[Thơ] Nhà kho lưu trữ Thơ Ba Tê

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Chuyện ông Đìn thật (Part 1)
Trời thu man mác heo may,
Thi nhân cảm nhiễm nên say tự tình…
Chuyện nghe ở buổi đầu đình,
Có ông Đìn Thật trung tình bao la.
Sáng, hay chơi Kiếp cầm ca,
Nhịp đều trên chiếc bàn là Liên Xô.
Trưa về hai bát ô tô,
Mỗi tay múa một thế Bồ công guôi.
Chiều, lòng thổn thức khôn nguôi,
Vác đàn ra khảy khúc Đuôi tì bà.
Nhạc nghe rấm rứt gần xa,
Tỉ tê uẩn ức vượt qua núi đồi.
Cô nhà bên cạnh bán xôi,
Yêu chàng nhạc sỹ đứng ngồi không yên.
Ban đầu còn ngỡ bị điên,
Sau quen cũng chẳng thấy phiền hà chi.
Nàng thường mặc áo sơ mi,
Ngực treo một cặp bánh mì pa-tê,
(Để khi cơn đói cận kề,
Cúi rồi ngoạm miếng vẫn bê được đồ.)
Vốn lòng trước đã héo khô,
Bởi khi còn trẻ hồ đồ trao thân.
Người xưa học thiếu chữ chân,
Khiến nàng đi dạng tâm thần hai năm.
Khi về nàng hận, nàng căm
Quyết tâm ở vậy mặc hăm, mặc sầu.
Đời, ai học chữ “Ngờ” đâu?
Nhạc Đìn đã rót một gầu tương t.ư.
Nhạc kia khi thực, lúc hư,
Mỗi ngày một chút ngấm như men nồng.
Giữa buồi (buổi) khách vãn, rảnh không.
Nàng xôi trong ngóng ngoài trông nhạc Đìn…
(tu bi con ti nhuê…)
• Chú giải: Chuyện thật về một nhân vật không có thực được lưu truyền qua đường miệng của giới đồng nát lưu vực sông Hồng. Tác giả hóng hớt được rồi không nhớ gì bèn phóng tác thành câu chuyện này.
• Ông Đìn, họ Lạc là con cả trong một gia đình sĩ phu Bắc cuồi, nên tên thường gọi là Lạc cả Đìn. Bản tính ông thật thà, chất phác, ai bảo gì cũng tin, ai cho gì cũng ăn nên ngoại hiệu là ông Đìn thật.
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Chuyện ông Đìn thật
hay truyền thuyết về Làng Không iPhone
(Part 2)

Giữa đàng, một gã ăn xin,
Vuốt ve một sấp trăm nghìn xanh lơ.
Nàng Xôi bèn nảy ý thơ,
Xướng to một đoạn khúc “Chờ im chim”.
Rằng: “Xôi thì nhớ thịt rim… (í im)
Bún kia nhớ mọc, con chim nhớ cành.
Cơm khô sẽ nhớ bát canh… (í anh)
Em đây đương nhớ dáng anh buổi tà.
Bướm giờ quên mất mùi hoa…(í a)”
Phát tình, nàng cứ ngâm nga cả ngày,
Thấy hồn nửa tỉnh nửa say,
Thấy lòng rộn rã, bụng dày tâm t.ư…
Đang ăn trứng lộn ninh nhừ,
Ông Đìn nghe vẳng tiếng như gọi mời.
Dùng thìa gõ nhịp theo chơi,
Kịch chát, kịch chát…khớp lời, hợp môn.
Cảm tình xâm lấn tâm hồn,
Váng đầu, Đìn thổ bãi nôn góc tường.
Thì ra, thân có bệnh vương,
“Cú yêu” quái chứng, khôn lường, nan y.
Trăm đường chữa, đã thử đi,
Nhưng không thuyên giảm, vẫn quy lại đầu.
Ngọn nguồn chẳng nhớ từ đâu,
Hình như… hai tuổi nghịch bầu kẹt đuôi.
