[Dịch tặng Ngọc] Dưới 500 từ tặng 500 Ngọc (6)

nmcbsb

Phàm Nhân
Ngọc
2.052,00
Tu vi
0,00
Được chứ huynh đệ.

Mong mỏi các dịch giả có thâm niên tham gia để mọi người có thêm sự tham khảo.
Thâm niên thì k giám, chỉ là có chút kinh nghiệm trong thể loại võng du và khoa huyễn thôi! Tu chân, huyền ảo, tiên hiệp, lịch sử ta chưa dịch bao giờ nên không biết gì hết. Nghe mọi ng bảo khó lắm nên đang tính tham gia!
 

gaygioxuong

Phàm Nhân
Ngọc
64,12
Tu vi
0,00
:anbua:Vì đạo hữu faocau sắp tốt nghiệp lớp hướng dẫn nên tại hạ sẽ săm soi kỹ hơn một chút.
Bản dịch này của đạo hữu tương đối ổn nhưng vẫn mang nặng văn phong của Trung Quốc. Theo tại hạ đạo hữu nên cố gắng chuyển sang ngôn ngữ thuần Việt hơn nữa. Ví dụ:
- Tự đào hố chôn mình chính là cảm tưởng của Mạc Vân ngay lúc này. -> Lúc này Mạc Vấn có cảm giác không khác gì đang tự đào hố chôn mình.
- Dù là một trong năm chỉ sát linh yếu nhất -> Cho dù là kẻ yếu nhất trong năm con sát linh
- sẽ bị giết từ từ cho đến chết -> sẽ từ từ bị tiêu diệt
- Mạc Vân hiểu được nếu ba đạo Sát linh kia cắn nuốt xong đạo sát linh yếu nhất thì sẽ tới lượt hắn -> Mạc Vấn hiểu rõ sau khi ba con sát linh yếu nhất bị cắn nuốt sạch sẽ thì sẽ tới lượt hắn
- vẫn chênh lệch quá lớn -> vẫn còn kém khá xa
- nhưng tìm sự trợ giúp lại là một vấn đề khó khăn -> nhưng tìm đâu ra sự trợ giúp lại là cả một vấn đề
- nếu so sánh thì bản thân hắn như một đứa trẻ trước mặt đối phương -> nếu mang ra so sánh, trước mặt đối phương bản thân hắn không khác gì một đứa trẻ
- đối phương ăn quá no mà đùa bỡn
-> ăn quá no mà sinh ra rửng mỡ
-
Linh giác Mạc Vấn đã hao mòn một nửa -> linh giác [chỉ còn lại/đã hao mất] một nửa của Mạc Vấn
- mọi nguy hiểm đều đã trải -> có nguy hiểm nào mà chưa từng vượt qua
- Mạc Vấn cũng cảm giác như bản thân hắn đã bỏ sót điều gì. -> chung quy Mạc Vấn vẫn có cảm giác bản thân đã bỏ qua mất một điều gì đó

Hơn nữa, đạo hữu vẫn mắc lỗi ngữ pháp:
... kiếm khí -> kiếm khí ...
và lỗi lượng từ:
chỉ, đạo (sát linh)
ở phần trước có nói sát linh có hình dạng của một con yêu thú nên đạo hữu có thể dùng lượng từ của sát linh là con
Theo ý kiến chủ quan của tại hạ những lỗi này đạo hữu chỉ cần lưu tâm thêm một chút là có thể sửa được.
Rất mong vài lời góp ý này sẽ có ích cho đạo hữu!
 

nhatchimai0000

Phàm Nhân
Administrator
bach-ngoc-dich-gia
Ngọc
5.022,77
Tu vi
0,00
Thâm niên thì k giám, chỉ là có chút kinh nghiệm trong thể loại võng du và khoa huyễn thôi! Tu chân, huyền ảo, tiên hiệp, lịch sử ta chưa dịch bao giờ nên không biết gì hết. Nghe mọi ng bảo khó lắm nên đang tính tham gia!

Mỗi bộ có một cái khó nhưng lịch sử dịch mượt đúng là khó thật. Nếu được mời đệ làm một topic [Dịch tặng Ngọc] cho truyện của đệ.
 

Phao Câu

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Phần 2:

Mạc Vấn bắt đầu kiểm tra lại lực lượng của chính mình đang có bao gồm Hỗn nguyên kiếm khí, Vân vũ kiếm khí, Tích thiên kiếm khí, Phần thiên kiếm khí, Trường thanh kiếm khí, ngoài ra còn….Mệnh Tuyền! Nội lực! Mệnh nguyên lực!.
Mạc Vấn vui mừng nhận ra thứ đã bỏ sót, hóa ra là còn Mệnh nguyên lực! Bình thường trong lúc đối địch hắn đều sử dụng kiếm khí, lâu dần trở thành thói quen, lúc đó trong suy nghĩ liền bỏ qua Mệnh nguyên lực có sẵn.
Mệnh nguyên lực có sử dụng được hay không thì hắn cũng không rõ, nhưng hiện nay đã lâm vào cảnh sinh tử làm hắn bắt buộc phải lựa chọn, hắn tập trung tâm thần bắt đầu điều động Mệnh nguyên lực trong mệnh tuyền, dựa theo ý thức xuất ra toàn bộ lực lượng lao về hai đạo Sát linh đang muốn đảo khách thành chủ.
Chuyện vui mừng đã xảy ra, những nơi Mệnh nguyên lực đi qua làm cho lực lượng Sát linh liên tục bốc hơi, không, phải nói là bị đánh tan đi, một lần nữa trở thành năng lượng tinh thần tinh khiết, khiến Linh giác của Mạc Vân không cần biến hóa vẫn có thế trực tiếp hấp thụ lại.
Hai đạo Sát nguyên trong tinh thần rít lên từng tiếng kêu hoảng sợ giống như gặp phải sát tinh, thân thể chúng bắt đầu co rút như muốn từ trong người Mạc Vấn chạy trốn ra ngoài.
Làm sao Mạc Vấn có thể bỏ qua chúng tội định giết mình, hắn dùng Linh giác cuốn lấy một đạo nhỏ yếu, sử dụng một chỉ Mệnh nguyên lực toàn lực tấn công đạo Sát linh khỏe mạnh còn lại.
Hắn có cảm giác đạo Sát linh khỏe mạnh kia đã đến giới hạn của tiến hóa, xuất hiện một phôi kiếm màu máu ở nơi sâu nhất trong cơ thể như ẩn như hiện, chỉ chút nữa thôi là sẽ hóa thành thực thể. Nhưng chúng bị Mạng nguyên lực mạnh mẽ của Mạc Vấn đánh tới thì không thể chống cự, linh lực của huyết Sát linh nhanh chóng tan biến, phôi kiếm màu máu kia cũng không cách nào thoát khỏi, bị Mạng nguyên lực tẩy rửa đã bị tan rã, ý chí điên cuồng hỗn loạn cũng biến mất trở thành năng lượng tinh thần tinh khiết.
Mạc Vấn không chút do dự nuốt lấy ngồn năng lượng kia, sau đó không kịp cảm nhận liền sử dụng Mệnh nguyên lực tẩy rửa nốt đạo Sát linh còn lại, kế tiếp cho Mệnh nguyên lực trở lại Mệnh tuyền để bắt đầu từ từ cắn nuốt tinh thần tinh khiết trong cơ thể.
Bọn người Liễu Diệc Nông không dám thở mạnh, chăm chú nhìn chằm chằm vào thân thể của Mạc Vấn, khi thấy huyết sắc trên thân thể hắn dần dần rút đi mới thở phào nhẹ nhõm, theo kinh nghiệm của bọn chúng thì vị Thiếu trang chủ này không còn gặp nguy hiểm nữa, có lẽ rất nhanh sẽ tỉnh lại.
Nhưng lần này bọn hắn đã thất vọng, trong nửa canh giờ sau vẫn không thấy Mạc Vân cử động, vẫn đứng yên nơi đấy giống như một người mất hồn.
“Mau nhìn! Đó là cái gì vậy?”.
Một gã Linh kiếm sư Thất giai đột nhiên hét to, trong âm thanh đầy vẻ sợ hãi.
Mọi người nhìn theo nơi hắn chỉ, ngẩng đầu ngước lên trời rồi thi nhau hít một hơi khí lạnh, thì ra màn sương mù mỏng trên đỉnh đầu Mạc Vấn đột nhiên biến mất, để lộ ra màn đêm trống trải, nhưng đây chưa phải cái làm mọi người hoảng sợ mà chính là bầu trời đang trống trải kia bỗng nhiên xuất hiện một mảnh mây mù đen kịt!
 

Phao Câu

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
:anbua:Vì đạo hữu faocau sắp tốt nghiệp lớp hướng dẫn nên tại hạ sẽ săm soi kỹ hơn một chút.
Bản dịch này của đạo hữu tương đối ổn nhưng vẫn mang nặng văn phong của Trung Quốc. Theo tại hạ đạo hữu nên cố gắng chuyển sang ngôn ngữ thuần Việt hơn nữa. Ví dụ:
- Tự đào hố chôn mình chính là cảm tưởng của Mạc Vân ngay lúc này. -> Lúc này Mạc Vấn có cảm giác không khác gì đang tự đào hố chôn mình.
- Dù là một trong năm chỉ sát linh yếu nhất -> Cho dù là kẻ yếu nhất trong năm con sát linh
- sẽ bị giết từ từ cho đến chết -> sẽ từ từ bị tiêu diệt
- Mạc Vân hiểu được nếu ba đạo Sát linh kia cắn nuốt xong đạo sát linh yếu nhất thì sẽ tới lượt hắn -> Mạc Vấn hiểu rõ sau khi ba con sát linh yếu nhất bị cắn nuốt sạch sẽ thì sẽ tới lượt hắn
- vẫn chênh lệch quá lớn -> vẫn còn kém khá xa
- nhưng tìm sự trợ giúp lại là một vấn đề khó khăn -> nhưng tìm đâu ra sự trợ giúp lại là cả một vấn đề
- nếu so sánh thì bản thân hắn như một đứa trẻ trước mặt đối phương -> nếu mang ra so sánh, trước mặt đối phương bản thân hắn không khác gì một đứa trẻ
- đối phương ăn quá no mà đùa bỡn
-> ăn quá no mà sinh ra rửng mỡ
-
Linh giác Mạc Vấn đã hao mòn một nửa -> linh giác [chỉ còn lại/đã hao mất] một nửa của Mạc Vấn
- mọi nguy hiểm đều đã trải -> có nguy hiểm nào mà chưa từng vượt qua
- Mạc Vấn cũng cảm giác như bản thân hắn đã bỏ sót điều gì. -> chung quy Mạc Vấn vẫn có cảm giác bản thân đã bỏ qua mất một điều gì đó

Hơn nữa, đạo hữu vẫn mắc lỗi ngữ pháp:
... kiếm khí -> kiếm khí ...
và lỗi lượng từ:
chỉ, đạo (sát linh)
ở phần trước có nói sát linh có hình dạng của một con yêu thú nên đạo hữu có thể dùng lượng từ của sát linh là con
Theo ý kiến chủ quan của tại hạ những lỗi này đạo hữu chỉ cần lưu tâm thêm một chút là có thể sửa được.
Rất mong vài lời góp ý này sẽ có ích cho đạo hữu!
e rất cảm ơn anh đã cho em lời khuyên, giá như những dịch giả thâm niên đều vào đây góp ý thì chắc chắn trình độ của bọn em sẽ được cải thiện đáng kể :x :x :x
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top