Chém Gió Cầu giúp đỡ

Lục Lam

Hóa Thần Sơ Kỳ
Phó Chủ Phong Thành
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
6.279,78
Tu vi
410,42
Em đang hơi tức giận, em viết bài này mong mọi người nêu quan điểm và góp ý giải quyết cho em chuyện này.
Chuyện là thế này, em có một đứa em trai, năm nay học lớp 9, nó rất lười học, nhiều lần bị cô giáo gọi điện về nhà. Chỉ là đơn thuần lười học thôi ạ, thằng này nó cũng trầm, ngốc ngốc, từng bị tai nạn ở chân, người cũng gầy như que ấy nên chẳng đánh nhau với ai bao giờ. Trong nhà chỉ có người chị như em hay lắng nghe chuyện của nó thôi, em cũng đã cố gắng rèn luyện cho nó. Nhưng mà em hơi ác cảm với cô giáo của nó mọi người ạ.

Em cũng là học sinh cũ ở trường đó, các cô giáo ở đó em cũng biết tính tình ra sao nên cũng không có thắc mắc, nhưng cô chủ nhiệm của nó còn trẻ, mới về dạy 1-2 năm thôi thì phải. Những chuyện trước lâu quá em cũng không thèm tính, nhưng có hai chuyện gần đây làm em rất bứt rứt.
Chuyện thứ 1: Sáng hôm nọ tuần trước, em có cho nó 5k, nó mua kẹo đến lớp ăn cùng các bạn. Cô giáo vào hỏi vỏ kẹo của ai thì đứa nào đó chỉ thằng em em, cô giáo bắt nó trực nhật 3 tuần, còn gọi điện về nhà bảo mẹ em là cô sẽ cho nó nghỉ học chiều (Trước đó cũng gọi về nhà nhiều lần bảo nghỉ học chiều), mẹ em luôn xin cô giáo cho nó học, để nó còn thi. Em cũng hỏi nó, nó bảo lúc ấy nó còn không biết đấy có phải vỏ kẹo mình mua không, với cả nó ăn xong cũng vứt vào thùng rác chứ không vứt ra lớp. Chuyện mua kẹo đến lớp rồi bày bừa này gốc cũng là do nó nên em cũng chỉ chửi nó ngu thôi, chứ không có gì cả.
Chuyện thứ 2: Trưa nay em học về phải nấu cơm nên không để ý lắm, thấy khi ăn xong, đang ngồi nghỉ thì mắt nó hồng hồng, nó kể là nó bị ghi 1 tên trong sổ đầu bài vì "Không học bài", cô giáo nó ghi sổ rồi kêu nó về bảo mẹ lên nói chuyện với cô. Nó kể nó khóc suốt từ khi đi về, lúc về nhà em không thấy nó đâu, em có gọi, lúc ấy nó vẫn đang khóc. Thật ra bạn nó cầm nhầm sách của nó nhưng không nói, làm nó tưởng mất sách, vậy nên không trả lời được câu hỏi trong sgk ở giờ vật lý, nó có giải thích với cô giáo nhưng không hiệu quả. Tính mẹ em nóng nảy, lại độc mồm độc miệng, nó chả bao giờ nói chuyện, cả bố em cũng sợ mẹ em, chỉ còn em có thể nói chuyện bình thường với mẹ em thôi, em tính nghỉ học bữa tối này để nói chuyện với mẹ em, gọi cho hoặc hẹn gặp mặt luôn xem thế nào.
Mọi lần bị như thế này nó cũng chẳng khóc đâu mọi người ạ, nhưng thời gian gần đây em kèm cặp, nó cũng cố gắng nhiều, vậy mà chỉ vì một cái tên trong sổ mà cô chủ nhiệm bắt nó gọi mẹ lên gặp cô, nó sợ và tủi thân. Em ác cảm ở cái là cô luôn chăm chăm vào những lỗi lầm của học sinh, chỉ rình đuổi học sinh dốt đi, chắc cô giáo cũng rất quan tâm đến thi đua của lớp nhỉ. Em cũng từng là học sinh, nhưng em chẳng hiểu cái lý luận bị ghi sđb 1 lần mà gọi phụ huynh lên của cô ở đâu ra nữa. Hình như có 15 đứa nữa cũng bị ghi, một vài đứa bị gọi phụ huynh lên, trong đó có em mình. Để học sinh của mình tủi thân và cảm thấy bị cô lập như thế, cô giáo của nó đã thực sự quan tâm đến học sinh hay chưa?
Có những lần em mình bị ai đó đã bóng trúng tay, chân để bị sai, bị trẹo mà cũng chẳng thấy đầu sỏ đâu, cô giáo chỉ gọi điện về nhà để người thân đón đi bó thuốc, những lúc ấy em chưa nghĩ nhiều, nhưng cảm ngày càng nhiều thứ oái oăm làm em rất ức chế. Mong mọi người đừng thấy bài dài mà bỏ qua, chỉ em cách giải quyết.
 

Đạo Phong

*Chí Tôn*
*Thiên Tôn*
Em đang hơi tức giận, em viết bài này mong mọi người nêu quan điểm và góp ý giải quyết cho em chuyện này.
Chuyện là thế này, em có một đứa em trai, năm nay học lớp 9, nó rất lười học, nhiều lần bị cô giáo gọi điện về nhà. Chỉ là đơn thuần lười học thôi ạ, thằng này nó cũng trầm, ngốc ngốc, từng bị tai nạn ở chân, người cũng gầy như que ấy nên chẳng đánh nhau với ai bao giờ. Trong nhà chỉ có người chị như em hay lắng nghe chuyện của nó thôi, em cũng đã cố gắng rèn luyện cho nó. Nhưng mà em hơi ác cảm với cô giáo của nó mọi người ạ.

Em cũng là học sinh cũ ở trường đó, các cô giáo ở đó em cũng biết tính tình ra sao nên cũng không có thắc mắc, nhưng cô chủ nhiệm của nó còn trẻ, mới về dạy 1-2 năm thôi thì phải. Những chuyện trước lâu quá em cũng không thèm tính, nhưng có hai chuyện gần đây làm em rất bứt rứt.
Chuyện thứ 1: Sáng hôm nọ tuần trước, em có cho nó 5k, nó mua kẹo đến lớp ăn cùng các bạn. Cô giáo vào hỏi vỏ kẹo của ai thì đứa nào đó chỉ thằng em em, cô giáo bắt nó trực nhật 3 tuần, còn gọi điện về nhà bảo mẹ em là cô sẽ cho nó nghỉ học chiều (Trước đó cũng gọi về nhà nhiều lần bảo nghỉ học chiều), mẹ em luôn xin cô giáo cho nó học, để nó còn thi. Em cũng hỏi nó, nó bảo lúc ấy nó còn không biết đấy có phải vỏ kẹo mình mua không, với cả nó ăn xong cũng vứt vào thùng rác chứ không vứt ra lớp. Chuyện mua kẹo đến lớp rồi bày bừa này gốc cũng là do nó nên em cũng chỉ chửi nó ngu thôi, chứ không có gì cả.
Chuyện thứ 2: Trưa nay em học về phải nấu cơm nên không để ý lắm, thấy khi ăn xong, đang ngồi nghỉ thì mắt nó hồng hồng, nó kể là nó bị ghi 1 tên trong sổ đầu bài vì "Không học bài", cô giáo nó ghi sổ rồi kêu nó về bảo mẹ lên nói chuyện với cô. Nó kể nó khóc suốt từ khi đi về, lúc về nhà em không thấy nó đâu, em có gọi, lúc ấy nó vẫn đang khóc. Thật ra bạn nó cầm nhầm sách của nó nhưng không nói, làm nó tưởng mất sách, vậy nên không trả lời được câu hỏi trong sgk ở giờ vật lý, nó có giải thích với cô giáo nhưng không hiệu quả. Tính mẹ em nóng nảy, lại độc mồm độc miệng, nó chả bao giờ nói chuyện, cả bố em cũng sợ mẹ em, chỉ còn em có thể nói chuyện bình thường với mẹ em thôi, em tính nghỉ học bữa tối này để nói chuyện với mẹ em, gọi cho hoặc hẹn gặp mặt luôn xem thế nào.
Mọi lần bị như thế này nó cũng chẳng khóc đâu mọi người ạ, nhưng thời gian gần đây em kèm cặp, nó cũng cố gắng nhiều, vậy mà chỉ vì một cái tên trong sổ mà cô chủ nhiệm bắt nó gọi mẹ lên gặp cô, nó sợ và tủi thân. Em ác cảm ở cái là cô luôn chăm chăm vào những lỗi lầm của học sinh, chỉ rình đuổi học sinh dốt đi, chắc cô giáo cũng rất quan tâm đến thi đua của lớp nhỉ. Em cũng từng là học sinh, nhưng em chẳng hiểu cái lý luận bị ghi sđb 1 lần mà gọi phụ huynh lên của cô ở đâu ra nữa. Hình như có 15 đứa nữa cũng bị ghi, một vài đứa bị gọi phụ huynh lên, trong đó có em mình. Để học sinh của mình tủi thân và cảm thấy bị cô lập như thế, cô giáo của nó đã thực sự quan tâm đến học sinh hay chưa?
Có những lần em mình bị ai đó đã bóng trúng tay, chân để bị sai, bị trẹo mà cũng chẳng thấy đầu sỏ đâu, cô giáo chỉ gọi điện về nhà để người thân đón đi bó thuốc, những lúc ấy em chưa nghĩ nhiều, nhưng cảm ngày càng nhiều thứ oái oăm làm em rất ức chế. Mong mọi người đừng thấy bài dài mà bỏ qua, chỉ em cách giải quyết.
Vote hẹn gặp giáo viên nói chuyện thẳng thắn, cởi mở.