Nên giờ thổn thức khôn nguôi,
Là tim sẽ chuyển máu xuôi ngược dòng.
Yêu đương tình ái hết mong,
Mơ chi đến chuyện vào trong, lộn ngoài.
(tu bi con ti nhuê…)
Chú giải:
• “Chờ im chim”: tên phiên ngữ của một nhạc khúc đến từ Ăng- lê ” Waiting for a Silence Bird”, tổng phổ của ca khúc hiện đã thất truyền, không rõ tác giả. Trong một lần may mắn mà nghe được khi mê sảng, khi tỉnh lại người viết chỉ nhớ mang máng nên biên lại để mong bạn đọc nào có thông tin nhạc khúc thì chia sẻ giúp.
• Cú Yêu: tên gọi địa phương của một quái chứng có thật trong truyền thuyết. Hiện khoa học đã nghiên cứu & tìm ra 4200 nguyên nhân gây ra chứng này nhưng vẫn chưa tìm ra được phương pháp chữa trị.
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Chuyện ông Đìn thật
hay truyền thuyết về Làng Không iPhone
(Part 3)
Muốn đời sống chẳng phí hoài,
Dồn tâm t.ư luyện dùi mài hợp âm,
Lạc Đìn tuổi mới ba lăm,
Sáo, kèn thông thuộc hết trăm nghìn đường,
Nhạc chàng khí chất thuần dương,
Giữa đêm chơi có nhu cương giao hòa.
Gà đương chờ gáy canh ba,
Cửa nhà có giọng đàn bà khẽ kêu.
Thoạt nghe còn tưởng tiếng mèo,
Rủ nhau ra phố chơi theo hội đàn,
Kỹ ra chất giọng hơi khàn,
Đìn khoan tay lộn mặt bàn hỏi to:
“Giờ này ngủ nghỉ chẳng lo,
Là ai? Sao giữa đêm mò tới đây?”
Lao xao gió lái thân cây,
Thì thào ai đó nửa ngày mới thưa.
Rằng: “anh Đìn đã ngủ chưa?
Hôm nay vắng khách nên thừa chút xôi.
Biết đêm cũng đã khuya rồi,
Nếu anh đói bụng cho tôi xin vào.
Đây gà với nấm lộn xào,
Có xôi, có ruốc với đào thịt kho.
Anh thương xơi giúp dùm cho,
Tiền nong không phải đắn đo làm gì.”
Ông Đìn quần kéo, cài khuy,
Bước ra, hé cửa, nội y giấu vào.
Ngoài hiên một phận má đào,
Tay bưng liễn nhỏ, chân cào mặt sân,
Mặt vương sắc đỏ bồ quân,
Phập phồng tiếng thở sau quần bò nhung.
Bụng Đìn nổi trống thùng thùng,
Toàn thân, đủ thứ muốn bung ra ngoài.
Nàng đưa ánh mắt oán ai,
Liếc chàng, chân chuyển nhịp bài nhạc đan.
(tu bi con ti nhuê…)
Chú giải:
• Gà với nấm lộn xào: ở đây nhắc đến món Gà xào nấm là một trong 18 món ăn với xôi rất thịnh hành bấy giờ. Cách chế biến như sau:
Đảo sơ kim châm nấm,
Thả gà vào lộn xào,
Thêm chút chanh đừng dấm,
Giục lửa cháy bốc cao.
• Đào thịt kho: hay dân gian hay gọi là Thịt đì đào là món ăn được chế biến theo cách đặt 2 quả đào bên dưới, thịt được cuốn lại hình thuôn dài như cây xúc xích đặt kẹp giữa, thêm dầu ăn, nước sốt tùy khẩu vị, đun cho xôi đến khi cây thịt mềm nhừ, nước thịt ứa ra trong quá trình đun sẽ ngấm vào đào tạo ra mùi vị vô cùng đặc biệt và hấp dẫn.
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Chuyện ông Đìn thật
hay truyền thuyết về Làng Không iPhone
(Part 4)
Giữa cơn tình ý nồng nàn,
Bỗng đâu lũ chuột kéo đàn chạy qua.
Nàng Xôi thất sắc mặt hoa,
Giật mình nhảy tót vô nhà Đìn lang.
Song thủ quấn lấy cổ chàng,
Hai chân quặp bụng như càng con cua.
Bồng đảo dồn dập loạn khua,
Mắt Đìn sầm tối, mũi lùa hương chen.
Phớt qua má mấy sợi ren,
Muốn há miệng thở nhưng lèn thịt da.
Hai chân chới với cả ba,
Đìn, Xôi loạng choạng ngã ra, lộn đè.
Nước nôi nhoe nhoét, tóe loe,
Này trứng, này nấm, này chè bắn vung.
Đìn kia cố gắng vẫy vùng,
Thân Xôi giờ vẫn rung lên từng hồi.
Nàng kêu: “Ôi, ối dồi ôi!
Ối dồi ôi! Ối dồi ôi! Chuột kìa!”
Lệ châu lã chã đầm đìa,
Đìn nghe thành thật cũng chia muộn phiền.
Đợi nàng kinh nộ giảm thuyên,
Từ từ đỡ dạy, cười hiền, xỏ đay:
“Rõ phường mặt dạn, mày dày,
Tự dưng vừa gặp đã bay vô lòng.
May đây hồn sáng, tim trong,
Gặp Đao “tịt hết” đừng hòng nó tha.”
Nàng Xôi cười gượng, xoa xoa,
Phủi đi nước sốt vương da thịt đầy.
Má đào hồng lựng, hây hây,
Môi thơm hé nụ tỏ bày nguyên do:
“Có thời phải ở trong kho,
Nửa đêm bị chuột “phá đò” mò sang,
Ban đầu cũng chỉ làng nhàng,
Về sau cả lũ xếp hàng vòng quanh.
Con cắn, con cấu giao tranh,
Con nào cũng muốn được dành miếng ngon.
Mèo nhà nuôi mỗi một con.
Chống trên, chặn dưới đến mòn vân chân.
Về sau may có thuốc thần,
Giúp cho mèo khỏe, mèo cân cả đàn.
Nạn từ khi đó mới tan.
Hạt mầm sợ hãi ngập tràn treo tim .”
Lạc Đìn nghe vậy lặng im,
Ngó nghiêng ra vẻ đi tìm khăn lau.
(tu bi con ti nhuê…)
Chú giải:
• Đao “tịt hết”: còn gọi là ông Đao không bịt là Đao còn thương em… một nhân vật hư thì cấu mà ngoan thì bấu, nghe đồn là cũng có thật trong truyền thuyết của giới lông gà, lông vịt thôn Long Lành. Ông Đao xuất thân là đốc tờ, từng làm việc ở phòng khám đa khoa Việt – Hàn mang tên Han Phụ Sủy. Có lần ngộ kỳ duyên, trao thân cho thần tiên nên được mật truyền cho phương thuốc trị các thể loại nốt, kể cả nốt lường vốn là chứng bệnh mà giới y khoa đau đầu nghiên cứu. Từ đó Dr. Đao đổi tên là Thần y Đao “tịt hết”.
Đời nay vẫn truyền lại câu đồng dao quảng cáo của Đao:
Đao thần y – Đao không bịt, chuyên trị các chứng dị ứng, mẩn ngứa, nổi mề đay, chảy nốt lường… gặp thầy Đao rịt thuốc là khỏi ngay. Đao tịt hết, thày thuốc của mụ ra đình !!! Sản phẩm không phải là thuốc tránh thai. Chống chủ trong lúc định với những người mẫn cảm với thành phần của thuốc. Đọc kỹ hướng dẫn khi sử dụng!
• Chuột “phá đò”: giống chuột thường sống gần các bờ sông, bờ kênh, thân dài thuôn, đầu có gồ thịt, giỏi bơi lội, thường dùng đầu húc vào để phá dưới bụng thuyền, đò nhỏ rồi chui vào ăn vụng. Chuột “phá đò” từng là một vấn nạn của xã hội thời kỳ đó, sau nhiều cuộc ra quân liên ngành của triều đình, vấn nạn này mới giảm bớt và chuyển các cuộc ra quân liên ngành thành vấn nạn mới.
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Chuyện ông Đìn thật
hay truyền thuyết về Làng Không iPhone
(Part 5)
Kim châm vào thịt thì đau,
Thịt đì đào dính khó lau hết hồn.
Hai người cặm cụi, bồn chồn,
Kỳ qua, cọ lại, xịt cồn rõ lâu.
Đảy đưa hết bốn lần dầu,
Xiêm y vẫn bị ố màu thịt đông.
Đìn thật thà tỏ nỗi lòng:
“Đêm giờ đã muộn khó mong vẹn toàn.
Nàng về cho kịp ủ than,
Sớm mai mới kịp bán hàng khách quen.
Ở đây tôi sẽ chong đèn,
Đàn lau, trống gột, rửa kèn cho xong.
Bây giờ tâm ý đã thông,
Những xin giữ lại cạp lồng ở đây.
Ăn rồi hứa sẽ trả ngay,
Chứ không mang tiếng là hay cạp lồng.”
Nàng Xôi ngoái cổ nhìn trông,
Bên ngoài kia đã hừng đông sáng mờ,
Bụng than một tiếng ớ hờ,
Thực không dễ hóa được mơ như đời.
Người toan chẳng tính lại trời,
Đành thôi cố độn mấy lời ủi an.
Vân vê tà áo vải màn,
Nàng Xôi chợt thấy nóng ran, thình lình.
Hình như dinh dính chút tình,
Hình như không phải món mình mang sang.
Dịch đây trong trắng vô ngàn,
Đưa lên nhấm thử không tan trong mồm,
Chạm đâu cũng thấy nồm nồm,
Kiểm ra thấy một đám ôm bụng gày.
Thoạt trông một đống dịch nhày,
Kỹ dòm lẫn mấy hạt dày đọng cô.
“Thì ra là thế, hô hô!”
Nàng thầm cưởi nụ: “Là hồ Tịch dinh.
Bảo sao cứ đuổi xua mình,
Thì ra người đã xuất tình từ lâu.
Hằn giờ ngại một buổi mầu.
Thôi ta tạm rút, lần sau bói bù.”
Thông rồi nàng mới gật gù,
Thiếp về chàng cứ tịnh tu an lành.
Rồi mai sẽ nấu chút canh,
Mang qua tạ lỗi lộn cành hôm nay.
Dứt lời nửa tỉnh, nửa say,
Chìm vào trong buổi tối ngày cối thu.
(tu bi con ti nhuê…)
Chú giải:
• Hồ Tịch Dinh: một hồ lớn ở gần khu vực hạ lưu sông Mê Kông (hay còn gọi là sông Kê) có giống thủy quái Trinh Tùng nổi tiếng chuyên lộn ngược dòng, tấn công theo đàn. Hồ Tịch dinh là một nơi có cảnh sắc rất đẹp đi cùng huyền thoại về người khổng lồ Cohonmatlone năm xưa chiến đấu, đánh đuổi quỷ dữ để bảo vệ dân nghiện trong khu vực. Sau này có thời gian sẽ kể chi tiết sau nghen quý dzị!
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Chuyện ông Đìn thật
hay truyền thuyết về Làng Không iPhone
(Part 6)
Gió luồn cửa khẽ u u,
Khiến Đìn thoát khỏi cõi mù miên man.
Còn đây t.ư vị ngập tràn,
Nước nôi dính dớp nguyên dàn nhạc cu (nhạc cụ).
Trống, đàn chổng ngược lộn tu,
Kèn xuôi, sáo rủ… nguyên khu lộn cày.
Nâng kèn nhè nhẹ trên tay,
Thở dài chẳng biết giãi bày cùng ai.
Cú yêu ác trứng tái quai,
Chưa chơi nửa nhịp đã hoài hết hơi.
Xôi dâng tận miệng khó xơi,
Mai sẽ xăm chữ “Hận đời” trên mông.
