[Dịch tặng Ngọc] Dưới 500 từ tặng 500 Ngọc.(4)

Phao Câu

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Phần 2 :

“Ha ha, còn có thể có cảm tưởng gì? Nhất định là xấu hổ và hối hận muốn chết!”.

“Ha ha ha ha….”.

Tất cả mọi người đều hưởng ứng tranh luận mà không để ý trong góc có một đám người đặc biệt đang uống rượu.

Đám người uống rượu này chia ra hai bàn ngồi xuống, một bàn hai người, một bàn bốn người, đều khoác trên người một chiếc Huyền Y áo choàng, nhìn thân hình bên ngoài thì đều là nữ tử, hơn nữa trên mỗi người đều có một cỗ khí lạnh, hội tụ với nhau thành khí tức lãnh lẽo, phóng xuất ra xung quanh làm cho mọi người chỉ biết đứng từ xa nhìn đến.

“Chúng ta đi thôi!”.

Chính là hai người trong một bàn lên tiếng, âm thanh dịu dàng mềm mại, là một phu nhân, tuy âm thanh dịu dàng nhưng cử chỉ lại lạnh lùng, nói xong liền từ chỗ ngồi đứng lên, hướng ra bên ngoài quán rượu bước đi.

Những nữ tử khác không dám chậm trễ, lập tức thi nhau rời ghế đi theo, chỉ có một cô gái ngồi ở bàn bốn người phía trong là có chút thất thần, nữ tử bên cạnh kéo nàng đứng dậy nói: “Thanh nhi Tiểu sư muội, chúng ta phải đi rồi.”.

Lúc đó cô gái kia mới cử động, từ chỗ ngồi đứng lên, đi theo mọi người ra ngoài.

Sáu người đi thẳng ra phía ngoài thành, đến một con đường vắng vẻ, nữ phu nhân cầm đầu duỗi ngón tay bắn ra, một đạo lưu quang từ cạnh hông bay ra, rơi xuống bên cạnh nàng, đây là một thanh băng tinh Linh Kiếm, hơi lạnh dày đặc, thực vật xung quanh trong vòng mấy trượng đều bị bao phủ bởi một tầng sương mỏng.

“Còn hơn ba mươi dặm là đến Mê Vụ Đầm Lầy, chúng ta sẽ Ngự kiếm bay qua!”. Phụ nhân nói xong liền liếc nhìn một người: “Thanh nhi còn chưa Trúc Cơ, Tùng nhi, ngươi là Đại sư tỷ, ngươi sẽ để ý đến Thanh nhi.”

“Vâng, thưa sư tôn.” Một nữ tử cung kính trả lời, giọng cũng không còn trẻ, trông như là một người phụ nữ trung niên.

“Đi thôi!”.

Phu nhân đi đầu, trực tiếp dẫm lên Băng Tinh Kiếm, hóa thành một quang mang bảy sắc cầu vồng, bay lên không trung. Những nữ tử còn lại vội kết tay thành Kiếm Quyết, từng đạo lưu quang từ kiếm túi bên hông bay ra, sau đó tất cả đạp lên Linh kiếm theo sát phu nhân kia bay đi.

“Sư muội, lên đây đi!”.

Đại sư tỷ lập tức bước lên Linh kiếm, cũng không vội vàng bay đi, mà vẫn đứng đó hướng về Thanh nhi vẫy tay.

Nàng kia do dự một chút, rồi cẩn thận bước lên Linh kiếm, hai tay vòng qua ôm lấy eo của Đại tỷ.
 

nhatchimai0000

Phàm Nhân
Administrator
bach-ngoc-dich-gia
Ngọc
5.022,77
Tu vi
0,00
Cảm tưởng --> cảm xúc

đám người đặc biệt --> không ổn lắm nhưng chấp nhận được

Đám người uống rượu này chia ra hai bàn ngồi xuống, một bàn hai người, một bàn bốn người, đều khoác trên người một chiếc Huyền Y áo choàng, nhìn thân hình bên ngoài thì đều là nữ tử, hơn nữa trên mỗi người đều có một cỗ khí lạnh, hội tụ với nhau thành khí tức lãnh lẽo, phóng xuất ra xung quanh làm cho mọi người chỉ biết đứng từ xa nhìn đến. --> Một đoạn không phải là một câu. Đoạn này bạn thử tách ra nhiều câu xem thế nào. Bạn cho chủ ngữ vào nhé.

lập tức thi nhau rời ghế đi theo --> đồng loạt đứng dậy đi theo

trực tiếp dẫm --> dẫm thẳng lên


Bạn faocau thử biên tập lại đoạn phần 2 của mình rồi mình sẽ sửa tiếp. Bạn đang đến giai đoạn đại công cáo thành. Chậm một chút nhưng sẽ chắc. Mời bạn tự biên lại một lần nữa.
 

Phao Câu

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Cảm tưởng --> cảm xúc

đám người đặc biệt --> không ổn lắm nhưng chấp nhận được

Đám người uống rượu này chia ra hai bàn ngồi xuống, một bàn hai người, một bàn bốn người, đều khoác trên người một chiếc Huyền Y áo choàng, nhìn thân hình bên ngoài thì đều là nữ tử, hơn nữa trên mỗi người đều có một cỗ khí lạnh, hội tụ với nhau thành khí tức lãnh lẽo, phóng xuất ra xung quanh làm cho mọi người chỉ biết đứng từ xa nhìn đến. --> Một đoạn không phải là một câu. Đoạn này bạn thử tách ra nhiều câu xem thế nào. Bạn cho chủ ngữ vào nhé.

lập tức thi nhau rời ghế đi theo --> đồng loạt đứng dậy đi theo

trực tiếp dẫm --> dẫm thẳng lên


Bạn faocau thử biên tập lại đoạn phần 2 của mình rồi mình sẽ sửa tiếp. Bạn đang đến giai đoạn đại công cáo thành. Chậm một chút nhưng sẽ chắc. Mời bạn tự biên lại một lần nữa.
dạ vâng, em sẽ biên lại :x..............:x :x :x
 

Phao Câu

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Em đã thử biên tập lại Phần 2, mong lão ca vào nhận xét và góp ý :

“Ha ha, còn có thể có cảm xúc gì nữa? Nhất định là xấu hổ và hối hận muốn chết!”.

“Ha ha ha ha….”.

Tất cả mọi người đều nhiệt tình hưởng ứng tranh luận mà không để ý trong góc có một nhóm người đặc biệt đang uống rượu.

Nhóm người này chia ra ngồi ở hai bàn, một bàn hai người, một bàn bốn người, đều khoác trên người một chiếc áo choàng đen, nhìn dáng vẻ bên ngoài thì đều là nữ tử, ngoài ra trên mỗi người đều có một luồng khí lạnh, quy tụ lại thành một bức tường lãnh lẽo, phóng xuất ra xung quanh làm cho mọi người không dám đến gần, chỉ biết đứng từ xa nhìn đến.

“Chúng ta đi thôi!”.

Chính là hai người ngồi trong một bàn lên tiếng, âm thanh dịu dàng mềm mại, nhìn qua là một vị phu nhân, tuy âm thanh dịu dàng nhưng không hề che giấu cử chỉ lạnh lùng bên ngoài, nói xong liền từ chỗ ngồi đứng lên, hướng về phía cửa quán rượu bước ra.

Những nữ tử khác không dám chậm trễ, lập tức thi nhau rời ghế đi theo, chỉ có duy nhất một cô gái ngồi ở bàn bốn người phía trong là có chút thất thần, nữ tử bên cạnh nhìn thấy vậy liền kéo nàng đứng dậy nói: “Thanh nhi Tiểu sư muội, chúng ta phải đi thôi.”.

Lúc đó cô gái kia mới bừng tỉnh, từ chỗ ngồi đứng lên, theo mọi người bước ra ngoài.

Sáu người đi thẳng ra phía ngoài thành, đến một con đường vắng vẻ, lúc này nữ phu nhân đi đầu mới duỗi ngón tay bắn ra một đạo lưu quang, rơi xuống bên cạnh nàng, nhìn kỹ là một thanh băng tinh Linh Kiếm, tràn ngập khí lạnh, đám thực vật xung quanh trong vòng mấy trượng đều bị bao phủ bởi một tầng sương mỏng.

“Còn hơn ba mươi dặm nữa là đến Mê Vụ Đầm Lầy, chúng ta sẽ Ngự kiếm bay qua!”. Phụ nhân nói xong liền liếc nhìn một người: “Thanh nhi còn chưa Trúc Cơ, Tùng nhi! Ngươi là Đại sư tỷ, ngươi sẽ mang theo Thanh nhi.”

“Vâng, thưa sư tôn.” Một nữ tử cung kính trả lời, nghe giọng cũng không còn trẻ, trông dáng vẻ như là một người phụ nữ trung niên.

“Đi thôi!”.

Phu nhân đi đầu, dẫm thẳng lên Băng Tinh Kiếm, hóa thành một quang mang bảy sắc cầu vồng, bay lên không trung. Những nữ tử còn lại vội kết tay thành Kiếm Quyết, từng đạo lưu quang từ kiếm túi bên hông bay ra, sau đó tất cả dẫm lên Linh kiếm, theo sát phu nhân kia bay đi.

“Sư muội, lên đây đi!”.

Đại sư tỷ lập tức bước lên Linh kiếm, cũng không vội vàng bay đi, mà vẫn đứng đó hướng về Thanh nhi vẫy tay chờ đợi.

Thanh nhi do dự một chút, rồi cẩn thận bước từng bước lên Linh kiếm, hai tay vòng qua ôm lấy eo của Đại sư tỷ.
 

nhatchimai0000

Phàm Nhân
Administrator
bach-ngoc-dich-gia
Ngọc
5.022,77
Tu vi
0,00
Nhóm người này chia ra ngồi ở hai bàn, một bàn hai người, một bàn bốn người, đều khoác trên người một chiếc áo choàng đen, nhìn dáng vẻ bên ngoài thì đều là nữ tử, ngoài ra trên mỗi người đều có một luồng khí lạnh, quy tụ lại thành một bức tường lãnh lẽo, phóng xuất ra xung quanh làm cho mọi người không dám đến gần, chỉ biết đứng từ xa nhìn đến.

Biên tập

-->Nhóm người này chiếm hai bạn, một bàn hai người, một bàn bốn người. Tất cả đều khoác một chiếc áo choàng đen, nhìn qua hình dáng thì đều là phụ nữ. Mỗi người đều tản ra một luồng khí lạnh, chúng ngưng lại thành một bức tường lạnh lẽo làm cho mọi người xung quanh không dám đến gần mà chỉ dám đứng từ xa nhìn lại.
 

kingorchid

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
"Ha ha, còn có thể có cái gì cảm tưởng? Nhất định là xấu hổ chết, hối hận chết!""Cáp cáp, hoàn năng hữu thập yêu cảm tưởng? Khẳng định thị tu quý tử, hậu hối tử!""[Ha ha], [còn có thể] [có cái gì] [cảm tưởng]? [Nhất định là] [xấu hổ] [chết/tử], [hối hận] [chết/tử]!"
"Ha ha ha ha...""Cáp cáp cáp cáp. . .""[Ha ha ha ha]. . ."
Chúng khách uống rượu nhiệt liệt nghị luận không có có ảnh hưởng trong góc một đám đặc biệt thực khách.Chúng tửu khách nhiệt liệt đích nghị luận một hữu ảnh hưởng giác lạc trung nhất quần đặc biệt đích thực khách.[Chúng] [tửu khách] [nhiệt liệt] [] [nghị luận] [không có/không] [có ảnh hưởng] [trong góc] [một đám] [đặc biệt] [thực khách].
Bọn này thực khách phân hai bàn ngồi xuống, một bàn hai người, một bàn bốn người, đều là thuần một sắc Huyền Y áo choàng, theo thân hình bên trên xem đều là nữ tử, hơn nữa mỗi người trên người đều có một cổ băng hàn lãnh ý, hội tụ thành một cái băng vực giống như khí tràng, lại để cho từng cái tới gần mọi người đứng xa mà trông.Giá quần thực khách phân lưỡng trác lạc tọa, nhất trác lưỡng nhân, nhất trác tứ nhân, quân thị thanh nhất sắc huyền y đấu bồng, tòng thân hình thượng khán đô thị nữ tử, nhi thả mỗi cá nhân thân thượng đô hữu nhất cổ băng hàn đích lãnh ý, hối tụ thành nhất cá băng vực bàn đích khí tràng, nhượng mỗi nhất cá kháo cận đích nhân đô kính nhi viễn chi.[Bọn này] [thực khách] [phân] [hai] [bàn] [ngồi xuống], [một bàn] [hai người], [một bàn] [bốn người], [đều là] [thanh nhất sắc/thuần một sắc] [huyền y] [áo choàng], [từ/theo] [thân hình] [thượng] [nhìn/xem] [cũng đều là/cũng là/đều là] [cô gái/nữ tử], [hơn nữa] [mỗi người] [trên người] [đều có] [một cổ/một cỗ] [băng hàn] [] [lãnh ý], [hội tụ thành] [một/một cái] [băng] [lãnh thổ] [loại] [] [khí tràng], [để cho/làm cho] [từng cái] [nhích tới gần/tới gần] [] [mọi người] [kính nhi viễn chi].
"Chúng ta đi thôi.""Ngã môn tẩu ba.""[Chúng ta đi thôi]."
Nói chuyện chính là hai người kia trong bàn một người, thanh âm dịu dàng nhu hòa, là một gã phu nhân, nhưng lại che dấu không tại cái kia nồng đậm trong trẻo nhưng lạnh lùng chi ý, nói xong liền từ trên chỗ ngồi đứng lên, hướng về quán rượu bên ngoài đi đến.Thuyết thoại đích thị na lưỡng nhân trác trung đích nhất nhân, thanh âm ôn uyển khinh nhu, thị nhất danh phụ nhân, đãn khước yểm sức bất tại na nùng nùng đích thanh lãnh chi ý, thuyết trứ tiện tòng tọa vị thượng trạm khởi, hướng trứ tửu lâu ngoại tẩu khứ.[Nói chuyện] [chính là] [hai người kia] [trong bàn] [] [một người], [thanh âm] [dịu dàng] [mềm nhẹ /mềm nhẹ/ êm ái], [là một gã] [phụ nhân], [nhưng/nhưng lại] [che dấu] [không có ở đây/không ở] [vậy] [nồng đậm/nồng nặc] [] [trong trẻo lạnh lùng/trong trẻo nhưng lạnh lùng] [ý], [vừa nói/nói xong/nói] [liền từ] [chỗ ngồi] [đứng lên], [hướng/hướng về] [tửu lâu] [ngoài/ngoại/ra] [đi tới/đi đến].
Mặt khác nữ tử không dám lãnh đạm, lập tức nhao nhao rời ghế đi theo, chỉ có bốn người bàn trong đó một nữ tử tựa hồ có chút mất hồn mất vía, bên cạnh nữ tử kéo nàng thoáng một phát.Kỳ tha nữ tử bất cảm đãi mạn, lập khắc phân phân ly tọa cân tùy, chích hữu tứ nhân trác kỳ trung nhất danh nữ tử tự hồ hữu ta hồn bất thủ xá, bàng biên đích nữ tử lạp liễu tha nhất hạ.[Những khác/mặt khác] [cô gái/nữ tử] [không dám] [chậm trễ], [lập tức] [rối rít/đều] [rời ghế] [đi theo], [chỉ có] [bốn người] [bàn] [trong đó] [một nữ tử] [tựa hồ] [có chút] [hồn bất thủ xá/mất hồn mất vía], [bên cạnh] [] [cô gái/nữ tử] [lôi/kéo] [nàng] [xuống.]
