Nguyên văn:
人生最苦为行商,
抛妻弃子离家乡.
餐风宿水多劳役,
披星戴月时奔忙.
水路风波殊未稳,
陆程鸡犬惊安寝
Dịch thơ:
Trong đời khổ nhất bán rong
Từ con, bỏ vợ lưu vong xa nhà
Nằm mưa nếm gió bôn ba,
Hai sương một nắng kiếp già long đong.
Lội sông vượt sóng chẳng xong
Trèo đèo lội núi, nghỉ trông chó gà.
Dịch nghĩa:
Trong cuộc đời khổ nhất là những kẻ bán rong,
Phải bỏ vợ bỏ con, từ bỏ quê hương.
Phải ăn gió ngủ sương, lao động vất vả
Một nắng hai sương cực khổ bôn ba.
Đi sông đi biển thì sóng gió không yên,
Đi đường đất (đường bộ) thì gà chó lại quấy nhiễu giấc ngủ.