Nghĩ rồi cũng đã quyết xong.
Thu thu, đút đút dồn trong lau ngoài.
Chực chờ đến sớm ngày mai,
Phở ăn, trứng húp, nghe bài nhạc teen,
Tìm sang gõ cửa ông Thìn,
Chuyên ngành làm đẹp những xin một hình.
Ông Thìn “Đẹp” sống một mình,
Bốn lăm chửa có mối tình vắt vai.
Bàn tay ông có nhiều chai,
Ngón ông nhiều chỗ bị mài mất vân.
Là do dùi luyện súng xăm
Tới trình điêu luyện đứng, nằm đều ra.
Đìn lang giải thích sơ qua,
Ông Thìn Đẹp nhấp ngụm trà, thốt lên:
“Cuộc đời khi trắng lúc đen,
Anh đây cũng đã khá quen kiểu này.
Đợi anh xúc miệng, rửa tay,
Phác hình em chọn, nửa ngày là đâm.
Thịt da màu có hơi thâm,
Ta nên dùng mực lin - thầm cho tươi.
Để xem, bảy – tám – chín – mười...”
Ông Thìn bấm độn tựa người bói xưa,
Bấm lên lần bốn mới vừa.
Vỗ đùi ông phán: “Giữa trưa, đẹp ngày
Đâm xong anh với chú đây,
Cùng ra Bố Tiện làm chày nhậu không?”
Đìn nghe thổn thức cõi lòng,
Gật đầu, gạt lệ, chổng mông đợi chờ.
Ông Thìn cũng hết lờ vờ,
Rửa tay, móc súng ra sờ xoạng ngay.
(tu bi con ti nhuê…)
Chú giải:
• Ông Thìn đẹp: tên nhân vật đã được thay đổi nhưng tính cách & lời thoại được giữ nguyên, chỉ pha 69% hư cấu.
• Mực Lin thầm: một loại mực xăm ngoại nhập có màu sắc tươi chuyên được dùng để xăm cho những vùng da tối màu.
• Bố Tiện: tên một tửu quán nhỏ nhưng có vỏ nổi tiếng tại Thôn Long thành thời bấy giờ. Quán là nơi tụ tập của rất nhiều danh nhân, chí sĩ trong làng nghiện rượu dân tộc từ Bắc chí Nam.
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Chuyện ông Đìn thật
hay truyền thuyết về Làng Không iPhone
(Part 7)
Nhậu chờ động lực ghê thay,
Kích cho phượng múa rồng bay “Hận đời”
Thìn đẹp đôi mắt sáng ngời,
Đâm ngang, dũi dọc lại chơi đột chìm.
Đìn nằm hai mắt lim rim,
Hàm kia cắn chặt những kìm tiếng rên.
Trải qua tê tái một phen,
Trên da mực nổi, hoa chen khoe màu.
Đau thời không hẳn là đau,
Sướng thời rõ sướng lịm đầu, mông tê.
Thìn lang thu súng cất về,
Vừa lau, vừa ngắm, đê mê gật gù.
Quả này chơi thật đúng gu,
Người điên hẳn thích, kẻ mù hẳn khen.
Nghe lời Đìn kéo quần lên.
Ra gương ngó nghía đến quên thì giờ.
Chữ Đờ như buổi chào cờ,
Chữ Hờ lúc tỏ khi mờ như giăng,
Nét tung cực thật rõ căng,
Đoạn hoành đu hạ vít thăng nhịp nhàng.
Nhìn sâu lòng thấy mênh mang,
Như con thuyền nhỏ trước hàng sóng xô.
Bỗng nghe Thìn Đẹp bô bô:
“Đi dùng thuốc chảy nước mô thôi nào!
Chiêu này mới thực là cao,
Tạo hình bằng cách phối giao trong ngoài.
Tùy theo cơ địa mỗi ai,
Hình xăm biến hóa ngắn dài, nở co.”
Đìn thật nghe vậy tò mò,
Cùng Thìn cưỡi một con bò sâu đuôi.
