*Event* Thư tình ta cũng có (re up)

Status
Not open for further replies.

LOLOTICA

Chân Tiên Trung Kỳ
Thư tình là 1 thứ gì đó xa lạ với tôi!
Nhưng vì em, tôi lách cách gõ đôi dòng nhằm trả lời cho em và cho cả tôi nữa…
Một chiều heo may cuối năm, giờ đây đã không còn mùi hoa sữa ngào ngạt hay hoa sữ rơi nhẹ trên những con phố Hà Nội như những ngày nào tôi còn đi nữa. Chỉ còn những “bông xù” tàn tạ như cảnh vật cuối đông này, heo hút và lạnh lẽo. Tôi lang thang nhớ về những ngày xưa của tôi và em. Những ngày mà tôi chưa bao giờ nói tôi yêu em nhưng đã ăn sâu vào trái tim tôi. Về nước, không có nhiều người biết, riêng em, vẫn là 1 tin nhắn thần khiết và trong sang như đôi mắt của em: “ mừng anh về nước”.
Thật vui khi lại được đọc tin nhắn từ em, cô bé ít hơn anh một tuổi, nhưng anh vẫn không trả lời!
Bé ngốc, đừng giận, 2 năm trước anh không đồng ý yêu em, bây giờ cũng vậy, dù vẫn yêu như thế, anh cũng không chấp nhận nó.
Anh và em gặp nhau cũng khá đặc biệt, học cùng lớp ở trường Ngoại Giao, em lại là em gái của bạn của anh trai anh, nghe thật hài hước. Chúng ta còn ở chung một nhà 3 năm, ở đó, còn có anh có chị của chúng ta, đấy là khoảng thời gian an nhàn nhất của em, anh cũng không biết em đã làm đổ trái tim anh từ lúc nào, anh chỉ biết từ khi nhìn vào mắt em anh thậ bình thản, và vô số ý tưởng của anh từ đó mà ra.
Đôi khi thấy em đứng trên ban công nhà nhìn xuống khoẳng lặng hiếm hoi của thành phố này, anh thật sự muốn vòng tay ôm lấy em, nhưng anh nhẫn nhịn. Anh đứng sau lưng nhìn mãi nhìn hoài một người con gái anh đưa ra là có thể lấy làm của riêng mình, nhưng sao mà xa thế em nhỉ?
Hay lúc nhìn em chơi với cháu anh, đôi lúc anh muốn nghĩ… nhưng anh lại lắc đầu.
Còn rất nhiều rất, nhiều lắm…
Anh biết, em cũng yêu anh mà.
Có chiều gió nào, bị anh trai mắng, bé ôm chầm lấy đòi anh đưa lên cầu Long BIên…
Có ngày mưa nào ai đó đưa ô ra đón anh…
Có ai đó đã ôm anh thật chặt sau lưng…
Anh biêt!! Nhưng anh không hiểu!!
Anh xin lỗi, xin lỗi anh, có lẽ từ nhỏ anh đã chỉ sống một mình, có lẽ lúc nào đó anh chỉ biết đến Mỹ, có lẽ anh đã sai, và đánh mất gì đó?? Và phải chăng anh đã hối hận…
Đó tất cả đều là quá khứ!
14/2/2013
Một chiều ngày mùng 5, Quý tỵ, hay là cái ngày Valungtung.
Chiều Hồ Tây, hơi lạnh, anh vẫn ngồi cái quán qen, cái chỗ hơi tối, nhưng nhìn ra rất rộng!
Anh ngắm nhìn những cặp tình nhân, và trong tâm còn khấp khởi mừng.
Vẫn là café muối, trên bàn hoa còn tươi, chị anh mới rời đi, điện thoại anh cũng đã sẵn sàng để gọi cho ai đó. Anh vẫn mỉm cười ung dung như thảy tất cả mợi việc đều đã nằm reong tay anh.
Nhưng bất chợt, một số giọng nói cười ở góc đối diện hơi xa chỗ anh vang lên. Và anh thấy trong đó, cũng nhóm bạn học ngày xưa, mà anh cũng là 1 thành viên!
Vẫn là cái thằng đẹp trai nhất nhóm theo đuổi em từ lâu cười nói với em, nhưng lần này tay em đang nắm tay ai đó!
Rồi những chuyện sau đó anh thật sự không muốn nói!
“Anh! Tại sao anh hãy ngồi chỗ tối”
Ngày đó em hỏi, bây giờ anh mới trả lời : “ Ở đây nhìn ra, em thấy ngoài kia rộng lớn, anh sẽ bơt cô đơn và đau khổ hơn, ở đây cũng laf chỗ trốn của anh!”
“anh! Tại sao không yêu em”
Giờ anh cũng mới trả lời: “Có ai đó đã nói: Chỉ có một người từng sống trong bóng tối và lạnh lẽo thật lâu mới biết tối tăm và lạnh lẽo đáng sợ ra sao, nhưng họ không biết đáng sợ nhất là ngồi bên những người mình thân yêu nhất mà như rơi vào nơi tăm tối nhất!”
Anh sẽ cho mình cơ hội cuối vào ngày 14/3, bởi vì anh biết em không yêu kẻ đó!
TẠm biệt quá khứ buồn, nhũng thứ heo may hãy bay theo gió!
Anh sẽ đi tìm những thứ anh đánh mất!
VÀ anh sẽ không để em cho ai!
 

LOLOTICA

Chân Tiên Trung Kỳ
Lúc này đây anh cầm bút viết những lời có cánh cho em là 1 ngày đẹp trời của tháng 8 ngày 17 năm Bạch Ngọc Sách thứ 100.

Thiên thần của anh à, (mà em nào cô nào trong hàng chục cô gái của Bạch Ngọc Sách chứ , @Phượng Vũ @An Yên @Ngạn Vũ @Mạc Tuyết Y @Vivian Nhinhi @huyen2207 @Hàn Lâm Nhi @small @Chiêu Nhi @Tịch Địa @An Sa @Julia Phạm @Abyss ....... chấm chấm chấm chấm) em là tất cả những gì mà bản thân anh đã và đang có, ngày hôm nay – chỉ có vài từ như vậy thôi anh đã thấy ở cách em cả ngàn phút cả vạn giây và hàng tỉ tỉ thời khác rồi, ôi tình yêu tại sao lại làm anh lãng phí thời gian vô bổ vào những thứ này chứ. Tại sao anh lại đau lòng như vậy chứ, vì yêu em, vì thời gian bị lãng phí vì không thể nói yêu em, ở nơi nào anh mới có thể nói yêu em đây .?.

Tình yêu của chúng ta có thể tồn tại hay không nếu không có sự hi sinh, hơn nữa cũng không cần đòi hỏi bất cứ điều gì, yêu anh anh không đòi quá, là la lá la la là là. Tồn tại hay không tồn tại anh đã tự hỏi mình hàng trăm lần như HAMLET tự hỏi mình, ôi SHAKESPEARE thần thánh, Người đã biết trước anh yêu em nên đặc biệt tạo ra câu nói đó cho anh đúng không .?. Có thể thay đổi nó được không, điều đó hoàn toàn không thuộc về bản thân anh như việc em được mẹ sinh ra là điều hiển nhiên của cuộc sống :035: ? Ôi lạy Chúa, người hãy nhìn vào thiên nhiên xinh đẹp như lạc uyển trốn địa đàng và hãy dùng tâm trí đang thăng hoa như trước đây vào những năm 90 của thế kỷ 20 khi con được nhuận bút của báo Hoa Học Trò, Người hãy viết lên những bản tình ca dành riêng cho nàng.!.

Tình yêu làm cho mọi thứ trở nên mù quáng, mọi thứ đều trở nên điên đảo làm cho mọi sự xấu xa đều trở nên tốt đẹp, tình yêu đã làm cho anh có đủ dũng cảm vượt qua hàng rào đầy lưới bọc thép B40 sắc mọn, khoảnh sân đầy béc giê đói ăn lâu ngày túc trực. Anh ước lúc này đây anh như là chàng DON QUIHOTE của xứ MANTRA hì hục đè bẹp bầy chó dữ nhà em để tới được bên em học tập NGÔ MẪN ĐẠT tay cầm GHITA chân bật đài RADIO vang lên những khúc tình ca bất hủ của anh viết riêng tặng em
nhưng anh không làm được, thay vào đó tình yêu của anh dành cho em đã làm anh có đủ sức mạnh tài chính để thuê LEONARDO DE VINCI chế tạo cho anh 1 chiếc máy bay để anh có thể bay tới bên em. Nhưng chỉ có em nhanh chóng quên đi mà thôi, em luôn nghĩ chỉ có anh phải sống cho em và cho anh mà thôi. Điều này chúng ta đã thống nhất khi chúng ta ký giấy sống thử rồi đúng không, rồi em sẽ từ từ, từ từ cảm nhận được cảm giác đau đớn như hàng ngày anh vẫn trải qua.

