tranh đoạt) <.> Phút chốc sau, phần lớn trong số họ đều đã bay thẳng đến chỗ cột sáng.​



Liệu Chợ có quá phóng tác và làm sai ý của nguyên tác? Không! Dịch truyện là dịch cái ý của truyện, chứ không phải là dịch từng từ từng chữ. Và đừng lo rằng, quá phóng tác sẽ làm sai nghĩa. Việc có sai nghĩa hay không là do có hiểu đúng bản convert hay không, chứ không phải do quá trình hành văn mà dẫn đến sai nghĩa.

Và thật ra, dịch mà hành văn lại toàn bộ thế này rất tốn thời gian. Chợ chỉ chỉ ra cho Trúc thế nào là dịch, chứ Chợ cũng không yêu cầu Trúc phải hành văn lại toàn bộ như thế. Nhưng Trúc cần tập hành văn trong khoảng 3-5 chương đầu, để nhận biết được giữa dịch và xếp chữ khác nhau thế nào. Về sau, để dịch nhanh hơn, Trúc chỉ cần xếp chữ ở những câu đơn giản, chỉ với những câu phức tạp mới cần phải hành văn lại.
:5cool_big_smile:


Bây giờ, Trúc dịch đoạn tiếp theo của chương 248 này đi. :thank:
e hèm:6cool_surrender:
 

Hồng Hồng

Phàm Nhân
Ngọc
59,00
Tu vi
0,00
Thật ra thì bạn dịch rất tốt. Người mới bắt đầu dịch mà có thể dịch như thế đúng là hãn hữu. :hayhay:

Tuy là bạn còn thiếu dấu chấm ngắt câu, nhưng bạn biết chuyển ý một cách mượt mà đã khiến ý văn đc rõ ràng nên khuyết điểm của việc thiếu dấu chấm được giảm thiểu đến tối đa.

Bạn thử dịch nhanh đoạn sau để mình có thể nhận định kỹ hơn về khả năng đoán ý convert của bạn. Lần này xin ráng dùng thêm dấu chấm ở những câu dài.

Cùng lúc đó, xa xa giữa không trung giao chiến Huyết Mai cùng Tống Quân Uyển, cũng đều nhìn thấy màn này, Tống Quân Uyển ánh mắt lộ ra tức giận, hắn lúc trước liền chú ý Bạch Tiểu Thuần nơi này, mắt thấy hắn bỏ lỡ cái thứ nhất chìa khoá, cảm thấy đáng tiếc, hôm nay chứng kiến cái này thứ hai chìa khoá, đều đuổi theo Bạch Tiểu Thuần đã bay, Bạch Tiểu Thuần rõ ràng còn không xoay người lại đi lấy, lập tức nổi giận.

"Dạ Táng, cái này chìa khoá liền sau lưng ngươi, ngươi nhanh đi cướp đi, những người khác bảo hộ Dạ Táng!"

Thanh âm của Tống Quân Uyển truyền đến lúc, Bạch Tiểu Thuần xoắn xuýt, suy nghĩ sau này mình muốn trở thành Đại trưởng lão, còn cần Tống Quân Uyển đẩy ra tiến, giờ phút này đối phương đều mở miệng, vì vậy nghiến răng, thân thể đột nhiên dừng lại, mang theo một cỗ bi tráng, giơ tay phải lên hướng về sau lưng một trảo.

Hầu như tại tay phải hắn chộp tới nháy mắt, quả thứ hai huyết sắc chìa khoá, tốc độ đột nhiên bạo tăng, giống như chủ động đưa vào Bạch Tiểu Thuần trong tay, thậm chí Bạch Tiểu Thuần không biết có phải hay không là ảo giác, mơ hồ dường như đã nghe được một tiếng vui sướng hoan hô.​
mình trước ít đọc cv lắm nên khả năng đoán ý cv rất yếu chắc phải học thêm nhiều :xinloi:

Cùng lúc đó, xa xa trên không trung Huyết Mai cùng Tống Quân Uyển đang giao chiến cũng đã trông thấy một màn này. Ánh mắt Tống Quân Uyển lộ rõ vẻ tức giận, lúc trước hắn đã chú ý tới nơi đó của Bạch Tiểu Thuần, hắn cảm thấy thật đáng tiếc khi mình đã bỏ lỡ mất chìa khóa thứ nhất. Nhưng hôm nay lại tận mắt trông thấy chiếc chìa khóa thứ hai đang bay tới chỗ Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu Thuần còn không thèm xoay ngươi chụp lấy, hắn lập tức nổi giận.

