Game Thám tử tài ba

Status
Not open for further replies.

Sae Krs

Chân Tiên Trung Kỳ
Moderator
Dịch Giả Trường Sinh
Đệ Tam Sưu Tầm Tháng 9
Ngọc
832,90
Tu vi
2.380,00
Câu đặc biệt nè mọi người ^^
Tay thám tử người Mỹ dùng chùm chìa khóa vạn năng để mở ổ khóa trong khi nữ cộng sự của ông ta đứng canh chừng. Thật khó mà nhìn thấy rõ mọi vật dưới ánh sáng tăm tối trong tòa nhà chung cư lạnh lẽo giữa thời tiết mùa đông khắc nghiệt của thành phố Bắc Kinh. Nhưng cuối cùng David Richman cũng phá được hệ thống và mở cửa. Ông ta thì thào: “Nhanh lên" ra hiệu cho Julia vào trong theo mình. Ở bên trong cũng lạnh lẽo như ở ngoài hành lang.

David nói với Julia có lẽ lần này là lần thứ mười:

- Chúng ta sẽ tìm kiếm những tấm phim âm bản, chiều rộng 35 cm. Lữ Chính không kịp thu nó nhỏ hơn. Rất may đây chỉ là một căn hộ nhỏ.

Đúng vậy. Nó chỉ là một căn hộ nhỏ. Phòng chụp ảnh nhỏ xíu chỉ có một cái giường gỗ – mà khi gấp đôi lại nó sẽ thành cái ghế xô-pha. Nó cũng có một kệ sách, một cái bàn, hai cái ghế và một cái quạt bàn kiểu cũ đang quay vù vù – âm thanh của tiếng quạt nghe rất ầm ĩ. Một mặt kim loại phẳng (dùng để đốt nóng thức ăn) được coi như là nhà bếp trong căn hộ này. Từ bên trong căn phòng tắm vọng ra âm thanh của tiếng nước nhỏ giọt.

David thì thào khi ông ta đi thẳng tới kệ sách:

- Chúng ta phải tìm ra chúng. Mạng sống của hàng chục liên lạc viên người Hoa tùy thuộc vào việc tìm ra 8 tấm phim âm bản của chúng ta.

Ông ta lật hết cuốn sách này tới cuốn sách kia, xem xét từng trang bìa, tìm kiếm từng khe hở, nơi mà Lữ Chính có thể nhét nó vào đó.

David lẩm bẩm:

- Lữ Chính không kịp giấu chúng đâu. Và hắn ta cần phải để chúng ở một chỗ nào mà hắn ta có thể lấy dễ dàng. Một nơi không thể quá khó.

Nhưng họ đã kiểm tra mọi chỗ, từ ngăn kéo bàn cho tới ghế ngồi. Họ kiểm tra mọi vòi nước và cả bồn nước. David tuyệt vọng tới nỗi ông ta định xé hết lớp vải bọc giường ra.

Julia bước lui và nhìn quanh phòng. Đột nhiên cô ta nói khẽ:

- Tôi nhìn thấy nó rồi. Tôi biết chúng đang ở đâu rồi.

Julia đang nhìn vào đầu mối gì vậy?
:p5p1om6::p5p1om6:
 
Last edited by a moderator:

Slowly

Đại Thừa Sơ Kỳ
Moderator
Dịch Giả Trường Sinh
Bạn trai
chủ nhật thì đáng ra phải được nghỉ làm chứ
:7obgkek:
Cùng đáp án với Vy.
Lỡ việc của người ta chuyên làm ngày chủ nhật thì sao
:cuoichet:
:cuoichet:
Vì:
1. Cô bạn gái đã chết khoảng sau 12h trưa.
2. Bạn cùng phòng cô ấy ngủ đến tối muộn.
3. Anh bạn trai đến lúc 22h đêm.
Vậy ai mở cửa cho anh ta chứ?
Chắc hẳn tên này đã đến lúc chiều và ra tay với cô bạn gái rồi.

Nhưng nếu anh ta có chìa khóa dự phòng thì Y chịu nhé. :7obgkek:
 

Thiênphonh

Kim Đan Trung Kỳ
Ngọc
2.232,95
Tu vi
178,00
Câu đặc biệt nè mọi người ^^
Tay thám tử người Mỹ dùng chùm chìa khóa vạn năng để mở ổ khóa trong khi nữ cộng sự của ông ta đứng canh chừng. Thật khó mà nhìn thấy rõ mọi vật dưới ánh sáng tăm tối trong tòa nhà chung cư lạnh lẽo giữa thời tiết mùa đông khắc nghiệt của thành phố Bắc Kinh. Nhưng cuối cùng David Richman cũng phá được hệ thống và mở cửa. Ông ta thì thào: “Nhanh lên" ra hiệu cho Julia vào trong theo mình. Ở bên trong cũng lạnh lẽo như ở ngoài hành lang.

David nói với Julia có lẽ lần này là lần thứ mười:

- Chúng ta sẽ tìm kiếm những tấm phim âm bản, chiều rộng 35 cm. Lữ Chính không kịp thu nó nhỏ hơn. Rất may đây chỉ là một căn hộ nhỏ.

Đúng vậy. Nó chỉ là một căn hộ nhỏ. Phòng chụp ảnh nhỏ xíu chỉ có một cái giường gỗ – mà khi gấp đôi lại nó sẽ thành cái ghế xô-pha. Nó cũng có một kệ sách, một cái bàn, hai cái ghế và một cái quạt bàn kiểu cũ đang quay vù vù – âm thanh của tiếng quạt nghe rất ầm ĩ. Một mặt kim loại phẳng (dùng để đốt nóng thức ăn) được coi như là nhà bếp trong căn hộ này. Từ bên trong căn phòng tắm vọng ra âm thanh của tiếng nước nhỏ giọt.

David thì thào khi ông ta đi thẳng tới kệ sách:

- Chúng ta phải tìm ra chúng. Mạng sống của hàng chục liên lạc viên người Hoa tùy thuộc vào việc tìm ra 8 tấm phim âm bản của chúng ta.

Ông ta lật hết cuốn sách này tới cuốn sách kia, xem xét từng trang bìa, tìm kiếm từng khe hở, nơi mà Lữ Chính có thể nhét nó vào đó.

David lẩm bẩm:

- Lữ Chính không kịp giấu chúng đâu. Và hắn ta cần phải để chúng ở một chỗ nào mà hắn ta có thể lấy dễ dàng. Một nơi không thể quá khó.

Nhưng họ đã kiểm tra mọi chỗ, từ ngăn kéo bàn cho tới ghế ngồi. Họ kiểm tra mọi vòi nước và cả bồn nước. David tuyệt vọng tới nỗi ông ta định xé hết lớp vải bọc giường ra.

Julia bước lui và nhìn quanh phòng. Đột nhiên cô ta nói khẽ:

- Tôi nhìn thấy nó rồi. Tôi biết chúng đang ở đâu rồi.

Julia đang nhìn vào đầu mối gì vậy?
:p5p1om6::p5p1om6:
Manh mối là tấm phim được dán xung quanh tường, nên khi Julia vừa lùi vừa nhìn lên tường sẽ thấy các tấm phim âm bản sẽ thay đổi màu tùy theo góc nhìn và phần phim được ánh sáng nhỏ bé chiếu vô:buonqua:
 

Sae Krs

Chân Tiên Trung Kỳ
Moderator
Dịch Giả Trường Sinh
Đệ Tam Sưu Tầm Tháng 9
Ngọc
832,90
Tu vi
2.380,00
Manh mối là tấm phim được dán xung quanh tường, nên khi Julia vừa lùi vừa nhìn lên tường sẽ thấy các tấm phim âm bản sẽ thay đổi màu tùy theo góc nhìn và phần phim được ánh sáng nhỏ bé chiếu vô:buonqua:
Nếu dán xung quanh tường thì trong khi mọi người di chuyển tìm kiếm cũng thấy rồi nhe :leuleu::leuleu:
 

Slowly

Đại Thừa Sơ Kỳ
Moderator
Dịch Giả Trường Sinh
Câu đặc biệt nè mọi người ^^
Tay thám tử người Mỹ dùng chùm chìa khóa vạn năng để mở ổ khóa trong khi nữ cộng sự của ông ta đứng canh chừng. Thật khó mà nhìn thấy rõ mọi vật dưới ánh sáng tăm tối trong tòa nhà chung cư lạnh lẽo giữa thời tiết mùa đông khắc nghiệt của thành phố Bắc Kinh. Nhưng cuối cùng David Richman cũng phá được hệ thống và mở cửa. Ông ta thì thào: “Nhanh lên" ra hiệu cho Julia vào trong theo mình. Ở bên trong cũng lạnh lẽo như ở ngoài hành lang.

David nói với Julia có lẽ lần này là lần thứ mười:

- Chúng ta sẽ tìm kiếm những tấm phim âm bản, chiều rộng 35 cm. Lữ Chính không kịp thu nó nhỏ hơn. Rất may đây chỉ là một căn hộ nhỏ.

Đúng vậy. Nó chỉ là một căn hộ nhỏ. Phòng chụp ảnh nhỏ xíu chỉ có một cái giường gỗ – mà khi gấp đôi lại nó sẽ thành cái ghế xô-pha. Nó cũng có một kệ sách, một cái bàn, hai cái ghế và một cái quạt bàn kiểu cũ đang quay vù vù – âm thanh của tiếng quạt nghe rất ầm ĩ. Một mặt kim loại phẳng (dùng để đốt nóng thức ăn) được coi như là nhà bếp trong căn hộ này. Từ bên trong căn phòng tắm vọng ra âm thanh của tiếng nước nhỏ giọt.

David thì thào khi ông ta đi thẳng tới kệ sách:

- Chúng ta phải tìm ra chúng. Mạng sống của hàng chục liên lạc viên người Hoa tùy thuộc vào việc tìm ra 8 tấm phim âm bản của chúng ta.

Ông ta lật hết cuốn sách này tới cuốn sách kia, xem xét từng trang bìa, tìm kiếm từng khe hở, nơi mà Lữ Chính có thể nhét nó vào đó.

David lẩm bẩm:

- Lữ Chính không kịp giấu chúng đâu. Và hắn ta cần phải để chúng ở một chỗ nào mà hắn ta có thể lấy dễ dàng. Một nơi không thể quá khó.

Nhưng họ đã kiểm tra mọi chỗ, từ ngăn kéo bàn cho tới ghế ngồi. Họ kiểm tra mọi vòi nước và cả bồn nước. David tuyệt vọng tới nỗi ông ta định xé hết lớp vải bọc giường ra.

Julia bước lui và nhìn quanh phòng. Đột nhiên cô ta nói khẽ:

- Tôi nhìn thấy nó rồi. Tôi biết chúng đang ở đâu rồi.

Julia đang nhìn vào đầu mối gì vậy?
:p5p1om6::p5p1om6:
Ở chỗ miếng kim loại phẳng(?) Y thấy nó được miêu tả khá rõ, và chỗ đó hẳn sẽ khô ráo để giấu được mấy tấm phim âm bản.
 

Sae Krs

Chân Tiên Trung Kỳ
Moderator
Dịch Giả Trường Sinh
Đệ Tam Sưu Tầm Tháng 9
Ngọc
832,90
Tu vi
2.380,00
Ở chỗ miếng kim loại phẳng(?) Y thấy nó được miêu tả khá rõ, và chỗ đó hẳn sẽ khô ráo để giấu được mấy tấm phim âm bản.
Mặc dù có cố gắng nhưng có vẻ không thuyết phục lắm :087:
 

Sae Krs

Chân Tiên Trung Kỳ
Moderator
Dịch Giả Trường Sinh
Đệ Tam Sưu Tầm Tháng 9
Ngọc
832,90
Tu vi
2.380,00
Mike đang đi từ New Orleans tới Boston bằng tàu. Anh ấy có ba người ngồi cùng khoang tàu trong suốt chuyến đi. Khi tàu vừa tới Boston, Mike phát hiện ra bị mất điện thoại. Anh lập tức báo cảnh sát. Cảnh sát đã gặp ba người ngồi cùng Mike để hỏi rõ họ đã làm gì trên tàu.

Bob cho biết John đã hỏi Mike về mẫu điện thoại của anh ấy. "Có lẽ John đã lấy trộm nó", Bob nói.

John khẳng định mình đang muốn mua một chiếc điện thoại mới và đã nhờ Mike cho lời khuyên.

Dave nói khoảng 19h đã di chuyển sang toa khác để ăn tối và ở đó tới khi tàu đến nhà ga. "Khi tôi đi, Mike và Bob đang ngủ nên khả năng lớn và John đã lấy", Dave nói.

Cảnh sát yêu cầu xem vé tàu của họ và ngay lập tức phát hiện ra kẻ trộm. Hỏi đó là ai?

cau-1-6001-1562671892.png
P/s: Câu đặc biệt vẫn chưa có đáp án chính xác, các thám tử tiếp tục suy nghĩ nhé :pbbcxbi::pbbcxbi:
 
Status
Not open for further replies.

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top