Đã trả 2 phần cuối của chương 40 trong box dịch thô nhưng hình như phải qua kiểm duyệt nên post ở đây vậy
http://www.mediafire.com/?lbofrh2k4l4jkgs
Nhận thêm 2 phần nữa hén :bye:

"Móa, trốn thật cmn nhanh." Mộ Dung Tiểu Thiên xoa xoa vết sưng trên trán, thở hổn hển từng hơi một, vừa rồi liên tiếp tấn công đúng là chẳng khác nào liều mạng cả. |
|
Trơ mắt nhìn Vua hải tặc Tân Khắc trốn mất, Mộ Dung Tiểu Thiên nhất thời lại không tìm ra bộ phận mở cửa ngầm, vì vậy đành phải dừng lại để chờ Cuồng Chiến và Minh Tâm. |
|
Khi Cuồng Chiến và Minh Tâm đi đến cuối hành lang, Mộ Dung Tiểu Thiên liền nói: "Hiện giờ có hai điều hoàn toàn có thể khẳng định được, thứ nhất chính là Vua hải tặc Tân Khắc xuất hiện trước hay sau thì cũng đều có tên là Tân Khắc, thứ hai, so với tên Tân Khắc xuất hiện trước thì năng lực của tên còn lại kém hơn rất nhiều." |
|
Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý với ý kiến của Mộ Dung Tiểu Thiên, từ cuộc đối thoại giữa Cuồng Chiến và Tân Khắc thì mọi người có thể nhận ra tên Vua hải tặc Tân Khắc này cũng chính là tên bị Linh Nhi bắn chết. Về phần năng lực, từ trận chiến giữa nhóm Mộ Dung Tiểu Thiên bọn hắn cùng Vua hải tặc Tân Khắc là có thể dễ dàng nhận ra. |
|
"Ai ôi!!! Áaaa, hai bà cô các ngươi làm gì vậy!" Mọi người đang nói chuyện thì Minh Tâm và Linh Nhi đột nhiên một trái một phải lao đến túm lấy lỗ tai của Cuồng Chiến. |
|
"Còn hỏi nữa sao? Ai là người muốn bán ta và Linh Nhi cho Vua hải tặc Tân Khắc?" Minh Tâm nhéo không lưu tình chút nào. |
|
Linh Nhi cũng nhìn Cuồng Chiến với ánh mắt âm hiểm: "Ngực tấn công sao? Mông phòng thủ sao? Hình như ngươi để ý hơi bị kĩ nhỉ!" Vừa nói nàng vừa tăng thêm lực tay. |
|
"Ai da, hai vị, ta dùng kế này để ứng biến chẳng phải là vì muốn kéo dài thời gian sao?" Cuồng Chiến vừa trách móc vừa làm mặt đau khổ, nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên với ánh mắt cầu cứu. |
|
"Trong hành lang này mát mẻ thật." Mộ Dung Tiểu Thiên giả bộ không phát hiện, vừa cười trộm vừa nhìn loạn xung quanh. |
|
"Kéo dài thời gian? Không còn phương pháp nào để kéo dài thời gian nữa sao? Nhất định phải dùng hai chúng ta sao?" Hai vị mm hề buông tha cho Cuồng Chiến. |
|
"Ai ôi!!! Có chết ta cũng không dám làm vậy lần nữa." Cuồng Chiến không còn chiêu nào, đành phải giơ tay xin hàng. |
|
"Được rồi, thấy ngươi vừa lập được công lớn nên lần này tha cho ngươi một mạng." Minh Tâm đưa mắt về phía Linh Nhi, khi thấy Linh Nhi gật đầu đồng ý thì mới buông lỏng tay ra. |
|
Cuồng Chiến xoa xoa lỗ tai, lầm bầm lèm bèm: "Sao cô gái nào cũng thích nhéo lỗ tai người khác vậy nhỉ?" |
|
"Ngươi nói cái gì?" |
|
"Không, không nói gì." Cuồng Chiến vội vàng xua tay. |
|
"Tốt rồi, tất cả mọi người không cãi nhau nữa, đừng quên Vua hải tặc còn chưa chết, tên kia nham hiểm lắm, chẳng biết sắp tới có ám chiêu hiểm độc nào chờ chúng ta nữa." Thấy nhóm Minh Tâm có vẻ không cãi nhau nữa, Mộ Dung Tiểu Thiên liền lên tiếng nhắc nhở mọi người vẫn chưa đến lúc thư giãn: "Vẫn chưa tìm thấy Lư Tiểu Bảo, nhiệm vụ của chúng ta còn chưa chấm dứt!" |
|
"Tên tiểu tử Vua hải tặc Tân Khắc đó chuồn mất đúng là con mẹ nó quá nhanh." |
|
"Đúng vậy, cánh cửa ngầm kia đóng lại cũng quá nhanh, còn chẳng biết nó mở ra như thế nào nữa. Minh Tâm, ngươi nhìn xem." Mộ Dung Tiểu Thiên đứng sang một bên để Minh Tâm đến gần bức tường cuối hành lang. |
|
Thoạt nhìn thì dường như bức tường được xây bằng đại thanh thạch, mỗi khối đại thanh thạch đều dài và rộng 50cm, từ nền lên đến đỉnh có tổng cộng năm tầng, mỗi tầng bao gồm mười khối, nhìn có vẻ vô cùng chỉnh tề. |
