Luận Truyện Tiên Giả - Vong Ngữ - 仙者

Tiên Giả
Tác giả: Vong Ngữ
Thể loại: Tiên Hiệp
Link bản dịch: [Dịch] Tiên Giả - Full Audio - Vong Ngữ

Link convert: Tiên Giả [C] - Vong Ngữ
Link text: 仙者



Giới thiệu:
Cái gì là Tiên giả? Giới vực phàm nhân hóa thành, lấy thiên địa tinh hoa, thoát khỏi nhục thể phàm thai, đạt hoàn vũ tạo hóa.

Một thú nô hèn mọn khoác trên lông thú trên vai, không chấp nhận vận mệnh an bài, cùng chư giới tranh phong truyền thuyết.

Hắn biết chỉ có trở thành tiên giả, mới có thể cho phương Giới vực này cơ hội thở dốc.

 

herovinh

Luyện Khí Trung Kỳ
Ngọc
39,72
Tu vi
31,00
Huynh nhắc đạo bảo có khi cái Ttd chính là Đạo Bảo cũng nên. Thần thông khủng khiếp vậy ko Đạo Bảo hơi phí😅

Chắc là đạo bảo thật, nhiều khi còn cao hơn, nếu không thì cũng không nghịch thiên vậy được, có thể ăn 1 kiếm của Thiên Ma kiếm mà chỉ dính 1 vết kiếm lưu lại thôi, trong khi Thiên Ma kiếm thì bị gãy, bên trong còn có thiên hoả, có cả trận pháp với các tính năng như mở cánh cửa không gian chỉ cần có điểm neo, số lượng cấm chế cũng cả trăm cái.
Lúc trước Viên Minh đếm là cả ngàn cái cấm chế.
100 cái cấm chế là mốc tối thiếu để sờ mó năng lực của Thâu Thiên Đỉnh và dùng đỉnh để phụ thể tử vật.
 
H

hugohcm

Guest
Phụ thể bằng Thâu Thiên Đỉnh chỉ giúp cho Minh có được cảm ngộ của công pháp và thần thông, chứ không giúp Minh tu luyện ra Pháp Lực. Nói cách khác, phụ thể không giúp Minh tăng pháp lực để tăng level, nó chỉ giúp Minh có được cảm ngộ.

Cảm ngộ có 2 loại, một loại là cảm ngộ đối với công pháp tu luyện để tích lũy pháp lực, một loại là cảm ngộ đối với thần thông hay chiêu thức. Muốn lên level thì phải tích lũy đủ pháp lực, mà muốn tích lũy đủ pháp lực thì ngoài việc phải thu nạp đủ linh lực, cũng cần phải tu luyện công pháp tới một cấp độ nhất định. Trong truyện tu tiên luôn có tình tiết là pháp lực đã đủ, nhưng công pháp chủ tu không tiến lên cấp độ cao hơn, do thiếu cảm ngộ, thì người tu luyện vẫn không phá cảnh được, y hệt như lúc Minh tu luyện đến các thời điểm phá cảnh của luyện thể cũng đều phải ngộ ra ý cảnh tương ứng, ví dụ như lúc lên Bất Diệt Thể là phải ngộ ra được ý cảnh sinh tử. Tương tự như thế là thần thông, tu luyện thần thông thì ngoại việc phải tích lũy đủ pháp lực để thi triển, cũng cần đạt được cảm ngộ nhất định.

Thậm chí là có một số công pháp và thần thông muốn tu luyện đến đại viên mãn hoặc nâng cấp thì ngoài pháp lực, cảm ngộ, còn cần có ngoại vật. Giống như lúc Lập tu luyện Minh Thanh Linh Mục thì cần có Linh Thủy để rửa mắt mỗi ngày.

Nói tóm lại là nếu chỉ bế quan và phụ thể, thì Minh chỉ có thể tu luyện các thần thông không cần có ngoại vụ phụ trợ. Vì Minh đã có đủ pháp lực, hồn lực, thể tu cần thiết, và phụ thể sẽ giúp cho anh ý có được ý cảnh và cảm ngộ, cho nên chỉ cần các thần thông không cần ngoại vụ thì anh ý mới tu luyện ra Đạo Ấn được. Còn các thần thông khác cần ngoại vật, và nhất là pháp lực để up cấp thì anh ấy phải đi ra ngoài tìm cơ duyên, không thì sẽ dậm chân tại chỗ.
 

Thiên Huân

Kim Đan Trung Kỳ
Đoạn sau của bài trc ta chém là :
xét cấp Đạo Bảo ( thấy 2 cái rồi mà đều theo hướng phụ trợ cho tu luyện ).
Vậy thì nếu có đạo bảo xét đến từng phương diện nhỏ ( đấu pháp, ... ) Thì ta chia theo mô hình công ty :cuoichet:
Vậy thì ta để mấy cái tác dụng vĩ mô chức to nhất. Còn lại là hạ cấp dần cho tới bảo vệ thôi :v
 

Thiên Huân

Kim Đan Trung Kỳ
Phụ thể bằng Thâu Thiên Đỉnh chỉ giúp cho Minh có được cảm ngộ của công pháp và thần thông, chứ không giúp Minh tu luyện ra Pháp Lực. Nói cách khác, phụ thể không giúp Minh tăng pháp lực để tăng level, nó chỉ giúp Minh có được cảm ngộ.

Cảm ngộ có 2 loại, một loại là cảm ngộ đối với công pháp tu luyện để tích lũy pháp lực, một loại là cảm ngộ đối với thần thông hay chiêu thức. Muốn lên level thì phải tích lũy đủ pháp lực, mà muốn tích lũy đủ pháp lực thì ngoài việc phải thu nạp đủ linh lực, cũng cần phải tu luyện công pháp tới một cấp độ nhất định. Trong truyện tu tiên luôn có tình tiết là pháp lực đã đủ, nhưng công pháp chủ tu không tiến lên cấp độ cao hơn, do thiếu cảm ngộ, thì người tu luyện vẫn không phá cảnh được, y hệt như lúc Minh tu luyện đến các thời điểm phá cảnh của luyện thể cũng đều phải ngộ ra ý cảnh tương ứng, ví dụ như lúc lên Bất Diệt Thể là phải ngộ ra được ý cảnh sinh tử. Tương tự như thế là thần thông, tu luyện thần thông thì ngoại việc phải tích lũy đủ pháp lực để thi triển, cũng cần đạt được cảm ngộ nhất định.

Thậm chí là có một số công pháp và thần thông muốn tu luyện đến đại viên mãn hoặc nâng cấp thì ngoài pháp lực, cảm ngộ, còn cần có ngoại vật. Giống như lúc Lập tu luyện Minh Thanh Linh Mục thì cần có Linh Thủy để rửa mắt mỗi ngày.

Nói tóm lại là nếu chỉ bế quan và phụ thể, thì Minh chỉ có thể tu luyện các thần thông không cần có ngoại vụ phụ trợ. Vì Minh đã có đủ pháp lực, hồn lực, thể tu cần thiết, và phụ thể sẽ giúp cho anh ý có được ý cảnh và cảm ngộ, cho nên chỉ cần các thần thông không cần ngoại vụ thì anh ý mới tu luyện ra Đạo Ấn được. Còn các thần thông khác cần ngoại vật, và nhất là pháp lực để up cấp thì anh ấy phải đi ra ngoài tìm cơ duyên, không thì sẽ dậm chân tại chỗ.
Nhưng Nếu có thằng đệ Phong đi mua thuốc, hương, ... Về để VM hút chích thì cũng nhanh thôi! Chẳng qua thế thì truyện lại kiểu nát bét ko hợp đọc giả quen kiểu này thôi :cuoichet:
( Hơn nữa nghe cái vạn mộc bản nguyên làm ta cảm giác nó còn tác dụng khác ngoài những cái đã có :v )
 

hoangsang

Phàm Nhân
Administrator
BNS's Member
3 bi nha
IMG_0734.jpeg


Mà ta đang nấu cơm
IMG_0735.jpeg
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top