"Dạ Táng, chìa khóa ở ngay sau lưng ngươi, ngươi nhanh đi cướp đi, những người còn lại bảo hộ cho Dạ Táng!"

Giọng nói của Tống Quân Uyển vừa truyền đến, Bạch Tiểu Thuần liền xoắn xuýt. Nghĩ đến sau này nếu muốn trở thành Đại trưởng lão, còn phải trông cậy nhiều vào Tống Quân Uyển. Hiện tại đối phương đã mở miệng, hắn chỉ có thể nghiến răng làm theo. Đột nhiên thân thể dừng lại, mang theo một cỗ bi tráng, tay phải giơ lên hóa thành trảo chụp tới sau lưng.

Trong nháy mắt, tay phải của hắn chụp lấy chính là chiếc chìa khóa huyết sắc thứ hai. Tốc độ của nó đột nhiên gia tăng, giống như chủ động muốn tiến vào trong tay Bạch Tiểu Thần. Thậm chí ngay cả Bạch Tiểu Thuần còn không rõ đây là mơ hay là thật, loáng thoáng còn nghe thấy được một tiếng hoan hô vui sướng.
 
Last edited:

tu tại chợ

Phàm Nhân
Ngọc
16,83
Tu vi
0,00
mình trước ít đọc cv lắm nên khả năng đoán ý cv rất yếu chắc phải học thêm nhiều :xinloi:

Hoa tách ý lập câu rất tốt. Mình rất mừng. :057:

Mình cũng nhận ra rằng, Hoa chưa xem chương này, bởi vì có nhiều chỗ Hoa dùng sai đại từ. Tuy nhiên đây chỉ là việc nhỏ. Bản dịch của Hoa rất dễ biên.

Về tổng thể, mình không còn gì nhiều để chỉ thêm cho Hoa nữa. Hoa đã nắm đc cách chia câu, có thể hành văn độc lập, chính là những yêu cầu cần và đủ của một dịch giả. Cái duy nhất Hoa cần bây giờ chỉ là Dịch để có thể quen tay dần, và tất nhiên Hoa cũng cần xem truyện NNVH để dễ nắm bắt ý hơn.

Mình chính thức mời Hoa tham gia vào dự án dịch của tụi mình, rất mong bạn đồng ý. :3cool_adore:

Nếu Hoa chấp thuận, xin bắt đầu bằng việc dịch chương 249. Cũng chính là chương có đoạn mà Hoa mới dịch - https://bachngocsach.com/forum/threads/13181/page-31#post-1205057 - Cũng như phản hồi để tụi mình cập nhật bảng phân chương:thank:
 

dungkhocnhaem

Phàm Nhân
Ngọc
40,73
Tu vi
0,00
Chương mấy vậy? :xinloi:
"Ta tỏa ra cửu tử nhất sinh nguy hiểm a..."

"Ta... Ta..." Bạch Tiểu Thuần bi phẫn, về tới Huyết Tử Điện về sau, không cam lòng xuất ra màu vàng lá cây cùng mai rùa, lại nghiên cứu cẩn thận, lúc này đây có đi một tí thu hoạch, hắn phát hiện cái kia màu vàng lá cây, như thế nào cũng đều xé không vỡ, dị thường cứng cỏi.

Nhưng trừ lần đó ra, sẽ không cái khác bất đồng, thậm chí hắn cảm thấy cái này trên phiến lá có lẽ ẩn núp đi một tí công pháp, nhưng dù là hắn mở ra Thông Thiên Pháp Nhãn, cũng đều không có nhìn ra cất giấu chữ.

Về phần cái kia mai rùa, càng là tử vật giống nhau, dường như đều hong gió rồi, mặc dù là thành thực đấy, có thể tưởng tượng đến bên trong đã từng tồn tại con rùa đen, sớm liền trở thành thây khô.


