kethattinhthu7
Phàm Nhân
Buồn ngủ.Có nhiêu đó thôi sao? :'(

Buồn ngủ.Có nhiêu đó thôi sao? :'(
Vậy mai giúp em tiếp nhé, mai em sửa một lượt. >_<Buồn ngủ.![]()
Chưa biết, mà góp ý xong có mần ăn được gì đâu?Vậy mai giúp em tiếp nhé, mai em sửa một lượt. >_<
Các lỗi:
- Hà Diệc Dao bất đắc dĩ bỏ bông vải thấm cồn xuống,
=> Bất đắc dĩ Hà Diệc Dao bỏ bông vải thấm cồn xuống.
- Tiếng nói nhẹ nhàng này suýt nữa khiến cho Hà Diệc Dao tưởng mình
=> Suýt nữa tiếng nói nhẹ nhàng này khiến cho Hà Diệc Dao tưởng mình.
Hai lỗi này rất hay mắc phải, các từ "bất đắc dĩ", "suýt nữa" là liên từ, do đó nó phải nằm ở đầu câu.
Thôi, huynh soi tới đây thôi.
@Mạc Tiếu Tuyền
Theo ta thì lão chữa lợn lành thành lợn què rồi. Hai câu đang đúng lão lại sửa như vậy thì ta thấy ko hợp lý lắm.
Bất đắc dĩ: Từ này không phải liên từ đâu lão. Là tính từ hoặc trạng từ, nghĩa là không thể không làm gì. Không phải nó không có được đặt ở đầu câu, nhưng nếu vậy phải chuyển sao cho hợp lý. Ví dụ: Bất đắc dĩ lắm ta mới làm như vậy = ta bất đắc dĩ lắm mới làm như vậy = ta làm như vậy là bất đắc dĩ lắm. Mấy câu này không khác nhau, cũng thường nghe trong văn nói hằng ngày. So giữa câu gốc của Tiếc Tiền và lão thì ta thấy câu gốc hợp lý hơn.Hồi giờ ta vẫn dịch thế mà, lão phân tích giùm ta đi
![]()
Hai câu đều đúng nhưng câu 1 thường được dùng hơn.@Clarkdale, theo lão, giữa 2 câu sau thì câu nào đúng:
- Thẩm Thạch bỗng nhiên đưa tay sờ má Chung Thanh Trúc.
- Bỗng nhiên, Thẩm Thạch đưa tay sờ má Chung Thanh Trúc.
Phân tích cái này đi, giữa 2 câu sau thì câu nào đúng:So giữa câu gốc của Tiếc Tiền và lão thì ta thấy câu gốc hợp lý hơn.
Vậy còn câu này:Hai câu đều đúng nhưng câu 1 thường được dùng hơn.
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản