Vân Lai Tiên Cảnh
Phàm Nhân



Ngon, ta tự thấy ta cũng có khả năng múa bút ra tiền đấy ha ha ha. Ta biết BNS là do bị lão NhatChiMai rủ rê lôi kéo qua đây. Thông qua post đăng ký dịch truyện của ta ở TTV. Hiện đang dịch tiếp bộ trùng sinh chi tặc hành thiên hạ đã bị drop bên TTV. Dịch solo nên tiến độ cũng chậm, ngày 1 2c thôi. Nhưng chắc chắn sẽ có ngày hoàn thành bộ này. Đơn giản vì ta thích nó là 1, thích thể loại võng du là 2, thích truyện của Phát Tiêu Đích Oa Ngưu là 3. Đọc có tính giải trí cao và hơn thế nữa!cảm ơn đạo hữu vì bài viết.....
đạo hữu mạn phép cho lão bản hỏi : Đạo hữu đã tham gia Dịch cùng BNS chưa ?
Dịch truyện trên BNS thì là phi lợi nhuận, cốt mang niềm vui cho đời và cho mình thôi. Kính mời đạo hữu tham gia Dịch cùng BNS.
Xin tặng đạo hữu 20k ngọc ( Ngọc là đơn vị tiền tệ của riêng BNS, không phải là tiền thật nhéNó chỉ có giá trị chi tiêu trong BNS :x )
thanks,
cảm ơn đạo hữu có tấm lòng ủng hộ BNS..........Ngon, ta tự thấy ta cũng có khả năng múa bút ra tiền đấy ha ha ha. Ta biết BNS là do bị lão NhatChiMai rủ rê lôi kéo qua đây. Thông qua post đăng ký dịch truyện của ta ở TTV. Hiện đang dịch tiếp bộ trùng sinh chi tặc hành thiên hạ đã bị drop bên TTV. Dịch solo nên tiến độ cũng chậm, ngày 1 2c thôi. Nhưng chắc chắn sẽ có ngày hoàn thành bộ này. Đơn giản vì ta thích nó là 1, thích thể loại võng du là 2, thích truyện của Phát Tiêu Đích Oa Ngưu là 3. Đọc có tính giải trí cao và hơn thế nữa!
Thú chơi chọi gà!
![]()
Gà là loài vật hết sức thân thuộc đối với mỗi người dân ở Việt Nam. Ngày nay, đối với người nó là loài vật không thể thiếu được trong các mâm cỗ , còn đối với những thằng bé ở nông thôn như tôi đó là cả kỷ niệm của ấu thơ.
Bài viết chỉ nêu quan điểm của người viết.
Từ xa xưa, cái thú chọi gà đã xuất hiện ở Việt Nam, nó là niềm đam mê của người dân, có rất nhiều lễ hội được lập ra. Ngày nay, cái thú chơi này đã bị biến chất đi rất nhiều nhờ cái máu đỏ đen. Đến bây giờ tôi cũng đã không còn đủ điều kiện và có nhiều hiểu biết, cái nhìn sâu sắc hơn về cuộc sống để tiếp tục cái đam mê thời trẻ tuổi ấy. Với tôi, chọi gà chỉ còn là ký ức. Mỗi khi đi bộ ở con đường nào của Hà Nội bất chợt thấy một hai đôi gà chội, tôi cố nán lại để xem.
Tôi cũng không biết tôi mê gà chọi từ lúc nào, tôi chỉ biết mỗi chiều lại đi theo ông nội la cà ở các bãi cỏ nào đó, thấy mấy cái con gì gì mà mình hay ăn giờ lại tự dưng nhảy ra đá nhau chí chóe, nhưng thật sự là rất thích mắt. Thế là tôi dần lớn lên cái máu chơi gà cũng dần trưởng thành, rồi bắt đầu nuôi gà cùng thằng bạn thân.
Kỷ niệm của tôi với gà choi rất nhiều, những lần lúc trời sáng đã đem gà ra đồng, tuốt trôm lúa non cho nó ăn, lại đuổi nó chạy một vòng đến mệt chết mới được ôm về, là những lần bôi nghệ vào chân đến nỗi tay mình cũng vàng như nghệ… Những lần ôm gà đi chọi, cái thời ngu ngốc cứ tưởng mình là nhất đem gà đi chọi đến khi thua hai thằng lại thất thểu đi về… Chọi gà tôi cũng học được rất nhiều điều: mỗi nhìn gà khi chọi hăng máu, nó quên mất đi mọi việc chỉ biết đến chọi tôi lại thầm nghĩ bản thân phải luôn điềm tĩnh, giữ bình tĩnh đừng để người ta lợi dụng khi nóng giận như những con gà kia, lại biết, đôi khi mình cần kiên trì để đạt được một mục đích nào đó.
Chọi gà có rất nhiều điều cần phải học hỏi, cần có rất nhiều công phu, cái gọi là chọi gà của tuổi thơ tôi chỉ là bắt chước, hay là “múa rìu qua mắt thợ mà thôi.”
Nếu bạn nào muốn tiếp tục cái đam mê này thì có thể tham khảo tại đây:http://vi.wikipedia.org/wiki/Đá_gà
![]()
![]()
Chọi gà đối với tôi nói ham mê thì có nói là biết cho vui cũng được, tôi vãn thi thoảng xem đá gà, rồi lại vô ý bắt gặp một số người nhân cơ hội này mà đỏ đen, tôi cũng không phải thiện nam tín nữ, nhưng nhìn thấy cảnh ấy ít nhất cũng rất phản cảm. Đá gà hay chọi gà có thể nói là một trò chơi dân gian khá phổ biến, nó đáng được tôn trọng thế mà đã bị biến chất đi nhiều, ở nước ta ngày nay cũng có rất nhiều trường hợp nữa. Hơn nữa, giờ đây khi đây phương tiện thông tin đại chúng đã được phổ biến rộng rãi đồng thời có sự hòa nhập với thế giới, có rất nhiều cái mới lạ tràn vào, các giá trị truyền thống đang bị bào mòn. Các giá trị ấy có thể không kiếm ra tiền bạc nhưng đó là niềm tự hào của dân tộc, hi vọng ngày nào đó trong tương lai vẫn được xem đá gà.
Cảm ơn vì đọc bài viết này!
Lão Nhatchimai bảo tối nay bắt đầu post truyện mà k thấy post. K được, từ mai ta dịch xong, chuyển cho lão Mai biên. Rồi ta phải đòi về tự tay post mới được. Khả năng là mỗi ngày sẽ kiếm được 1 đống ngọc. Chả mấy mà thành cự phú![]()
Chào mừng bạn đến với diễn đàn Bạch Ngọc Sách
Để xem đầy đủ nội dung và sử dụng các tính năng, mời bạn Đăng nhập hoặc Đăng ký tài khoản