Ngay khúc đầu, dường như đều hong gió rồi, mặc dù thành thực đấy, có thể tưởng tượng đến bên trong đã từng tồn tại con rùa đen, sớm thành thây khô, hơi khó hiểu khúc dường như đều hong gió rồi, mặc dù thành thực đấy
 

tu tại chợ

Phàm Nhân
Ngọc
16,83
Tu vi
0,00
"Về phần cái kia mai rùa, càng là tử vật giống nhau, dường như đều hong gió rồi, mặc dù là thành thực đấy, có thể tưởng tượng đến bên trong đã từng tồn tại con rùa đen, sớm liền trở thành thây khô."

Mình dịch như thế nào đây mấy lão.
@tu tại chợ @Lưu Kim Bưu

Trong đoạn này có một chỗ hơi tối nghĩa, lão sẽ cần dùng QT để tra sát nghĩa, đó là: mặc dù là thành thực đấy

HV: tuy nhiên thị thực tâm đích : [tuy nhiên] thị [thực tâm] đích
--> [tuy nhiên / mặc dù] là [bên trong có thực, đặc ruột]​

dịch nghĩa:
Về phần cái mai rùa kia, đã là vật chết, khô quắt khô queo, dù là đặc ruột, hẵn là con rùa bên trong đã chết khô rồi.

Dịch:
Về phần cái xác rùa thì đã khô quắc khô queo chẳng khác chi vật chết, bên trong tuy là đặc ruột nhưng con rùa trong mai hẵn đã chết khô rồi.

+ Về phần cái mai rùa (mấy chữ "kia", "này" nếu bỏ được thì nên bỏ)
+ hong gió : nghĩa là phơi khô
+ Xác rùa ở đây bao gồm cả phần mai trên lưng và phần yếm dưới bụng, chứ không phải chỉ có cái mai che lưng của con rùa.
 

dungkhocnhaem

Phàm Nhân
Ngọc
40,73
Tu vi
0,00
Trong đoạn này có một chỗ hơi tối nghĩa, lão sẽ cần dùng QT để tra sát nghĩa, đó là: mặc dù là thành thực đấy

HV: tuy nhiên thị thực tâm đích : [tuy nhiên] thị [thực tâm] đích
--> [tuy nhiên / mặc dù] là [bên trong có thực, đặc ruột]​

dịch nghĩa:
Về phần cái mai rùa kia, đã là vật chết, khô quắt khô queo, dù là đặc ruột, hẵn là con rùa bên trong đã chết khô rồi.

Dịch:
Về phần cái xác rùa thì đã khô quắc khô queo chẳng khác chi vật chết, bên trong tuy là đặc ruột nhưng con rùa trong mai hẵn đã chết khô rồi.

+ Về phần cái mai rùa (mấy chữ "kia", "này" nếu bỏ được thì nên bỏ)
+ hong gió : nghĩa là phơi khô
+ Xác rùa ở đây bao gồm cả phần mai trên lưng và phần yếm dưới bụng, chứ không phải chỉ có cái mai che lưng của con rùa.
Cảm ơn lão
 

zastinlord

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
@tu tại chợ
Chương 312 nửa phần edit :chucmung::chucmung::chucmung:

nếu ok thì tiểu đệ vào dịch hết phần còn lại của chap 312 luôn

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy vết sẹo kia thì cuối cùng cũng hiểu ra được một chuyện, người mà hắn nhìn thấy ở thông đạo trong Huyết Tử thí luyện chắc chắn không phải là Huyết Mai.

Ngày đó, sau khi Mai nhi đi vào thông đạo thì đã mất đi tất cả tri giác. Đến khi tỉnh táo lại thì đã bị truyền tống ra ngoài, cũng là lúc ngươi trở thành Huyết Tử." Khuôn mặt Vô Cực Tử hiện lên vẻ nghiêm trọng, chậm rãi nói ra.

“Nàng phát hiện mình không còn nhớ gì thông đạo, đầu óc mịt mờ, tinh thần khủng hoảng, vào lúc đó thì nàng mới tìm ta, đem hết việc mình từng biết nói hết, lão phu nghe nói xong tâm thần chấn động, liền cho người đều tra nhưng không tra được gì. Nếu người đã biết thì mau nói với ta, người này thực ra là ai!”.


Bạch Tiểu Thuần liền mở to miệng như muốn nó ra một cái gì đó, nhưng cuối cùng lại không nói tên của Đỗ Lăng Phỉ ra.


Hắn bỗng chốc phát hiện, dường như chính hắn cũng không biết được Đỗ Lăng Phỉ cuối cùng là ai, hắn cũng không thực sự biết cái tên Đỗ Lăng Phỉ này là thật hay là giả!


Đỗ Lăng Phỉ cái tên này giống như một bí mật thật lớn, làm cho Bạch Tiểu Thuần chỉ có thể trầm mặc không nói.


Mà manh mối sự việc có liên quan đến Đỗ Lăng Phỉ, thì bây giờ cũng tiếp tục đứt đoạn.


Qua một lúc, Bạch Tiểu Thuần chán nản lắc đầu.


Hắn cúi đầu tạ từ hai người Vô Cực Tử và Huyết Mai rồi xoay người yên lặng rời đi.


Huyết Mai than nhẹ, nàng nhận ra Bạch Tiểu Thuần và người đã tráo đổi mình trong thông đạo có mối quan hệ không tầm thường. Nàng cũng nhận ra được Bạch Tiểu Thuần có nổi khổ trong lòng.


Vô Cực Tử nhìn theo bóng dáng Bạch Tiểu Thuần thì cũng không cản hắn lại, dưới mắt lão thân phận của Bạch Tiểu Thuần rất đặc biệt.

Nếu như hắn không muốn nói. Thì đích thân lão đứng ra cũng không làm cho hắn nói được .



Trên đường đi, Bạch Tiểu thuần dừng lại ở một chỗ vắng người, ngẩng đầu nhìn trăng treo giữa trời. Hắn hồi tưởng lại tất cả những gì về Đổ Lăng Phỉ, sau lại nghĩ ngợi từng lời nói của hai cha con Vô Cự Tử.


Hồi lâu sau, hắn than nhẹ.


“Đỗ Lăng Phỉ, rốt cuộc nàng là ai ?”


Thời gian trôi qua một tháng rất nhanh.


Trong một tháng này, Linh, Huyết hai tông cùng với Huyền Khê Tông cùng Đan Khê Tông, từng bước dung hợp lại với nhau.


Chọn Huyền Khê Hùng thành làm sơn môn tạm thời, đồng thời trong một tháng này tu sĩ Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông. Bởi vì phối hợp chiến đấu trong trận chiến, mà đã có không ít đệ tử giữa hai tông trở thành bằng hữu.


Nói chung, cả hai bên cũng không phải là hoàn toàn hòa hợp, giống như trước cũng không thiếu những vụ xung đột.


Thậm chí có khi còn đấu pháp với nhau, so với tất cả mà nói thì bây giờ cũng có thể cho là hòa hợp cùng nhau chung sống.


Quan hệ của hai bên còn tốt hơn trước nữa.



Tựa hồ mỗi người đều kiềm chế xung động, dù sao thì chiến tranh còn chưa kết thúc.


Mặc dù là ở hạ du đã không còn đối thủ nhưng trung du kia mới chính là mục đích cuối cùng.



Nếu có thể trở thành tông môn trung du, thì trận chiến này mới có thể tính là thật sự kết thúc!


Bởi vì Linh, Huyết hai tông, mỗi bên đều có chung mục tiêu.


Giống như có một sức mạnh nào đó liên kết họ lại, cho dù là lão tổ tu sĩ Kim Đan. Thì hai bên điều biết, hợp lại mới sống mà tách ra là chết.


Ở đây, sự tồn tại của Bạch Tiểu Thuần chính là việc đầu tiên, khiến cho hai tông cùng bước đi chung mục tiêu. Cùng nhau hòa hợp rồi phát triển bản thân.


Mà đám người Huyền Khê Tông Xích Hồn lão tổ,cùng với hai tông Linh, Huyết đạt được hiệp định.


Toàn lực phối hợp cùng nhau, bọn họ cũng chỉ mong là có thể bảo tồn được một mạch của Huyền Khê tông trước kia.


Huyền Khê Tông lúc này cũng coi như là có tâm ý, dù sao bọn họ cũng đã thua.


Mà hôm nay một khi Linh, Huyết hai tông tạo thành một tông môn mới cùng nhau tiến vào trung du thì Huyền Khê Tông cũng được hưởng lây.


Tương đương với việc bản thân họ cũng là tông môn trung du, ở chỗ đó tài nguyên không bao giờ hết. Thậm chí bọn họ còn có hy vọng đột phá.


Tất nhiên là Huyền Khê tông cho dù có chết cũng không cách nào từ chối cơ duyên này được.
 
Last edited:

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top