[ĐK Dịch] Ma Thiên ký - Vong Ngữ

batuoc999

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Dịch thử chương 181 xem sao. mong các đậu hũ cho ý kiến


Phần lớn các loại tài liệu dùng để luyện chế các loại đao kiếm Linh khí bình thường đều không được kiếm tu để vào trong mắt.

Cho dù như khối Thâm Hải Hàn Quang Thiết lúc trước đám người Khuê Như Tuyền lấy được kia cũng chỉ có thể xem như là một loại tài liệu luyện chế Nguyên Linh Phi Kiếm miễn cưỡng sử dụng được, nhưng đối với một ít kiếm tu đẳng cấp cao mà nói thì hơn phân nửa còn không cách nào được coi trọng.

Nhưng trên thế gian tài liệu thích hợp luyện chế phi kiếm cho kiếm tu thật sự là quá ít. Trong khi đó một thân bản lĩnh của kiếm tu tất cả đều đặt tại bên trên phi kiếm, cho nên cũng có không ít kiếm tu mắt thấy tìm kiếm tài liệu phù hợp vô vọng cũng chỉ có thể dùng một ít tài liệu bình thường để luyện chế bản thể Nguyên Linh Phi Kiếm.
Tuy nhiên sau đó lúc dùng để đối địch tự nhiên cẩn thận muôn phần, đơn giản không dám vận dụng phi kiếm này.

Càng có một ít kiếm tu vì lo lắng cho an nguy của bản thân mà dứt khoát buông tha cho ý niệm luyện chế Nguyên Linh Phi Kiếm trong đầu,thay vào đó chẳng qua là từ trong một số Linh Khí loại kiếm tìm kiếm những thanh tương đối xuất sắc đến để tế luyện. Kể từ đó, tuy rằng bọn hắn phi kiếm uy lực giảm nhiều, nhưng cuối cùng cũng không cần lo lắng xảy ra sự tình kiếm hủy nhân vong.

Dùng tu vi hiện tại của Liễu Minh thì căn bản không cần phải cân nhắc đến vấn đề luyện chế Nguyên Linh Phi Kiếm, nhưng bồi dưỡng Kiếm Linh chi phôi của chính mình trước thì vẫn là việc có thể làm được.

Liễu Minh chính mình càng là sớm đối với trong truyền thuyết kiếm tu chi đạo cực kỳ hứng thú, hiện tại vừa được đến tay bản Thái Cương Kiếm Quyết này tự nhiên sẽ không có khả năng không tu luyện.

Dựa theo Thái Cương Kiếm Quyết bên trên ghi lại, Kiếm Linh chi phôi này mặc dù chỉ là năng lượng thể, mỗi khi ly thể vận dụng một lần thì sẽ suy yếu vài phần, hơn nữa uy lực cũng xa xa không cách nào có thể so sánh cùng chân chính Nguyên Linh Phi Kiếm, nhưng sau khi thúc giục vẫn đang có thể đồng tâm cắt ngọc, giết người cùng trăm trượng ở trong, không phải Linh Khí bình thường có thể ngăn cản.

Đương nhiên việc thai nghén Kiếm Linh chi phôi này cũng là một chuyện phải tiêu phí vô số tâm huyết.

Nói như vậy để thấy một kiện Kiếm Linh chi phôi có thể quán chú đến bên trong bản thể phi kiếm này ít thì mười năm, nhiều thì ba bốn mươi năm mới có thể hoàn thành,việc này còn xem cá nhân dành cho nó bao nhiêu thời gian cùng tu vi bản thân để xác định rồi.

Hơn nữa Kiếm Linh chi phôi dù cho đạt tới mức có thể quán chú đến bản thể phi kiếm cũng có thể tiếp tục để cho chủ nhân bồi dưỡng ở bên trong cơ thể, uy lực của nó hầu như không có hạn mức cao nhất mà luôn có thể tiếp tục tăng cường hơn nữa.

Kể từ đó, một ít đẳng cấp cao kiếm tu thủy chung tìm không thấy tài liệu phù hợp để luyện chế phi kiếm kia, trong cơ thể Kiếm Linh chi phôi trình độ kinh khủng có thể hình dung rồi.

Liễu Minh lúc xem đến những điều này, đối với trong cơ thể chính mình miếng tiểu kiếm màu vàng nhạt kia uy năng to lớn cuối cùng đã có một cái ân tượng đại khái, không khỏi âm thầm líu lưỡi không dứt.

Dùng Lục Âm tổ sư tu vi kinh người, cộng thêm một mực bồi dưỡng đến hao tận thọ nguyên thời điểm,miếng Kiếm Linh chi phôi kia đáng sợ đến mức chỉ sợ toàn bộ Đại Huyền Quốc cũng không có ai có thể tiếp được nó một kích a.

Nhưng đáng tiếc vô cùng, dựa theo kiếm quyết bên trên miêu tả thì chỉ có hai khả năng sử dụng Kiếm Linh chi phôi mà thôi.

Một loại là có người cùng nguyên chủ nhân thai nghén kia huyết mạch giống nhau dùng huyết mạch chi lực có thể đơn giản sử dụng, một loại khác chính là dựa vào vượt xa nguyên chủ nhân Tinh Thần lực cũng có thể miễn cưỡng sử dụng.

Người phía trước ngoại trừ hậu nhân của nguyên chủ nhân thai nghén kiếm phôi thì những người khác khẳng định đều bất lực. Người phía sau lại cần so với Lục Âm tổ sư còn cường đại hơn thần thức chi lực, đây cũng là một việc đồng dạng muốn cũng không có khả năng thực hiện.

Liễu Minh mặc dù đối với miếng Kiếm Linh chi phôi trong cơ thể cảm thấy hứng thú, cũng chỉ có thể trước tạm thời buông tha cho ý nghĩ sử dụng, thay vào đó trước tiên đào tạo kiếm linh chi phôi của mình.

Dựa theo Thái Cương Kiếm Quyết bên trên đã ghi, Kiếm Linh chi phôi dựa theo phương pháp thổ nạp đào tạo bất đồng, thai nghén mà ra kiếm phôi cũng sẽ bất đồng, hơn nữa tài liệu luyện chế bản thể phi kiếm bất đồng, quán chú mà thành phi kiếm đều có cách biệt một trời một vực.

Thái Cương Kiếm Quyết hiển nhiên là một bộ đỉnh giai kiếm quyết, dựa theo phía trên ghi lại phương pháp đào tạo mà thành kiếm phôi được xưng là ‘ Thái Cương Kiếm Phôi ’, uy lực to lớn, cũng vượt qua xa bình thường kiếm phôi có thể so sánh.

Đáng tiếc đào tạo kiếm phôi này bước đầu tiên, nhất định phải cần thu nạp Thái U Chi Thiết một loại tài liệu trước kia chưa từng nghe nói qua, thu nạp ẩn chứa trong đó kim thuộc tính chi lực, mới có thể bắt đầu tu luyện phần sau.

Trước đây hắn đã hướng Tiền Siêu dò hỏi qua một lần, nhưng vị chủ nhân Bách Linh Cư này cũng chưa từng nghe nói qua loại tài liệu này. Tuy sau đó cũng đã đáp ứng giúp đỡ hắn dò hỏi xem Huyền Kinh nơi nào có bán ra nhưng xem ra cũng không phải trong thời gian ngắn có thể có tin tức.

May là hắn hiện tại vẫn chưa toàn bộ tìm hiểu thấu triệt xong phương pháp thổ nạp đào tạo kiếm phôi nên cũng tuyệt nhiên không nóng nảy vội vàng.

Liễu Minh một bên trong nội tâm suy nghĩ như vậy, một bên hai mắt nhắm lại tiếp tục tham ngộ lấy bộ này pháp quyết.

Cả đêm thời gian tại đây chậm rãi đi qua.

Đợi đến lúc sáng sớm ngày hôm sau, Liễu Minh lại xem xét qua Càn Như Bình một lần, xác định thân thể nữ đồng về sau thật sự triệt để không lo ngại liền dặn dò nó ở trong phòng tu luyện, chính mình lại lần nữa đi ra ngoài Tiền phủ.

Lúc này đây, hắn ý định đi đến một nơi nổi tiếng đã lâu ở Huyền Kinh-phường thị dưới mặt đất để quan sát một lát.

Phường thị này cùng phường thị ở địa phương khác bất đồng, bởi vì nguyên nhân không có mấy đại tông môn phái người quản giáo nên tự nhiên chưa nói tới có trật tự gì đáng nói, nhưng là bên trong thường xuyên sẽ xuất hiện một ít vật phẩm quý hiếm mà các phường thị khác không có. Hay thế lực như Bách Linh Cư cùng Tụ Bảo lâu đều ở bên trong mở cửa hàng của mình một cách tự nhiên.

Nhưng trước đó thời điểm khi hắn ngồi xe ngựa đi ngang qua một đoạn đường đi nào đó, ánh mắt bỗng nhiên hướng một chỗ cửa ngõ nhìn thoáng qua một cái, sau khi chứng kiến một cái dấu hiệu cổ quái, hai mắt bỗng nhiên nhíu lại.

Sau nửa canh giờ, Liễu Minh lại lần nữa biến ảo thành một người trung niên ăn mặc theo kiểu đạo sĩ, điềm tĩnh đi tới chỗ cửa ngõ lúc trước, cũng thẳng đến gian phòng bày quan tài lần trước đã tới kia mà đi.

Tên người gù chủ nhân cửa hàng kia vừa thấy Liễu Minh đã đến cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn, chẳng qua là thuần thục đem đại môn cửa hàng đóng lại sau đó không nói hai lời dẫn Liễu Minh đến trong phòng đằng sau đi đến.

Một lát sau, Liễu Minh liền một mình xuất hiện ở trong mật thất dưới hơn mười trượng sâu , cũng thần sắc ngưng trọng đứng ở chính giữa pháp trận, đem hai tay đồng thời đặt tại trên bệ đá hình tròn, hai tòa pháp trận lớn nhỏ đồng thời được vận hành.

Tại sau một hồi mặt ngoài bệ đá đủ mọi màu sắc vòng ánh sáng bảo vệ hiện lên, hắn mới đưa hai tay thu lại quay về, cũng chau mày tự nói một câu:

"Tây Phong Nhai, Trần ngự sử! Lôi sư thúc đến cùng muốn như thế nào đây, điểm t.ư liệu ấy tại lúc ta xuất phát trực tiếp nói cho không được sao, lại để đến lúc ta đã đến Huyền Kinh rồi mới liên hệ thông qua pháp trận cho biết. Xem ra chỉ có thể đợi vài ngày nữa mới đi phường thị rồi , trước tiên đem chuyện Lôi sư thúc dặn dò hoàn thành xong rồi nói sau."

Hắn lại một tay bấm niệm pháp quyết, hướng trên bệ đá nhẹ nhàng điểm một cái.

Lập tức hai tòa pháp trận lớn nhỏ phát ra thanh âm "Két két" một tiếng rồi dừng lại,cứ như vậy đình chỉ vận chuyển.

Liễu Minh lúc này mới quay người lại, thong dong đi ra khỏi mật thất.

Một lúc lâu sau, tại khu vực phía trước một khu nhà cấp cao trải rộng tường đỏ ngói lưu ly ở Huyền Kinh, một chiếc xe ngựa chạy như bay trên một con đường đặc biệt rộng lớn, sau khi đến trước một cái phố nhỏ thì chậm rãi ngừng lại.

Cửa xe mở ra, Liễu Minh khôi phục cách ăn mặc nho sinh từ bên trong nhảy xuống, ánh mắt hướng phía trước phố nhỏ nhìn một cái sau liền đi nhanh đi vào.

Phố nhỏ này khá dài, nhưng bên trong chỉ có năm sáu cánh cửa lớn, trước cửa phần lớn bầy đặt lớn nhỏ không đều các loại pho tượng sư tử đá, hổ đá...

Hiển nhiên ở nơi này đều là những người không giàu thì sang, hơn nữa có thể loáng thoáng tại trong trạch viện nghe được một ít tiếng nói chuyện của nha hoàn nô bộc.

Liễu Minh nhanh chóng đi qua phía trước vài hộ, đi thẳng đến chỗ sâu nhất của con phố, cuối cùng dừng lại trước một cánh cửa lớn sau cùng, ngẩng đầu nhìn lên một cái bảng hiệu được treo ở phía trên.

Tại chỗ chính giữa của bảng hiệu thình lình dùng bột bạc viết hai chữ "Trần phủ".

Trần phủ này so với mấy nhà phía trước rõ ràng hoang vu hơn nhiều, chẳng những mặt đất trước phủ tràn đầy bụi đất, phía sau cánh cửa đóng chặt cũng là yên tĩnh im ắng.

Liễu Minh hơi đánh giá một chút liền không do dự ung dung tiến tới mấy bước, lấy tay gõ nhẹ vài cái bằng vòng đồng trên cửa.

Lúc này từ trên cửa truyền ra thanh âm "cót két" .

Nhưng mà qua một lúc, trong cửa lớn vẫn yên tĩnh như lúc ban đầu, không hề có vẻ như sẽ có người đi ra mở cửa.

Ánh mắt Liễu Minh có chút lóe lên, thời điểm đang suy nghĩ đến việc thi pháp trực tiếp xâm nhập đi vào, bỗng nhiên một cái cửa lớn ở phía chéo bên mở ra, một nam tử bộ dáng giống như nô bộc thò đầu ra nhìn qua bên này.

Nhưng sau khi hắn trông thấy Liễu Minh đứng ở trước Trần phủ liền lập tức cả kinh co lại đầu, muốn đóng cửa lại nhưng đã muộn.

Nam tử chỉ cảm thấy trước mắt bóng người nhoáng một cái, Liễu Minh giống như quỷ mị xuất hiện ở trước mặt, cũng nhấc một bàn tay hướng cửa xuôi theo nhấn một cái, cổng lớn đã đóng lại gần một nửa lập tức trở nên nặng nề vô cùng, không cách nào di động mảy may rồi.

"Ngươi muốn gì, nơi này chính là phủ đệ của Vương đại nhân, không phải là địa phương mà ai cũng có thể láo xược." Nô bộc nam tử lúc này kinh sợ kêu lên.

"Ta mặc kệ cái gì Vương đại nhân, Lý đại nhân, ta chỉ hỏi một câu, Trần phủ ở phía đối diện vì sao biến thành trống không rồi, người bên trong đi nơi nào?" Liễu Minh mặt không biểu tình mà hỏi, đồng thời bàn tay đặt tại cửa xuôi theo bên trên hơi vận lực một ít.

Một tiếng "Rặc rặc" vang lên !

Cửa lớn nhìn như cứng rắn dị thường lập tức bị cứng rắn bẻ một khối lớn xuống.

Nô bộc nam tử lập tức giật mình, vội vàng đưa tay từ trên cửa lấy ra, cũng cười làm lành nói ra:

"Hóa ra là Luyện Khí Sĩ đại nhân, Trần phủ từ sau khi Trần ngự sử bị hạ ngục cũng đã ở một tháng trước bị triều đình thu hồi, người nhà nghe nói hiện tại ở một chỗ phòng thuê về phía tây cách nơi này hai con đường. Đại nhân nếu muốn đi tìm mà nói, đi địa phương kia liền có thể tìm được Trần phu nhân các nàng."

"Ngươi có biết vị trí thuê phòng cụ thể không?" Liễu Minh nghe vậy, nhàn nhạt mà hỏi.

"Cái này tiểu nhân liền thật sự không biết rõ. Nhưng Trần phủ có một vị lão bộc mỗi ngày buổi trưa đều đi tiệm gạo ở phụ cận đầu phố mua chút ít đồ ăn trở về. Đại nhân nếu là đi tiệm gạo chờ thì có thể gặp được." Nô bộc nam tử cúi đầu khom lưng nói.

Liễu Minh nghe xong gật gật đầu, thân hình khẽ động, người liền xuất hiện ở địa phương ngoài mấy trượng ,quay người hướng đầu hẻm đi đến.

Nô bộc nam tử thở dài một hơi, cuống quít đem cửa lớn đóng lại, nhưng quay người về sau không ngờ phát hiện sau lưng cách đó không xa đứng đấy một gã trung niên nam tử mặc áo bào xanh, mặt mũi tràn đầy uy nghiêm chi sắc.

"A, lão gia?" Nô bộc nam tử vội vàng qua chào một tiếng.

"Chuyện gì xảy ra, vừa rồi ta như thế nào nghe được cửa ra vào có tiếng nói, ngươi đang cùng người nào nói chuyện ở đây ư?" Trung niên nam tử trên mặt sắc mặt không vui mà hỏi.

"Bẩm báo lão gia, sự việc là như vậy, đối diện Trần phủ giống như có khách tới rồi. . ." Nô bộc nam tử cuống quít đem chuyện phát sinh vừa rồi hướng lão gia nhà mình kể lại một lần.

"Luyện Khí Sĩ! Ngươi có thể xác định đối phương thật sự là Luyện Khí Sĩ?" Áo bào xanh nam tử nghe xong những lời này, sắc mặt không khỏi có vài phần âm tình bất định rồi.

"Bẩm báo lão gia, nếu không phải Luyện Khí Sĩ, cửa lớn nhà chúng ta như thế nào biến thành bộ dáng như vậy." Nô bộc nam tử chỉ một chỗ trên cửa bị trảo nát nói gấp.

 

ngocdungvnhpka1986

Phàm Nhân
Ngọc
327,28
Tu vi
0,00
"Có gã hậu kỳ Linh Đồ mà nói, như vậy cái tên kia là Hắc Linh Sứ Giả không thể nghi ngờ gì nữa. Vậy người này trước khi vẫn lạc, có đúng là tự bạo mà chết?" Hồ Xuân Nương nói ra một câu rồi cười lạnh.


"Đúng là tự bạo mà chết! Thế những Hắc Linh Sứ Giả này, có cái gì cổ quái hay sao?" Liễu Minh thần sắc hơi động mà hỏi.


"Ta cũng không rõ nhiều lắm, ta chỉ biết rõ là hơn mười người của Hắc Linh Hội này tất cả đều là Linh Đồ hậu kỳ tồn tại, hơn nữa một khi gặp phải cường địch khi không địch lại được, cũng đều sẽ tự bạo cùng cường địch đồng quy vu tận. Nhưng mà hết lần này tới lần khác sau đó không lâu sau, trong Hắc Linh Hội sẽ có Hắc Linh Sứ Giả có số giống vậy xuất hiện lần nữa đấy." Thiếu phụ xấu xí nói u ám.


"Có sự tình tà môn như vậy sao?" Liễu Minh nghe vậy, liền ăn phải kinh hãi.


"Hắc hắc, nếu không phải như thế. Hắc Linh Hội ban đầu ở trong Huyền Kinh xuất hiện khi đó, lại có thể nào thoáng trong chốc lát mạnh mẽ vượt mặt mấy thế lực lớn khác từ trong tay họ giành được địa bàn lớn như vậy, hơn nữa còn có thể uy chấn Huyền Kinh đến nay." Hồ Xuân Nương khôi phục bình tĩnh nói.


"Tốt rồi, sư tỷ hiện tại có thể nói cho ta biết, làm thế nào mà biết là Hắc Linh Hội đối với tiền nhiệm sứ giả của bản tông ra tay sự tình." Liễu Minh trầm ngâm một lát sau lại hỏi.


"Bởi vì ở trong Hắc Linh Hội có người bị ta mua chuộc. Đáng tiếc địa vị của hắn trong Hắc Linh Hội quá thấp, ta căn cứ vào đầu mối sự việc xảy ra sau đó, mới phỏng đoán ra tiền nhiệm sứ giả của quý tông là bị Hắc Linh Hội ra tay chém giết đấy. Nghe nói trong trận chiến ấy, Hắc Linh Hội tổng cộng điều động hai gã đại sứ giả, đem ngươi tiền nhiệm cùng cả những người ở trong Tiểu Thanh Quan cư trú tất cả đều cùng nhổ cỏ tận gốc đấy." Hồ Xuân Nương trả lời thản nhiên.


"Sư tỷ cũng biết, vì sao Hắc Linh Hội đối với tiền nhiệm của ta hạ thủ? Ta cũng không tin, nếu không có nguyên do nào đó, Hắc Linh Hội chỉ là một cái tổ chức tán tu nào dám chọc giận Man Quỷ Tông của chúng ra." Liễu Minh gật gật đầu về sau, lại hỏi.


"Ở trước khi ta trả lời, sư đệ nên hay không nói cho thoáng một chút, ngươi là làm thế nào mà biết Huyền Kinh náo động căn nguyên là ở ngay tại hoàng thất mà ra?" Thiếu phụ xấu xí điềm tĩnh hỏi ngược lại.


"Rất đơn giản, ta trong lúc vô tình cứu được một gã quan viên triều đình, hắn nói cho một ít chuyện bí mật có quan hệ với đương kim hoàng thượng." Liễu Minh không chút do dự trả lời.


"Ngươi nói là đương kim Hoàng Thượng Huyền Trị?" Hồ Xuân Nương nghe đến đó, sắc mặt hơi đổi một chút.


"Đúng vậy, chủ nhân đích thực của Huyền Kinh chỉ ở trên danh nghĩa." Liễu Minh trả lời như vậy.


"Tốt, thiếp thân đối với tin tức của sư đệ càng ngày càng cảm thấy hứng thú. Tiền nhiệm của ngươi sở dĩ sẽ bị giết chết, theo ta dò xét tin tức là vì Hắc Linh Hội thu được tiếng gió gì đó, tựa hồ ngươi tiền nhiệm đó phát hiện một chuyện bí mật trọng đại nào đó của Hắc Linh Hội, liền mới bị diệt khẩu đấy." Đôi mắt thiếu phụ xấu xí bắt đầu tỏa ánh sáng, nhưng trong miệng nói ra mau chóng.


"Bởi vì biết bí mật mà bị diệt khẩu? Xem ra bí mật mà sư huynh tiền nhiệm của ta phát hiện được khẳng định không phải chuyện đùa rồi." Liễu Minh nói ra như có điều suy nghĩ.


"Hắc hắc, quá nửa là như thế. Bất quá ngươi cũng không cần hỏi ta bí mật đó là thế nào, ta đối với cái này cũng là hoàn toàn không biết gì cả đâu. Hiện tại, ta muốn biết tới cái bí mật của Huyền Trị Hoàng Đế mà tên quan viên kia nói rút cuộc là cái gì!" Hồ Xuân Nương rút cuộc hỏi vấn đề trọng yếu nhất rồi.


"Bí mật này chính là, Huyền Trị cũng không phải là Nhân tộc rồi, thậm chí khả năng đã bị đánh tráo rồi." Liễu Minh trả lời thong thả.


"Cái gì, điều này sao có thể!" Hồ Xuân Nương đầu tiên là đồng tử co rụt lại, rồi hít vào một hơi.


"Thế nào, Hồ sư tỷ chẳng lẽ đối với lần này một chút tiếng gió cũng thu được sao? Cơ sở nào mà trước đó sư tỉ hoài nghi triều đình?" Liễu Minh vẫn bình tĩnh mà hỏi.


"Hừ, ta sở dĩ hoài nghi triều đình, kỳ thực là hoài nghi Thất hoàng tử lão quái vật này và vài tên Kim Linh khách khanh thống lĩnh triều đình." Thiếu phụ xấu xí sắc mặt âm tình bất định sau một lúc lâu, mới có chút không tình nguyện trả lời.


"Sư tỷ nói chính là tu luyện giả của hoàng thất chính mình bồi dưỡng, cùng vài tên Kim Linh khách khanh cảnh giới Đại viên mãn? Vậy là vì sao?" Liễu Minh có chút kinh ngạc.


"Bởi vì những người này đột nhiên quỷ dị trong cùng một thời gian cùng bế quan, mà sau khi bọn hắn bế quan, toàn bộ triều đình mới đột nhiên trở nên quỷ dị đấy. Chẳng những không hề đối với tất cả thế lực lớn của Huyền Kinh tiến hành ước thúc, cùng với những Vương gia hoàng tử kia tất cả mọi hành động càng là bỏ mặc không hỏi, để cho bọn họ đều nhao nhao điên cuồng tiếp thu các tán tu bên ngoài, dốc sức mở rộng liên tiếp thế lực của mình. Lúc này mới dẫn đến toàn bộ Huyền Kinh trở nên hỗn loạn như vậy đấy!" Thiếu phụ thở dài một hơi nói.


"Nếu như mà nói như vậy, những tu luyện giả của Hoàng thất cùng Kim Linh khách khanh thống lĩnh này hoàn toàn chính xác có chỗ khả nghi rồi." Liễu Minh lúc này mới chợt hiểu ra.


"Tên quan viên triều đình kia sẽ không nói láo chứ? Sư đệ lấy cái gì mà tin a. Hắn nguyên lời là nói như thế nào, còn có chứng cớ gì?" Hồ Xuân Nương hỏi lại mà nghiêm nghị.


"Nguyên lời nói rất dài. Thời điểm lúc ta hỏi đó, ta đã dùng lưu âm phù đem lời nói phục chế vào tấm phù khí, lưu lại sau này có khi dùng tới. Về phần mặt khác chứng cứ ư, Hồ sư tỷ sau khi xem xong, cũng hiểu." Liễu Minh điềm tĩnh nói, một tay một cái cuốn, giữa ngón tay liền xuất hiện một trương trắng nhạt sắc Phù Lục, cũng đón gió nhoáng một cái, liền một tiếng "Phốc", tự cháy hóa thành rào rạt ánh lửa xuất hiện.


Lúc này, trong ngọn lửa lập tức truyền ra thanh âm của tên Tôn đại nhân kia.


‘ Kiền tiên sinh nếu như đem tại hạ từ trong lao cứu ra, Tôn mỗ này trong lòng có giấu một bí mật, tự nhiên sẽ toàn bộ dỡ ra hết. Bất quá tại hạ nói ra bí mật này về sau mà nói, tuyệt không dám tiếp tục ở lại trong Huyền Kinh này nữa. Cho nên còn hy vọng tiên sư cố sức sau đó có thể đem tại hạ một nhà già trẻ. . ."


Không quá một thời gian uống chén trà, trong ngọn lửa liền đem Liễu Minh cùng Tôn đại nhân ngày đó nói chuyện với nhau thanh âm đàm thoại, một chữ đều cũng không sót mà xuất ra hết, rồi cuối cùng hào quang triệt để toán loạn mà tắt.


"Hóa ra sự tình là như thế. Nói như vậy, những hoàng thất tu luyện giả cùng Kim Linh khách khanh thống lĩnh đó bế quan, tám chín phần mười thực cùng vị Huyền Trị Hoàng Thượng này không có liên quan đến nhau rồi. Nếu là như vậy mà nói, hơn phân nửa sự tình ngược lại là có thể nói đã rõ. Trong miệng hắn có nói qua miếng yêu lân kia, khẳng định là sư đệ cũng nắm ở trong tay rồi, có thể để cho ta nhìn qua?." Hồ Xuân Nương thì thào tự nói rồi hai câu, còn mặt lại hướng về Liễu Mình một vẻ khẩn trương hỏi.


"Tất nhiên không có vấn đề. Sư đệ đang muốn mượn nhờ kinh nhiệm của sư tỷ, phán đoán cái yêu lân này là xuất từ trên thân yêu vật nào." Liễu Minh tự nhiên không có lý do nào từ chối, gật gật đầu về sau, liền từ trong tay áo lấy ra một cái hộp ngọc xinh xắn, làm một đánh mà mở ra, cái miếng màu xanh nhạt lân phiến kia đang lẳng lặng nằm ở bên trong.


Hồ Xuân Nương tiếp nhận hộp ngọc, cẩn thận kẹp miếng lân phiến lấy ra, trong mắt tinh quang chớp động cẩn thận kiểm tra cẩn thận.


Nhưng sau một hồi lâu, nàng này lắc đầu đem lân phiến để lại trong hộp ngọc, trả lại cho Liễu Minh nói:


"Rất xấu hổ, ta cũng không cách nào phân biệt ra lại lịch cái lân phiến này. Bất quá tựa như theo lời sư đệ nói, tên Huyền Trị kia bây giờ không phải tồn tại là người thuộc mình nữa, điểm này xem ra là không thể nghi ngờ. Bất quá việc này trọng đại, chỉ bằng vào điểm ấy liền đưa tin về cho trong tông mà nói, chỉ sợ xa xa còn không đủ."


"Ta cũng là nghĩ như thế đấy. Cho nên mới không đem việc này truyền ra bên ngoài đấy. Nếu không vạn nhất trong đó có cái gì sai lầm, chúng ta công lao không lập, ngược lại sẽ thêm một tội vào thân." Liễu Minh bộ dạng cực kỳ tán đồng.


"Sư đệ xử sự ngược lại là lão luyện vô cùng. Như vậy đi, chúng ta trước đè việc này xuống, trước nghĩ hết biện pháp chia nhau lấy thêm đến một ít chứng cứ, sau đó lại đưa tin cho tông nội đi. Như vậy liền không sơ hở tý nào rồi!" Thiếu phụ suy nghĩ thoáng một chút nói.


"Việc này nếu như liên lụy đến đương kim hoàng thất cùng triều đình, khẳng định không phải ta và ngươi là giám sát đệ tử cứ như vậy có thể một mình xử lý. Chúng ta chỉ cần có đầy đủ chứng cứ, liền có thể sau đó đem hết thảy toàn bộ giao cho tông môn là được rồi." Liễu Minh nhẹ gật đầu.


"Tốt. Bất quá thật muốn bắt được chứng cứ có lợi, chỉ sợ còn phải tiếp xúc qua một chút vị Huyền Trị Hoàng Đế này mới được. Nửa tháng sau, là hoàng thất tế tự đại điển. Dưới trướng lão con, ta hiện tại trên danh nghĩa đầu nhập vào, cũng sẽ vào cung đấy. Đến lúc đó nhất định sẽ dẫn ta theo cùng đấy. Đến lúc đó ta lại hành sự tùy theo hoàn cảnh, nhìn xem có thể hay không từ trong cung tìm được một ít chứng cứ." Thiếu phụ xấu xí đang nói tự nhiên chợt nhớ tới chuyện đó.


"Hồ sư tỷ trên danh nghĩa đầu nhập vào chính là. . ." Liễu Minh vốn đầu tiên là ngẩn người, nhưng lập tức kịp phản ứng mà hỏi.


" Là đương kim Thất hoàng tử, một tên gia hỏa cuồng vọng tự đại." Thiếu phụ bĩu môi nói.


"Thất hoàng tử, hoàng thất tế tự đại điển mà nói, hoàn toàn chính xác sẽ vào cung đấy. Bất quá dưới loại tình hình này, Hoàng Cung khẳng định cũng đề phòng sâm nghiêm, sư tỷ lẻn vào trong nội cung đi thu thập chứng cứ, có thể hay không quá nguy hiểm một ít." Liễu Minh suy nghĩ rồi thoáng một chút, vẫn còn có chút lo lắng bộ dạng.


"Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con! Bất quá sư đệ nếu cảm thấy lo lắng mà nói, không bằng cũng nghĩ cách cùng ta cùng nhau lẫn vào trong nội cung. Có sư đệ tương bồi mà nói, sư tỷ liền triệt để yên tâm." Thiếu phụ "Khanh khách" nói nói cười cười.


"Chuyện đó coi như quên đi. Ta hiện tại trên danh nghĩa chẳng qua là khách khanh của Bách Linh Cư, chỉ sợ hiện tại không cách nào trà trộn vào trong nội cung được." Liễu Minh nói đến đây thì khẽ nhếch.


"Sư đệ có hay không có ý định muốn tiếp cận vị Tam vương gia kia cùng Bách Linh Cư có quan hệ sâu xa?" Hồ Xuân Nương thu lại mặt cười về sau, như vậy hỏi một câu.


"Ta xác thật có ý định này đấy. Nếu là có thể tiếp cận vị Tam vương gia này mà nói, ta về sau tiến cung nên cũng không phải việc khó gì rồi. Như thế nào, chẳng lẽ trong đó có cái gì không ổn sao?" Liễu Minh lập tức nghe có chút vấn đề, khẽ nhướng mày hỏi.


"Ta mặc dù không có quá xác thực chứng cứ, nhưng mà vị Tam vương gia này thật không đơn giản. Ta hoài nghi khả năng hắn cùng Hắc Linh Hội có quan hệ nào đo?" Thiếu phụ xấu xí do dự sau một lúc lâu, rồi mới chần chờ nói.


"Cái gì, cùng Hắc Linh Hội có quan hệ?" Liễu Minh mặc dù luôn luôn tỉnh táo, nhưng nghe được lời này, cũng không khỏi thêm hoảng sợ.


"Đúng vậy. Người nọ bị ta thu mua, đã từng mấy lần chứng kiến Hắc Linh Sứ Giả ra vào Tam Vương Phủ, hơn nữa vị Tam vương gia này từ sau khi Hắc Linh Hội xuất hiện tại Huyền Kinh, những năm này xâm nhập trốn tránh, rất ít trước mặt người khác lộ diện qua. Mặt khác, những năm gần đây đã từng có một ít tán tu bị chiêu mộ tiến vào Tam Vương Phủ, nhưng trong đó một bộ phận sẽ thấy không có người xuất hiện qua. Có chút khả nghi!" Thiếu phụ nghiêm mặt nói.


"Đa tạ sư tỷ nhắc nhở, ta biết phải làm sao." Liễu Minh sắc mặt âm tình bất định sau một lúc lâu, mới thở dài một hơi nói.


"Ta cũng tin tưởng dùng sự thông mình của Kiền sư đệ, ứng đối việc này khẳng định không có vấn đề đấy." Hồ Xuân Nương cười khẽ nói.


"Đúng rồi, Hồ sư tỷ có biết tình huống của đệ tử giám sát tam tông khác ra sao? Việc này có hay không cùng với bọn hắn thông tri một chút?" Liễu Minh lại nghĩ tới một chuyện mà hỏi.


"Ba cái tên phế vật đó à! Càn sư đệ nếu không muốn một ngày, đột nhiên ngươi cùng người ta một hồi vây công đuổi giết mà nói, tốt nhất hay vẫn là đem loại ý niệm này ở trong đầu bỏ đi mất a." Thiếu phụ nghe vậy, vẻ mặt châm chọc nói.
 

manhcuonglee

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
"Hừ, ba tên kia không biết nhận được công pháp công pháp già từ những lão quái vật trong hoàng thất , vậy mà đồng thời bế quan tu luyện nhưng vẫn còn muốn lại nhúng tay vào sự tình bên ngoài . Thế gian nào có tiện nghi sự tình như vậy . Ta lúc trước cùng bọn họ đưa tin thương lượng, các ngươi không cần thật dàm luận. Dưới mắt Huyền Kinh này càng ngày càng phức tạp, với tình hình này ta không muôn có thêm một cường địch, ngược lại cùng hắn tạo quan hệ, về sau còn có thể có được trợ giúp đấy." Khâu Long Tử hừ một tiếng trả lời.

"Nguyên lai lão đại là như thế ý định đấy, nhưng mà người không rõ lai lịch, hơn nữa là khách khanh của Tam Vương gia, sẽ không có vấn đề gì chứ."Một gã khác nam tử áo đen có vài phần ngưng trọng cũng hỏi.

"Hắn chẳng qua là Bách Linh Cư khách khanh, Bách Linh Cư cùng Tam vương gia h vẫn là hợp tác làm chủ thôi, hắn không tính là Tam Vương Phủ người. Nhưng sau khi trở về, ngươi lập tức an bài nhân thủ tra một chút Bách Linh Cư có hay không có một gã mới gia nhập gọi là Càn Minh khách khanh?" Khâu Long Tử nhàn nhạt một tiếng phân phó.

"Được, ta lập tức liền phân phó xuống dưới." tên nam tử áo đen này đồng ý nói.

"Ngươi vừa rồi nhắc tới rồi Tam vương gia, ta ngược lại mới nhớ, trước đây không lâu người thám tử được an bài tiến vào phủ lập vương gia, hiện tại thế nào, còn có tin tức truyền về không ?" Khâu Long Tử mới nghĩ tới điều gì đó rồi hỏi.

"Lão đại, thám tử đã nửa tháng không có liên hệ rồi, xem ra cùng với những người khác được phái đi có khả năng là đã bị diệt khẩu rồi." Một gã nam tử áo đen nghe vậy, cười khổ một tiếng trả lời.

"Hừ, vị Tam vương gia thật là rất cẩn thận, chúng ta đã phái đi bảy tám người rồi , nhưng dài nhất một người cũng không chỉ có thể sống được nửa năm mà thôi, liền vô thanh vô tức biến mất." Khâu Long Tử nghe vậy, sắc mặt lập tức âm trầm xuống.

"Lão đại, Tam vương gia mấy năm gần đây có chút ít xuất hiện, cũng rất ít vào triều , chúng ta vì sao phải chú ý vị này Hiền Vương như vầy. Phải biết rằng, dù sao năm đó Hoàng Thượng ngồi trên đại vị hắn là người lập nhiều đại công nếu như có người bởi vậy hướng Hoàng thượng cáo trạng , chúng ta tuy rằng không sợ, nhưng cũng chẳng có chổ tốt nào." Một gã khác nam tử áo đen lại có chút kỳ quái hỏi một câu.

"Ân việc này ta cũng nghĩ tới sau nay sẽ nói cho các ngươi biết . Nhưng các ngươi đã hiện tại hỏi, ta cũng sớm nói một chút . Ta chi coi trọng vị này năm đó ‘ Hiền Vương ’ như vậy, vì ta nhận được tình báo, vị Tam vương gianày có khả năng có quan hệ với Huyền Kinh thế lực lớn nhất ‘ Hắc Linh Hội ’ , thậm chí bản thân hắn khả năng chính là Hắc Linh Hội hậu trường." Khâu Long Tử suy nghĩ một chút về sau, liền chậm rãi nói ra lại để cho hai gã nam tử áo đen cả kinh mà nói.

"Cái gì, đứng sau lưng Hắc Linh Hội là Tam vương gia?"

"Đúng vậy, nếu không phải như thế, ta ăn no rỗi việc liên tục phái người đi Tam Vương Phủ chịu chết. Có thể hay không dò xét ra tin tức gì mà chủ yếu ta chẳng qua là dề tỉnh cho vị này Tam vương gia một câu, biết có người đang theo dõi hắn, lại để cho kia không nên hành động thiếu suy nghĩ, đừng làm cho Hắc Linh Hội tại Huyền Kinh làm ra nhiễu loạn lớn. Hai người các ngươi trở về lại tuyển một gã tử sĩ mấy ngày sau lại đưa vào tiến Tam Vương Phủ trong." Khâu Long Tử hắc hắc một tiếng nói.

Hai gã nam tử áo đen giật mình rồi cũng khom người đáp ứng một tiếng rồi.

Tùy theo Khâu Long Tử cũng không dừng lại ở đây cái gì, lại để cho hai ngườiphía dưới bố trí tốt pháp trận, liền mang theo bọn hắn bay lên không hướng Huyền Kinh bay nhanh trở về.

Một lúc lâu sau, lại có một đóa mây đen hướng bên này bay nhanh tới , thình lình xuất hiện là lúc trước ly khai Liễu Minh.

Hiện tại, hắn đến một mình rõ ràng là thấy mấy cỗ xe ngựa kia đi, mới một lần nữa quay nơi đây.

Hắn ở đây rừng cây trên không xoay vài vòng sau đó dùng cường đại Tinh Thần lực đảo xuống phương rừng cây vài lần sau đó, cảm ứng được chỉ lưu lại một ít cấm chế chấn động mới cười lạnh một tiếng cũng thúc đám mấy rời đi

Cùng một thời gian,trong mật thất dưới đất của một tòa cung điện rất tráng lệ bên trong Huyền Kinh , một trung niên nam tửmặc màu vàng kim óng ánh long, đang dốc sức liều mạng trên mặt đất lăn qua lăn lại liên tục, vốn khuôn mặt uy nghiêm cực kỳ lại tại vặn vẹo hiện ra từng miếng hạt gạo lớn nhỏ màu xanh lân phiến, đồng thời tóc trở nên xanh đậm vô cùng hai mắt đồng tử cũng biến thành nhạt ngân chi sắc rồi.

"Phanh" một tiếng.

Từ trong áo choàng hất ra một cái đuôi cá màu xanh cực lớn , hướng trên mặt đất hung hăng vỗ về sau đó, liền đem phụ cận nền đá cứng rắn nện nát bấy một mảnh.

Nam tử thần sắc càng là biểu hiện vô cùng thống khổ, hai tay hung hăng chộp vào phụ cận trên nền, để lại từng đạo giật mình vết máu.

Không biết qua bao lâu, thân hình nam tử mạc long bào hồi run rẩy, lại bỗng nhiên buông lỏng về sau, liền nằm rạp trên mặt nền bất động, chỉ còn lại từng ngụm từng ngụm trầm trọng tiếng thở dốc.

"Hắc hắc, tuy biến thân này đau khổ đối với ngươi nhưng có Huyết Hải tộc nhân mà nói, chỉ có thể nói thêm một lần thống khổ. Sớm biết như thế, cần gì phải lúc trước đây." Cửa lớn mật thất bỗng nhiên mở ra từ bên ngoài đi vào một mỹ phụ khoảng bốn mươi tuổi mặc cung trang khí chất cao quý.

"Trẫm là đương kim Hoàng Thượng, dù cho không phục dùng các ngươi Hải Tộc Linh dược, ta nhất định có thể chính mình chịu qua . Nếu không, trẫm chẳng phải là đã thành một cái Khôi Lỗi." Trung niên nam tử sau khi hít sâu một hơi, đuôi cá một cái mơ hồ một lần nữa biến thành hai chân, miễn cưỡng đứng dậy, thanh âm lạnh như băng

"Chỉ là một cái tiểu quốc Nhân tộc, đối với chúng ta Hải Tộc chiếm cứ vô tận đáy biển thế giới mà nói, căn bản là không đáng giá nhắc tới . Ngươi đứa nhỏ này không đi qua chúng ta Hải Tộc, không biết thế giới to lớn, mới có ý tưởng này buồn cười. Muốnchúng ta lúc này mưu đồ quá nhiều, ta tại trong tộc cũng coi như có chút địa vị, như thế nào lại cải trang giả dạng làm một phi tử thấp kém Nhân tộc, cũng sinh ra hai ngươi. Lần này ngươi dùng Linh dược, chẳng qua cho ngươi một điểm giáo huấn nho nhỏ mà thôi, ngàn vạn đừng làm một ít việc tự cho là đúng." Trung niên mỹ phụ ngồi trên một cái ghế bên trong mật thất lắc đầu điềm tĩnh nói

Nam tử mặc long bào trên danh nghĩa đương kim Hoàng Đế Huyền Trị của Đại Huyền Quốc.

Mỹ phụ trung nên này là mẹ đẻ của đương kim Hoàng Đế Đại Huyền Quốc, Đổng Thái Hậu.

Nhưng tình hình hai người này gặp nhau chẳng có chút nào thân tình , ngược lại tràn ngập một loại khí tức khẩn trương rất kỳ quái.

"Các ngươi đến cùng có mưu đồ gì?,vậy mà tai mấy chục năm trước liền bày ra cái bẫy bậc này. Ta đã đáp ứng phối hợp các ngươi, cũng nên nói cho một ít kế hoạch của các ngươi rồi mới phải." Huyền Trị sắc mặt bất định mở miệng hỏi.

"Mưu đồ gì? Cái này không phải ngươi có thể biết. Ngươi bây giờ phải làm chính là hiệp trợ đem quan viên trọng yếu của Đại Huyền quốc vị, thần không biết quỷ không hay thay đổi người của chúng ta là được rồi. Nhất định phải bảo đảm, một khi xuất hiện đại biến, toàn bộ Đại Huyền Quốc sẽ không xuất hiện kịch liệt rung chuyển càng không thể có lượng lớn phàm nhân chạy thoát." Đổng Thái Hậu quét con mình liếc, nhàn nhạt trả lời.

"Hừ, những năm này trong triều bổ nhiệm từ trên xuống dưới ít nhất cũng có một phần ba cũng đã dựa theo ý của ngươi. Chẳng lẽ cái này còn chưa đủ sao?" Huyền Trị nghe vậy, không khỏi có chút tức giận.

"Đương nhiên chưa đủ! Tối thiểu cũng phải một nửa dùng Thượng Quan đều là người do ta cung cấp đảm nhiệm mới được. Ta biết rõ những năm này, ngươi trên khuất phục ta trước mặt, nhưng trên thực tế trong nội tâm còn có chút ý định khác, nếu không lúc trước không vụng trộm liên hệ với tên giám sát của Man Quỷ Tông. Nếu không phải ta vận dụng một ít thủ đoạn để cho ‘ lão Tam ’ nghĩ lầm giám sát của Man Quỷ Tông là người kia để hắn chủ động phái người giúp ta diệt khẩu. Chỉ sợ thiếu chút nữa bị ngươi làm hỏng đại sự." Đổng Thái Hậu cười lạnh một tiếng nói.

"Ta cũng không nghĩ tới lão Tam lá gan trở nên lớn như vậy, có can đảm hướng Man Quỷ Tông người ra tay. Hắn không sợ nêu bị điều tra ra, ta cũng không cách bảo trụ tính mạng của hắn." Huyền Trị nghe đến đó, hừ một tiếng nói.

"Con ngoan, ngươi đến bây giờ vẫn lòng dạ hẹp hòi với ta, cũng không nhớ ai đem ngươi từ nhỏ nuôi lớn. Ngươi không chỉ nói không biết ngươi vị này sớm không Tam Đệ." Đổng Thái Hậu nghe được Huyền Trị nói như vậy, lại nở nụ cười.

"Việc này quả nhiên cũng không thể gạt được ngươi. Nói như vậy Hắc Linh Hội đang làm gì, ngươi cũng rất rõ ràng rồi." Huyền Trị nghe vậy, sắc mặt rút cuộc biến đổi rồi.

"Ta đương nhiên biết rõ cũng nhìn thấy tận mắt, nhưng đã có người nguyện ý là người xuất tiền thì sẽ có người làm cu li, ta tự nhiên cũng là chuyện muốn cầu cũng không được." Đổng Thái Hậu từ chối cho ý kiến trả lời một câu.

"Ta đây hỏi một câu nữa,mấy vị kia hoàng thúc Hoàng bá hiện tại thế nào rồi. Bọn hắn từ khi bị ngươi dụ hoặc bế quan về sau, mà ngay cả ta đều không thể gặp mặt một lần ." Huyền Trị đã trầm mặc một lát sau đó thở dài một tiếng lại hỏi.

"Yên tâm, ngươi những thứ này hoàng thúc Hoàng bá ta còn có trọng dụng đấy, sẽ không lấy tính mạng bọn họ. Nhưng bọn hiện tại, chỉ sợ cùng ngươi không kém là bao nhiêu. Đến lúc đó không đứng về bên Hải Tộc chúng ta , chỉ sợ không phải bọn họ có thể quyết đinh." Đổng Thái Hậu mỉm cười rồi.

"Cùng ta giống nhau, lời này là có ý gì?" Huyền Trị nao nao đứng lên.

"Không có gì, việc này ngươi về sau tự nhiên sẽ đã biết. Nhưng ngươi lần trước liên hệ với đệ tử Man Quỷ Tông , đã là của ta nhân nhượng cuối cùng rồi. Nếu là còn có chuyện này phát sinh lần thứ hài mà nói, không chi không cho ngươi ức chế Linh dược mà ta chỉ sợ ngươi biến mất khỏi nhân gian, đổi một Khôi Lỗi thay thế ngươi làm Hoàng Đế lúc nào cũng được. Cũng không biết ngươi là thật thông minh hay là giả hồ đồ, dùng ngươi thân phận Hải Tộc con lai, cho dù những cái kia Nhân tộc tu luyện giả có thể đem chúng ta trục xuất ra Đại Huyền Quốc, ngươi cho rằng những tông môn Nhân tộc có thể lưu ngươi tiếp tục làm Hoàng Đế à ? Đến lúc đó cho dù nhớ kỹ công báo tin, thì ngươi kết cục cũng là sống một chỗ vĩnh viễn cả đời. Ngược lại là chờ chúng ta Hải Tộc chấp chưởng nước này , vẫn cần một gã Hoàng Đế tới quản lý những thứ này Nhân tộc phàm nhân, ngươi là người con lai của bổn tộc tự nhiên là thí sinh tốt nhất . Cái đó và ngươi đang ở dưới sự khống chế của năm tông lúc này,có cái gì khác nhau. Ta nói tất cả rồi, đây cũng là lần cuối cùng khuyên ngươi. Như còn không nghe, cũng đừng trách ta không niệm tình mẫu tử." Đổng Thái Hậu thần sắc nghiêm trọng nói xong mấy câu nói đó liền đem một cái bình nhỏ ném trên mặt đất, đứng dậy lần nữa đã đi ra
.
 

Mr Củ Cà Rốt

Phàm Nhân
Ngọc
72,00
Tu vi
0,00
"Hừ, ba tên kia không biết nhận được công pháp công pháp già từ những lão quái vật trong hoàng thất , vậy mà đồng thời bế quan tu luyện nhưng vẫn còn muốn lại nhúng tay vào sự tình bên ngoài . Thế gian nào có tiện nghi sự tình như vậy . Ta lúc trước cùng bọn họ đưa tin thương lượng, các ngươi không cần thật dàm luận. Dưới mắt Huyền Kinh này càng ngày càng phức tạp, với tình hình này ta không muôn có thêm một cường địch, ngược lại cùng hắn tạo quan hệ, về sau còn có thể có được trợ giúp đấy." Khâu Long Tử hừ một tiếng trả lời.

"Nguyên lai lão đại là như thế ý định đấy, nhưng mà người không rõ lai lịch, hơn nữa là khách khanh của Tam Vương gia, sẽ không có vấn đề gì chứ."Một gã khác nam tử áo đen có vài phần ngưng trọng cũng hỏi.

"Hắn chẳng qua là Bách Linh Cư khách khanh, Bách Linh Cư cùng Tam vương gia h vẫn là hợp tác làm chủ thôi, hắn không tính là Tam Vương Phủ người. Nhưng sau khi trở về, ngươi lập tức an bài nhân thủ tra một chút Bách Linh Cư có hay không có một gã mới gia nhập gọi là Càn Minh khách khanh?" Khâu Long Tử nhàn nhạt một tiếng phân phó.

"Được, ta lập tức liền phân phó xuống dưới." tên nam tử áo đen này đồng ý nói.

"Ngươi vừa rồi nhắc tới rồi Tam vương gia, ta ngược lại mới nhớ, trước đây không lâu người thám tử được an bài tiến vào phủ lập vương gia, hiện tại thế nào, còn có tin tức truyền về không ?" Khâu Long Tử mới nghĩ tới điều gì đó rồi hỏi.

"Lão đại, thám tử đã nửa tháng không có liên hệ rồi, xem ra cùng với những người khác được phái đi có khả năng là đã bị diệt khẩu rồi." Một gã nam tử áo đen nghe vậy, cười khổ một tiếng trả lời.

"Hừ, vị Tam vương gia thật là rất cẩn thận, chúng ta đã phái đi bảy tám người rồi , nhưng dài nhất một người cũng không chỉ có thể sống được nửa năm mà thôi, liền vô thanh vô tức biến mất." Khâu Long Tử nghe vậy, sắc mặt lập tức âm trầm xuống.

"Lão đại, Tam vương gia mấy năm gần đây có chút ít xuất hiện, cũng rất ít vào triều , chúng ta vì sao phải chú ý vị này Hiền Vương như vầy. Phải biết rằng, dù sao năm đó Hoàng Thượng ngồi trên đại vị hắn là người lập nhiều đại công nếu như có người bởi vậy hướng Hoàng thượng cáo trạng , chúng ta tuy rằng không sợ, nhưng cũng chẳng có chổ tốt nào." Một gã khác nam tử áo đen lại có chút kỳ quái hỏi một câu.

"Ân việc này ta cũng nghĩ tới sau nay sẽ nói cho các ngươi biết . Nhưng các ngươi đã hiện tại hỏi, ta cũng sớm nói một chút . Ta chi coi trọng vị này năm đó ‘ Hiền Vương ’ như vậy, vì ta nhận được tình báo, vị Tam vương gianày có khả năng có quan hệ với Huyền Kinh thế lực lớn nhất ‘ Hắc Linh Hội ’ , thậm chí bản thân hắn khả năng chính là Hắc Linh Hội hậu trường." Khâu Long Tử suy nghĩ một chút về sau, liền chậm rãi nói ra lại để cho hai gã nam tử áo đen cả kinh mà nói.

"Cái gì, đứng sau lưng Hắc Linh Hội là Tam vương gia?"

"Đúng vậy, nếu không phải như thế, ta ăn no rỗi việc liên tục phái người đi Tam Vương Phủ chịu chết. Có thể hay không dò xét ra tin tức gì mà chủ yếu ta chẳng qua là dề tỉnh cho vị này Tam vương gia một câu, biết có người đang theo dõi hắn, lại để cho kia không nên hành động thiếu suy nghĩ, đừng làm cho Hắc Linh Hội tại Huyền Kinh làm ra nhiễu loạn lớn. Hai người các ngươi trở về lại tuyển một gã tử sĩ mấy ngày sau lại đưa vào tiến Tam Vương Phủ trong." Khâu Long Tử hắc hắc một tiếng nói.

Hai gã nam tử áo đen giật mình rồi cũng khom người đáp ứng một tiếng rồi.

Tùy theo Khâu Long Tử cũng không dừng lại ở đây cái gì, lại để cho hai ngườiphía dưới bố trí tốt pháp trận, liền mang theo bọn hắn bay lên không hướng Huyền Kinh bay nhanh trở về.

Một lúc lâu sau, lại có một đóa mây đen hướng bên này bay nhanh tới , thình lình xuất hiện là lúc trước ly khai Liễu Minh.

Hiện tại, hắn đến một mình rõ ràng là thấy mấy cỗ xe ngựa kia đi, mới một lần nữa quay nơi đây.

Hắn ở đây rừng cây trên không xoay vài vòng sau đó dùng cường đại Tinh Thần lực đảo xuống phương rừng cây vài lần sau đó, cảm ứng được chỉ lưu lại một ít cấm chế chấn động mới cười lạnh một tiếng cũng thúc đám mấy rời đi

Cùng một thời gian,trong mật thất dưới đất của một tòa cung điện rất tráng lệ bên trong Huyền Kinh , một trung niên nam tửmặc màu vàng kim óng ánh long, đang dốc sức liều mạng trên mặt đất lăn qua lăn lại liên tục, vốn khuôn mặt uy nghiêm cực kỳ lại tại vặn vẹo hiện ra từng miếng hạt gạo lớn nhỏ màu xanh lân phiến, đồng thời tóc trở nên xanh đậm vô cùng hai mắt đồng tử cũng biến thành nhạt ngân chi sắc rồi.

"Phanh" một tiếng.

Từ trong áo choàng hất ra một cái đuôi cá màu xanh cực lớn , hướng trên mặt đất hung hăng vỗ về sau đó, liền đem phụ cận nền đá cứng rắn nện nát bấy một mảnh.

Nam tử thần sắc càng là biểu hiện vô cùng thống khổ, hai tay hung hăng chộp vào phụ cận trên nền, để lại từng đạo giật mình vết máu.

Không biết qua bao lâu, thân hình nam tử mạc long bào hồi run rẩy, lại bỗng nhiên buông lỏng về sau, liền nằm rạp trên mặt nền bất động, chỉ còn lại từng ngụm từng ngụm trầm trọng tiếng thở dốc.

"Hắc hắc, tuy biến thân này đau khổ đối với ngươi nhưng có Huyết Hải tộc nhân mà nói, chỉ có thể nói thêm một lần thống khổ. Sớm biết như thế, cần gì phải lúc trước đây." Cửa lớn mật thất bỗng nhiên mở ra từ bên ngoài đi vào một mỹ phụ khoảng bốn mươi tuổi mặc cung trang khí chất cao quý.

"Trẫm là đương kim Hoàng Thượng, dù cho không phục dùng các ngươi Hải Tộc Linh dược, ta nhất định có thể chính mình chịu qua . Nếu không, trẫm chẳng phải là đã thành một cái Khôi Lỗi." Trung niên nam tử sau khi hít sâu một hơi, đuôi cá một cái mơ hồ một lần nữa biến thành hai chân, miễn cưỡng đứng dậy, thanh âm lạnh như băng

"Chỉ là một cái tiểu quốc Nhân tộc, đối với chúng ta Hải Tộc chiếm cứ vô tận đáy biển thế giới mà nói, căn bản là không đáng giá nhắc tới . Ngươi đứa nhỏ này không đi qua chúng ta Hải Tộc, không biết thế giới to lớn, mới có ý tưởng này buồn cười. Muốnchúng ta lúc này mưu đồ quá nhiều, ta tại trong tộc cũng coi như có chút địa vị, như thế nào lại cải trang giả dạng làm một phi tử thấp kém Nhân tộc, cũng sinh ra hai ngươi. Lần này ngươi dùng Linh dược, chẳng qua cho ngươi một điểm giáo huấn nho nhỏ mà thôi, ngàn vạn đừng làm một ít việc tự cho là đúng." Trung niên mỹ phụ ngồi trên một cái ghế bên trong mật thất lắc đầu điềm tĩnh nói

Nam tử mặc long bào trên danh nghĩa đương kim Hoàng Đế Huyền Trị của Đại Huyền Quốc.

Mỹ phụ trung nên này là mẹ đẻ của đương kim Hoàng Đế Đại Huyền Quốc, Đổng Thái Hậu.

Nhưng tình hình hai người này gặp nhau chẳng có chút nào thân tình , ngược lại tràn ngập một loại khí tức khẩn trương rất kỳ quái.

"Các ngươi đến cùng có mưu đồ gì?,vậy mà tai mấy chục năm trước liền bày ra cái bẫy bậc này. Ta đã đáp ứng phối hợp các ngươi, cũng nên nói cho một ít kế hoạch của các ngươi rồi mới phải." Huyền Trị sắc mặt bất định mở miệng hỏi.

"Mưu đồ gì? Cái này không phải ngươi có thể biết. Ngươi bây giờ phải làm chính là hiệp trợ đem quan viên trọng yếu của Đại Huyền quốc vị, thần không biết quỷ không hay thay đổi người của chúng ta là được rồi. Nhất định phải bảo đảm, một khi xuất hiện đại biến, toàn bộ Đại Huyền Quốc sẽ không xuất hiện kịch liệt rung chuyển càng không thể có lượng lớn phàm nhân chạy thoát." Đổng Thái Hậu quét con mình liếc, nhàn nhạt trả lời.

"Hừ, những năm này trong triều bổ nhiệm từ trên xuống dưới ít nhất cũng có một phần ba cũng đã dựa theo ý của ngươi. Chẳng lẽ cái này còn chưa đủ sao?" Huyền Trị nghe vậy, không khỏi có chút tức giận.

"Đương nhiên chưa đủ! Tối thiểu cũng phải một nửa dùng Thượng Quan đều là người do ta cung cấp đảm nhiệm mới được. Ta biết rõ những năm này, ngươi trên khuất phục ta trước mặt, nhưng trên thực tế trong nội tâm còn có chút ý định khác, nếu không lúc trước không vụng trộm liên hệ với tên giám sát của Man Quỷ Tông. Nếu không phải ta vận dụng một ít thủ đoạn để cho ‘ lão Tam ’ nghĩ lầm giám sát của Man Quỷ Tông là người kia để hắn chủ động phái người giúp ta diệt khẩu. Chỉ sợ thiếu chút nữa bị ngươi làm hỏng đại sự." Đổng Thái Hậu cười lạnh một tiếng nói.

"Ta cũng không nghĩ tới lão Tam lá gan trở nên lớn như vậy, có can đảm hướng Man Quỷ Tông người ra tay. Hắn không sợ nêu bị điều tra ra, ta cũng không cách bảo trụ tính mạng của hắn." Huyền Trị nghe đến đó, hừ một tiếng nói.

"Con ngoan, ngươi đến bây giờ vẫn lòng dạ hẹp hòi với ta, cũng không nhớ ai đem ngươi từ nhỏ nuôi lớn. Ngươi không chỉ nói không biết ngươi vị này sớm không Tam Đệ." Đổng Thái Hậu nghe được Huyền Trị nói như vậy, lại nở nụ cười.

"Việc này quả nhiên cũng không thể gạt được ngươi. Nói như vậy Hắc Linh Hội đang làm gì, ngươi cũng rất rõ ràng rồi." Huyền Trị nghe vậy, sắc mặt rút cuộc biến đổi rồi.

"Ta đương nhiên biết rõ cũng nhìn thấy tận mắt, nhưng đã có người nguyện ý là người xuất tiền thì sẽ có người làm cu li, ta tự nhiên cũng là chuyện muốn cầu cũng không được." Đổng Thái Hậu từ chối cho ý kiến trả lời một câu.

"Ta đây hỏi một câu nữa,mấy vị kia hoàng thúc Hoàng bá hiện tại thế nào rồi. Bọn hắn từ khi bị ngươi dụ hoặc bế quan về sau, mà ngay cả ta đều không thể gặp mặt một lần ." Huyền Trị đã trầm mặc một lát sau đó thở dài một tiếng lại hỏi.

"Yên tâm, ngươi những thứ này hoàng thúc Hoàng bá ta còn có trọng dụng đấy, sẽ không lấy tính mạng bọn họ. Nhưng bọn hiện tại, chỉ sợ cùng ngươi không kém là bao nhiêu. Đến lúc đó không đứng về bên Hải Tộc chúng ta , chỉ sợ không phải bọn họ có thể quyết đinh." Đổng Thái Hậu mỉm cười rồi.

"Cùng ta giống nhau, lời này là có ý gì?" Huyền Trị nao nao đứng lên.

"Không có gì, việc này ngươi về sau tự nhiên sẽ đã biết. Nhưng ngươi lần trước liên hệ với đệ tử Man Quỷ Tông , đã là của ta nhân nhượng cuối cùng rồi. Nếu là còn có chuyện này phát sinh lần thứ hài mà nói, không chi không cho ngươi ức chế Linh dược mà ta chỉ sợ ngươi biến mất khỏi nhân gian, đổi một Khôi Lỗi thay thế ngươi làm Hoàng Đế lúc nào cũng được. Cũng không biết ngươi là thật thông minh hay là giả hồ đồ, dùng ngươi thân phận Hải Tộc con lai, cho dù những cái kia Nhân tộc tu luyện giả có thể đem chúng ta trục xuất ra Đại Huyền Quốc, ngươi cho rằng những tông môn Nhân tộc có thể lưu ngươi tiếp tục làm Hoàng Đế à ? Đến lúc đó cho dù nhớ kỹ công báo tin, thì ngươi kết cục cũng là sống một chỗ vĩnh viễn cả đời. Ngược lại là chờ chúng ta Hải Tộc chấp chưởng nước này , vẫn cần một gã Hoàng Đế tới quản lý những thứ này Nhân tộc phàm nhân, ngươi là người con lai của bổn tộc tự nhiên là thí sinh tốt nhất . Cái đó và ngươi đang ở dưới sự khống chế của năm tông lúc này,có cái gì khác nhau. Ta nói tất cả rồi, đây cũng là lần cuối cùng khuyên ngươi. Như còn không nghe, cũng đừng trách ta không niệm tình mẫu tử." Đổng Thái Hậu thần sắc nghiêm trọng nói xong mấy câu nói đó liền đem một cái bình nhỏ ném trên mặt đất, đứng dậy lần nữa đã đi ra
.

cảm ơn bạn đã đóng góp chương Dịch !

Tuy nhiên bản Dịch của bạn còn nhiều lỗi chính tả và văn phong vẫn nặng về Vp quá !

Bạn cố gắng cải thiện ở những chương Dịch sau nhé , rất hoan nghênh bạn :x
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top