"Thanh nhi Tiểu sư muội, cần phải đi.""Thanh nhi tiểu sư muội, cai tẩu liễu.""[Thanh nhi] [tiểu sư muội/Tiểu sư muội], [cần phải đi/nên đi]."
Nàng kia mới kịp phản ứng, cuống quít theo trên chỗ ngồi đứng lên, đi theo mọi người cùng đi ra khách sạn.Na nữ tử tài phản ứng quá lai, hoảng mang tòng tọa vị thượng trạm khởi, cân trứ chúng nhân nhất khởi tẩu xuất tửu điếm.[Nàng kia] [mới] [kịp phản ứng], [cuống quít] [từ/theo] [chỗ ngồi] [đứng lên], [đi theo] [mọi người] [cùng đi ra khỏi] [tửu điếm/khách sạn].
Một chuyến này sáu người đi thẳng ra khỏi thành bên ngoài, tại một đoạn vắng vẻ con đường ở bên trong, cái kia cầm đầu phu nhân duỗi ngón bắn ra, một đạo lưu quang theo bên hông túi tơ trong bay ra, chậm rãi bình rơi vào bên chân của nàng, đây là một thanh như băng tinh Linh kiếm, rét lạnh lãnh ý lại để cho chung quanh trong vòng mấy trượng thực vật đều bao phủ một tầng hơi mỏng băng sương.Giá nhất hành lục nhân nhất trực tẩu xuất thành ngoại, tại nhất đoạn thiên tích đích trì đạo trung, na vi thủ đích phụ nhân thân chỉ nhất đạn, nhất đạo lưu quang tòng yêu gian đích ti nang trung phi liễu xuất lai, hoãn hoãn đích bình lạc tại tha đích cước biên, giá thị nhất bính như băng tinh nhất bàn linh kiếm, sâm hàn đích lãnh ý nhượng chu vi sổ trượng chi nội đích thực vật đô lung tráo liễu nhất tằng bạc bạc đích băng sương.[Chuyến đi này] [sáu người] [đi thẳng] [ra khỏi thành] [ngoài/ngoại/ra], [ở] [một đoạn] [vắng vẻ/hẻo lánh] [] [con đường] [ở bên trong,] [vậy] [cầm đầu] [] [phụ nhân] [duỗi ngón] [bắn ra], [một/nhất] [đạo lưu quang] [từ/theo] [bên hông] [] [túi tơ] [trung] [bay ra], [chậm rãi] [] [đều] [rơi vào/dừng ở] [bên chân của nàng], [đây là một] [chuôi] [như] [Băng Tinh] [một loại/bình thường] [linh kiếm], [rét lạnh/dày đặc] [] [lãnh ý] [để cho/làm cho] [chung quanh] [trong vòng mấy trượng] [] [thực vật] [cũng/đều] [bao phủ] [một tầng] [thật mỏng/mỏng manh] [] [băng sương/trong sạch].
"Còn có ba mươi dặm là Mê Vụ Đầm Lầy, chúng ta Ngự Kiếm bay qua." Phụ nhân nói nhìn một người trong đó liếc: "Thanh nhi còn chưa Trúc Cơ, Tùng nhi, ngươi là Đại sư tỷ, liền từ ngươi mang theo Thanh nhi.""Hoàn hữu tam thập lý tiện thị mê vụ chiểu trạch, ngã môn ngự kiếm phi quá khứ." Phụ nhân thuyết trứ khán liễu kỳ trung nhất nhân nhất nhãn: "Thanh nhi hoàn vị trúc cơ, tùng nhi, nhĩ thị đại sư tả, tựu do nhĩ tỉu trứ thanh nhi.""[Còn có] [ba mươi dặm] [chính là/đó là] [sương mù] [ao đầm/đầm lầy], [chúng ta] [ngự kiếm] [bay qua]." [Phụ nhân nói] [nhìn] [một người trong đó] [một cái/liếc mắt một cái]: "[Thanh nhi] [còn chưa] [Trúc Cơ], [nới lỏng] [mà], [ngươi là] [Đại sư tỷ], [liền từ ngươi] [mang theo] [Thanh nhi]."
"Vâng, sư tôn." Một nữ tử cung âm thanh nói, thanh âm cũng không tuổi trẻ, như là một người trung niên phụ nữ."Thị, sư tôn." Nhất danh nữ tử cung thanh đạo, thanh âm dã bất niên khinh, tượng thị nhất danh trung niên phụ nữ.["Vâng,] [sư tôn]." [Một nữ tử] [thanh âm cung kính] [nói,] [thanh âm] [cũng không] [trẻ tuổi/tuổi trẻ], [giống như/giống] [là/dạ/đúng] [một người trung niên] [phụ nữ/con gái].
"Đi.""Tẩu.""[Đi]."
Cầm đầu phu nhân trực tiếp đạp vào Băng Tinh Kiếm hóa thành một đạo u lam sắc cầu vồng, xuất vào không trung. Hắn người nàng nhao nhao tay véo Kiếm Quyết, từng đạo lưu quang theo bên hông kiếm trong túi bay ra, sau đó chân đạp Linh kiếm đuổi sát phụ nhân kia mà đi.Vi thủ phụ nhân trực tiếp đạp thượng băng tinh kiếm hóa thành nhất đạo u lam sắc đích trường hồng, xạ nhập liễu cao không. Kỳ tha nhân phân phân thủ kháp kiếm quyết, nhất đạo đạo lưu quang tòng yêu gian kiếm nang trung phi xuất, nhiên hậu cước thải linh kiếm khẩn truy na phụ nhân nhi khứ.[Cầm đầu] [phụ nhân] [trực tiếp] [bước lên/bước trên] [Băng Tinh Kiếm] [hóa thành] [một đạo] [màu u lam] [] [cầu vồng], [xuất vào] [trời cao]. [Kia/này] [người nàng] [rối rít/đều] [tay kết kiếm quyết], [từng đạo] [chảy hết/lưu quang] [từ/theo] [bên hông] [kiếm] [trong túi] [bay ra], [sau đó] [chân đạp] [linh kiếm] [đuổi/đuổi sát] [phụ nhân kia] [đi/mà đi].
