Mình nộp bài ạ! @@
Với một người nói tiếng Anh mà nói, tiếng Nhật được cho là một ngôn ngữ cực kỳ “phức tạp”. Trong khi các khái niệm căn bản nào đó được đơn giản hóa đi (Ví dụ như những dạng từ số nhiều chiếm rất nhỏ), ngữ pháp lại bị xoay vòng, và những khái niệm về cả lời nói lẫn cách diễn đạt thường được truyền đạt hoặc là khác nhau hoặc là hoàn toàn ngoài lề khuôn khổ tiếng Anh.
Người Nhật diễn đạt các sự việc chẳng hạn như cảm xúc và sở thích khá khác so với các ngôn ngữ khác. Ở Nhật Bản, người ta hoàn toàn tin rằng bạn không thế biết chắn chắn những gì mà người khác đang nghĩ (và bạn thật tự phụ nếu cư xử ngược lại), vì thế việc diễn đạt thẳng thắn những suy nghĩ của đối phương ví dụ như “Cậu ta thích kem” hoặc “Cô ấy đang tức giận” rất hiếm gặp. Thay vào đó, chúng ta sẽ sử dụng những cách diễn đạt thông dụng hơn như “Tôi cho là cậu ta thích kem” hoặc “Hình như/Lúc này cô ấy dường như đang tức giận” hoặc “Cô ấy có vẻ muốn đến công viên”. Điều này có liên quan mật thiết đến tầm quan trọng của việc phân biệt những thông tin bạn biết trực tiếp và những thông tin mà bạn nghe từ nguồn khác nhau.
Người Nhật diễn đạt các sự việc chẳng hạn như cảm xúc và sở thích khá khác so với các ngôn ngữ khác. Ở Nhật Bản, người ta hoàn toàn tin rằng bạn không thế biết chắn chắn những gì mà người khác đang nghĩ (và bạn thật tự phụ nếu cư xử ngược lại), vì thế việc diễn đạt thẳng thắn những suy nghĩ của đối phương ví dụ như “Cậu ta thích kem” hoặc “Cô ấy đang tức giận” rất hiếm gặp. Thay vào đó, chúng ta sẽ sử dụng những cách diễn đạt thông dụng hơn như “Tôi cho là cậu ta thích kem” hoặc “Hình như/Lúc này cô ấy dường như đang tức giận” hoặc “Cô ấy có vẻ muốn đến công viên”. Điều này có liên quan mật thiết đến tầm quan trọng của việc phân biệt những thông tin bạn biết trực tiếp và những thông tin mà bạn nghe từ nguồn khác nhau.