Luận Truyện Nhất Thế Chi Tôn - Mực Thích Lặn Nước

VôHưKhông

Phàm Nhân
Ngọc
1.516,04
Tu vi
0,00
Căn cứ theo cấp độ và tình hình của Xung Hòa thì Địa Tiên là cấp sau Pháp Thân, và Nhân Tiên là chỉ Pháp Thân hoặc chỉ chung cho cấp độ từ Pháp Thân trở xuống.

Mà có Nhân Tiên, Địa Tiên thì có thể có tới Thượng Tiên, huống chi còn có cảnh giới Truyền Thuyết nữa. Ôi thôi, càng nói càng thấy mờ mịt, Thiên Đế năm đó mơ hồ đạt tới cảnh giới "Lên bờ" gì gì nữa...

À mà mô có thắc mắc, Ngoại Cảnh đỉnh phong phải là 9 tầng trời không? Qua Ngoại Cảnh đỉnh phong là tới nửa bước Pháp Thân phải không? Còn Đại Tông Sư là tầng trời nào?
Có đại tông sư cơ à? Chỉ có Tông Sư thường với Tông Sư đỉnh phong thôi chứ?
 

Vong Ngã

Phàm Nhân
Ngọc
53,00
Tu vi
0,00
copy 1 bài luận bên TTV
Trăm ngày trúc cơ(Định trung tu thân):

“Mặc kệ là Đạo Môn tĩnh công, vẫn là thế tục lưu pháp, võ đạo tu tập chi lộ bước đầu tiên giai đại đồng mà tiểu dị, là vi khí mạch sơ thông, cường thần kiện thể.” Huyền Ân không để ý đến Chân Đức đám người nghi hoặc, thản nhiên giảng thuật nói.

“Một bước này tại Đạo Môn tên là ‘Trăm ngày Trúc Cơ’, ý chỉ đặt võ đạo tu hành chi cơ, cái gọi là ‘Trăm ngày’, vừa bình thường mà nói, trăm ngày bên trong, nhâm đốc đẳng kinh mạch khí mãn tự khai, ta Phật môn tắc xưng là ‘Định trung tu thân’, bởi vì chỉ có lòng yên tĩnh nhập định, không tán không loạn, chân khí mới có thể tự nhiên hoá sinh, bổ khuyết khiếu huyệt, khai thông khí mạch, mà thế tục xưng là ‘Khai mạch’.”

Huyền Ân đại khái giới thiệu “Định trung tu thân”[ trăm ngày Trúc Cơ ] yếu điểm:“Nhân thân có ba trăm sáu mươi lăm chỗ đại khiếu, mỗi hoá sinh một ngụm chân khí sau, đều muốn điền vào khiếu huyệt, mà mỗi một nơi đại khiếu nhu cửu khẩu chân khí mới là sung túc......”

“Mỗi lần nhập định một khắc chung, chỉ có thể hoá sinh một ngụm chân khí, cố căn cứ mọi người mỗi ngày tu hành thời gian, đại khái trăm ngày đến một năm, vừa có thể hoàn thành một bước này.”

“Nhập định lúc, lục căn thanh tịnh, không vọng tưởng không cấp thiết, một khắc chung sau, tự có chân khí hoá sinh, trong đó một nửa do đốc mạch thượng đi tới đỉnh đầu huyệt Bách Hội, lại đi xuống ở hàm trên, sinh thành một ngụm ‘Kim tân’, mặt khác một nửa, tắc do nhậm mạch thượng hành, cùng với cằm, hóa thành một ngụm ‘Ngọc dịch’.”

“‘Kim tân ngọc dịch’ gặp lại, sẽ tụ thành một ngụm thanh mà ngọt nước bọt, này tại ta Phật môn xưng là ‘Cam lộ’, sau nuốt ‘Cam lộ’, điền vào tương ứng khiếu huyệt......”

