Đối tượng mà Allan phải tiếp cận là Yuri- Một nhà vật lý hạt nhân bất khả xâm phạm của Nga, đang sống trong một thành phố bí mật đến mức không được gọi cả bằng tên. Mật vụ kỳ cựu của Mỹ sau khi phát hiện ra sự thực này liền xin lỗi Allan về sai lầm của mình, sau đó… chuồn về Mỹ lo vụ lộn xộn của CIA bỏ lại ông bơ vơ ở đại sứ quán cùng nhiệm vụ không biết khi nào mới hoàn thành.
Hóa ra Yuri mà Allan phải tiếp cận lại chính là người bạn mà Allan ngồi uống chung Vodka trong tàu ngầm năm xưa. Đến năm 1969, Allan phát hiện ra sắp sửa có một đoàn nhạc kịch lớn từ Viên đến để biểu diễn tại nhà hát ở Moskva. Biết Yuri rất thích xem nhạc kịch, Allan liền đến đó cùng với tấm bảng lớn có ghi dòng chữ “TÔI LÀ ALLAN EMMANUEL”. Yuri sau khi xem xong buổi biểu diễn cùng vợ thấy dòng chữ này liền ngay lập tức đến chỗ ngồi của Allan. Cả ba lên xe đến một nhà hàng gần nhất để ăn mừng cuộc đoàn tụ tưởng chừng như chẳng bao giờ có thể xảy ra này (Yuri cực kỳ biết ơn Allan vì kiến thức học lỏm được, và cũng cực kỳ day dứt khi nghĩ mình đẩy ông vào chỗ chết). Trong nhà hàng Allan thuyết phục được hai vợ chồng Yuri làm gián điệp chung với mình, tuồn những tin tình báo (một phần thật ba phần giả) ra ngoài với mục đích bảo vệ hòa bình thế giới.
Nhiều năm trôi đi, nhờ tài chém gió của mình, Allan đã góp công lớn về việc giữ nền hòa bình nguyên tử giữa hai nước lớn Mỹ - Nga. Dưới ảnh hưởng của Vodka, khả năng chém gió của Allan cùng Yuri nâng đến tầm… vũ trụ với dự án (tự bịa) các vệ tinh trang bị tên lửa hạt nhân bay quanh trái đất. Vì cái này mà Mỹ ráo riết chi tiền cho công cuộc phòng chống vũ khí hạt nhân, Nga cũng làm như vậy tương tự nhưng không đủ khả năng nên đã lâm vào khánh kiệt và bắt đầu rạn nứt. Nhận thấy mọi chuyện bắt đầu không vui, cả ba người liên hệ với CIA để đánh bài chuồn. Mật vụ Mỹ giữ đúng lời hứa, chu cấp cho Yuri cùng vợ một chỗ thoải mái, nơi mà đôi vợ chồng già có thể đi xem nhạc kịch mỗi ngày. Còn về phần Allan, nhận thấy mình đã cống hiến đủ, ông khăn gói trở về quê cùng với số tiền trợ cấp khổng lồ được thanh toán bằng séc
Hóa ra Yuri mà Allan phải tiếp cận lại chính là người bạn mà Allan ngồi uống chung Vodka trong tàu ngầm năm xưa. Đến năm 1969, Allan phát hiện ra sắp sửa có một đoàn nhạc kịch lớn từ Viên đến để biểu diễn tại nhà hát ở Moskva. Biết Yuri rất thích xem nhạc kịch, Allan liền đến đó cùng với tấm bảng lớn có ghi dòng chữ “TÔI LÀ ALLAN EMMANUEL”. Yuri sau khi xem xong buổi biểu diễn cùng vợ thấy dòng chữ này liền ngay lập tức đến chỗ ngồi của Allan. Cả ba lên xe đến một nhà hàng gần nhất để ăn mừng cuộc đoàn tụ tưởng chừng như chẳng bao giờ có thể xảy ra này (Yuri cực kỳ biết ơn Allan vì kiến thức học lỏm được, và cũng cực kỳ day dứt khi nghĩ mình đẩy ông vào chỗ chết). Trong nhà hàng Allan thuyết phục được hai vợ chồng Yuri làm gián điệp chung với mình, tuồn những tin tình báo (một phần thật ba phần giả) ra ngoài với mục đích bảo vệ hòa bình thế giới.
Nhiều năm trôi đi, nhờ tài chém gió của mình, Allan đã góp công lớn về việc giữ nền hòa bình nguyên tử giữa hai nước lớn Mỹ - Nga. Dưới ảnh hưởng của Vodka, khả năng chém gió của Allan cùng Yuri nâng đến tầm… vũ trụ với dự án (tự bịa) các vệ tinh trang bị tên lửa hạt nhân bay quanh trái đất. Vì cái này mà Mỹ ráo riết chi tiền cho công cuộc phòng chống vũ khí hạt nhân, Nga cũng làm như vậy tương tự nhưng không đủ khả năng nên đã lâm vào khánh kiệt và bắt đầu rạn nứt. Nhận thấy mọi chuyện bắt đầu không vui, cả ba người liên hệ với CIA để đánh bài chuồn. Mật vụ Mỹ giữ đúng lời hứa, chu cấp cho Yuri cùng vợ một chỗ thoải mái, nơi mà đôi vợ chồng già có thể đi xem nhạc kịch mỗi ngày. Còn về phần Allan, nhận thấy mình đã cống hiến đủ, ông khăn gói trở về quê cùng với số tiền trợ cấp khổng lồ được thanh toán bằng séc


. 
. Tìm được vũ khí thích hợp (tấm ván) ở đống rác, cụ Allan lao thẳng tới sau lưng đối thủ của đập thẳng tay. Gã tóc dài thấy động liền quay người lại đúng lúc cụ Allan đang nện xuống, tấm ván tiếp xúc thẳng vào trán làm gã trợn mắt sau đó ngã vật ra đập đầu vào cạnh bàn
. Hai người nhất trí với nhau rằng phải nên vô hiệu hóa tên tóc dài này lại trước khi gã tỉnh dậy, vậy nên hai ông già liền hò nhau kéo gã trai vào phòng đông lạnh chuyên dùng để chứa thịt nai của bác Julius. Xong xuôi hết thảy cả hai quyết định mở cái vali to tướng để chia nhau chiến lợi phẩm, và đồ trong đó làm cả hai phải bật thốt lên kinh ngạc.
. Trong khi cả hai đang bàn bạc thì gã tóc dài tỉnh dậy rồi nổi điên lên đập phá đồ đạc trong kho lạnh, cụ Allan giải quyết việc này bằng cách hạ nhiệt độ trong phòng xuống khiến gã ngay lập tức ngậm miệng vì lạnh.
. Sau bữa sáng, cả hai quyết định rời ga tàu mang cái xác của thanh niên xấu số đi phi tang đồng thời trốn chạy luôn. Bác Julius đưa gã tóc dài lên xe goòng rồi ngụy trang cho gã bằng cặp kính râm cùng bộ tóc dựng đứng, cụ Allan cũng không quên thó đôi giày của gã để đeo thay cho đôi dép đi trong nhà. Gã thanh niên xấu số kia là thành viên của băng đảng tội phạm có tên Never Again chuyên vận chuyển và phân phối ma túy. Bởi vì Ốc Vít (thanh niên xấu số) cùng với số tiền lớn gã phải đem về đã mất tích mấy ngày nay khiến Ông chủ của băng có tên là Ông Chủ tức điên
. Thùng Gỗ - thành viên thứ hai của băng, được Ông Chủ cử đến nơi giao dịch để đưa Ốc Vít lẫn số tiền hắn đang cầm về. Khi Allan cùng Julius dời đi không lâu thì chánh thanh tra bằng nhiều biện pháp nghiệp vụ cũng đã tìm đến được căn nhà ở ga tàu bỏ hoang, nhưng những gì ông tìm lại được chỉ còn là đống bát đĩa trên bàn cùng đôi dép cụ Allan đeo ở Nhà Già.
).
.
. Chỉ bằng tiếng rống, Benny đã biết con voi đang đau ở đâu đó. Điều này làm bà chủ trang trại được Benny đặt tên là Người Đẹp rất đỗi kinh ngạc. Benny giải thích rằng bác đã “gần như là một bác sĩ thú y” rồi chứng minh bằng cách xử lý nhẹ nhàng cái chân bị cành cây cắm vào của con voi
. Điều này làm chậm trễ tiến độ thừa hưởng số tiền kếch xù kia, hơn nữa vì Bo đã hoàn thành chương trình học của mình nên anh sẽ không nhận được tiền trợ cấp hàng tháng nữa. Điều này biến hai anh em thành kẻ thù, vì trong cơn say rượu Bo đã đập nát chiếc xe 125 phân khối mà Benny mới mua. Để trả thù, Benny quyết định thay đổi môn học trước khi tốt nghiệp và bắt đầu học thêm cái mới nhằm kéo dài thời gian hoàn thành di chúc càng lâu càng tốt
. Và với mức trợ cấp hàng tháng hào phóng, Benny cứ thế học, rồi lại bỏ thi tốt nghiệp, rồi lại học cái khác suốt ba mươi năm. Cho đến một ngày ông luật sư nay đã già lụ khụ thông báo với bác rằng tiền trong di chúc đã hết, đồng nghĩa với việc chẳng còn khoản trợ cấp hậu hĩnh hàng tháng nào nữa. Bác Benny đành phải mở một quán bánh kẹp để sinh nhai, rồi sau đó gặp Cụ Allan và ông Julius.
. Cụ Allan nhẹ nhàng kết thúc kế hoạch táo bạo của mình bằng cách ra lệnh cho con voi nặng cả tấn “Sonya, ngồi xuống!” Thế là tên thứ hai trong băng Never Again đã chết chìm trong shit, theo đúng nghĩa đen
. Và với số lượng ít ỏi thế này thì cũng chẳng cần áo khoác đồng phục để gắn kết, thậm chí nó còn phản tác dụng ở nhiều trường hợp
. Trong khi đang suy nghĩ miên man thì Caracas đã trở về với một quả dưa hấu cùng lời giải thích cho sự chậm trễ của mình là“Đỡ khát và ngon”. Câu giải thích này làm Ông Chủ tức điên: 50 triệu crown cùng một nửa thành viên tổ chức mất tích mà tên này vẫn còn tâm trạng đi mua trái cây?
rồi hắn nhảy ra khỏi cửa bắt taxi đi không hẹn ngày trở lại. Thế là thành viên cuối cùng của nhóm cũng cứ thế mà đi mất, Ông Chủ thở dài rồi leo lên con BMW mới nhất phóng đến Trang Trại Bên Hồ để tự tay giải quyết đống rắc rối của mình.
. Tình cờ cuộc hành trình theo dõi chiếc BMW đưa họ qua nơi chánh thanh tra Aronsson làm việc, chánh thanh tra cảm ơn mấy người cảnh sát rồi tiếp quản vụ này hộ họ. Nhưng Ông Chủ lái xe nhanh đến nỗi Chánh thanh tra khó theo kịp rồi mất dấu ở gần quốc lộ dẫn đến Trang Trại Bên Hồ. Khi gần đến Ông Chủ có lướt qua chiếc xe tải chở đồ, thấy có vẻ khả nghi nhưng ông vẫn tiếp tục tiến đến Trang Trại Bên Hồ để xem xét trước đã. Ngay khi đến ngôi nhà và phát hiện ở nơi đây hoàn toàn sạch sẽ, Ông Chủ quyết định leo lên xe để bám theo ngay chiếc xe chở đồ khả nghi nọ. Chánh thanh tra cũng đến ngay sau đó nhưng cũng không phát hiện được gì thêm ngoài khẩu súng của tên Thùng Gỗ mà Người Đẹp để quên trên gốc cây sồi.
. Mọi thứ dường như đang thuận lợi nhất với họ, cả con đường bây giờ cũng sắp rộng ra và thẳng. Và điều đó cũng chính là điều Ông Chủ cần, con đường rộng ra và thẳng giúp Ông Chủ tăng tốc vượt qua chiếc xe dọn nhà rồi, chắn ngang đường cách tầm 150m để chặn chiếc xe tải lại.
. Chiếc xe chở voi nặng hơn 15 tấn không kịp thắng lại đâm sầm vào chiếc xe chắn ngang với tốc độ 50km/h, Ông Chủ cùng chiếc BMW bay xa tận 20m rồi rơi xuống đập mạnh vào một gốc cổ thụ ven đường. Cả nhóm xuống xe, quan sát rồi kết luận người trong chiếc xe kia ắt hẳn là đồng bọn của gã Thùng Gỗ, cũng may là giờ hắn chết cmnr. Người Đẹp tiến tới chửi cái xác rằng tại sao ngu đến nỗi đậu xe ra giữa đường như thế, thì bỗng cái xác yếu ớt nhúc nhích một cái chân.
. Sau khi giải thích cho anh trai mình - Bosse về số tiền, nạn nhân xấu số, mấy nạn khác, con voi trên xe… cả nhóm được bác Bosse đồng ý cho ở lại (phần nhiều là do Benny đã “chuộc lỗi” xong). Trong khi mọi người đang dùng bữa và tranh luận với nhau thì Ông Chủ đã tỉnh dậy. Morphine tiêm buổi chiều vẫn còn hiệu quả nên gã vẫn có thể chịu được đau đớn để lấy khẩu súng lục vứt trong cốp xe rồi tụt khỏi cabin xe tải. Khi mà chắc chắn mọi người đang tụ tập trong nhà bếp, Ông Chủ đẩy cửa ra dễ dàng khống chế tất cả mọi người với khẩu súng trong tay
. Khi mà mọi người tưởng rằng đã chết chắc thì bất ngờ bác Bosse nhận ra Ông Chủ, hóa ra hai người lại là bạn chí cốt đã mất liên lạc lâu năm
. Thế là cụ Allan loại thoát chết (thêm một lần nữa) 