Không cải thiện thì đề xuất lên Ban Giám Hiệu.
 

Cá Cửu Ca

Thăng Tiên kiếp
Dịch giả Thái Tuế
Em đang hơi tức giận, em viết bài này mong mọi người nêu quan điểm và góp ý giải quyết cho em chuyện này.
Chuyện là thế này, em có một đứa em trai, năm nay học lớp 9, nó rất lười học, nhiều lần bị cô giáo gọi điện về nhà. Chỉ là đơn thuần lười học thôi ạ, thằng này nó cũng trầm, ngốc ngốc, từng bị tai nạn ở chân, người cũng gầy như que ấy nên chẳng đánh nhau với ai bao giờ. Trong nhà chỉ có người chị như em hay lắng nghe chuyện của nó thôi, em cũng đã cố gắng rèn luyện cho nó. Nhưng mà em hơi ác cảm với cô giáo của nó mọi người ạ.

Em cũng là học sinh cũ ở trường đó, các cô giáo ở đó em cũng biết tính tình ra sao nên cũng không có thắc mắc, nhưng cô chủ nhiệm của nó còn trẻ, mới về dạy 1-2 năm thôi thì phải. Những chuyện trước lâu quá em cũng không thèm tính, nhưng có hai chuyện gần đây làm em rất bứt rứt.
Chuyện thứ 1: Sáng hôm nọ tuần trước, em có cho nó 5k, nó mua kẹo đến lớp ăn cùng các bạn. Cô giáo vào hỏi vỏ kẹo của ai thì đứa nào đó chỉ thằng em em, cô giáo bắt nó trực nhật 3 tuần, còn gọi điện về nhà bảo mẹ em là cô sẽ cho nó nghỉ học chiều (Trước đó cũng gọi về nhà nhiều lần bảo nghỉ học chiều), mẹ em luôn xin cô giáo cho nó học, để nó còn thi. Em cũng hỏi nó, nó bảo lúc ấy nó còn không biết đấy có phải vỏ kẹo mình mua không, với cả nó ăn xong cũng vứt vào thùng rác chứ không vứt ra lớp. Chuyện mua kẹo đến lớp rồi bày bừa này gốc cũng là do nó nên em cũng chỉ chửi nó ngu thôi, chứ không có gì cả.
Chuyện thứ 2: Trưa nay em học về phải nấu cơm nên không để ý lắm, thấy khi ăn xong, đang ngồi nghỉ thì mắt nó hồng hồng, nó kể là nó bị ghi 1 tên trong sổ đầu bài vì "Không học bài", cô giáo nó ghi sổ rồi kêu nó về bảo mẹ lên nói chuyện với cô. Nó kể nó khóc suốt từ khi đi về, lúc về nhà em không thấy nó đâu, em có gọi, lúc ấy nó vẫn đang khóc. Thật ra bạn nó cầm nhầm sách của nó nhưng không nói, làm nó tưởng mất sách, vậy nên không trả lời được câu hỏi trong sgk ở giờ vật lý, nó có giải thích với cô giáo nhưng không hiệu quả. Tính mẹ em nóng nảy, lại độc mồm độc miệng, nó chả bao giờ nói chuyện, cả bố em cũng sợ mẹ em, chỉ còn em có thể nói chuyện bình thường với mẹ em thôi, em tính nghỉ học bữa tối này để nói chuyện với mẹ em, gọi cho hoặc hẹn gặp mặt luôn xem thế nào.
Mọi lần bị như thế này nó cũng chẳng khóc đâu mọi người ạ, nhưng thời gian gần đây em kèm cặp, nó cũng cố gắng nhiều, vậy mà chỉ vì một cái tên trong sổ mà cô chủ nhiệm bắt nó gọi mẹ lên gặp cô, nó sợ và tủi thân. Em ác cảm ở cái là cô luôn chăm chăm vào những lỗi lầm của học sinh, chỉ rình đuổi học sinh dốt đi, chắc cô giáo cũng rất quan tâm đến thi đua của lớp nhỉ. Em cũng từng là học sinh, nhưng em chẳng hiểu cái lý luận bị ghi sđb 1 lần mà gọi phụ huynh lên của cô ở đâu ra nữa. Hình như có 15 đứa nữa cũng bị ghi, một vài đứa bị gọi phụ huynh lên, trong đó có em mình. Để học sinh của mình tủi thân và cảm thấy bị cô lập như thế, cô giáo của nó đã thực sự quan tâm đến học sinh hay chưa?
Có những lần em mình bị ai đó đã bóng trúng tay, chân để bị sai, bị trẹo mà cũng chẳng thấy đầu sỏ đâu, cô giáo chỉ gọi điện về nhà để người thân đón đi bó thuốc, những lúc ấy em chưa nghĩ nhiều, nhưng cảm ngày càng nhiều thứ oái oăm làm em rất ức chế. Mong mọi người đừng thấy bài dài mà bỏ qua, chỉ em cách giải quyết.
:27::27: Cay bà lol giáo viên này vãi.
 