Huyền Ân lặp lại đem yếu điểm nói mấy lần sau nói:“Đợi đến ‘Định trung tu thân’ hoàn thành, tắc tinh khí thần giai chân, khí mạch sơ thông, thân thể cường kiện, như thế mới có thể tiến vào bước tiếp theo ‘Thiền định súc khí’, ta Phật môn lại xưng là ‘Trưởng dưỡng thánh thai’.”Súc khí đoán thể (Thiền định súc khí , Trưởng dưỡng thánh thai): Tích tụ chân khí ngưng luyện khiếu huyệt toàn thân. Đan điền sáng lập, Súc Khí tiểu thành, đợi đến trăm mạch đại thông, súc khí có thành sau, chuyển tu tạng phủ khiếu huyệt, khai thiên sinh cửu khiếu, là vi “Mở khiếu” Kỳ.

Mở khiếu kỳ: bao gồm các khiếu huyệt là nhãn khiếu (mắt), nhĩ khiếu (tai), mũi khiếu (mũi), khẩu khiếu (miệng), tiền dương (đường tiểu), hậu âm ( đường đại). Khai đến thất khiếu (khẩu khiếu) thì nội thiên địa sơ lập, khai đến cửu khiếu thì có hộ thể cương khí.


Cửu khiếu tề khai sau, muốn tưởng trong ngoài thiên địa giao hội, chi bằng đả thông sinh tử huyền quan, đạp lên ‘Thiên địa chi kiều’, một bước này, chính là tu luyện mi tâm tổ khiếu, nếu là có thành, có thể cảm ứng thiên địa , dẫn động một chút thiên tượng biến hóa, xưng là nửa bước ngoại cảnh, sau mới là trong ngoài thiên địa giao hội, tấn chức ngoại cảnh.Cửu khiếu sau thì có thể dựa vào đan dược lên thẳng ngoại cảnh, nhưng cách này sẽ làm nội thiên địa và ngoại thiên địa xung đột, muốn lên cấp nữa thì phải bỏ giá lớn khắc phục hoặc ko có hi vọng tiến cấp. Tương tự với cách dùng đan dược từ cửu khiếu lên nửa bước ngoại cảnh. Cũng có thể dùng nội thiên địa câu thông ngoại thiên địa tấn cấp tức thời lên nửa bước ngoại cảnh, cách này cần tốn thời gian thay đổi nội thiên địa để thích hợp với ngoại thiên địa thì mới lên được ngoại cảnh.

Cửu khiếu sau trải qua thời gian củng cố và điều chỉnh nội thiên địa để thích hợp với ngoại thiên địa sau đó tấn cấp nửa bước ngoại cảnh được gọi là hoàn mỹ nửa bước, cách này an toàn dễ làm sau nửa năm hoặc 1 năm có thể tấn cấp ngoại cảnh.

Cửu khiếu sau tự tìm hiểu quy luật thiên địa xây dựng nội cảnh theo những điều mình ngộ được khi nội thiên địa và ngoại thiên địa xứng hợp với nhau thì có thể tiến cấp lên ngoại cảnh bỏ qua khâu nửa bước gọi là một bước lên trời, cách này phải chịu thiên kiếp, qua được thì cảnh giới ở ngoại cảnh dễ đột phá hơn. Trong truyện thì nvc có tứ kiếp gia thân người ta nói có thể 1 năm 1 cấp tới nửa bước pháp thân hoặc pháp thân, Tô Vô Danh và Giang Chỉ Vi tam kiếp gia thân có thể tới đỉnh phong hoặc nửa bước pháp thân, 2 kiếp ko biết, 1 kiếp thì Tuyệt đỉnh hoặc Tông Sư.

Ngoài ra còn 1 cách là bế tử quan, thời gian tùy ý, ko chết thì lên ngoại cảnh, ko lên thì chết
tt2.gif


Ngoại cảnh: Ngoại cảnh có thể câu động thiên địa pháp lý làm thay đổi thời tiết, hoàn cảnh hoặc tính chất khu vực xung quanh để thích hợp phát huy công pháp của mình và suy yếu đối phương.

Ngoại cảnh cũng chia làm 9 tầng, 3 tầng đầu gọi là Nhất Lưu cao thủ dùng thiên tài địa bảo hoặc tài nguyên cần thiết củng cố pháp tướng. Khi pháp tướng củng cố hoàn thành thì có thể vượt qua tầng thứ nhất thiên thê tiến cấp lên tầng thứ 4. Tầng thứ 4-6 gọi là Tuyệt đỉnh cao thủ, tầng này ngưng tụ pháp lý vào pháp tướng. Vượt qua tầng thứ 2 thiên thê thì lên Tầng 7-8 gọi là tông sư, tầng 9 gọi là ngoại cảnh đỉnh phong (đại tông sư) mấy tầng này thì chịu.

