[Đăng kí]Ta là một tên trộm [leader:Vân Du] - Thể loại Du Hí

Shoren

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Chương 37- P3+4

Một tiếng "Ầm" thật lớn vang lên, Mộ Dung Tiểu Thiên ngã văng ra ngoài, may mà hắn không ngã về phía miệng nham thạch nóng chảy, nếu không đã chết vô cùng khó coi rồi.
"Dám làm lão đại của ta bị thương!" Tiểu Bạch lao đến vạch ra một đường vòng cung, đầu húc vào Vua hải tặc Tân Khắc, còn móng vuốt sắc bén thì đâm thẳng vào mắt hắn.
"Tiểu súc sinh, cút đi." Vua hải tặc Tân Khắc cấp tốc đấm một quyền lên người Tiểu Bạch, khiến Tiểu Bạch bị nên bay ra ngoài, đâm vào vách tường.
"Ầm, ai ôi!!!, bịch." Âm thanh đầu tiên là tiếng Tiểu Bạch đụng vào tường, thứ hai là tiếng gào đau đớn của Tiểu Bạch, thứ ba là âm thanh Tiểu Bạch rơi xuống đất.
"Đi chết đi!" Một âm thanh lạnh như băng truyền đến, trong giọng nói toát ra sát khí cuồn cuộn, thanh âm lạnh đến mức dường như có thể đông cứng hơi nóng bốc lên từ nhanh thạch nóng chảy, sát khí khuếch tán ra nhanh chóng tràn ngập trong không khí.
Linh Nhi bị Mộ Dung Tiểu Thiên đẩy lên khu đất trống, ánh mắt nàng tràn đầy sát khí, giương cung, lên dây rồi lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vua hải tặc Tân Khắc, chiến ý đó khiến nội tâm Vua hải tặc nảy sinh một cảm giác trước đây hắn chưa từng có - sợ hãi, làm cho vị bá chủ trên biển này không khỏi rùng mình một cái.
"Lưu quang phá." Một luồng lưu quang màu lam hiện ra trên không trung, mang theo một màu sắc vô cùng rực rỡ như sao băng lao về phía Vua hải tặc tóc đỏ Tân Khắc, thoạt nhìn có vẻ chậm chạp nhưng lại nhanh như tia chớp, nhìn như rất dễ tránh né nhưng lại khiến người ta không cánh nào tránh được.
Linh Nhi, cuối cùng cũng sử dụng đòn sát thủ mà một ngày nàng chỉ có thể dùng hai lần - Lưu quang phá.
Ngay cả Thủ hộ giả phong ấn Tam Đầu quái cũng không thể may mắn thoát khỏi Lưu quang phá, Vua hải tặc Tân Khắc làm sao có thể ngăn cản?
"Ầm" một tiếng, lưu quang màu lam va vào giữa mi tâm của Vua hải tặc tóc đỏ Tân Khắc, khi tiếng nổ mạnh vang lên thì đồng thời toàn bộ phần đầu của Vua hải tặc Tân Khắc đều bị nát bấy, uy lực này khiến những người chứng kiến phải hồn siêu phách lạc, lúc trước Linh Nhi một mực không dùng kĩ năng Lưu quang phá, lần này chính là vì gặp thời khắc nguy hiểm nhất nên phải dùng để bảo vệ tính mạng.
"Móa, không chết." Mộ Dung Tiểu Thiên vừa bò dậy từ trên mặt đất liền thốt lên, tên Vua hải tặc Tân Khắc không đầu kia vẫn vung vẩy loan đao như robot liều mạng chém sợi dây thừng, mắt thấy cây cầu sắp bị chém đứt, Mộ Dung Tiểu Thiên sợ đến mức hồn siêu phách lạc, hiển nhiên là hiện giờ đã không kịp nhào đến nữa rồi.
Mộ Dung Tiểu Thiên, Tiểu Bạch, cùng với Minh Tâm và Cuồng Chiến đang gian nan tiến từng bước trên cây cầu đã nghiêng hẳn sang một bên, hơn nữa còn liên tục lắc lư dữ dội, vẻ mặt của bọn họ đều biến sắc, tất cả đều hoảng sợ hét lên.
"Ầm!", lại một tiếng nổ vang lên, lưu quang màu lam một lần nữa thoáng hiện lên trên tay Linh Nhi, dùng một tốc độ trước nay chưa từng có bắn về phía lồng ngực của Vua hải tặc tóc đỏ Tân Khắc, khi một luồng sáng lóe lên thì Vua hải tặc tóc đỏ Tân Khắc lập tức nổ nát bấy.
Chứng kiến cảnh tên Vua hải tặc Tân Khắc nổ thành từng mảnh vụn, Mộ Dung Tiểu Thiên thở ra một hơi dài, ngồi bệt xuống mặt đất, thật sự là nguy cmn hiểm, chỉ chậm một giây nữa thì Cuồng Chiến và Minh Tâm đã táng thân nơi nham thạch nóng chảy rồi.
Đừng nói Mộ Dung Tiểu Thiên, ngay cả Cuồng Chiến và Minh Tâm đều khẩn trương đến mức toàn thân đẫm mồ hôi, lơ lửng cũng chẳng sao, nhưng cảm giác bị nham thạch nóng chảy thiêu đốt vô cùng chân thật kia không phải là chuyện đùa đâu.
