Truyện này tớ nghĩ có thể là mở đầu tốt thể loại kinh dị. Truyện kinh dị sáng tác và dịch tớ tham khảo từ lão sư
@Hoàng Hi Bình ít khi nào đề cập đến chữ "ma" ngay từ đầu vì làm vậy thì sẽ phá mất bầu không khí rùng rợn rồi. Người đọc lẫn nhân vật cảm thấy hồi hộp, sợ hãi là vì không biết được mình đang đối mặt với thứ gì.
Vd như câu: "Chó cắn vọng lúc này, cũng không biết là cắn người hay
ma." -> "Chó cắn vọng lúc này, cũng không biết là cắn người hay do gặp phải thứ gì."
Cùng câu hỏi như trên, không biết Lạc Lạc kỳ nữ có thể nêu rõ điểm nhấn của truyện không?
Vậy là phải tính luôn cả sự hiện diện của "quan ghi chép hộ" vào truyện luôn! Góc nhìn này khá đặc biệt, hình như tớ chưa từng đọc truyện nào có tác giả trực tiếp tham gia vào câu chuyện như vậy cả