@LOLOTICA Lão sắc lang >"<
Nhận xét của lão sư: Bạn nên vào Mộng Hồng Trần, Trụy Tinh Đàm mà làm trưởng lão, hoặc phó đàm chủ cho đỡ phí.
Tiễn vong!!!!!
Cổ Việt Ca nghe tiếng khóc nức nở rưng rức vang lên mà trong lòng bỗng nhiên có chút yếu mềm, chàng thở dài đôi mắt chăm chú nhìn vào đâu đó trên thân hình nhỏ yếu đang nằm trong lồng ngực mình rồi nhẹ nhàng thả nàng xuống, nhưng không may vấp cành cây thế nàng chàng hạ xuống trước bằng cặp mông rắn chắc còn nàng thì mơ màng hạ xuống từ từ phía trên đầu của Cổ Việt Ca. Cũng may mà trọng lượng thân thể của An Du Khả cũng không nặng nề như mấy má mí đứng phố, nếu không thì đúng là không biết lúc trở thành bánh thịt Cổ Việt Ca sẽ trông ra sao.
Lạy hồn, mấy đoạn vấp cành cây với mông rắn chắc, má mì đứng phố ở đâu ra vậy má????

Cổ Việt Ca tức tối rút ra trường kiếm lao về phía cành cây thi triển “Nhất Kiếm Bách Trảm” hòng băm nát cành cây chết tiệt làm mình mất điểm trong mắt người đẹp. Sau một hồi băm băm chặt chặt, hắn thở dốc chống kiếm xuống đất lau lau mồ hôi đang lăn tăn trên vầng trán của mình, hơi thở nặng nề vang lên đều đặn, hai tay xoa bắp chân đấm đấm lưng trong chốc lát như thể vừa trải qua kịch chiến. Cổ Việt Ca nhìn về phía An Du Khả lúng túng hiện rõ trên mặt, mồm miệng cuối cùng cũng lắp bắp hỏi được 1 câu :”Cô nương….?
Lạy hồn lần 2.
An Du Khả ngước mặt lên khó khăn ngồi tựa vào tảng đá, cảm giác vất vả hiện rõ trên mặt nàng, từng giọt mồ hồi nhẹ lăn trên làn tóc mai như điểm tô cho khuôn mặt thanh tú của nàng. Trên người nàng lúc này chiếc sườn xám của nàng đang bị rách vài chỗ do khi nãy rơi từ trên cây xuống bộ hồng y của nàng bị cành cây cào rách nhiều mảng khác nhau làm làn da trăng hồng của nàng hiện ra dưới tà áo rách. Nàng nhìn về phía Cổ Việt Ca, cặp môi hồng đào thanh tú căng mọng khó khăn cất tiếng gào lớn :”Ngươi có định giúp ta hay không mà đứng đực ở đó hả tên mặt thộn kia.”
Lạy hồn lần 3
Cổ Việt Ca đột nhiên như bị sét đánh, hắn có chết cũng không tin nổi những lời cường hãn đó bay ra từ trong cặp môi đáng yêu thân hình đáng mến lỗi lõm kia chứ. Một cảm giác yếu đuối đột nhiên tràn về trong tâm trí hắn, Cổ Việt Ca cố gắng nuốt nước bọt đánh ực 1 cái sau đó thu hết dũng cảm thét lên :”nhưng mà nam nữ thụ thụ bất thân à, cô nương đừng hòng dùng sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thùng đó mà dụ dỗ ta.”
Lạy hồn lần 4
An Du Khả thực sự đứng hình, nàng thầm nghĩ :”thằng này có phải là đàn ông không, những lời như vậy mà cũng nghĩ được, thậm chí còn nói ra được.” Nàng bực tức quay người nhìn về phía Cổ Việt Ca, lập tức ồ lên 1 tiếng đầy ngạc nhiên vì nàng phát hiện ra quần áo của hắn hoàn toàn không giống bây giờ mà giống với mấy thằng cha làm ở rạp hí kịch hay mấy anh chàng soái ca trong các phim cổ trang nàng hay xem. Trên người hắn mặc 1 cái áo vải thô hở một bên vai, ở bên dưới cũng chỉ có chiếc khố da hổ che đi hạ bộ nhưng không giấu nổi thân hình săn chắc cơ bắp cuồn cuộn như mấy anh thể hình thế giới, nhìn hắn lúc này trông như một dã nhân với chân tay đầy bùn. An Du Khả lại nhìn kỹ hơn tên dã nhân trước mặt này, nàng phát hiện ra hắn có một cái búi tóc trông giống như một thư sinh Hán Triều.
Cổ Việt Ca bực mình vì bị cô nàng lạ mặt soi hàng mình, hắn hất hàm hỏi An Du Khả :”Cô kia, đây là chỗ nào thế?”
“Đây là Ngọa Điền Thôn”. An Du Khả cáu kỉnh đáp lại.
=-> Lạy chúa
Đấy là Con nhỏ đó hỏi thằng kia mà hồn ơi
Câu trả lời của nàng làm cho Cổ Việt Ca đơ người hỏi lại :”Ngoại Điền Thôn là chỗ nào vậy?”
Lạy hồn, mấy đoạn vấp cành cây với mông rắn chắc, má mì đứng phố ở đâu ra vậy má????