"Cuồng Chiến, Minh Tâm, mau đến đây." Vốn ngồi dưới đất nhìn Minh Tâm và Cuồng Chiến chỉ còn hơn mười mét sẽ đến được đây, sau khi bình tĩnh trở lại Mộ Dung Tiểu Thiên đột nhiên nhảy dựng lên như bị con gì cắn, cả khuôn mặt xám xịt như tro hét ầm lên: "Nhanh lên, đằng sau các ngươi có một tên Vua hải tặc đang chém dây thừng."
Mộ Dung Tiểu Thiên đứng ở đầu cầu liều mạng phất tay về phía Cuồng Chiến và Minh Tâm, sắc mặt đã trở nên tái nhợt, quả thật không thể tưởng tượng được, ai mà ngờ rằng khi bọn họ chạy đến đầu cầu lại xuất hiện thêm một tên Vua hải tặc Tân Khắc, hắn còn điên cuồng vung loan đao chém lên dây thừng nữa chứ.
Tiểu Bạch lướt đi như thiểm điện, khi Mộ Dung Tiểu Thiên vừa lên tiếng thì Liên châu tiễn của Linh Nhi cũng lập tức rời khỏi cung. Có điều Liên châu tiễn của Linh Nhi thật sự là kém quá xa uy lực của Lưu quang phá, tên Vua hải tặc tóc đỏ Tân Khắc kia hoàn toàn không thèm tránh né, mặc cho mũi tên của Linh Nhi bắn lên cơ thể, chỉ dốc sức liều mạng chém lên dây thừng, dường như quyết tâm muốn chém đứt cây cầu.
Trên trán Mộ Dung Tiểu Thiên hằn lên những nếp nhăn, quả thật hắn không thể tin được sự thật trước mắt, thật sự không nghĩ ra được vì sao ở lối vào lại đột nhiên xuất hiện thêm một tên Vua hải tặc Tân Khắc, rõ ràng là tên cũng giống như đúc, điều này trái với quy tắc của trò chơi mà, dù có hai tên Vua hải tặc thì không thể nào có cùng tên được.
Mộ Dung Tiểu Thiên đã gấp đến khóc không ra nước mắt, hiện giờ hắn chẳng làm được gì, chỉ có thể liều mạng thúc dục Minh Tâm và Cuồng Chiến nhanh chóng đến đây, Mộ Dung Tiểu Thiên rất muốn xông lên hỗ trợ nhưng hắn lại có điểm cố kỵ, dây thừng ở đầu cầu bên kia cũng đã bị Vua hải tặc Tân Khắc chém đứt một bên rồi, hiện giờ cả chiếc cầu đã hoàn toàn cheo leo, hắn sợ khi mình bước lên sẽ gia tăng sức nặng lên chiếc cầu, ngược lại sẽ khiến cây cầu đứt nhanh hơn, nếu vậy thì cái được không bù nổi cái mất. Hiện giờ Minh Tâm và Cuồng Chiến đang chậm chạp leo lên phía trước chính là nhờ hắn nắm chặt lấy sợi dây thừng.
Trên cánh tay Vua hải tặc Tân khắc đã cắm mấy chục mũi Liên châu tiễn của Linh Nhi, điều này vô hình trung đã giảm bớt sức mạnh và tốc độ chém dây thừng của hắn, có điều hắn không hề dừng lại, vẫn tập trung tinh thần chém lên dây thừng, dường như nếu không chém đứt thì tuyệt đối không bỏ qua.
"Minh Tâm, nhanh, nhanh lên." Nhìn Minh Tâm và Cuồng Chiến bước về phía trước nhờ chút trì hoãn này, Mộ Dung Tiểu Thiên vừa thỉnh thoáng quét mắt về phía tên Vua hải tặc Tân Khắc ở đối diện, vừa không ngừng thúc dục Minh Tâm tăng tốc.
"Vương bát đản, ngươi cút đi cho lão tử." Tiểu Bạch lén lút mang theo kình phong lăng lệ, dùng một tốc độ trước nay chưa có lao về phía Vua hải tặc Tân Khắc, bao nhiêu phẫn nộ vì vừa nãy bị đánh bay đều tích tụ ở đây, kĩ năng gì cũng chẳng cần, Tiểu Bạch chỉ có một suy nghĩ là dùng tốc độ nhanh nhất để lao về Vua hải tặc Tân Khắc.
"Ầm!" Xung lực cường đại từ cú phi hành thần tốc của Tiểu Bạch mạnh mẽ đẩy Vua hải tặc Tân Khắc bay ra ngoài, mặc dù Tiểu Bạch cũng đau đớn toàn thân, máu huyết sôi trào, nhưng khi chứng kiến cảnh Vua hải tặc Tân Khắc bị đánh bay, Tiểu Bạch cũng thấy đáng giá.
"B-A-N-G...GG" một âm thanh chói tai đứt gãy vang lên, khi Vua hải tặc Tân Khắc bị đánh bay, chiếc cầu đồng thời cũng bị chặt đứt, Tiểu Bạch vẫn chậm một bước.
"Minh Tâm..."
"Cuồng Chiến..."
Mộ Dung Tiểu Thiên lập tức kinh hãi đến mức tim gan như muốn nứt ra.