Đạo Phong

*Chí Tôn*
*Thiên Tôn*
Vote hẹn gặp giáo viên nói chuyện thẳng thắn, cởi mở.

Không cải thiện thì đề xuất lên Ban Giám Hiệu.
@Lục Lam muội có thể tìm hiểu thêm cách cô giáo cư xử với các học sinh khác khi các học sinh đó bị vi phạm. Đồng thời dò xét xem phản ứng phụ huynh các em đó thế nào.

Nếu được thì nhiều gia đình cùng xin hẹn gặp cô nói chuyện sẽ hiệu quả hơn.
 

Lục Lam

Hóa Thần Sơ Kỳ
Phó Chủ Phong Thành
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
6.279,78
Tu vi
410,42
Vote hẹn gặp giáo viên nói chuyện thẳng thắn, cởi mở.

Không cải thiện thì đề xuất lên Ban Giám Hiệu.
Có những hôm phạt dọn vệ sinh mà những đứa bị phạt về gần hết, còn mỗi thằng em em với 1-2 đứa ít ỏi thì không hiểu cô giáo phạt để làm gì.
Thằng em em nó đã dốt rồi, lại chẳng biết coi cóp bao giờ, kiểu tâm lý buông xuôi, như phật hệ ấy ạ, không có tham vọng, ước mơ gì luôn. Cứ ngày ba bữa được ngủ được ăn với chơi là nó thỏa mãn. Mẹ em toàn mắng nó ngu nhưng em thấy vẫn còn tốt, ít nhất nó chẳng phải hạng lưu manh, mai sau lại về báo nợ. Nhưng cô giáo cứ chèn ép nó quá tội nó lắm huynh ạ, với cả nó cũng đã bắt đầu cố gắng rồi mà cô giáo không cho nó thời gian. Là em, em cũng sẽ tủi thân như nó thôi. Nó lại còn chậm mồm chậm miệng, cô giáo bảo thế nào là thế đó, chẳng ai nói giúp nó, mà nó bảo "Em không thể mở miệng cãi cô giáo trước lớp được". Thế đấy anh ạ, đần độn chân chất làm em tức phát khóc.
 

Đạo Phong

*Chí Tôn*
*Thiên Tôn*
Có những hôm phạt dọn vệ sinh mà những đứa bị phạt về gần hết, còn mỗi thằng em em với 1-2 đứa ít ỏi thì không hiểu cô giáo phạt để làm gì.
Thằng em em nó đã dốt rồi, lại chẳng biết coi cóp bao giờ, kiểu tâm lý buông xuôi, như phật hệ ấy ạ, không có tham vọng, ước mơ gì luôn. Cứ ngày ba bữa được ngủ được ăn với chơi là nó thỏa mãn. Mẹ em toàn mắng nó ngu nhưng em thấy vẫn còn tốt, ít nhất nó chẳng phải hạng lưu manh, mai sau lại về báo nợ. Nhưng cô giáo cứ chèn ép nó quá tội nó lắm huynh ạ, với cả nó cũng đã bắt đầu cố gắng rồi mà cô giáo không cho nó thời gian. Là em, em cũng sẽ tủi thân như nó thôi. Nó lại còn chậm mồm chậm miệng, cô giáo bảo thế nào là thế đó, chẳng ai nói giúp nó, mà nó bảo "Em không thể mở miệng cãi cô giáo trước lớp được". Thế đấy anh ạ, đần độn chân chất làm em tức phát khóc.
Ngoài thầy cô/ nhà trường thì gia đình/ bố mẹ có vai trò rất quan trọng trong việc nuôi dạy và giáo dục con cái.

Muội và em hãy nói chuyện với bố mẹ của mình trước để bố mẹ có cái hiểu đúng. Qua đó cũng nhờ bố mẹ nói chuyện với thầy cô và nhà trường thì sẽ hiệu quả hơn.
 

Lục Lam

Hóa Thần Sơ Kỳ
Phó Chủ Phong Thành
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
6.279,78
Tu vi
410,42
Tình trạng học sinh lười học, thường bị ghi sổ đầu bài, thậm chí đánh nhau không phải là ít, trước kia lớp em cũng có. Nhưng chả cô giáo nào một hai bắt học sinh phải nghỉ học chiều thế này ạ, em chỉ nghe nói cô giáo sẽ hỏi ý kiến phụ huynh xem có nên tốn tiền học chiều cho con em mình không thôi. Vì nếu muốn thi lên cấp 3 thì phải học chiều nữa mới đủ kiến thức. Không biết là do tính tình cô này nghiêm khắc hay thế nào, mẹ em, bà em, cả bác gái em cũng xin cho nó học chiều rồi. Tính ra là 4-5 lần gọi điện rồi đó ạ.
 

Lục Lam

Hóa Thần Sơ Kỳ
Phó Chủ Phong Thành
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
6.279,78
Tu vi
410,42
Ngoài thầy cô/ nhà trường thì gia đình/ bố mẹ có vai trò rất quan trọng trong việc nuôi dạy và giáo dục con cái.

Muội và em hãy nói chuyện với bố mẹ của mình trước để bố mẹ có cái hiểu đúng. Qua đó cũng nhờ bố mẹ nói chuyện với thầy cô và nhà trường thì sẽ hiệu quả hơn.
Bố mẹ em đi làm quanh năm, nhất là mẹ em ạ. Họp phụ huynh còn nghỉ, toàn để bà đi họp thay thì mọi người biết rồi đấy. Chỉ còn người chị như em là có thể chia sẻ và dạy bảo nó thôi ạ. Từ nhỏ đến giờ vẫn thế, bố mẹ em cấp tiền, còn người chị như em làm nốt trách nhiệm của người mẹ, dắt nó đi, dạy nó học, đút nó ăn, chả việc nào thoát cả. Nghe nó bị ấm ức mẹ em cũng xót, nhưng ra miệng thì toàn lời mắng nó ngu dốt nên nó chẳng dám nói với bố mẹ em nữa ạ.
 

Đạo Phong

*Chí Tôn*
*Thiên Tôn*
Bố mẹ em đi làm quanh năm, nhất là mẹ em ạ. Họp phụ huynh còn nghỉ, toàn để bà đi họp thay thì mọi người biết rồi đấy. Chỉ còn người chị như em là có thể chia sẻ và dạy bảo nó thôi ạ. Từ nhỏ đến giờ vẫn thế, bố mẹ em cấp tiền, còn người chị như em làm nốt trách nhiệm của người mẹ, dắt nó đi, dạy nó học, đút nó ăn, chả việc nào thoát cả. Nghe nó bị ấm ức mẹ em cũng xót, nhưng ra miệng thì toàn lời mắng nó ngu dốt nên nó chẳng dám nói với bố mẹ em nữa ạ.
Thế thì muội nên cùng những phụ huynh khác hẹn cô nói chuyện.

Chứ một mình muội thì không đủ sức nặng, cô giáo có khi còn từ chối gặp muội với t.ư cách là 1 người chị.
 

Lục Lam

Hóa Thần Sơ Kỳ
Phó Chủ Phong Thành
Dịch Giả Thái Tuế
Ngọc
6.279,78
Tu vi
410,42
Thật ra em cũng không hiếm lạ, trước kia em còn bị cô lập hơn cơ. Còn từng bị bạn nam trong lớp đánh đập. Nhưng em không mềm yếu như thế. Sau hai hôm bị vậy, dù không biết rõ lý do (Đánh chả có mục đích gì), em đã vác cặp chạy thẳng về nhà, khóc thật to với bà nội em, để bà em nói chuyện với cô giáo, sau đó chuyện này mới kết thúc.
Có rất nhiều chuyện mà giáo viên không quan tâm (Hoặc cố tình không quan tâm), vậy nên học sinh một là cứ bị thế đến khi to chuyện lên, hai là tự tìm cách giải quyết.
 

Những đạo hữu đang tham gia đàm luận

Top