Cổ Việt Ca tức tối rút ra trường kiếm lao về phía cành cây thi triển “Nhất Kiếm Bách Trảm” hòng băm nát cành cây chết tiệt làm mình mất điểm trong mắt người đẹp. Sau một hồi băm băm chặt chặt, hắn thở dốc chống kiếm xuống đất lau lau mồ hôi đang lăn tăn trên vầng trán của mình, hơi thở nặng nề vang lên đều đặn, hai tay xoa bắp chân đấm đấm lưng trong chốc lát như thể vừa trải qua kịch chiến. Cổ Việt Ca nhìn về phía An Du Khả lúng túng hiện rõ trên mặt, mồm miệng cuối cùng cũng lắp bắp hỏi được 1 câu :”Cô nương….?
Lạy hồn lần 2.

An Du Khả ngước mặt lên khó khăn ngồi tựa vào tảng đá, cảm giác vất vả hiện rõ trên mặt nàng, từng giọt mồ hồi nhẹ lăn trên làn tóc mai như điểm tô cho khuôn mặt thanh tú của nàng. Trên người nàng lúc này chiếc sườn xám của nàng đang bị rách vài chỗ do khi nãy rơi từ trên cây xuống bộ hồng y của nàng bị cành cây cào rách nhiều mảng khác nhau làm làn da trăng hồng của nàng hiện ra dưới tà áo rách. Nàng nhìn về phía Cổ Việt Ca, cặp môi hồng đào thanh tú căng mọng khó khăn cất tiếng gào lớn :”Ngươi có định giúp ta hay không mà đứng đực ở đó hả tên mặt thộn kia.”
Lạy hồn lần 3

Cổ Việt Ca đột nhiên như bị sét đánh, hắn có chết cũng không tin nổi những lời cường hãn đó bay ra từ trong cặp môi đáng yêu thân hình đáng mến lỗi lõm kia chứ. Một cảm giác yếu đuối đột nhiên tràn về trong tâm trí hắn, Cổ Việt Ca cố gắng nuốt nước bọt đánh ực 1 cái sau đó thu hết dũng cảm thét lên :”nhưng mà nam nữ thụ thụ bất thân à, cô nương đừng hòng dùng sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thùng đó mà dụ dỗ ta.”
Lạy hồn lần 4

An Du Khả thực sự đứng hình, nàng thầm nghĩ :”thằng này có phải là đàn ông không, những lời như vậy mà cũng nghĩ được, thậm chí còn nói ra được.” Nàng bực tức quay người nhìn về phía Cổ Việt Ca, lập tức ồ lên 1 tiếng đầy ngạc nhiên vì nàng phát hiện ra quần áo của hắn hoàn toàn không giống bây giờ mà giống với mấy thằng cha làm ở rạp hí kịch hay mấy anh chàng soái ca trong các phim cổ trang nàng hay xem. Trên người hắn mặc 1 cái áo vải thô hở một bên vai, ở bên dưới cũng chỉ có chiếc khố da hổ che đi hạ bộ nhưng không giấu nổi thân hình săn chắc cơ bắp cuồn cuộn như mấy anh thể hình thế giới, nhìn hắn lúc này trông như một dã nhân với chân tay đầy bùn. An Du Khả lại nhìn kỹ hơn tên dã nhân trước mặt này, nàng phát hiện ra hắn có một cái búi tóc trông giống như một thư sinh Hán Triều.
Cổ Việt Ca bực mình vì bị cô nàng lạ mặt soi hàng mình, hắn hất hàm hỏi An Du Khả :”Cô kia, đây là chỗ nào thế?”
“Đây là Ngọa Điền Thôn”. An Du Khả cáu kỉnh đáp lại.
=-> Lạy chúa


Câu trả lời của nàng làm cho Cổ Việt Ca đơ người hỏi lại :”Ngoại Điền Thôn là chỗ nào vậy?”
Nhận xét của lão sư: Bạn nên vào Mộng Hồng Trần, Trụy Tinh Đàm mà làm trưởng lão, hoặc phó đàm chủ cho đỡ phí.

Tiễn vong!!!!!