http://www.mediafire.com/?s46b01dkvvq7d30

Nhận 2 phần nữa nhé :bye:
 

Vân Du

Phàm Nhân
Ngọc
1,45
Tu vi
0,00
Chương 37- P3+4

Một tiếng "Ầm" thật lớn vang lên, Mộ Dung Tiểu Thiên ngã văng ra ngoài, may mà hắn không ngã về phía miệng nham thạch nóng chảy, nếu không đã chết vô cùng khó coi rồi.
"Dám làm lão đại của ta bị thương!" Tiểu Bạch lao đến vạch ra một đường vòng cung, đầu húc vào Vua hải tặc Tân Khắc, còn móng vuốt sắc bén thì đâm thẳng vào mắt hắn.
"Tiểu súc sinh, cút đi." Vua hải tặc Tân Khắc cấp tốc đấm một quyền lên người Tiểu Bạch, khiến Tiểu Bạch bị nên bay ra ngoài, đâm vào vách tường.
"Ầm, ai ôi!!!, bịch." Âm thanh đầu tiên là tiếng Tiểu Bạch đụng vào tường, thứ hai là tiếng gào đau đớn của Tiểu Bạch, thứ ba là âm thanh Tiểu Bạch rơi xuống đất.
"Đi chết đi!" Một âm thanh lạnh như băng truyền đến, trong giọng nói toát ra sát khí cuồn cuộn, thanh âm lạnh đến mức dường như có thể đông cứng hơi nóng bốc lên từ nhanh thạch nóng chảy, sát khí khuếch tán ra nhanh chóng tràn ngập trong không khí.
Linh Nhi bị Mộ Dung Tiểu Thiên đẩy lên khu đất trống, ánh mắt nàng tràn đầy sát khí, giương cung, lên dây rồi lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vua hải tặc Tân Khắc, chiến ý đó khiến nội tâm Vua hải tặc nảy sinh một cảm giác trước đây hắn chưa từng có - sợ hãi, làm cho vị bá chủ trên biển này không khỏi rùng mình một cái.
"Lưu quang phá." Một luồng lưu quang màu lam hiện ra trên không trung, mang theo một màu sắc vô cùng rực rỡ như sao băng lao về phía Vua hải tặc tóc đỏ Tân Khắc, thoạt nhìn có vẻ chậm chạp nhưng lại nhanh như tia chớp, nhìn như rất dễ tránh né nhưng lại khiến người ta không cánh nào tránh được.
Linh Nhi, cuối cùng cũng sử dụng đòn sát thủ mà một ngày nàng chỉ có thể dùng hai lần - Lưu quang phá.
Ngay cả Thủ hộ giả phong ấn Tam Đầu quái cũng không thể may mắn thoát khỏi Lưu quang phá, Vua hải tặc Tân Khắc làm sao có thể ngăn cản?
"Ầm" một tiếng, lưu quang màu lam va vào giữa mi tâm của Vua hải tặc tóc đỏ Tân Khắc, khi tiếng nổ mạnh vang lên thì đồng thời toàn bộ phần đầu của Vua hải tặc Tân Khắc đều bị nát bấy, uy lực này khiến những người chứng kiến phải hồn siêu phách lạc, lúc trước Linh Nhi một mực không dùng kĩ năng Lưu quang phá, lần này chính là vì gặp thời khắc nguy hiểm nhất nên phải dùng để bảo vệ tính mạng.
