Game Thám tử tài ba

Status
Not open for further replies.

bạch hạc tiên tử

Hóa Thần Sơ Kỳ
Ngọc
42,43
Tu vi
408,00
Đề bài hôm nay nhé :D
Tony đã hứa sẽ tới giúp dọn dẹp sau bữa tiệc. Và anh ta là người biết trọng lời hứa. Vẫn còn ngầy ngật sau chầu rượu sau, Tony uể oải lê bước sang nhà Fernando. Hai người uống cà phê rồi bước ra khoảng sân có hàng rào bao quanh - nơi diễn ra tiệc sinh nhật náo nhiệt suốt đêm qua.

Bãi cỏ vương vãi những chiếc bong bóng, chai lọ và ruy băng đủ màu. Nhưng sau khoảng 1 tiếng đồng hồ, họ đã dọn dẹp sạch nơi đó.

Fernando chỉ tay lên một nhánh cây mọc gần hàng rào gỗ cao gần hai mét rưỡi. Một chiếc bong bóng nằm mắc kẹt giữa nhánh cây trên cùng. Anh ta càu nhàu:

- Khỉ thật! Tôi muốn chờ một cơn gió thổi nó bay đi nhưng mấy ngày nay lại không có gió.

Fernando leo lên cây, khi chỉ còn vài tấc nữa là chạm được chiếc bong bóng, anh ta nhìn qua cửa sổ nhà Gil Dover và hét vọng xuống dưới:

- Hình như có vụ trộm ở bên đó. Cửa sổ bị đập vỡ, đồ đạc lung tung. Tony, điện thoại của tôi bị hư rồi. Anh chạy ra góc phố gọi số 911 ngay. Tôi sẽ gặp lại anh ở cổng sau của nhà Gil.

Khi cảnh sát đến, Tony và Fernando đang chờ bên ngoài cánh cổng bể nát dẫn tới sân sau nhà Gil Dover, Fernando giải thích:

- Chúng tôi chưa vào trong đó.

Khi tiến vào trong, cảnh sát thấy những gì như Fernando đã nói: Một cửa số vỡ kính, trong phòng làm việc đồ đạc lung tung và mười đồng tiền xưa quý hiếm trị giá một trăm ngàn đô la biến mất.

Gil Dover không lấy gì làm phiền lắm. Ông ta nói:

- Những đồng tiền xưa đã được bảo hiểm. Ông bác đã để lại cho tôi bộ sưu tập đó. Thành thật mà nói, tôi thích giữ tiền hơn. Tôi thường mở hệ thống báo động. Nhưng hôm nay là ngày tổng vệ sinh ngôi nhà nên tôi tắt đi khi người quét dọn tới.

Nhưng người quét dọn không tới. Ông Al, chủ nhân của dịch vụ nhà cửa, sống trong ngôi nhà riêng ở đầu bên kia thành phố. Ông ta nói đã nhận được một tin nhắn trên máy điện thoại, bảo rằng tuần này ông ta khỏi phải đến.

Viên trung sĩ cảnh sát ghi chép vô sổ: "Dover nói ông ta rời nhà thường lệ là 11 giờ. Fernando nhìn qua hàng rào lúc 11 giờ 30. Có thể một người nào đó đã đột nhập trong khoảng thời gian nửa giờ."

Viên chỉ huy đáp:

- Có thể. Nhưng tôi đã biết ai gây ra chuyện này.

