Vạn Hàn Nguyên
Phàm Nhân
这里偏僻隐蔽, 几乎无人知晓, 真永习惯性地检视了一番后, 从怀里掏出了一本书册, 侧脸带笑地翻看起来.真永看得入神, 口中喃喃有词, 一时竟然没有了干"坏事" 者迅速离开现场的自觉, 这让孟奇暗暗着急.
câu này dịch sao cho thuận mấy huynh

真永看得入神, 口中喃喃有词, 一时竟然没有了干"坏事" 者迅速离开现场的自觉, 这让孟奇暗暗着急.
Chân Vĩnh xem đến say mê, trong miệng lẩm bẩm mấy tiếng, nhất thời không có tự giác của người làm "chuyện xấu" phải nhanh chóng rời khỏi hiện trường khiến cho Mạnh Kỳ thầm sốt ruột.