"Móa, không chết." Mộ Dung Tiểu Thiên vừa bò dậy từ trên mặt đất liền thốt lên, tên Vua hải tặc Tân Khắc không đầu kia vẫn vung vẩy loan đao như robot liều mạng chém sợi dây thừng, mắt thấy cây cầu sắp bị chém đứt, Mộ Dung Tiểu Thiên sợ đến mức hồn siêu phách lạc, hiển nhiên là hiện giờ đã không kịp nhào đến nữa rồi.
Mộ Dung Tiểu Thiên, Tiểu Bạch, cùng với Minh Tâm và Cuồng Chiến đang gian nan tiến từng bước trên cây cầu đã nghiêng hẳn sang một bên, hơn nữa còn liên tục lắc lư dữ dội, vẻ mặt của bọn họ đều biến sắc, tất cả đều hoảng sợ hét lên.
"Ầm!", lại một tiếng nổ vang lên, lưu quang màu lam một lần nữa thoáng hiện lên trên tay Linh Nhi, dùng một tốc độ trước nay chưa từng có bắn về phía lồng ngực của Vua hải tặc tóc đỏ Tân Khắc, khi một luồng sáng lóe lên thì Vua hải tặc tóc đỏ Tân Khắc lập tức nổ nát bấy.
Chứng kiến cảnh tên Vua hải tặc Tân Khắc nổ thành từng mảnh vụn, Mộ Dung Tiểu Thiên thở ra một hơi dài, ngồi bệt xuống mặt đất, thật sự là nguy cmn hiểm, chỉ chậm một giây nữa thì Cuồng Chiến và Minh Tâm đã táng thân nơi nham thạch nóng chảy rồi.
Đừng nói Mộ Dung Tiểu Thiên, ngay cả Cuồng Chiến và Minh Tâm đều khẩn trương đến mức toàn thân đẫm mồ hôi, lơ lửng cũng chẳng sao, nhưng cảm giác bị nham thạch nóng chảy thiêu đốt vô cùng chân thật kia không phải là chuyện đùa đâu.
"Cuồng Chiến, Minh Tâm, mau đến đây." Vốn ngồi dưới đất nhìn Minh Tâm và Cuồng Chiến chỉ còn hơn mười mét sẽ đến được đây, sau khi bình tĩnh trở lại Mộ Dung Tiểu Thiên đột nhiên nhảy dựng lên như bị con gì cắn, cả khuôn mặt xám xịt như tro hét ầm lên: "Nhanh lên, đằng sau các ngươi có một tên Vua hải tặc đang chém dây thừng."
Mộ Dung Tiểu Thiên đứng ở đầu cầu liều mạng phất tay về phía Cuồng Chiến và Minh Tâm, sắc mặt đã trở nên tái nhợt, quả thật không thể tưởng tượng được, ai mà ngờ rằng khi bọn họ chạy đến đầu cầu lại xuất hiện thêm một tên Vua hải tặc Tân Khắc, hắn còn điên cuồng vung loan đao chém lên dây thừng nữa chứ.
Tiểu Bạch lướt đi như thiểm điện, khi Mộ Dung Tiểu Thiên vừa lên tiếng thì Liên châu tiễn của Linh Nhi cũng lập tức rời khỏi cung. Có điều Liên châu tiễn của Linh Nhi thật sự là kém quá xa uy lực của Lưu quang phá, tên Vua hải tặc tóc đỏ Tân Khắc kia hoàn toàn không thèm tránh né, mặc cho mũi tên của Linh Nhi bắn lên cơ thể, chỉ dốc sức liều mạng chém lên dây thừng, dường như quyết tâm muốn chém đứt cây cầu.
Trên trán Mộ Dung Tiểu Thiên hằn lên những nếp nhăn, quả thật hắn không thể tin được sự thật trước mắt, thật sự không nghĩ ra được vì sao ở lối vào lại đột nhiên xuất hiện thêm một tên Vua hải tặc Tân Khắc, rõ ràng là tên cũng giống như đúc, điều này trái với quy tắc của trò chơi mà, dù có hai tên Vua hải tặc thì không thể nào có cùng tên được.
Mộ Dung Tiểu Thiên đã gấp đến khóc không ra nước mắt, hiện giờ hắn chẳng làm được gì, chỉ có thể liều mạng thúc dục Minh Tâm và Cuồng Chiến nhanh chóng đến đây, Mộ Dung Tiểu Thiên rất muốn xông lên hỗ trợ nhưng hắn lại có điểm cố kỵ, dây thừng ở đầu cầu bên kia cũng đã bị Vua hải tặc Tân Khắc chém đứt một bên rồi, hiện giờ cả chiếc cầu đã hoàn toàn cheo leo, hắn sợ khi mình bước lên sẽ gia tăng sức nặng lên chiếc cầu, ngược lại sẽ khiến cây cầu đứt nhanh hơn, nếu vậy thì cái được không bù nổi cái mất. Hiện giờ Minh Tâm và Cuồng Chiến đang chậm chạp leo lên phía trước chính là nhờ hắn nắm chặt lấy sợi dây thừng.
Trên cánh tay Vua hải tặc Tân khắc đã cắm mấy chục mũi Liên châu tiễn của Linh Nhi, điều này vô hình trung đã giảm bớt sức mạnh và tốc độ chém dây thừng của hắn, có điều hắn không hề dừng lại, vẫn tập trung tinh thần chém lên dây thừng, dường như nếu không chém đứt thì tuyệt đối không bỏ qua.
"Minh Tâm, nhanh, nhanh lên." Nhìn Minh Tâm và Cuồng Chiến bước về phía trước nhờ chút trì hoãn này, Mộ Dung Tiểu Thiên vừa thỉnh thoáng quét mắt về phía tên Vua hải tặc Tân Khắc ở đối diện, vừa không ngừng thúc dục Minh Tâm tăng tốc.
"Vương bát đản, ngươi cút đi cho lão tử." Tiểu Bạch lén lút mang theo kình phong lăng lệ, dùng một tốc độ trước nay chưa có lao về phía Vua hải tặc Tân Khắc, bao nhiêu phẫn nộ vì vừa nãy bị đánh bay đều tích tụ ở đây, kĩ năng gì cũng chẳng cần, Tiểu Bạch chỉ có một suy nghĩ là dùng tốc độ nhanh nhất để lao về Vua hải tặc Tân Khắc.
"Ầm!" Xung lực cường đại từ cú phi hành thần tốc của Tiểu Bạch mạnh mẽ đẩy Vua hải tặc Tân Khắc bay ra ngoài, mặc dù Tiểu Bạch cũng đau đớn toàn thân, máu huyết sôi trào, nhưng khi chứng kiến cảnh Vua hải tặc Tân Khắc bị đánh bay, Tiểu Bạch cũng thấy đáng giá.
"B-A-N-G...GG" một âm thanh chói tai đứt gãy vang lên, khi Vua hải tặc Tân Khắc bị đánh bay, chiếc cầu đồng thời cũng bị chặt đứt, Tiểu Bạch vẫn chậm một bước.
"Minh Tâm..."
"Cuồng Chiến..."
Mộ Dung Tiểu Thiên lập tức kinh hãi đến mức tim gan như muốn nứt ra.