Ai đã đánh cắp những đồng tiền đó? Và bằng cách nào?
người đánh cắp những đồng tiền đó là Fernando
anh ta đánh cắp những đồng tiền đó khi kêu Tony chạy ra góc phố gọi 911
lúc trước khi chạy đi gọi 911 chắc chắn Tony chưa vào căn phòng bị trộm
vì hoảng hốt nên chắc chắn Tony sẽ tin ngay những gì Fernando nói rồi đi gọi 911
trong lúc Tony đi gọi 911 thì Fernando sẽ lẻn vào căn phòng ấy dựng nên hiện trường như những gì anh ta đã kể với Tony
cuối cùng anh ta giấu những đồng tiền đi rồi ra trước nhà Gil Dover đẻ tạo chứng cứ ngoại phạm
( theo những gì ta suy đoán )
 

chienthanlubu

Đạo Tổ Nhân Cảnh
Moderator
Vụ án thứ hai đây nhé mọi người, bù ngày hôm qua

Trên máy bay, Mona Fisher xoay người nhìn Jerry đang ngồi ngủ bên cạnh. Mắt cô lướt xuống sợi nơ đám cưới của anh ta. Cô vẫn không thể tin mình vừa kết hôn với một món hời như thế.

Chuyến bay đưa họ từ Acapulco về nhà đã hạ cánh trễ vào tối hôm đó. Sáng hôm sau, ngày 10 tháng 2, Jerry Fisher dùng xẻng dọn sạch tuyết trên lối vào nhà, hôn từ biệt Mona rồi anh ta đi làm.

Lúc 7h tối hôm ấy, bà quét dọn bước vào văn phòng luật sư Fisher & Dyce và phát hiện ra xác Jerry Fisher. Anh ta bị đâm chết. Con dao rọc thư bén ngọt vẫn còn cắm giữa ngực anh ta.

Nhiệm vụ đầu tiên không mấy dễ chịu của Trung úy Miller là thẩm vấn bà quả phụ của viên luật sư trẻ tuổi. Mona bàng hoàng nói:

- Chúng ta lấy nhau mới được bốn tháng. Tôi chưa hề gặp một người đàn ông nào chân thành và tình cảm hơn anh ấy. Tại sao lại có người muốn giết anh ấy?

Luật sư cộng sự của Jerry, cô Kyle Dyce lặp đi lặp lại ý kiến của mình:

- Jerry là một người mà tôi hoàn toàn tin tưởng, một luật sư cực giỏi. Lúc tôi ra về, anh ấy vẫn còn làm việc. Khoảng 6h tôi đến câu lạc bộ chăm sóc sức khỏe. Tôi không tập luyện mà chỉ nằm phơi nắng thôi. Tôi hơi ganh tỵ về màu da hơi rám nắng Mexico của Jerry.

Vị trung úy dành thêm một tiếng nữa để xem xét giấy tờ của Jerry và phát hiện rằng anh chàng Jerry Fisher đáng tin cậy kia đã cuỗm một ít tiền của người cộng sự, trung úy còn tìm thấy một số điện thoại của người phụ nữ - cô Gail Lowenski.

Họ tới gặp Lowenski khi cô ta vừa rời khỏi phòng triển lãm nghệ thuật do cô ta quản lý. Người phụ nữ có mái tóc hung đỏ choáng váng trước cái chết của Jerry và còn choáng váng hơn khi biết anh ta đã có vợ. Lowenski thổn thức:

- Chiều nay chúng tôi gặp nhau tại căn hộ của tôi. Kẻ sở khanh đã nói với tôi anh ta còn độc thân. Anh ta gắn bó với tôi suốt hai tháng trời nay. Tôi đinh ninh thể nào anh ta cũng cầu hôn tôi.

Trung úy Miller cùng người cộng sự đến nhà xác để chứng kiến việc giải phẫu tử thi của Jerry Fisher. Nhìn xuống tấm thân xám ngoét, lạnh lẽo và trần trụi, người cộng sự thì thào:

- Cả ba đều có động cơ để giết người. Vấn đề duy nhất là họ không hề biết họ có động cơ.

Miller nói:

- Có một người biết rõ động cơ của mình. Và tôi biết kẻ đó là ai.

Vị trung úy nghi ngờ ai, và tại sao?