đến tầng 9 thì có thể tiến cấp nửa bước pháp thân rồi lên pháp thân.

Pháp thân (lục địa thần tiên): Pháp thân dung nạp pháp tướng vào cơ thể, khiến cho nhục thân có được các đặc điểm của pháp tướng.
Pháp thân thấy trong truyện xưng hô chia ra phật giáo và đạo giáo, ta cũng chỉ rành bên đạo giáo: Nhân tiên, Địa tiên, Thiên tiên.

Truyền thuyết (tiên tôn, Phật): thống nhất được bản thân trong toàn vũ trụ, các hình chiếu ở các thế giới quay về 1 người duy nhất. Truyền thuyết có các đặc điểm là khó chết ( chết rồi qua thế giới khác sống lại), có phân thân hoặc hình chiếu ở tất cả các giới, có thể thay đổi pháp lý thiên địa,...
hình như bên Đạo gia thì cảnh giới pháp thân là nhân tiên, địa tiên, thiên tiên
bên phật gia là kim thân, la hán quả, đại la hán hoặc kim thân, bồ tát quả, đại bồ tát
 

archnguyen1984

Phàm Nhân
Ngọc
732.235,35
Tu vi
0,00
Theo mềnh một trong những điểm quan trọng khiến truyện hay là tuyến nhân vật phụ. Chưa nói về xây hình ảnh, tính cách mà chỉ riêng miêu tả về tu vi, trình độ đã quan trọng lắm rồi. Các nhân vật phụ này sẽ là những cái mốc sống trong truyện để người đọc dễ cảm nhận được sự chênh lệch giữa các cấp độ tu luyện, sự khó khăn của việc tu luyện lên cấp, thậm chí là t.ư duy, sự khôn khéo của nhân vật khác khi phải đối đầu với những nhân vật mạnh hơn. Đã rất nhiều chuyện ban đầu xây dựng các tuyến nhân vật phụ rất tốt nhưng sau đó vì muốn tạo dựng những trận đánh hoành trang cho nên ưu ái quá thể cho nhân vật chính (Không thì nó chết mất!)... dẫn đến sự xuống chất của truyện.

Nói về miêu tả cảnh giới thì ta đánh giá rất cao phần nhân giới của Phàm Nhân Tu Tiên Truyện. Chắc ai đã đọc phần này sẽ phải thừa nhận được cảm giác hứng thú khi thấy NVC từng bước tu luyện đi lên, gian nan và khéo léo đối đầu với kẻ thù mạnh mẽ hơn như thế nào. Sẽ không ai bảo nguyên nhân vì Hàn Lập có cái bình đâu nhỉ? Cái bình lúc đấu pháp cũng chỉ làm cái lá chắn nhỏ hoặc thay gạch chọi vào đầu được thôi. Trong truyện Nhất Thế Chí Tôn cũng vậy, tác giả không để cho nhân vật của mình nhảy vào những trận chiến có sự chênh lệch quá lớn với địch thủ nhờ vào luật của Lục Đạo. Mà bản thân nvc cũng rất biết mình biết ta, có chắc mới làm, mạnh quá thì né, đánh không lại thì chạy, trốn không được thì tìm người cứu, có binh khí, bí bảo bảo đảm an toàn mới đánh liều...vv Suy nghĩ nvc rất độc đáo, nhiều lúc khiến mềnh thấy rất mới mẻ, sáng tạo. Hệ thống nhân vật phụ trong Nhất Thế Chí Tôn có thể nói là đa dạng, phong phú bậc nhất trong những truyện mình đã đọc. Cái tài của tác giả là xây dựng hình ảnh các nhân vật này rất hay, rất riêng, ai cũng có một vị trí nhất định cả. Nhờ hệ thống nhân vật này mà truyện trở nên đặc sắc hơn và người đọc dễ dàng hiểu hơn về các cấp độ tu luyện trong truyện. Trong đó, ngoài các thành viên trong tiểu đội của NVC thì mình ấn tượng nhất với hai nhân vật là Sơ Dương Chân Tiên Xung Hòa Đạo Nhân và Lục Đại Tiên Sinh.