http://www.mediafire.com/?s46b01dkvvq7d30

Nhận 2 phần nữa nhé :bye:
Shoren đúng là thành viên năng nổ của truyện.
Shoren nhận tiếp chuong 40 p1,p2 nhé:yeudamduoi:

P/S: Tặng shoren thêm 5k ngọc vì sự năng nổ này :colen:
 

Shoren

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Shoren đúng là thành viên năng nổ của truyện.
Shoren nhận tiếp chuong 40 p1,p2 nhé:yeudamduoi:

P/S: Tặng shoren thêm 5k ngọc vì sự năng nổ này :colen:
Tks Vân Du hén :bye:
Vân Du xem lại bản cv 5 cột ở post #1 dùm mình, hình như hai chương 38 và 40 nhầm tên chương với nhau :dead:
 

Shoren

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Chương 40- P1+2, có cái hành lang Đoạn Hồn ở 1 trong 3 đoạn cuối không biết dịch có đúng không, chiêu thức Thuấn di hay Thuấn gian di động mình không biết, Vân Du chỉnh lại hén :dead:

Chương 40: kéo dài thời gian

"Tiểu tử, người đừng nghĩ cách kéo thời gian nữa, không có tác dụng đâu." Vua hải tặc Tân Khắc dường như đã nhìn thấu dụng ý của Cuồng Chiến, có điều hắn vẫn đặt cánh tay xuống, dù gì thì đám Mộ Dung Tiểu Thiên vẫn cách hắn khá xa, chỉ cần bọn họ dám nhúc nhích thì hắn lập tức có thể ném Mặc Tinh lựu đạn đến, bởi vậy nên Vua hải tặc Tân Khắc không hề sợ hãi, dù biết rõ Cuồng Chiến đang câu thời gian nhưng vẫn không để trong lòng.


"Ai nha, ta có làm vậy sao!" Cuồng Chiến cười khổ, hai tay giơ lên làm t.ư thế bất lực: "Ngươi nhìn xem, bây giờ chúng ta đứng đây động cũng không dám động, quyền chủ động đều nằm trong tay ngươi, chúng ta có lựa chọn nào đâu! Ngươi muốn giết chúng ta thì làm lúc nào chả được, ta có nói thêm vài câu cũng chẳng quan hệ gì!"


Vua hải tặc nghiêng đầu suy nghĩ: "Ừ, ngươi nói cũng có lý, được rồi, cho ngươi lưu lại vài câu di ngôn vậy!"


"Hắc hắc, ta và người gọi là kẻ trộm kia chết cũng không sao, nhưng nếu hai vị đại mĩ nhân yểu điệu này chết thì ngươi không thấy đáng tiếc à? Ngươi nhìn bọn họ mà xem, ngực tấn công mông phòng thủ đấy, ngươi giữ lại làm hải tặc phu nhân không tốt hơn sao?"


"Cuồng Chiến, cái miệng chó nhà ngươi không nhả ra ngà voi được đâu!" Mặc dù Minh Tâm và Linh Nhi biết Cuồng Chiến nói vậy là để kéo dài thời gian nhưng vẫn giận dữ nhìn hắn cới ánh mắt ăn tươi nuốt sống, nếu không phải tình huống hiện giờ khá đặc thù, hai người bọn họ đã xé xác Cuồng Chiến rồi.


"Ha ha, uh, hai mỹ nhân này quả thật không tồi, có điều cô nàng cầm cung tiễn kia thật đáng sợ, ta cũng không dám muốn." Hải tặc tóc đỏ cười lắc đầu: "Giữ nàng bên người chết lúc nào cũng chẳng hay."


"Ai nha, vậy ngươi nhìn này, có này được đúng không!" Cuồng Chiến làm mặt gian thương, đưa tay chỉ vào Minh Tâm: "Ngươi xem này, vừa nũng nịu lại yếu đuối, giữ lại bên người đảm ngươi sẽ sung sướng vô cùng!"


"Cuồng Chiến!" Quả thật Minh Tâm sắp bốc hỏa rồi, tên này càng nói càng quá quắt.


