Luận Truyện Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục - Ngã Cật Tây Hồng Thị

TranMinhQuan

Võ Giả
Ngọc
74,53
Tu vi
6,00
Vãi a phong said: đã ngộ ra đc, vậy liền thần vương đi
A nói thành thần vương sao mà nó nhẹ nhàng quá v, ng ta cày sml
Thế là ko theo con đg sinh diệt nữa à, chỉ nghiên cứu mỗi sinh mệnh đại đạo thì nghe có vẻ trâu bò đấy nhưng dame chắc ko bằng sinh diệt, ko sinh diệt thì sinh tử cũng ngon này
Chắc ngộ ra Sinh Diệt sau cũng k ảnh hưởng căn cơ tiềm lực gì, giờ ngộ tới đâu cải tạo thần thể căn cơ tới đấy, cũng coi như linh hoạt, khỏi gò bó!
 

Lạc Khách

Phàm Nhân
Ngọc
24.623,89
Tu vi
0,00
Vãi a phong said: đã ngộ ra đc, vậy liền thần vương đi
A nói thành thần vương sao mà nó nhẹ nhàng quá v, ng ta cày sml
Thế là ko theo con đg sinh diệt nữa à, chỉ nghiên cứu mỗi sinh mệnh đại đạo thì nghe có vẻ trâu bò đấy nhưng dame chắc ko bằng sinh diệt, ko sinh diệt thì sinh tử cũng ngon này
Ngộ ra trọn vẹn các phân chi của 1 đại đạo là điều kiện đủ để thành Thần vương, muốn thành thần vương là 1 ý niệm, nên La Phong nói câu đó là lẽ thường.
Còn vụ con đường sinh diệt thì không ảnh hưởng nha bạn, nhiều Thần vương khi thành thần vương là dùng 1 loại đại đạo, đến khi đi trên đường thấy quá khó, quá xa cũng đổi đại đạo để tu luyện như thường. Chẳng qua là, sau khi thành thần, giai đoạn Hỗn độn cảnh là giai đoạn dễ dàng nhất để ngộ đạo và nghiên cứu quy tắc nên nhiều người đi theo con đường pháp tắc sẽ cố ý dừng lại ở cấp độ Hỗn độn càng lâu càng tốt, cố gắn lĩnh ngộ càng nhiều càng tốt thôi. Mà một khi thành Thần vương thì theo quy tắc chí cao, cảm ứng quy tắc không còn nhạy bén như lúc Hỗn độn cảnh nữa, tu luyện khó khăn hơn.
Bạn có thể hiểu như này: Lúc chúng ta còn bé, chúng ta học tập mọi thứ xung quanh rất dễ dàng, học đi, học nói, học các kiến thức khoa học xã hội (giáo dục tự học của phương Tây tốt hơn ta ở điểm này, trẻ nhỏ tự do sáng tạo hơn). Đến khi trưởng thành thì khả năng học hỏi vẫn còn nhưng rõ ràng là không bằng lúc trẻ, trong đầu có quá nhiều kiến thức cũ (ý niệm chủ quan) ngăn cản phần nào khả năng nghiên cứu cái mới, lúc đó chúng ta thường suy nghĩ và hành động theo quán tính, theo thói quen của ý niệm chủ quan. Tóm lại 1 câu ngắn gọn là: Trẻ tuổi thì vừa học vừa làm (gọi là vừa khám vừa phá - khám phá), lớn tuổi thì làm theo những gì đã biết, đa số các hành vi là vậy, nhưng không phải tất cả.
 
P

Phong Hành

Guest
Ngộ ra trọn vẹn các phân chi của 1 đại đạo là điều kiện đủ để thành Thần vương, muốn thành thần vương là 1 ý niệm, nên La Phong nói câu đó là lẽ thường.
Còn vụ con đường sinh diệt thì không ảnh hưởng nha bạn, nhiều Thần vương khi thành thần vương là dùng 1 loại đại đạo, đến khi đi trên đường thấy quá khó, quá xa cũng đổi đại đạo để tu luyện như thường. Chẳng qua là, sau khi thành thần, giai đoạn Hỗn độn cảnh là giai đoạn dễ dàng nhất để ngộ đạo và nghiên cứu quy tắc nên nhiều người đi theo con đường pháp tắc sẽ cố ý dừng lại ở cấp độ Hỗn độn càng lâu càng tốt, cố gắn lĩnh ngộ càng nhiều càng tốt thôi. Mà một khi thành Thần vương thì theo quy tắc chí cao, cảm ứng quy tắc không còn nhạy bén như lúc Hỗn độn cảnh nữa, tu luyện khó khăn hơn.
Bạn có thể hiểu như này: Lúc chúng ta còn bé, chúng ta học tập mọi thứ xung quanh rất dễ dàng, học đi, học nói, học các kiến thức khoa học xã hội (giáo dục tự học của phương Tây tốt hơn ta ở điểm này, trẻ nhỏ tự do sáng tạo hơn). Đến khi trưởng thành thì khả năng học hỏi vẫn còn nhưng rõ ràng là không bằng lúc trẻ, trong đầu có quá nhiều kiến thức cũ (ý niệm chủ quan) ngăn cản phần nào khả năng nghiên cứu cái mới, lúc đó chúng ta thường suy nghĩ và hành động theo quán tính, theo thói quen của ý niệm chủ quan. Tóm lại 1 câu ngắn gọn là: Trẻ tuổi thì vừa học vừa làm (gọi là vừa khám vừa phá - khám phá), lớn tuổi thì làm theo những gì đã biết, đa số các hành vi là vậy, nhưng không phải tất cả.
Lạc khách phân tích hay quá
 
K

KHT

Guest
Truyện cà nó cứ đều đều và bằng phẳng. Bạn là bạn, thù là thù, rất rõ ràng, ko thấy âm mưu, phản bội, tính toán gì. Nvc gặp ai thì đấy cũng là người tốt. Nói 1 thì nó đúng là 1, ko thấy có lừa lọc gì :)) Cứ âm thầm tu luyện, mạnh rồi ra đánh nhau. Đánh nhau thì cứ thằng nào mạnh hơn là thắng, ko có tí chiến thuật nào để nói.
 

TranMinhQuan

Võ Giả
Ngọc
74,53
Tu vi
6,00
Truyện cà nó cứ đều đều và bằng phẳng. Bạn là bạn, thù là thù, rất rõ ràng, ko thấy âm mưu, phản bội, tính toán gì. Nvc gặp ai thì đấy cũng là người tốt. Nói 1 thì nó đúng là 1, ko thấy có lừa lọc gì :)) Cứ âm thầm tu luyện, mạnh rồi ra đánh nhau. Đánh nhau thì cứ thằng nào mạnh hơn là thắng, ko có tí chiến thuật nào để nói.
Ngày trc TPTK 1 có thằng gì kết bạn đi cùng LP vào Bí cảnh Ma Âm gì đấy xong đẩy ngã muốn hại chết LP đó. Sau LP mạnh quá rồi cho đàn em cũng là Sư phụ nó tự thanh lí môn hộ!
 

Lạc Khách

Phàm Nhân
Ngọc
24.623,89
Tu vi
0,00
Ngày trc TPTK 1 có thằng gì kết bạn đi cùng LP vào Bí cảnh Ma Âm gì đấy xong đẩy ngã muốn hại chết LP đó. Sau LP mạnh quá rồi cho đàn em cũng là Sư phụ nó tự thanh lí môn hộ!
Theo tui hiểu ý của bạn kia là, cũng theo tui hiểu về TPTK thì: phe phái trong truyện rất chính qui, tuy có âm mưu quỷ kế nhưng đánh ấn ký phe phái là hiếm thấy thay đổi, ít có kẻ địch ẩn tàng, địch ý luôn luôn hiển lộ ra, trường hợp thằng trong bí cảnh Ma Âm và trưởng lão ở tộc của ông chế ra thanh vũ khí của LP (do bị khống chế tinh thần) là những trường hợp hiếm hoi.
 

TranMinhQuan

Võ Giả
Ngọc
74,53
Tu vi
6,00
Theo tui hiểu ý của bạn kia là, cũng theo tui hiểu về TPTK thì: phe phái trong truyện rất chính qui, tuy có âm mưu quỷ kế nhưng đánh ấn ký phe phái là hiếm thấy thay đổi, ít có kẻ địch ẩn tàng, địch ý luôn luôn hiển lộ ra, trường hợp thằng trong bí cảnh Ma Âm và trưởng lão ở tộc của ông chế ra thanh vũ khí của LP (do bị khống chế tinh thần) là những trường hợp hiếm hoi.
Ý là cũng có tí chút phản bội!
 

Teddyiswhose

Phàm Nhân
Ngọc
498,90
Tu vi
0,00
Theo tui hiểu ý của bạn kia là, cũng theo tui hiểu về TPTK thì: phe phái trong truyện rất chính qui, tuy có âm mưu quỷ kế nhưng đánh ấn ký phe phái là hiếm thấy thay đổi, ít có kẻ địch ẩn tàng, địch ý luôn luôn hiển lộ ra, trường hợp thằng trong bí cảnh Ma Âm và trưởng lão ở tộc của ông chế ra thanh vũ khí của LP (do bị khống chế tinh thần) là những trường hợp hiếm hoi.
Nhỏ yếu thì không để ý. Còn đến tầm này thì nó lại để ý đến nhân quả, sợ bị nhân quả phản phệ.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top