Dần dần chúng ta sẽ thích ứng với tình yêu “1 túp lều tranh 2 trái tim vàng” này thôi, thật không may là ngày hôm nay anh đã không thể nói hết những khoảnh khắc trong trái tim mình với em, vì em chính em là em của ngày hôm qua. Vì em là em của ngày hôm qua nên trái tim em có ở gần anh bây giờ đâu, lúc này đây, ở trong bộ ngực lực lưỡng cơ bụng 6 máu, vòng 1 vuông chằn chặn khung người nở nang của anh đây đang chất đầy những điều muốn nói với em

- Em à tại sao tối qua đi ngủ em ngáy to thế…..
images699131_12.jpg


- Em à, hôm qua tới phiên em cho đồ vào máy giặt mà, sao em lại không làm…
quan-ao-bua-bon.jpg


- Em à, nhà anh đã lau rồi sao em lại lôi chổi quét mạng nhện ra phủi bụi…


- Em à, anh nhớ là đã đưa lương cho em rồi sao em lại nói là chưa….
77b57320131105161631luong.jpg


Và còn rất nhiều các “Em à…” khác nữa, :6cool_surrender::2cool_burn_joss_stick::2cool_beated::sad::too_sad: Có đôi lúc anh không thấy rằng có nói cũng không là gì sau tất cả mọi việc. Vui lên đi, khúc hoan ca anh vừa mới viết em hãy hát lên nào, để quên đi hoàn cảnh hiện tại của đôi ta, vẫn còn đó kho báu đích thực và duy nhất của anh (đúng thôi vì em đâu có khả năng sáng tác nhạc trong khi không nghe được gì như anh) tất cả của anh là anh giống như anh đó là anh không phải em nhưng mà lại là của em :035: . Ôi thượng đế người hãy chúc phúc cho đôi tình nhân bé bỏng này đi, tối nay con sẽ cầu nguyện người trước khi đi ngủ, con thề con hứa con đảm bảo.
Em đang đau khổ lắm phải không:thodai:, tạo vật trân quý nhất của anh, anh ước em là nàng PANDORA cầm trên tay chiếc hộp tai họa mà thần PROMETHE đã thử thách chúng ta, để nếu anh có đưa em đi dạo phố thì dân tình còn lác mắt vì tình yêu của anh quá xinh đẹp :026:. Bây giờ đây, chỉ bây giờ đây, ngay bây giờ đây, là lúc này đây khi anh cảm nhận được rằng các con chữ khô khan kia không còn chứa đựng nổi tình yêu của anh dành cho em, anh phải hành động thôi, em đợi anh 1 chút:xinloi:, anh lên phố VỌNG ĐỨC mua thêm vài cái ổ cứng di đông và thẻ nhớ dung lượng cao để chứa thêm file ảnh nhạc và thơ tình tặng em:48:. Anh muốn làm thật nhiều thứ trong từng ngày – từng giờ - từng phút – từng giây – từng khoảnh khắc để em có thể biết rằng anh yêu em nhiều như thế nào. Em có biết không ngày Thứ Hai anh lạc bước trong tình yêu, ngày Thứ Ba con tim anh rung động mạnh mẽ làm anh bước nhầm sang ngày Thứ Năm luôn mà bỏ qua bao nhiều những cái gọi là tình cảm dạt dào của sáng – trưa – chiều – tối của ngày Thứ t.ư:khinhbi:. Mà thôi không sao đâu, ơ nhưng mà anh đang ở đâu thế nhỉ, à đúng rồi anh đang đứng cạnh em, em phải nhanh lên thu dọn đồ đi để chúng ta cùng tới túp lều lí tưởng của anh và của em, đó mới thật là cuộc sống.:36:
Vì vậy, em à nếu không có em em đó, chính là em người mà anh theo đuổi ở nơi này và nơi này này.:vai: Người mà hàng ngày hàng giờ, hàng đêm hàng phút anh mong muốn 1 chút, 1 phát thôi cũng được, à mà @Trung Thần Thông bảo là đã tham thì tham cho chót:41:, nhiều chút cũng không sao em à. Sự khiêm nhường của người đàn ông đó là cái gì nhỉ, à đúng rồi nó là cái rằm mà hàng ngày đâm vào ngón tay út của anh làm anh đau lắm. Và khi anh cố gắng bản thân minh với các Chưởng Không Giả để hỏi rằng anh là ai, mà thằng đó là thằng nào:036:, hàng ngày anh vẫn tự hỏi bản thân mình như vậy. Em có biết không, khi anh vô tình đi qua nhà em và nghe thấy câu “lời anh nói như cả ....tạ........yêu thương” chỉ mấy từ loáng thoáng đó thôi, đã gợi ra cho anh cả rừng địch thủ rồi, em đã có “Tạ” rồi sẽ có “Yến” rồi cả “Tấn” nữa, còn anh chỉ là 1 chàng nhạc sĩ quèn mà thôi, anh lấy gì để thần thánh bản thân mình so với những đối thủ nặng ký kia chứ :035:. Em có biết không, anh đã khóc thật nhiều, anh đã sống đã sống những đêm trời có ánh trăng chiếu vàng, anh đã sống những đêm ngoài kia biển ru bờ cát. Ước gì em ở đây giờ này. ước gì anh được nghe giọng cười. Và rồi anh lại đã khóc khi em là người duy nhất đón nhận anh vào ngày thứ 7 mà thiên hạ đồn thổi máu vẫn chảy về tim. Em làm vậy là đã ngầm báo hiệu cho anh biết rằng “Tiến lên đi chàng trai của em, dũng cảm lên nào:tungtang:.” Phải không ? Anh biết mà, và em cũng yêu anh mà. Anh yêu đi bộ dưới hàng cây , đấu vui với bạn bè, và ly rượu ngon, và anh càng ngày càng yêu em điên cuồng hơn, đêm năm canh anh chỉ dám ngủ 1 canh đầu:g9:, từ canh thứ 2 trở đi anh không dám ngủ anh chỉ dám ngáy o o và mơ tới em thôi:095:. Em biết không, tình yêu của anh luôn cuồng nhiệt lắm không biết dùng từ nào để diễn tả nữa, thôi anh đi ngủ để lấy sức nghĩ tiếp vậy. Chúc em ngủ ngon tình yêu của anh, anh quên anh phải chạy ra chỉnh lại cái đồng hồ nước đã, sáng mai anh muốn là người đầu tiên chạy đến dưới mái cửa sổ nhà em nói những lời “Và tôi cũng yêu em, và tôi cũng yêu em, và tôi cũng yêu em, yêu em rộn ràng, yêu em nồng nàn, yêu em chứa chan....... Dề hú” . Ôi chúa ơi, nàng đang ở đó, nàng đã ở đó, nàng vẫn ở đó, nàng sẽ ở đó nàng thật gần nhưng cũng thật xa xôi. Nàng ở đó không phải là 1 tòa nhà thực sự nằm giữa thiên đường đó chứ, ôi tình yêu của chúng con, nhưng mà...... chắc chắn rằng, tình yêu của con dành tặng cho nàng đủ để đứng vững trước những đợt oanh kích của “TẤN, TẠ, YẾN “ kia, con biết mà. Con đi ngủ đây. Xin Chúa ở trên cao cũng ăn no ngủ kĩ để chứng minh tình yêu của con dành cho nàng...... A men....
 
Last edited:

LOLOTICA

Chân Tiên Trung Kỳ
@kenny0112 , @An Yên, @Tịch Địa thân mến, tôi đã hâm mộ em từ lâu hôm nay xin được bày tỏ tấm lòng.