"Sư muội, lên đây đi.""Sư muội, thượng lai ba.""[Sư muội], [lên đây đi]."
Cái kia Đại sư tỷ đạp vào Linh kiếm cũng không có lập tức bay đi, mà là đối với một mực đứng ở nơi đó nữ tử vẫy vẫy tay.Na đại sư tả đạp thượng linh kiếm tịnh một hữu lập khắc phi tẩu, nhi thị đối nhất trực trạm tại na lý đích nữ tử chiêu liễu chiêu thủ.[Vậy] [Đại sư tỷ] [bước lên/bước trên] [linh kiếm] [cũng không có/cũng không có] [lập tức] [bay đi], [mà là] [đối với/đối/ đúng] [vẫn] [đứng ở nơi đó] [] [cô gái/nữ tử] [vẫy vẫy tay].
Nàng kia do dự một chút, cẩn thận từng li từng tí đạp vào Linh kiếm, hai tay từ sau hoàn ở Đại sư tỷ eo.Na nữ tử do dự liễu nhất hạ, tiểu tâm dực dực đích đạp thượng linh kiếm, song tí tòng hậu hoàn trụ đại sư tả đích yêu.[Nàng kia] [do dự một chút], [Hết sức cẩn thận/tiểu tâm dực dực/thật cẩn thận] [] [bước lên/bước trên] [linh kiếm], [hai cánh tay/song chưởng] [từ sau] [hoàn] [ở] [Đại sư tỷ] [] [eo.]
" Ha ha, còn có cảm nhận gì? Nhất định là hối hận, xấu hổ muốn chết!"
" ha ha ha ha....."
Khách uống rượu nói chuyện sôi nổi nhưng cũng không có ảnh hưởng đến một số thực khách đặc biệt ở trong góc.
Những thực khách này đều mặc một chiếc áo choàng màu Huyền Y, họ chia ra ngồi xuống hai bàn, một bàn hai người, một bàn bốn người, nhìn thân hình từ trên xuống có lẽ đều là nữ, hơn nữa ở trên mỗi người đều cảm nhận thấy có một cỗ băng hàn lãnh ý, tạo cho người xung quang như đang ở bên cạnh một cái băng vực lạnh lẽo, để mọi người xung quanh đều tránh xa chứ cũng không dám tới gần.
" Chúng ta đi thôi. "
Thanh âm dịu dàng nhu hòa đó phát ra từ một trong hai người ngồi chung bàn, đó là một phu nhân, nhưng lại không thể che dấu đi vẻ mặt lạnh lùng băng hàn đó, nói xong liền đứng dậy, hướng bên ngoài quán rượu đi tới.
Những cô gái khác cũng không dám chậm trễ, lập tức đều đứng dậy đi theo, trong bàn bốn người có một cô gái vẫn ngồi im tựa như không nghe thấy, chỉ đến khi nữ tử ngồi bên cạnh huých nhẹ nàng.
" Thanh Nhi tiểu sư muội, đi thôi. "
Lúc này cô gái kia mới kịp phản ứng lại, vội vã đứng đứng lên, đi theo mọi người ra khỏi quán rượu.
Lần này sáu người đi thẳng ra ngoài thành, ở bên trong một con đường hẻo lánh, chỉ thấy người phu nhân đi đầu duỗi ngón tay bắn ra, có một đoạn lưu quang từ túi tơ bên hông bay ra, chậm rãi dừng ở dưới chân nàng, đây là một thanh Băng Tinh linh kiếm, nó phát ra dày đặc lãnh ý làm cho thực vật xung quanh mấy trượng đều có một tầng băng sương mỏng.
" Ba mươi dặm nữa là đến Mê Vụ Đầm Lầy, chúng ta ngự kiếm bay qua." Phụ nhân nói rồi nhìn một người trong đó:" Tùng Nhi, tiểu sư muội con còn chưa Trúc cơ, nhiệm vụ bảo vệ nó ta giao cho con."
" Vâng, sư tôn." Một nữ tử cung kính trả lời, nghe thanh âm có lẽ là một người phụ nữ trung niên.
" Đi. "
Phụ nhân cầm đầu trực tiếp bước lên Băng Tinh biến mất trong không trung, chỉ để lại một đường cầu vồng màu lam, những cô gái còn lại tay kết kiếm quyết, từng đạo kiếm quang ở túi bên hông bay ra, sau đó chân đạp linh kiếm đuổi theo hướng phụ nhân kia.
" Sư muội, lên đây đi. "
Đại sư tỷ bước lên linh kiếm cũng không bay đi ngay, mà là vẫn đứng vẫy tay với cô gái kia.
Cô gái có vẻ hơi sợ, hết sức cẩn thận bước lên linh kiếm , hai tay từ sau ôm chặt eo Đại sư tỷ.
Hơi dài không biết có được không :)
 