Vẻ mặt Vua hải tặc Tân Khắc dần trở nên âm trầm: "Ngươi nghĩ ta là đồ ngu sao? Cô nàng kia cũng không phải là đèn đã cạn dầu, dù là mỹ nhân đáng yêu nhưng mạng vẫn quan trọng hơn, tiểu tử, không dài dòng với các ngươi nữa, đi chết đi!"


Chứng kiến Vua hải tặc Tân Khắc vừa nói dứt lời đã vung tay lên, Cuồng Chiến chỉ có thể thầm thở dài một hơi, hắn đã tận lực rồi, dù đắc tội với hai vị đại tiểu thư nhưng vẫn không câu được thêm bao nhiêu thời gian, có lẽ chờ điểm phục sinh thì tốt hơn, nếu không tuyệt đối sẽ phải nếm mùi vị đau đớn!


Trong nháy mắt này, Cuồng Chiến, Minh Tâm và Linh Nhi không ngờ lại trở nên bình tĩnh, ung dung đối mặt với cái chết, đây cũng là một loại tâm tính!


"Chưa chắc đã chết." Một tiếng tiếng thét vang lên, Vua hải tặc tóc đỏ Tân Khắc chỉ cảm thấy tay nhẹ hẫng, Mặc Tinh lựu đạn đã biến mất, hắn còn chưa hiểu có chuyện gì đã xảy ra thì một đòn công kích như cuồng phong bạo vũ đã đánh thẳng lên người hắn.


Tại thời điểm Cuồng Chiến nói rằng Vua hải tặc Tân Khắc có khả năng sẽ xuất hiện, Mộ Dung Tiểu Thiên có cảm giác ý kiến của Cuồng Chiến rất có thể sẽ xảy ra, trong phút chốc hắn thầm cảm thấy lo lắng trong lòng, bắt đầu suy nghĩ đối sách, kết quả là biện pháp duy nhất chính là kỹ năng có xác suất thành công rất thấp khi hắn thực hiện Mị Ảnh phiêu di - thuấn di, vì vậy trong một khắc này hắn liền bắt đầu liên tục sử dụng nó.


"Sử dụng thuấn di thất bại..."


"Sử dụng thuấn di thất bại..."


"Sử dụng thuấn di thất bại..."


Khi Vua hải tặc tóc đỏ Tân Khắc xuất hiện, Mộ Dung Tiểu Thiên vội vàng post một câu "Kéo thời thời gian" lên kênh tổ đội, sau đó lại bắt đầu liều mạng sử dụng từng lần từng lần thuấn di một, hắn không suy nghĩ bất cứ điều gì khác vì nghĩ cũng vô dụng, nếu không phát động được thuấn di thì chỉ có một kết cục - chính là cái chết.


"Sử dụng thuấn di thất bại..."


"Sử dụng thuấn di thất bại..."


Trong khoảnh khắc Vua hải tặc Tân Khắc ném Mặc Tinh lựu đạn về phía trước, ở giây phút hắn sắp tuyệt vọng thì không gian dường như đình chỉ, thời gian dường như đã ngừng lại tại khoảnh khắc này, thành công rồi, hắn đã sử dụng thuấn di thành công. Loại hình ảnh này Mộ Dung Tiểu Thiên đã trải qua không chỉ một lần, hắn kìm chế sự vui sướng trong lòng, bình tĩnh thuấn di đến bên người Vua hải tặc tóc đỏ, vừa nhanh vừa chuẩn xác đoạt lấy Mặc Tinh lựu đạn sắp rời tay Vua hải tặc.


"Triệu hoán anh hùng." Mộ Dung Tiểu Thiên thừa dịp Vua hải tặc Tân Khắc chưa kịp phản ứng, lập tức khởi động công năng triệu hoán anh hùng để kéo Linh Nhi qua.


Mộ Dung Tiểu Thiên không dám lơ là chút nào, hắn không biết Vua hải tặc Tân Khắc có còn Mặc Tinh lựu đạn nữa hay không, cũng chẳng biết Vua hải tặc Tân Khắc có trâu bò như lần đầu tiên giao chiến với hắn hay không, mặc dù hắn nghe Tiểu Bạch nói năng lực của Vua hải tặc Tân Khắc giảm đi rất nhiều, có điều hắn không dám mạo hiểm như vậy, cũng không thể mạo hiểm như vậy bởi vì Cuồng Chiến và Minh Tâm đang ở trong tình huống nguy hiểm, hắn nhất định phải Vua hải tặc Tân Khắc không có thời gian chú ý đến hành lang!


