[Thơ] Nhà kho lưu trữ Thơ Ba Tê

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Trên là lưới,
Dưới là mồi,
Thong thả ngồi,
Đớp mồi hay vào lưới?
Hay là đợi?
Hoặc là bơi?
Lượn thảnh thơi,
Chẳng chơi chẳng việc.
Nghĩ cũng tiếc,
Chửa hóa được rồng.
Tự nhủ lòng
Khó mong khó đợi.
Ước làm hợi,
Ước làm bò,
Ăn no ngáy khò,
Mặc người giết mổ.
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Đã lâu mới trở lại,
Đón nhau bằng trời xanh,
Chào nhau bằng mây trắng,
Bằng hoa đẹp, gió lành.

Sapa ngày không lạnh,
Không mưa rét, sương mù,
Như sơn nữ cười nụ,
Xốn xang lòng kẻ tu.
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
"Hỏi đá rêu phong bao nhiêu tuổi đời?"
Đá bảo: Ngu sao hỏi thế người?
Tuổi là mấy chuyện ngươi tự nghĩ,
Áp đặt lên ta hóa nực cười.

- Quan tâm hỏi tý, chi mà nóng?
- Bốn mươi cái độ nắng chang chang.
Mặt đất hấp hơi đây muốn bỏng.
Hỏi gì nghĩ kỹ, hỏi đàng hoàng!

Ừ thì... thế thôi, không hỏi nữa!
Lặng im ta đứng tựa vào nhau,
Ngó nghiêng trên dưới sau khung cửa.
Đợi trời, ngóng đất sớm chuyển màu.
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Lâu lắm rồi...
Không chơi đến em,
Sao hư thế
Cứ sờ.. em... xem.
Chỉ có xem thôi,
Mà đã say men lâu rồi.
Lại nhớ anh tôi,
Người đã xa nơi chân trời
Ở tận...
... Mỹ ...Tho.
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Nhổ cây bật rễ khó gì đâu?
Ông Hoa Hòa Thượng khoái làm màu,
Tớ bứt cây lên như cọng rạ,
Thần nhàn, trí định chẳng mày chau.

Nhấc lên rồi phải đặt vào đâu?
Lo cho hạ xuống bạc cả đầu,
Có kẻ cả đời vì nâng - hạ,
Lăn lộn, lo âu, nặng buồn rầu.

Vậy nên, xin chớ nâng lên ẩu,
Kẻo khi phải hạ lại thấy đau,
Thở than khi đó khôn người thấu,
Thấp thoáng ngoài hiên bóng phao câu!
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
"Ao thu lạnh lẽo, nước trong veo"
Trong lạnh, tâm tình cũng muốn theo,
Ngoài nóng, chắc do... ăn xôi xéo,
Hoặc do bận nghĩ chuyện thoát...
... Nghèo! :)))
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Thiên đạo vô điều kiện.
Cãi lí với ông Trời,
Có duy nhất loài người
Lưỡi lắm đường lý luận.

Chẳng bao giờ an phận,
Luôn mong muốn vận thăng.
Thâu thiên cùng hoán nhật,
Núi biển quyết san bằng.

Lãi dồn thành gánh nặng,
Lại than thở... ôi Trời!
Lại lí luận, lộn đời,
Buồn cười - buồn người lộn.

211129
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Thứ hai, sáng dạy xem công việc.
Thứ ba, trăng mật hóa tiệc vui.
Trở về trước khi trời tắt nắng,
Dành chiều Chúa Nhật để ngủ vùi.

Thứ t.ư, xe đạp quanh buổi tối.
Dạo qua bách thú trọn Thứ năm.
Một gã thị dân, bình thường lắm.
Giữa nơi đô hội, chẳng sủi tăm.

Thứ sáu, tự vẽ và tự ngắm.
Để cho Thứ bảy chẳng hờn căm,
Nguyên ngày sẽ dành cho đại lễ,
Nguyện cầu thành kính tận từ tâm.

Để rồi trong suốt ngày Chúa Nhật.
Thong thả, thảnh thơi, thưởng thức thơ.
Ngủ nghê, ngẫm nghĩ, ngâm nga ngóng,
Tuần tới tuần, tục tiếp tục, tâm t.ư.

211107
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top