Hai chàng rong ruổi ngược xuôi,
Đến Bố Tiện quán tốn mười phút ba.
Bước vào, cửa quán mở ra,
Bốn năm tửu quỷ ngà ngà say say,
Bắt chân rồi lại bắt tay,
Chuốc nhau, ôm ấp, tỏ bày tâm t.ư.
Có bàn lại có cả sư,
Lộn đàn, gõ nhịp, phong t.ư hơn người.
Tuổi vào trên dưới ba mươi,
Ông Thìn thấy đó nhoẻn cười bước sang.
Đã lâu không gặp cậu chàng,
Chỉ đây giới thiệu là Trang Thanh Giần,
Biết nhau, nhà cũng ở gần,
Bà con lối xóm đỡ đần, thân quen.
Giần buông đàn cũng đứng lên,
Lùa chân đá ghế, hỏi tên Lạc Đìn.
(tu bi con ti nhuê…)
Chú giải:
• Hồi này không có gì mà chú giải.
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Chuyện ông Đìn thật
hay truyền thuyết về Làng Không iPhone
(Part 8)
Quen nhau cần có niềm tin,
Giần dù mới gặp Lạc Đìn thân ngay.
Chuyện trò xuôi ngược nửa ngày,
Rượu ngon cứ rót, cung mây cũng tràn,
Đồ ngon, nhắm tốt tràn lan,
Cải làn sốt muối, tim ngan chiên phồng…
Hai người tâm ý tương thông,
Song ca nhạc khúc “Thịt đông bảy ngày”.
Bàn bên rộn tiếng vỗ tay,
Có anh bê đĩa thịt quay sang mời,
Khen rằng: “chơi thế mới chơi,
Bảy ngày đông thịt – bảy người thông minh,
Xem ra ứng đúng bọn mình.
Tớ là Hiêu trắng, người Kinh xứ Mường.
Hôm nay lạc bước trên đường,
Vô tình gặp được người thương trong lòng.
Mượn đây chén rượu đòng đòng,
Xin được giao bái mấy ông bạn hiền!”
Một hơi ngửa cổ uống liền,
Lại rót chén nữa lộn chuyền qua bên,
Uống xong mới hỏi đến tên,
Ba chàng ba chén làm quen từng người.
Một hồi khi đã xong xuôi,
Lại kêu thêm một bát… bò chuối ninh.
Rượu vào tưới tắm hoa tình,
Bốn chàng hợp ý xập xình hứng tung.
Chuyện nồi rồi lại chuyện vung,
Một hồi sang chuyện trục tung trục hoành,
Ông Giần giật tiếng thất thanh:
“Thôi rồi, quên cái hẹn anh Liếu Hồn.
Có việc quan trọng phải phone,
Anh em có ngại tôi dồn rủ qua?”
Ông Thìn ngửa cổ “Ha ha!
Ngại gì, anh đã sơ qua biết Hồn,
Chính là hiệp khách lại đồn,
Biệt danh Đạo dụ lan tồn phải không?”
Hiêu – Đìn đương ngậm củ dong,
Nghe Thìn đẹp nói hết xong, gật gù:
“ôm ay, ời ũng ây ù,
Anh ào ội ụ ông ù (ủ) àng ui!
Ần “ột” ớ ại ụi ui.”
Thỏa lòng Giần lột, vỗ đùi: “A lô!”
(tu bi con ti nhuê…)
Chú giải:
• “ôm ay, ời ũng ây ù/ Anh ào ội ụ ông ù (ủ) àng ui!/ Ần “ột” ớ ại ụi ui.” Do Đìn & Hiêu đang bận đầy mồm nên không nói được tròn vành rõ chữ. Nguyên văn là: Hôm nay trời cũng mây mù/ Anh hào hội tụ đông đù (đủ) càng vui/ Giần lột chớ ngại tụi tui.