nhatchimai0000

Phàm Nhân
Administrator
bach-ngoc-dich-gia
Ngọc
5.022,77
Tu vi
0,00
Sáu người đi thẳng ra phía ngoài thành, đến một con đường vắng vẻ, lúc này nữ phu nhân đi đầu mới duỗi ngón tay bắn ra một đạo lưu quang, rơi xuống bên cạnh nàng, nhìn kỹ là một thanh băng tinh Linh Kiếm, tràn ngập khí lạnh, đám thực vật xung quanh trong vòng mấy trượng đều bị bao phủ bởi một tầng sương mỏng.

Biên tập


--> Sáu người đi thẳng ra phía ngoài thành. Đến một con đường vắng vẻ, nữ phu nhân dẫn đầu duỗi ngón tay bắn ra một đạo lưu quang. Đạo lưu quang rơi xuống dưới chân nàng, nhìn kỹ thì ra là một thanh linh kiếm băng tinh. Thanh linh kiếm này tràn ngập khí lạnh làm cho cây cối xung quanh trong vòng mấy trượng đều bị bao phủ bởi một tầng sương mỏng.

Biên lại là liên quan đến đoạn trước và đoạn sau. Trong đó có sự liên tưởng, sự tưởng tượng hành động và kết hợp hoặc phân tách câu sao cho đọc lên không bị cụt.
 

Phao Câu

Phàm Nhân
Ngọc
50,00
Tu vi
0,00
Nhóm người này chia ra ngồi ở hai bàn, một bàn hai người, một bàn bốn người, đều khoác trên người một chiếc áo choàng đen, nhìn dáng vẻ bên ngoài thì đều là nữ tử, ngoài ra trên mỗi người đều có một luồng khí lạnh, quy tụ lại thành một bức tường lãnh lẽo, phóng xuất ra xung quanh làm cho mọi người không dám đến gần, chỉ biết đứng từ xa nhìn đến.

Biên tập

-->Nhóm người này chiếm hai bạn, một bàn hai người, một bàn bốn người. Tất cả đều khoác một chiếc áo choàng đen, nhìn qua hình dáng thì đều là phụ nữ. Mỗi người đều tản ra một luồng khí lạnh, chúng ngưng lại thành một bức tường lạnh lẽo làm cho mọi người xung quanh không dám đến gần mà chỉ dám đứng từ xa nhìn lại.
hic hic, em cũng thấy cái đoạn này cứ lủng củng làm sao ý, mà đọc lại cũng không biết phải biên nó thế nào, cảm ơn lão ca đã chỉ bảo, đây sẽ là tài liệu để em tham khảo cho những đoạn dịch sắp tới!
 

nhatchimai0000

Phàm Nhân
Administrator
bach-ngoc-dich-gia
Ngọc
5.022,77
Tu vi
0,00
hic hic, em cũng thấy cái đoạn này cứ lủng củng làm sao ý, mà đọc lại cũng không biết phải biên nó thế nào, cảm ơn lão ca đã chỉ bảo, đây sẽ là tài liệu để em tham khảo cho những đoạn dịch sắp tới!

Em biên lại mấy đoạn nhỏ xem sao. Nhớ tách câu thêm liên từ sao cho nó gãy gọn. Cũng do thời gian trước đọc convert nhiều quá nên giờ phải tập lại thói quen.

bạn kingorchid cũng gặp phải vấn đề như bạn fao câu. Mời bạn tự biên tập lại từng đoạn. Làm thế này thì cách dịch sẽ thay đổi nhanh lắm.

Tặng bạn kingorchid 500 Ngọc.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top