Em có biết thống kê là một ngành khoa học gồm thu nhập, sắp xếp và phân tích các dữ liệu, tùy vào kết quả phân tích mà cho ra suy luận trong một phạm vi lớn. Thế nên trong trường hợp không có tính xác định vẫn thu được một kết luận mang tính phổ biến. :004:
Nếu tình yêu cũng có nguyên lý như thống kê vậy những điều mà tôi thu thập được, sắp xếp, phân tích đã đủ đưa ra kết luận trong trường hợp không có tính xác định chưa? Tôi luôn nhớ những câu nói của em, mỗi khi nghĩ lại khiến tim tôi xao xuyến. :5cool_big_smile:

Nếu tình yêu cũng có tính khoa học em là nỗi bận tâm của tôi, tôi luôn nhớ tới em, cô gái với cái tên thật đẹp, không cần nghi ngờ gì nữa. Từ lâu trước kia đã tồn tại tận sâu trong đáy lòng, vẫn cứ như thế.:6cool_smile::6cool_smile:

Biến số là một số có giá trị bất kỳ,không bắt buộc phải duy nhất có một giá trị, có thể thay đổi giá trị trong một tình huống có thể thay đổi, hoặc thay đổi thuộc tính. Chẳng hạn như hiện tại, lấy tâm trạng là biến, có thể chia thành trời nắng, trời đầy mây và... như tôi hiện tại, mây đen dày đặc.:4cool_doubt:

Nếu lấy tình yêu là biến, có thể chia ra yêu và không yêu. Từ khi biết đến em, tôi luôn tự hỏi, nếu không có biến phải chăng sẽ không cần phân loại , nhưng tình yêu đến rồi... biết làm sao :(. :nothing_to_say:

Tôi ghét vừa yêu biến số vì nó chứa đựng kết quả, có thể tôi không mong muốn, nhưng mà nó cũng đồng thời chứa đựng kết quả tôi mong muốn.
:hemchiu::hemchiu:
Giờ tôi đã đi đến kết luận, tôi muốn:

Sugar sugar ajinomoto ajinomoto, I want toilet kiss you.I want you.
:4cool_beauty::4cool_beauty: :hoa::hoa::hoa::hoa::hoa::hoa:

(Đường đường, chính chính, tôi muốn cầu hôn em)
 
Last edited:

LOLOTICA

Chân Tiên Trung Kỳ
Ăn theo trào lưu viết thư tỏ tình ẩn danh. Ăn theo vị bằng hữu đã viết một bức thư tỏ tình. Ăn theo thêm nhiều cái nữa. Vâng, tôi là một người ham ăn!

Ngày buồn, tháng nhớ, năm thương, Vương quốc cô đơn thế kỷ sầu...
Đây là câu đầu tiên anh viết dành cho em. Kế đến, anh viết cho em câu thứ hai. Anh muốn nói với em rằng, câu này anh viết đã là câu thứ ba rồi đó!
Hỡi @kenny0112@An Yên thương mến!
Sáng nay trời thật đẹp, và anh vừa ngã xe toẹt cả mông. Anh ngồi co cẳng viết cho hai em bức thư tình hay nhất thế kỉ.
Đầu thư, xin chúc cho các em có nhiều calo để các em mạnh khỏe.
Em à! Chỉ mới gặp em thôi mà anh ngỡ như đã quen nhau từ kiếp trước. Xa em vài giây thôi mà ngỡ đã bao năm. Em ơi ,ánh mắt em làm cả miền Nam chìm trong băng giá. Em cất tiếng cười làm cả miền Bắc ngủ quên còn khi những giọt lệ em rơi làm 7 tỉnh miền Trung chìm trong lũ lụt...
Ôi thôi! Quái vật...
Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như điên, anh đi giầy quên đi tất, ăn sáng quên đánh răng, anh dùng xăng vo gạo, anh khờ khạo cũng chỉ vì yêu em đó.
Vậy thì, các em ơi, xin đừng để lý trí lấn át trái tìm mà buông lời từ chối anh! Hãy như con cá gặp nước, hãy vùng vẫy, hãy tha hồ nô đùa trong bể nước chan chứa tình yêu của anh.
Một lần và mãi mãi anh muốn nói với em rằng anh yêu em như que kem mút dở, như dưa bở với đường, như lọ tương ngâm cà pháo, như con báo với cánh rừng, như muối vừng với lạc, như lão Hạc với con chó vàng...
Thôi mệt quá rồi anh đành phanh bút ở đây. Chào em và yêu em nhiều, chúc em gặp nhiều ác mộng, anh sẽ hiện ra để cùng em chạy trốn.
Hôn em như cún con hôn mèo con!

:hoa:
 
Last edited:
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top