|
"Rõ ràng là ta thấy hắn đi vào ở đây, thế nhưng đẩy cách nào cũng không mở được." Mộ Dung Tiểu Thiên chỉ tay về phía mấy khối đại thanh thạch ở vách tường bên trái: "Cửa ra ngay ở đây, có điều mặt ngoài chỗ này giống như đúc những nơi khác, nếu không tận mắt chứng kiến Vua hải tặc Tân Khắc chạy vào đây thì không đời nào ta tin ở đây có cửa đâu." |
|
Minh Tâm gật gật đầu, lặng lẽ bước về phía trước, bắt đầu dùng tâm nhãn để tìm kiếm: "Đúng là ở đây!". Không lâu sau Minh Tâm nở một nụ cười trên mặt, chẳng biết nàng làm thế nào mà chỉ đẩy nhẹ một cái là cánh cửa ngầm kia lập tức vô thanh vô tức mở ra. |
|
"Choáng mất, ngươi làm sao mà mở được vậy?" Mộ Dung Tiểu Thiên lắc đầu một cách bất đắc dĩ, đúng là có chút khó hiểu, Minh Tâm cũng chỉ đẩy nhẹ về phía trước như Vua hải tặc Tân Khắc mà thôi, sao mình lại không mở ra được nhỉ? |
|
"Ha ha, điều đó rất đơn giản." Minh Tâm vừa giải thích vừa làm mẫu cho mọi người: "Thật ra chốt mở của cánh cửa này nằm ở đường nối giữa khối thanh thạch lập phương thứ nhất và khối thứ hai cùng khối thứ thứ hai và khối thứ ba. Chỉ cần đồng thời đặt tay vào hai nơi đó thì cửa sẽ mở ra." |
|
"Móa, té ra lại đơn giản như vậy, khó trách chỉ thoáng một cái là Vua hải tặc Tân Khắc đã chui vào." Mộ Dung Tiểu Thiên lắc đầu cười khổ. |
|
Cả đám chui vào đường hầm, bên trong giống như một căn thạch thất, bên trong thạch thất trống trơn không có gì trừ một cánh cửa thông đến nơi khác, cả đám đành phải tiếp tục đi tới. |
|
Kết quả là vừa bước vào thì bên trong cũng là một gian thạch, kiểu dáng và kích thước không có gì khác gian phía trước. |
|
"Móa, tên Vua hải tặc Tân Khắc này làm cái quỷ gì mà xây ổ hải tặc phức tạp vậy nhỉ?" Cuồng Chiến là người cuối cùng bước vào gian thạch thất, khi thấy nơi này không khác gì gian thạch thất phía trước, hắn không khỏi cảm khái. Khi hắn vừa dứt lời thì sau lưng truyền đến một tiếng vang thật lớn, một tấm lưới sắt kín mít từ trên trời giáng xuống phong kín con đường phía sau. |
|
"Móa nó, Vua hải tặc lại bắt đầu chơi chiêu rồi." Cuồng Chiến bị giật mình vì tiếng nổ mạnh sau lưng, bỗng dưng hắn quay đầu lại, mặt biến sắc: "Móa nó, thứ khốn nạn này phong tỏa đường lui của chúng ta rồi." |
|
Đám Mộ Dung Tiểu Thiên nghe thấy tiếng động cũng đều quay đầu lại. |
|
"Không sao cả, chúng ta vốn đã không còn đường lui nữa rồi." Mộ Dung Tiểu Thiên bình tĩnh nói. |
|
"Đúng vậy." Nghe Mộ Dung Tiểu Thiên nói xong, Cuồng Chiến cười tự giễu. |
|
Mộ Dung Tiểu Thiên đưa mắt nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Minh Tâm: "Minh Tâm, nhìn xem đường ra ở đâu?" |
|
Minh Tâm khẽ gật đầu rồi bắt đầu rà soát, có điều một lúc lâu sau nàng chau mày mà nói: "Đại ca, rõ ràng là ta không nhìn thấu được nhưng có điều gì đó rất kì quái, dường như ở đây tràn ngập sự nguy hiểm, còn cụ thể thì ta không biết giải thích như thế nào." |
|
"Đừng nóng vội, cứ từ từ mà xem." Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn Minh Tâm với ánh mắt cổ vũ, đồng thời cũng tự cảnh tỉnh mình, xem ra tâm nhãn của Minh Tâm không phải là thứ vạn năng, cũng không được quá tự tin trong trò chơi "Vận mệnh" này. |
|
Mộ Dung Tiểu Thiên vừa dứt lời thì biến cố lập tức xảy ra, vách tường hai bên đột nhiên bắt đầu khép lại chính giữa. |
|
"Móa nó, làm sao bây giờ? Chúng ta sẽ bị kẹp thành miếng thịt xay mất." Cuồng Chiến hoảng sợ la lên. |
|
Mà vẻ mặt của Mộ Dung Tiểu Thiên cũng thay đổi... |
Nhận thêm 2 phần nữa hén :bye: