Trước đây có một người nghèo họ Nhân tên Vương, quan địa phương cho rằng tên của người này đồng âm với hai chữ “ Nhân Vương”, đồng nghĩa với tiếng gọi bậc quân chủ, cũng có nghĩa là phạm vào điều kiêng kị, liền đem việc này bẩm báo với Hoàng thượng.
Hoàng thượng nghe được, nghĩ bụng: Ta là Nhân Vương, vậy mà cũng có kẻ dám mang tên như vậy, quả nhiên là to gan lớn mật!”. Nghĩ đến đây, Hoàng Thượng liền ra lệnh cho quan địa phương bắt người nghèo này giải đến kinh thành.
Hoàng Thượng đích thân thẩm vấn, hỏi rõ nguyên do thì biết được người nghèo này thực chất không có cái gan lớn như vậy, càng không phải là cố ý phạm húy, cho nên cũng không giáng tội mà nói với anh ta rằng: “ Ta đem tên của ngươi hạ xuống một bậc, đồng thời cũng thêm vào một chút chữ nghĩa, sau này ngươi sẽ tên là Nhân Ngọc.” Người nọ liền tạ ơn, nhưng về nhà lại đổi tên là Nhân Chủ. Quan địa phương thấy vậy lại tiếp tục bẩm báo với Hoàng thượng.
Hoàng thượng lại cho người áp giải người này về kinh, long nhan giận giữ, phẫn nộ quát: “ Nhà ngươi muốn đối đầu với ta phải không!? Ta đã cho ngươi đổi tên thành Nhân Ngọc, vậy mà ngươi không những không lĩnh hội hoàng ân, ngược lại còn đổi tên là Nhân Chủ. Bản thân ta đã là chủ vậy mà ngươi cũng muốn làm chủ nữa sao? Ta nghĩ ngươi chán sống muốn rơi đầu rồi!
Người nghèo kia nghe vậy thì sắc mặt không hề biến đổi, ung dung đáp: “ Xin Thánh thượng bớt giận, người là chủ tử, thần là thần dân. Người đã ban cho thần ân huệ, hiển nhiên thần phải đặt ân huệ đó lên trên để tôn thờ, để quỳ bái, làm sao có thể giắt nó vào thắt lưng của mình?*
Hoàng thượng nghe xong, nhất thời chuyển giận thành vui, liền thả người nghèo này về.
Mạn đàm:
Người nghèo này kính trọng Hoàng đế để đáp ứng tâm lý phù phiếm của ông, không những có thể tránh khỏi họa sát thân mà còn giữ được tên của mình.
Chú thích: * Chữ Vương (王)có thêm một nét chấm ở bên sườn, tạo thành chữ Ngọc (玉). Nhưng nếu chữ Vương có thêm một chấm trên đầu thì sẽ tạo thành chữ chủ (主). Người nghèo coi dấu chấm này là hoàng ân mà Hoàng thượng ban cho, nên khi đổi tên nếu đổi thành chữ Ngọc cũng có nghĩa là mang Hoàng ân giắt vào thắt lưng, phần hạ bộ; Nhưng nếu đổi tên thành chữ Chủ cũng có nghĩa là mang Hoàng ân đặt lên trên đầu, tỏ ý tôn kính.