Mộ Dung Tiểu Thiên phát huy Mị Ảnh phiêu di đến cực hạn, huyễn hóa ra thành bốn đạo thân ảnh phiêu di xung quanh Vua hải tặc Tân Khắc, hắn không dám đối cứng với Vua hải tặc Tân Khắc. Hắn phải lợi dụng tốc độ để đánh trọng thương Vua hải tặc Tân Khắc, tuyệt đối không cho hắn bất cứ cơ hội nào để ra tay.


Cơ thể Mộ Dung Tiểu Thiên liên tục chớp động, "Tán hồn thiết trảo" hung hăng chọc vào mắt của Vua hải tặc Tân Khắc, tiếp đó là kỹ năng liên kích của chiến sĩ, không chờ chiêu thức sử dụng xong thì Cước hạ địa thứ đã được phát động, lúc cơ thể hắn lướt qua thì Vua hải tặc Tân Khắc cũng bị chấn bay đi.


Cùng lúc đó, Liên Châu tiễn của Linh Nhi cũng lạnh lùng bắn về phía Vua hải tặc Tân Khắc, hơn nữa còn dùng bản lĩnh xuất chúng bắn một lần ba phát của nàng.


"Lão đại thật anh thuấn ah!" Cuồng Chiến không hổ thân kinh bách chiến, khi Mộ Dung Tiểu Thiên xuất hiện bên cạnh Vua hải tặc Tân Khắc thì hắn là người đầu tiên phản ứng, hưng phấn hét lên một tiếng rồi vội vàng gọi Minh Tâm ở phía trước: "Minh Tâm, đi."


Lúc này Minh Tâm mới kịp phản ứng, mang theo Cuồng Chiến nhanh chóng tiến vào hành lang Đoạn Hồn.


Khi Vua hải tặc Tân Khắc đang dương dương đắc ý chuẩn bị chấm dứt mọi việc thì đột nhiên cảm thấy tay nhẹ hẫng, nhìn lại mới thấy Mặc Tinh lựu đạn đã biến mất, tiếp đó là một cơn đau thấu tim truyền đến từ tròng mắt, toàn thân hắn bị công kích một cách tàn nhẫn, cuối cùng là những mũi tên kia càng làm cho Hp của hắn điên cuồng tụt xuống. Lúc này quả thật là hắn hối hận muốn chết, hắn hiểu ra Cuồng Chiến tán gẫu với mình cả nửa ngày đều là để kéo dài thời gian, thế nhưng hắn không biết tại sao Mộ Dung Tiểu Thiên và Linh Nhi lại đột nhiên đến bên cạnh hắn?


Công kích lạnh lùng của Mộ Dung Tiểu Thiên và Linh Nhi đã khiến Vua hải tặc Tân Khắc không hề có lực hoàn thủ, nhưng Vua hải tặc Tân Khắc cũng phản ứng cực nhanh, hắn cấp tốc thoát khỏi công kích phía dưới của Mộ Dung Tiểu Thiên, cơ thể đột nhiên lui lại phía sau, trên bức tường cuối hành lang đột nhiên xuất hiện một cánh cửa ngầm, chỉ trong nháy mắt bóng dáng Vua hải tặc Tân Khắc đã biến mất bên trong cánh cửa ngầm, khi Mộ Dung Tiểu Thiên đuổi đến sát phía sau thì cánh cửa ngầm kia lại đóng lại, Mộ Dung Tiểu Thiên trực tiếp đâm vào tường.

http://www.mediafire.com/?nd0rc91xregqs2b

Nhận thêm 2 phần nữa :bye:
 

Vân Du

Phàm Nhân
Ngọc
1,45
Tu vi
0,00
Đã update link chương 46-50, mời mọi người vạo nhận chương
Mại zô mại zô

@shoren: shoren làm nốt 2 phần cuối chương 40 nhé :troinhau:
@ve: chương mới với nợ cũ cộng lại ve nhận chương 48, 49 nhé , với lại giả Du 2 chương cũ đây, Du chưa nhận được:28:
@shin: nhanh nhanh nhận chương mới Shin ơi :12:
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top