Hôm qua không ai trả lời đúng vụ án này. Chi tiết tắm nắng mùa đông là chuyện bình thường. Đáp án là "Lowenski".

Xác chết trần trụ ở trên bàn mổ tử thi là một đầu mới quan trọng. Nơi ngón tay đeo nhẫn của Jerry Fisher có một đường hằn màu sáng là nơi chiếc nhẫn cưới của anh ta từng ở đó.

Trong vụ án này trung úy Miller đã nói: "Mỗi khi Jerry đến căn hộ Gail, anh ta tháo chiếc nhẫn cưới ra. Tiếc rằng anh ta quên mất đường hằn màu sáng. Suốt cả buổi chiều ở bên nhau, không có chuyện Grail không để ý đường hằn màu sáng đó. Đường hằn này khẳng định Jerry đang mang nhẫn cưới."
Cộng sự của ông gật đầu: "Chúng ta quay trở lại và nói chuyện với bà Lowenski."

Chi tiết đường hằn ở ngón tay không được nhắc đến trong đề. Có vẻ đây là lỗi do tác giả dịch thiếu hay đây là thứ các thám tử cần phải suy luận ?! Chúng ta không biết đáp án cho câu hỏi này nhưng xét thấy @Đạo Phong đã tham gia tra án rất tích cực với nhiều suy luận và dẫn chứng nên xin tặng thám tử 200 ngọc.
 

Đạo Phong

*Chí Tôn*
*Thiên Tôn*
Hôm qua không ai trả lời đúng vụ án này. Chi tiết tắm nắng mùa đông là chuyện bình thường. Đáp án là "Lowenski".



Chi tiết đường hằn ở ngón tay không được nhắc đến trong đề. Có vẻ đây là lỗi do tác giả dịch thiếu hay đây là thứ các thám tử cần phải suy luận ?! Chúng ta không biết đáp án cho câu hỏi này nhưng xét thấy @Đạo Phong đã tham gia tra án rất tích cực với nhiều suy luận và dẫn chứng nên xin tặng thám tử 200 ngọc.
Bảo sao huynh thấy tình tiết khá rối.
Lời cô vợ và cô bồ đối nhau chan chát.
 

Đạo Phong

*Chí Tôn*
*Thiên Tôn*
Mình nghĩ Fernando là người ăn cắp vì
- Anh ta là hàng xóm của Dover, có thể nắm rõ lịch tắt chuông báo động của ngôi nhà này.
- Tony là người đang xỉn rượu mà anh ta lại cho uống cà phê khi đến.
- Mấy nay không có gió nhưng quả bóng lại bị mắc trên cành cây.
- Chi tiết điện thoại của Fernando bị hư cũng rất đáng nghi ngờ, bảo một người xỉn rượu đi gọi cảnh sát ở ngoài đầu phố cũng khá lâu, trong thời gian đó ổng có thể vọt sang lấy và làm cửa sổ vỡ, làm đồ đạt lung tung sau đó ra cửa sau đổ nát của nhà Dover.
- Câu đầu tiên ông ta nói với cảnh sát là "chúng tôi chưa vào trong đó."

người đánh cắp những đồng tiền đó là Fernando
anh ta đánh cắp những đồng tiền đó khi kêu Tony chạy ra góc phố gọi 911
lúc trước khi chạy đi gọi 911 chắc chắn Tony chưa vào căn phòng bị trộm
vì hoảng hốt nên chắc chắn Tony sẽ tin ngay những gì Fernando nói rồi đi gọi 911
trong lúc Tony đi gọi 911 thì Fernando sẽ lẻn vào căn phòng ấy dựng nên hiện trường như những gì anh ta đã kể với Tony
cuối cùng anh ta giấu những đồng tiền đi rồi ra trước nhà Gil Dover đẻ tạo chứng cứ ngoại phạm
( theo những gì ta suy đoán )

Do chậm chân nên huynh đoán khác đi.

Người đã ăn trộm tiền là Gil Dover, và hắn đã giấu tiền trong quả bóng bay/ bong bóng đang mắc trên cây.
 

Đạo Phong

*Chí Tôn*
*Thiên Tôn*
Cũng có lý
Gil Dover không lấy gì làm phiền lắm. Ông ta nói:

- Những đồng tiền xưa đã được bảo hiểm. Ông bác đã để lại cho tôi bộ sưu tập đó. Thành thật mà nói, tôi thích giữ tiền hơn. Tôi thường mở hệ thống báo động. Nhưng hôm nay là ngày tổng vệ sinh ngôi nhà nên tôi tắt đi khi người quét dọn tới.

Nhưng người quét dọn không tới. Ông Al, chủ nhân của dịch vụ nhà cửa, sống trong ngôi nhà riêng ở đầu bên kia thành phố. Ông ta nói đã nhận được một tin nhắn trên máy điện thoại, bảo rằng tuần này ông ta khỏi phải đến.


Chỉ có Dover mới kiểm soát được việc tắt hệ thống báo động và có số để can thiệp không cho người dọn phòng đến thôi.
 

Thiên Hy

Tầm Tiên
Tác Giả Tập Sự
Ngọc
83,31
Tu vi
10,00
Đề bài của ngày hôm nay :ranh:

Một anh hải quan người Mexico đang nói chuyện với vợ qua điện thoại di động, bỗng tình cơ nghe lỏm mẩu đối thoại bị nhiễu sóng giữa một nam và một nữ.

Giọng nam:

- Tôi sẽ chờ ở Tecate vào giữa trưa, để nhận chuyến hàng thường lệ vào thứ hai của cô. Cô không nghĩ bọn hải quan ngày càng thông minh sao?

Giọng nữ cười dòn và nói:

- Không. Chúng ta có thể duy trì chuyện làm ăn này mãi.

Sau đó, giọng nói của hai kẻ đó biến mất cũng đột ngột như lúc xuất hiện.

Cả một tháng trời, nhân viên hải quan theo dõi việc lưu thông ở con đường xuyên biên giới khá yên tĩnh này. Chỉ có ba phụ nữ đều đặn vượt biên giới vào Mexico mỗi sáng thứ hai.

Người phụ nữ đầu tiên ăn mặc mẫu mực, không thể chê, lái chiếc Mercedes màu đen. Người thứ hai là một cô gái chưa quá mười chín tuổi, luôn luôn đi trên một chiếc xe đạp cũ màu đỏ. Người thứ ba lái một xe tải nhỏ, bên hông xe có dòng chữ thật đẹp "MexiCoast Spa". Trong số ba người, cô ta là người duy nhất công khai hàng hóa của mình bao gồm vitamin và thực phẩm bổ dưỡng sản xuất ở Mỹ mà cô ta phải trả thuế khá nặng.

Đến lần thứ năm, họ giữ tất cả ba phụ nữ lại. Họ theo đúng phương pháp lục soát thật kĩ, chọc thủng từng tấm vải được bọc trên chiếc Mercedes màu xanh đậm, thậm chí kiểm tra bên trong lốp xe. Đối với xe đạp cũng thế. Lục soát xe tải mất nhiều thì giờ nhất. May mắn thay, lượng hàng vận chuyển tuần đó ít hơn bình thường. Các nhân viên biên phòng lấy mẫu từng hộp và từng chai thực phẩm.

Cuồi cùng, sau khi cho phép cả ba đi vào Mexico, anh lính hải quan từng nghe lỏm cuộc nói chuyện trên điện thoại, liên lạc với vợ mình và kể lại chi tiết cuộc khám xét hoàn toàn thất bại. Cô vợ thông minh nói:

- Qua những gì anh kể, em nghĩ em đã biết người phụ nữ trên điện thoại là ai. Khi người phụ nữ mà em nghi ngờ quay trở về Mỹ, anh hãy yêu cầu chốt kiểm tra giấy thông hành giữ cô ta lại. Nếu giả thuyết của em đúng, anh sẽ biết rõ cô ta buôn lậu cái gì và cô ta thực hiện như thế nào.

Sau khi cô vợ giải thích giả thuyết của mình, anh lính hải quan phải thầm ngạc nhiên trước sự thông minh của người vợ.

Ai là người buôn lậu? Cô ta buôn lậu cái gì và như thế nào?
 

Đạo Phong

*Chí Tôn*
*Thiên Tôn*
Đề bài của ngày hôm nay :ranh:

Một anh hải quan người Mexico đang nói chuyện với vợ qua điện thoại di động, bỗng tình cơ nghe lỏm mẩu đối thoại bị nhiễu sóng giữa một nam và một nữ.

Giọng nam:

- Tôi sẽ chờ ở Tecate vào giữa trưa, để nhận chuyến hàng thường lệ vào thứ hai của cô. Cô không nghĩ bọn hải quan ngày càng thông minh sao?

Giọng nữ cười dòn và nói:

- Không. Chúng ta có thể duy trì chuyện làm ăn này mãi.

Sau đó, giọng nói của hai kẻ đó biến mất cũng đột ngột như lúc xuất hiện.

Cả một tháng trời, nhân viên hải quan theo dõi việc lưu thông ở con đường xuyên biên giới khá yên tĩnh này. Chỉ có ba phụ nữ đều đặn vượt biên giới vào Mexico mỗi sáng thứ hai.

Người phụ nữ đầu tiên ăn mặc mẫu mực, không thể chê, lái chiếc Mercedes màu đen. Người thứ hai là một cô gái chưa quá mười chín tuổi, luôn luôn đi trên một chiếc xe đạp cũ màu đỏ. Người thứ ba lái một xe tải nhỏ, bên hông xe có dòng chữ thật đẹp "MexiCoast Spa". Trong số ba người, cô ta là người duy nhất công khai hàng hóa của mình bao gồm vitamin và thực phẩm bổ dưỡng sản xuất ở Mỹ mà cô ta phải trả thuế khá nặng.

Đến lần thứ năm, họ giữ tất cả ba phụ nữ lại. Họ theo đúng phương pháp lục soát thật kĩ, chọc thủng từng tấm vải được bọc trên chiếc Mercedes màu xanh đậm, thậm chí kiểm tra bên trong lốp xe. Đối với xe đạp cũng thế. Lục soát xe tải mất nhiều thì giờ nhất. May mắn thay, lượng hàng vận chuyển tuần đó ít hơn bình thường. Các nhân viên biên phòng lấy mẫu từng hộp và từng chai thực phẩm.

Cuồi cùng, sau khi cho phép cả ba đi vào Mexico, anh lính hải quan từng nghe lỏm cuộc nói chuyện trên điện thoại, liên lạc với vợ mình và kể lại chi tiết cuộc khám xét hoàn toàn thất bại. Cô vợ thông minh nói:

- Qua những gì anh kể, em nghĩ em đã biết người phụ nữ trên điện thoại là ai. Khi người phụ nữ mà em nghi ngờ quay trở về Mỹ, anh hãy yêu cầu chốt kiểm tra giấy thông hành giữ cô ta lại. Nếu giả thuyết của em đúng, anh sẽ biết rõ cô ta buôn lậu cái gì và cô ta thực hiện như thế nào.

Sau khi cô vợ giải thích giả thuyết của mình, anh lính hải quan phải thầm ngạc nhiên trước sự thông minh của người vợ.

Ai là người buôn lậu? Cô ta buôn lậu cái gì và như thế nào?
Chẳng nhẽ giống câu chuyện của Việt Nam.

Người buôn lậu là cô gái thứ hai. Cô ta buôn lậu xe đạp cũ màu đỏ.
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top