• Giần “lột”: hồi trước vội ăn cơm nên quên chưa giới thiệu biệt hiệu của ông Giần là “Lột lột” do hay chăm sóc cho mọi người, nên hay bóc đồ ăn, đồ uống, bày biện tiệc tùng. Nói chung là có gì bóc nấy nên mới được anh em và đặc biệt là các chị em yêu mến gọi là anh Giần lột lột.
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Chuyện ông Đìn thật
hay truyền thuyết về Làng Không iPhone
(Part 9)
Ông Hồn mở tiệm cầm đồ,
Thường hay cứu giúp các cô thiếu tiền.
Cầm qua, cầm lại cũng phiền,
Nên thường mỗi tháng mở phiên một lần.
Lời đồn cũng có cái chân,
Chạy đi báo suốt dân quân trong vùng,
Tháng kia vào độ tình trung,
Ngày hội ông Liếu nở bùng hoan, giao.
Hôm nay vừa đúng cao trào,
“Trước ngày hội bắn”, khéo sao cho vừa.
Tuần tra, ngắm nghía từ trưa,
Cuối ngày báo cáo đâu vừa em, anh.
Ông Hồn mới lại, nhấn phanh,
Hảo hữu bu tới bám quanh hỏi cười.
Chân đi, mồm đáp lời tươi,
Không hổ hảo thủ cấp mười đồn Liêu.
Ông Thìn đùa khéo đôi điều:
“Tuyệt Bách thần tán đủ liều uống không?”
Tái mặt, đặt đít, kê mông,
Liếu thì thào đáp: “Dạ, không! Thiếu nhiều!
Yêu! Đời có lắm loại Yêu.
Yêu thương, yêu quí, yêu chiều, yêu tinh,
Yêu cho trọn nghĩa vẹn tình,
Yêu ma, yêu quái, yêu tinh, yêu thầm…
Yêu từ hồng má hóa thâm,
Yêu cho nghiệt hóa một mầm yêu linh.
Nãy vừa gặp một em xinh…”
Hồn lang ríu rít rịn tình kể luôn.
Anh em đồng xuất một nguồn,
Nghe ông Hồn kể lệ tuôn khóc ròng,
Khóc sao duyên phận long đong,
Ngồi đây uống rượu mà không đi (ra) ngoài,
Ngóng cho đến bự tuổi hoài,
Để loài hoang hổn móng dai tín lầm.
Cùng nhau hộ khúc hòa âm,
Bọn chơi cực sắc, lũ trầm sặc câu.
Hát hò tính cũng lâu lâu,
Rượu giờ đã cũng cuối bầu mấy phen.
Bên ngoài, trời đã tối đen,
Đèn đường loạng choạng lên men lối về.
Bỗng đâu giọng nữ tỉ tê,
“Ai… cho em sẽ đưa về tối nay?”
(tu bi con ti nhuê…)
Chú giải:
• Đồn Liêu: một đồn lên lính nổi tiếng nhất trong Lục Đại Đồn, trưởng đồn là ông Điêu “song thịt”, hai tay xử hai miếng thịt, đánh khắp thiên hạ không thịt đủ suốt từ Nam ra Bắc.
• Tuyệt Bách thần tán: Tên một loại thần dược nằm trong tứ dại thần tán, sánh cùng với Thông Xoang Tán, Ích Thận Vương, Xích Thố vương… Thuốc không phải là thịch phẩm, đề nghị đọc kỹ hướng dẫn trước khi sử dụng.
P/S: Thôi sớm còn hơn muộn, muộn còn hơn không, ACE mặc đầm thả rông lượng thứ nhé!
 

Trung Thần Thông

Phàm Nhân
Ngọc
373,40
Tu vi
0,00
Tâm tà trong quá khứ,
Nó đương tới tầm ta.
Tâm tà trong thực tại,
Tương lai tối chẳng xa.
Ta tầm tâm thần thoại,
Tâm tạ tấm thân tàn.
Tâm tầm ta tồn tại,
Ta tái tuyệt tình tang.
Tình tang tình tình tuyệt,
Tình tuyệt tính tang tình,
Tính tình tang tình tuyệt,
Tuyệt tình tang tâm tình!

210903
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top