Lục Đại Tiên Sinh xuất không nhiều nhưng lần nào cũng cho thấy tu vi cao thâm vô cùng. Ông là trang chủ Họa Mi Sơn Trang, người ta nói nhờ chăm chú luyện một bộ kiếm pháp nên ông đã thành tựu Pháp Thân. Hơn nữa, ông còn là một kẻ si tình khó kiếm, luôn túc trực bên cạnh mộ người vợ hiền đã mất từ lâu, hàng năm đều đến thăm chốn xưa in dấu kỷ niệm của hai người. Từ đó có thể hình dung ra Lục Đại là con người bình dị, sống tình nghĩa, ẩn bên trong ông là ý chí kiên cường bền bỉ. Tác giả khi miêu tả về tu vi của Lục Đại khá mập mờ, tất nhiên ông là Pháp Thân - cảnh giới mà nvc vác mông chạy dài cũng chưa đến, các Pháp Thân khác khi nghe đến "Lục Đại" đều tỏ vẻ nể nang hoặc e dè như thể chính bản thân họ cũng lờ mờ cảm thấy tu vi của Lục Đại rất cao nhưng mà cũng chỉ lờ mờ cảm thấy như thế thôi. Lúc đó mềnh đã nghĩ với lối viết của tác giả chắc chắn sẽ không xây dựng Lục Đại theo kiểu tu vi vốn cấp SSS nhưng giả bộ tu vi cấp A như nhiều truyện đã làm, vậy thì vì cái gì khiến địa vị của ông trong mắt các Pháp Thân khác cao như thế? Phải chăng vì cách ông tu luyện, con đường mà ông đã chọn - Kiên định, bền bỉ và như nụ hoa ủ hương khi đã nở sẽ rực rỡ vô cùng. Cũng chính điều này khiến mềnh thích truyện NTCT hơn vì nó khiến người đọc là mềnh phải t.ư duy nhiều hơn, cảm nhận nhân vật sâu hơn.

Xung Hòa là chưởng môn Thái Dương Tông, từng là cao thủ thứ hai trên Thiên Bảng - Bảng xếp hạng cao thủ cấp Pháp Thân (Trở lên) - sau trận đánh tranh dành một thức Như Thần Thần Chưởng, dùng Tru Tiên Trận Đồ vây khốn hai Pháp Thân khốn đốn đã là cao thủ đứng thứ nhất. Vốn Xung Hòa cũng như Lục Đại, xuất hiện rất ít vì tác giả không muốn mất cân đối của các nhóm lực lượng khi mới khởi đầu của truyện và NVC còn khá non yếu. Cái tên "Xung Hòa" thi thoảng mới được nhắc tới. Khá lâu sau khi NVC gia nhập tổ chức "Tiên Tích" rồi Linh Bảo Thiên Tôn lộ diện là Xung Hòa thì nhân vật này mới thực sự tham gia vào truyện. Tất nhiên, không có chuyện cao thủ này dắt NVC đi đánh quái, làm nhiệm vụ, nhặt đồ mà vai trò lúc này của ông là người đứng đầu Tiên Tích. Về tính cách thì có thể dễ dàng nhận ra Xung Hòa là một người hiền hòa và khá hài hước. Ngay dáng vẻ bên ngoài "Mặt tròn hồng hào, miệng mỉm cười" của ông được miêu tả trong trận tranh giành một thức Như Lai Thần Chường cũng đã cho thấy điều đó.
có những bài viết như thế này, huynh tin rồi độc giả sẽ biết tới NTCT nhiều hơn! Cho xứng với chân giá trị của nó thay vì những thứ nhạt nhẽo, ảo tưởng quá đỗi bình thường. Tiếc là vì một vài lý do, giờ huynh ko dịch bộ này nữa. Nhưng khi có thời gian, và tâm t.ư, nhất định sẽ dịch tiếp, và dịch trọn bộ này... cất đi làm của riêng ^^
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top